Chương 27: Chương 27

Thật ngạc nhiên, Kate cảm thấy thích quán bar đó. Nó đúng như tất cả những gì Penny đã nói - một quán bar đồng quê thực thụ. Ánh điện lờ mờ, những chiếc bàn làm bằng gỗ sứt sẹo, và một chiếc máy hát tự động lập loè sáng màu nê ông trong lúc phát ra những lời ca rên rỉ về đồng quê và về miền Tây cho đám đông nghe. Trên cái nền đó, Kate vẫn có thể nghe thấy tiếng những viên bi-a va vào nhau và nhìn thấy mọi người đang chơi phía bên dưới những bóng đèn treo lơ lửng phía trên, và ở đâu đó có ai đó đang chơi pinball. Một quán bar thực thụ, không phải một kiểu lai căng xuất hiện ở nơi này.

Một người phụ nữ tóc đỏ nhìn rất bắt mắt đang phục vụ bên trong quầy bar làm bằng gỗ sồi cũ, đang lau dọn mặt quầy lát đá hoa cương có gân màu trắng dày cộp. Giống như những cô bồi bài còn lại, cô ta mặc một chiếc áo sơ mi không tay màu đen vừa vặn và khoác bên ngoài một chiếc áo vest màu hồng. Còn không giống như những cô bồi bàn còn lại, cô trông có vẻ điềm tĩnh và đã vào khoảng trên ba mươi tuổi. Kate tự cá với chính mình rằng người phụ nữ đó chính là Nancy.

"Làm ơn cho rượu vang trắng". Kate ngồi xuống trên chiếc ghế đẩu bên quầy bar ở phía trước mình, và người phụ nữ tóc đỏ rót rượu cho cô.

Penny đứng dựa lưng vào quầy bar, đưa mắt quan sát căn phòng.

"Tôi là Nancy," người phụ nữ tóc đỏ nói. "Nếu cô cần bất cứ thứ gì, chỉ cần hò tên tôi. Tất cả mọi người quanh đây đều làm thế."

Kate mỉm cười. "Tôi là Kate, còn đây là Penny."

"Tôi rất thích quầy bar của chị." Penny nói và quay một vòng. "Nó tạo cảm giác rất rất thân thiện."

"Cảm ơn." Nancy nói. "Đó chính xác là một môi trường mà chúng tôi muốn tạo ra."

Kate nhìn cô ta với vẻ thích thú hơn hẳn trước đó. "Chính xác là làm thế nào mà cô lại tạo ra được cái môi trường thân thiện đó?"

"Ồ, điều đó không khó khăn lắm đâu. Chúng tôi chỉ thuê một vài gã mặc áo len đến đây để chơi bi-a và khạc nhổ lên sàn nhà."

"Chị thuê họ ư?" Penny hỏi.

"Chỉ là đùa thôi, Penny." Kate nói.

"Thực ra thì cái gã mặc chiếc áo len màu xanh da trời phía bên kia là chồng tôi."

Kate quay nhìn lại chiếc bàn bi-a đó. Gã đàn ông mặc áo len xanh có mái tóc vàng và nhìn thấp nhưng chắc nịch. Anh ta đang nhìn chăm chú với vẻ mặt rầu rĩ vào chiếc bàn nơi một anh chàng to con đội chiếc mũ cao bồi màu kem đang chọc những viên bi rơi vào trong lỗ với sự chính xác làm nản lòng đối thủ.

"Đó không phải là Jake sao?" Penny hỏi.

"Hai người biết Jake à?" Nancy lắc đầu. "Anh ấy luôn đánh bại Ben trên bàn bi-a. Họ đã chơi đi chơi lại với nhau trong suốt năm năm ròng. Ben chưa từng thắng lần nào."

"Tại sao anh ấy lại vẫn tiếp tục chơi?" Kate hỏi.

"Anh ấy bảo anh ấy đang tiến bộ dần lên."

"Ồ, cô phải cảm thấy ngưỡng mộ một người đàn ông không bao giờ bỏ cuộc chứ."

"Jake nói là anh ấy càng ngày càng tệ hơn."

"Jake chỉ nằm mơ thôi." Penny nói.

"Đến và nói với anh ta đi." Nancy nói. "Có thể cô sẽ làm anh ấy bị sao lãng và Ben sẽ thắng đấy."

"Có lẽ là sau đi." Penny nói. "Chúng tôi muốn nhìn loanh quanh một chút. Đúng không, Kate?"

"Cô muốn uống gì, Penny?" Kate vội vàng hỏi. "Tôi sẽ mua."

"Daiquiri vị dâu." Penny nói.

(Daiquiri: hỗn hợp rượu rhum, nước chanh và đường ướp lạnh.)

Nancy thở dài.

"Bia thì sao?" Kate gợi ý. "Đàn ông ở những nơi như thế này thích những người đàn bà uống bia."

"Chị chắc chứ?"

"Cô đã bao giờ xem Chàng cao bồi thành thị chưa?"

"Chưa." Penny nói. "Làm ơn cho bia."

"Cảm ơn." Nancy nói với Kate và quay vào rót bia cho Penny.


Ở phía bàn bi-a, Ben ngẩng lên nhìn. "Nhìn qua những cô nàng hấp dẫn ở quầy bar kìa."

Jake liếc qua vai mình và khựng lại một chút để nhìn, rồi anh quay lại bàn bi-a. "Cô nàng mặc màu trắng là Kate."

"Kẻ sát nhân đó ư?" Ben chăm chú nhìn lâu hơn. "Đó là một kiểu váy nào đó."

"Đúng vậy." Jake nói. "Tôi nghĩ là cậu sẽ thua trận này, con trai."

Ben nhìn anh với vẻ ngờ vực. "Cậu nói rằng cô ta là một đứa trẻ dễ thương."

"Đúng thế." Jake ngắm nghía chiếc bàn. "Nếu không tính đến những tổn thương mà cô ta gây ra cho những người bạn hẹn hò của mình." Anh tỳ người lên bàn thực hiện cú đánh của mình, và Ben nhìn anh rồi lắc đầu.

"Cô nàng đó không có gì là một đứa trẻ cả."

Jake đánh viên bi cuối cùng vào lỗ. "Không, nhưng đây là một trận đấu. Cậu còn thời gian cho trận khác không?"

"Quỷ tha ma bắt, có. Chuỗi trận thắng của tôi sắp bắt đầu rồi." Ben quay lại nhìn Kate. "Cô ta còn không thực sự vàng hoe nữa."