Chương 6: Hổ Dữ nơi rừng thiêng phần 1

Mấy hôm sau hắn lại lên đến Mường Nhé Điện Biên, chỗ này khá phát triển, đường nhựa đã trải đến tận ngã ba Apachai, Phong Lẩn lại gửi xe rồi đi bộ vào sâu bên trong. Tài tìm đường của hắn vẫn không có dấu hiệu được cải thiện, ba bữa sau người ta đồn rằng thấy một thằng người rừng lọ mọ trong đại ngàn. Các cán bộ xã phải cho người đi xác thực, quả nhiên thấy Phong Lẩn đeo balo đang co ro bên một gốc cây, họ đưa Phong Lẩn đến trạm y tế xã để nghiên cứu.

Sau khi biết Phong Lẩn đang trên đường đi tìm cảm giác lạ thì một cô y tá ở xã đã giới thiệu cho Phong Lẩn đến nhà ông Bắc một thợ săn đẹp trai có tiếng trong xã. Đường đến nhà ông Bắc Cọp khá dễ tìm nên Phong Lẩn đi đến hai hôm mới tìm thấy, lúc đến nhà thấy trước cửa là một người đàn ông lớn tuổi khoảng gần sáu mươi nhưng thân hình vạm vỡ, bắp thịt cuồn cuộn như con gái đôi mươi, Phong Lẩn đoán ngay đây là nhà ông Bắc Cọp bèn đi vào chào hỏi :

- Chào ông Bắc Cọp, tôi là...

Chưa nói hết câu thì ông già kia dơ con dao lên từ tốn nói :

- Bắc cái đ*t cụ nhà mày, muốn tìm thằng Bắc thì cút cụ mày sang bên kia.

Rồi lão dơ dao trực chém, Phong Lẩn tuy dell hiểu gì những vẫn biết nếu lán lại thêm chút nữa thì khả năng cao là Phong Lẩn sẽ viết thành Phong Cụt. Hắn vội chạy ra ngoài đường ngay. Lúc ấy bên kia lại có tiếng chửi êm tai cất lên :

- Đ*t cụ lão Đắc Cụt kia, nó tìm tao mắc mớ gì đến lão, cậu thanh niên mau sang bên này.

Té ra ông Đắc Cụt với ông Bắc Cọp là hàng xóm nhưng có hiềm khích với nhau nên mới xảy ra việc này. Phong Lẩn lại cúp đuôi như chó đi sang nhà ông Bắc Cọp, ấn tượng đầu tiên với ông Bắc Cọp là ông cao khoảng một mét rưỡi, người bé như kẹo, thế lol nào cô y tá lại nói ông to con lắm, lại còn làm thợ săn, cỡ như ông có săn chuột thì được.

Phong Lẩn theo ông Bắc Cọp đi vào nhà, sau khi nói cho ông về một số chiến tích của mình ông Bắc Cọp mới vỗ vai Phong Lẩn cười :

- Chàng trai trẻ, cậu thật giống tao năm xưa, vẫn cái tính xạo lol ấy mà tán được không biết bao nhiêu gái.

Nhưng Phong Lẩn không để ý lắm đến câu ấy, hắn đang chăm chú nhìn những cái đầu dã thú được gắn trên tường nào là hổ báo, chó gà, dê cừu, mèo lợn,... không biết bao nhiêu mà kể hắn hỏi :

- Mấy con này có phải thật không vậy ?

- Ờ...không đâu, bọn này ta mua bên kia biên giới toàn gỗ ấy mà, mấy chục nghìn một cái, thích không ta bán lại cho mấy cái đi tán gái cho chất.

Phong Lẩn lắc đầu, té ra ông Bắc Cọp dell phải thợ săn gì hết, lão cũng xạo lol giống Phong Lẩn thôi, nhưng Phong Lẩn đến đây rồi thì phải đi ngắm nghía một chút mới được, hôm trước hắn mới mua cái máy ảnh nên phải đi ra suối xem em nào tắm chụp mấy cái về làm tư liệu nghiên cứu chứ.

Rồi Phong Lẩn đưa cho ông Bắc Cọp một số tiền bảo ông dẫn hắn vào đại ngàn chụp mấy con thú dữ để dễ bề cưa gái. Ông Bắc Cọp vừa giơ tay cầm lấy số tiền vừa nói :

- Chú mày khinh thường ta quá, trước giờ ta giúp người có bao giờ nhận tiền.

Xong lão đút tiền vào túi quần, mặc cho Phong Lẩn ngơ ngác vẫn dell hiểu việc lão nói và lão làm có liên quan gì đến nhau không. Trưa hôm ấy cả hai chuẩn bị đồ đạc vào rừng, Phong Lẩn vẫn cầm mũi lao ấy và cái máy ảnh, còn ông Bắc Cọp thì mang bao nhiêu là súng, dao, nồi niêu xoong chảo, thêm cả mấy cân thịt chó với chai rượu hết hạn nữa. Tất nhiên là ông Bắc Cọp dell vác được nên Phong Lẩn vác hết chỗ đó, khoảng hai chục cân đè lên vai hắn, hắn đi ra đến cổng thì mệt phò người rồi bèn quẳng lại mấy cái đồ đạc linh tinh không cần thiết còn đâu mười chín cân thì hắn vác tiếp.

Đi đến xế chiều thì tới một bờ suối, cả hai dừng chân nhóm lửa, ông Bắc Cọp nói đây là suối Chung Chải, chỗ này nhiều dã thú lắm, ông kể năm ngoái còn thấy con hồ vằn to như con bò đang bắt chuột bên suối, ông giơ súng lên bắn một cái trúng ria mép nó, từ đó nó ghim ông. Mấy tháng trước, nó mò về tận nhà ông cào cửa, nhưng cả nhà đi du lịch nên nó chán quá bỏ đi. Lúc ông đi du lịch về thì thấy mấy vết cào to như chó cào, khiếp thật.

Ông Bắc Cọp lại kể tiếp, bên Việt Nam mình thì hết cọp rồi nhưng bên bọn Lào với bọn Tàu thì dã thú nhiều lắm, bọn cọp thường đi du lịch ba nước nhưng bên Việt mình trâu bò nhiều nên bọn nó thích bên này hơn cả, chúng thường về bắt trâu bò đôi khi nó bắt cả người. Cọp ở đây nhiều vô kể có lần ông thấy một đàn hổ đông như đàn kiến, Phong Lẩn nghe vậy là biết ông xạo lol rồi nhưng vẫn cố gắng không chốt vào mồm ông.

Hai người bên bờ suối vắng tanh, chỉ có tiếng nước chảy dóc dách, Phong Lẩn ngôi im phăng phắc sợ đến cứng người. Ông Bắc Cọp kể, hồi đó ông vẫn chạc tuổi Phong Lẩn, đẹp trai khoai to nên gái theo nhiều lắm, nhưng ông chỉ thích một người chính là vợ ông bây giờ. Nhà bà ấy thì giàu có, nhà ông thì nghèo nên không có tiền thách cưới, đói ăn vụng túng ăn lol ông quất luôn bà để khi bác sĩ bảo cưới gia đình không cãi được.

Ngờ đâu lúc bác sĩ bảo cưới thì nửa số trai làng đến nhận, ông cụ thân sinh ra vợ ông bèn chỉ tay về phía đại ngàn nói :

- Hỡi mấy thằng lol phang con gái ta, chúng bay hãy đi vào rừng thiêng kia, đứa nào vác voi chín ngà, gà tám cựa, ngựa sáu hồng mao về thì ta gả con gái .

Thế nhưng sau khi phát động thì đám trai làng bỏ mẹ về hết, chỉ còn mỗi ông Bắc Cọp do ngủ quên nên ở lại, tưởng đâu tiền ít được rít lol thơm, ngờ đâu chuyện đau lol xảy đến. Hôm chung kết World cup ông bố vợ rảnh rỗi sinh nông nổi lại đem sổ đỏ cái nhà sàn đi cắm chơi cá độ. Đến lúc thua tóe loe, bọn xiết nợ đến đòi tiền, nếu không có tiền thì nó bắt con vợ ông sang phi châu làm công nhân. Cuối cùng ông Bắc Cọp số chó cũng quyết tâm đi săn cọp để bán lấy tiền trả nợ.

Bữa đó tốt ngày ông chuẩn bị đồ đạc đi rừng bắt chuột, à bắt cọp, nhưng vào đến tận sâu trong rừng ông mới nhờ là mình quên súng ở nhà. Ngại về nên ông kệ luôn dell cần súng nữa, đi đến tối thì ông thấy một cái lán nhỏ trên cây của thợ săn làm, ông bèn trèo lên đánh một giấc. Đến đêm ông bống thấy gió nổi lên kèm theo mùi hôi tanh nồng nặc, hồi đó ông Bắc Cọp chưa có kinh nghiệm, chỉ nghe người ta đồn là cọp đi đến đâu là có mùi hôi tanh đến đó nên ông đoán là con cọp đang ở gần đây.

Ông Bắc Cọp nhổm dậy ngó đầu ra ngoài, quả nhiên thấy một con cọp to bằng con chó đang chậm rãi đi phía dưới gốc cây của ông. Ông Bắc Cọp nghĩ thầm, mẹ nó người ta bảo con cọp to như con bò toàn xạo lol, con này bé bằng con chó dé mình đấm cái thì chết ngay, thế này tiền ít lại được rít lol thơm rồi. Nghĩ vậy ông quay vào tỏng khẽ lục lọi xem có đồ gì dùng được không, cuối cùng ông thấy cái kim khâu bèn cầm cái kim nhảy xuống đâm con cọp túi bụi.

Con cọp bị cái kim đâm đau quá kêu Méo một cái quay lại vả cho ông một cái ngang ngực, tuy còn bé nhưng móng nó sắc như dao cạo cùn, bị vả trúng một cái máu từ ngực ông phun ra xối xả như nước nhỏ giọt. Nói đến đây ông Bắc Cọp vạch ngực ra cho Phong Lẩn xem, quả nhiên có một vết sẹo to bằng cái móng tay.

Ông Bắc Cọp kể tiếp, bị con cọp vả một cái tức quá, ông bèn túm lấy đuôi nó, dơ lên cao quật cái chát xuống đất, con cọp dập phổi chết đứ đừ. Ông Bắc Cọp lúc này thấm mệt phải trèo lên cái lán băng bó vết thương, nào ngờ vừa trèo lên thì có tiếng gầm to như tiếng sấm làm ông giật mình xón ra quần một tý. Ông Bắc Cọp chui vào lán ngồi yên xem xét tình hình.

Phía dưới một con cọp to như con trâu chấu, à không con trâu mộng, người nó dài vcl, các khối cơ trên lưng nó chắc nịch, theo từng bước đi xô vào nhau, nó chậm rãi bước đến chỗ cái xác con cọp con, nó ngửi ngửi cái xác thì phát hiện con nó chết mẹ rồi. Con Cọp gầm lên đau đớn, nó mò lại một cái cây gần đó...

Đến đây Phong Lẩn thấy sai sai, hắn nói :

- Lão đang kể chuyện sự tích chú Cuội à, con hổ đến đấy nhai một miếng lá cây chứ gì ?

Ông Bắc Cọp lắc đầu, từ từ đớp một miếng thịt như chó đớp cứt rồi nói tiếp, sự việc sau đó làm ông ám ảnh cả đời không bao giờ quên, con Cọp đi đến cái cây gần đó ngồi xuống đái một bãi rồi bỏ đi.

Phong Lẩn nhìn ông Bắc Cọp với ánh mắt hình dấu hỏi chấm :

- Nani ?????????????

Ông Bắc Cọp nhân lúc Phong Lẩn đang ngơ ngơ, lại đớp mấy miếng thịt chó nữa rồi uống một ly rượu hết hạn.

Tiếp sau đó, ông Bắc Cọp đợi đến lúc trời sáng rồi mang con cọp trở về bản, con cọp con tuy bé bằng con chó nhưng với tài xạo lol của mình, ông Bắc vẫn trở về như một vị thần. Ông khoe với dân làng là giết được hai con cọp một lớn, một bé nhưng con kia to quá không đem về được, chỉ đem con cọp con về làm tin.

Ông Bắc Cọp cứ nghĩ bọn xiết nợ sợ chốn rừng thiêng nước đọc nên không dám vào rừng, nào ngờ bọn chúng vẫn bắt ông dấn đến tận nơi xem. Ông Bắc Cọp lo lắm, nhưng còn cách nào khác được, con cọp con này chỉ đủ trả một nửa số tiền, ông bèn dẫn chúng đến chỗ hôm trước, trong đầu định xạo lol là hôm qua mới thấy ở đây nay đã đi đâu mất. Nào ngờ đến nơi thì thấy con cọp to như con trâu mộng nằm khệnh ngay dưới cái lán trên cây.

Cả lũ sợ quá bỏ chạy toán loạn, có thằng ngã chảy máu đầu, có thằng nhầm đường lao mẹ xuống vực chết mất xác. Riêng ông Bắc Cọp thì dell sợ lắm, ông khá ngu nên mò lại gần xem sao, nào ngờ con cọp mẹ chết thật, trong lỗ đít nó vẫn còn cái túi nilon, thảo nào tối hôm qua ông thấy nó đái mà không ỉa. Hóa ra nó ăn phải cái túi nilon, lâu ngày dell ỉa được nên chết, ông Bắc Cọp nhanh trí lấy cái túi nilon tỏng lỗ đít con cọp ra rồi rút con dao đâm vào ngực nó một cái.

Ông vè gọi cả bản lên khiêng con cọp về. Bộ da cọp rất đắt tiền nên không những trả nợ cho bố vợ được mà ông còn tậu đưuọc một mảnh đất kha khá với một con trâu. Nhưng cái quan trọng hơn là từ ấy ông được gọi là Bắc Cọp và mọi người phải nộp thuế giết cọp hằng năm cho ông.

Kể đến đây cũng đã muộn, ông Bắc Cọp bảo Phong Lẩn ngủ sớm, mai còn đi tiếp, Phong Lẩn thở dài một tiếng rồi nằm vào trong cái túi ngủ, hắn nhắm mắt lại trong đầu còn suy nghĩ

- Đ*t mẹ, vl thật, hóa ra mình đang thuê một thằng già số đỏ vl, chứ lão có biết mẹ gì đâu.