Chương 9: Chương 9

Penny ghé sang đón Kate đến bữa tiệc luau lúc sáu giờ, và Kate cố xốc lại tinh thần cho cuộc thử thách trước mắt. Đây là cách duy nhất để ngươi có thể gặp được những anh chàng, cô tự nhủ với bản thân. Jessie nói đúng. Chỉ cần thả lỏng bản thân và tận hưởng sự vui vẻ. Không rên rỉ nữa. Hãy là một người đàn bà.

Penny ăn vận bằng cách quấn một chiếc sa rông in hoa màu ngọc lam ra phía bên ngoài bộ bikini bé xíu màu vàng. Khuyên tai của cô cũng màu ngọc lam, với hình một con vẹt màu vàng treo lủng lẳng – con vẹt đó được làm từ lông chim thật. Cô ta quá màu mè sặc sỡ, và cho đến lúc này, qua vẻ hạnh phúc ngời ngời trên mặt cô ta, có thể thấy cô ta hoàn toàn hài lòng với bản thân mình.

Mình sẽ không bao giờ mặc một thứ gì tương tự như thế, Kate ngẫm nghĩ. Không trừ khi mình say túy lúy. Cô cảm thấy mình thực sự ở một đẳng cấp cao hơn hẳn cho đến khi một giọng nói thì thầm phản đối vang lên bên trong con người cô, có lẽ đó là lý do vì sao mình không có chút niềm vui nào.

"Mặc đồ tắm vào đi." Penny nói với Kate. "Có khả năng chúng ta sẽ bị ném xuống bể bơi đấy."

"Chúng ta chỉ có thể hi vọng thôi." Kate nói. Đồ tắm của cô là loại một mảnh màu đen cũ kỹ, đã lỗi mốt nhiều năm rồi nhưng vẫn còn mới. Cô đành mặc vào một cái quần thụng và một chiếc sơ mi trắng phía bên ngoài, cô buộc hai vạt áo lại thành nút trước bụng.

"Thế thôi ư?" Penny hỏi.

"Thế thôi."

"Như thế hơi đơn giản." Penny nói.

"Đó là phong cách của tôi. Đơn giản." Kate nói. "Đi thôi."

Penny do dự, rồi cau mày. "Chị không muốn thả tóc xuống hay gì đó à? Ý tôi là, đây là một bữa tiệc luau."

"Không." Kate nói thẳng băng. "Tôi thích búi nó lên."

"Ồ, trông chị không được thoải mái cho lắm."

"Tôi như thế này là thoải mái hết cỡ rồi." Cô nói.

"Okay." Penny nói và lắc đầu. "Có thể chị sẽ cảm thấy khá hơn sau một vài ly."

"Đừng có hy vọng vào chuyện đó." Kate nói.


Bữa tiệc luau, khi họ đến đó, là tất cả những thứ mà cô lo lắng và còn hơn thế nữa.

Khu đất xung quanh khách sạn được nêm kín những người là người với nhiều mức độ kích động và say xỉn khác nhau, trình diễn những bộ đồ muôn sắc màu mà những người đi nghỉ mát biết cách ăn mặc thường mặc trong một bữa tiệc luau. Áo kiểu Hawaiian thống trị ở đó, nhưng cũng có một nhóm khá lớn vận sa rông và có một chiếc váy làm bằng cỏ. Anh chàng mặc chiếc váy làm bằng cỏ đó gần như không thể đi lại gì nhiều.

Mọi người tụm lại quanh những chiếc bàn tròn làm bằng gỗ màu đỏ, cười đùa ầm ĩ với những câu chuyện tếu của nhau. Những đứa trẻ nhỏ chạy ngang qua, hét lên thích thú, đuổi bắt lẫn nhau để giành nhau những cốc nước dứa. Những cặp đôi trên mức bạn bè thì khiêu vũ uể oải theo điệu nhạc Beach Boys (một ban nhạc Rock của Mỹ). Một con gì đó cực lớn đang được xoay tròn trên một chiếc xiên trong lúc mọi người đứng xếp hàng để nhận những khoanh thịt được nấu chín kỹ. Không khí ngập tràn mùi kem chống nắng và mùi thịt nướng.

"Không tuyệt vời sao?" Mặt Penny bừng sáng với vẻ háo hức.

Kate nhìn quanh với vẻ hoảng sợ. "Những người này ở đâu ra ấy nhỉ? Không thể nào tất cả bọn họ đều từ khách sạn được."

"Họ đến từ khắp nơi quanh đây." Penny vẫy tay chào ai đó. "Khách sạn tổ chức bữa tiệc này hàng tháng trong suốt mùa hè vào buổi tối thứ Bảy thứ ba trong tháng. Nó không tuyệt hảo sao? Có thấy anh chàng cao ráo với mái tóc đen đứng bên cạnh con lợn quay đầu kia không?"

"Đó là lợn à?"

"Đó là Will. Nhớ không? Ngồi ở quầy tiếp tân? Tôi đã nghĩ anh ta chỉ là một thư ký, nhưng anh ta là chủ ở đây. Tôi nghĩ anh ta thật khêu gợi."

"Tiến tới đi." Kate nói và nhìn xung quanh tìm một quầy bar. Phải có một cái ở đâu đây chứ. Mọi người không thể nào có kiểu cư xử ngả nghiêng như thế này nếu không có chất cồn ở đâu đó.

"Anh chàng tóc đen mặc chiếc áo màu đỏ là Eric Allingham. Anh ta thật nặng nề." Penny lại vẫy tay chào ai đó khác. "Tiền rải khắp nơi này."

"Tiến tới đi." Phải có một quầy ba ở đâu đó chứ.

"Anh ta không phải là mẫu người của tôi."

"Cô không có hứng thú với tiền à?"

"Tại sao tôi lại phải có hứng thú với tiền?" Penny hỏi. "Tôi sắp kết hôn rồi."

Kate cảm thấy ngạc nhiên, nhưng khi cô suy nghĩ về điều đó, cô cảm thấy Penny có lý, nếu như cô chấp nhận nguyên tắc cơ bản rằng hẹn hò lung tung trong vòng một tháng trước khi kết hôn là một ý tưởng hay ho. "Xin lỗi." Kate lắc đầu. "Tôi đã không nghĩ đến chuyện đó."

"Nhưng anh chàng tóc vàng mặc chiếc áo hiệu Izod cũng rất dễ thương. Tên anh ta là Lance cái gì đó."

"Làm thế nào mà cô biết tất cả những điều đó?"

"Ồ, tôi đã ngồi trong sảnh và nói chuyện với mọi người trong lúc tôi chờ cậu bé trực tầng khách sạn. Mọi người ở đây rất thân thiện."

"Tuyệt." Kate nói. "Tôi không cho là cô biết họ đặt quầy bar cho bữa tiệc này ở đâu."

"Nó ở phía ngoài bên cạnh bể bơi ấy."

"Dẫn tôi đến đó đi."

Bể bơi nằm ở phía trên một khu đất cao được rào xung quanh, được lát gạch men màu xanh dương và trắng, nó phản chiếu lại ánh sáng của những chiếc đèn lồng kiểu Nhật Bản treo phía trên đầu. Quầy bar là một chiếc quầy dài được tô điểm bằng những thảm cỏ, chủ trì bởi một cậu bé chừng tuổi học đại học có mái tóc đỏ rực mặc một chiếc áo màu trắng và đeo một vòng hoa màu hồng quanh cổ, cậu làm việc rất có hiệu quả. Cậu ta trông như thể có thể làm việc mà không cần phải có vòng hoa. Quầy bar đang hoạt động hết công suất với những người đàn ông ở vào độ tuổi trung niên, những người vô cùng nhiệt tình chào đón Penny như thể cô ta mang theo một chai martini khổng lồ trong người. Penny bị bao vây, và Kate thì đứng chờ đến phiên mình ở tại quầy bar để lấy đồ uống cho cả hai người họ.

"Chị cần gì, maam?"