"Anh đáng lẽ phải ở đó." Mark nói với anh và Will sau đó. "Người phụ nữ đó cần được bảo vệ như Rambo cần một vệ sĩ ấy."
(Chắc ai cũng biết Rambo rồi, không cần phải chú thích nữa nha )
"Anh không nghĩ là cô ta sẽ nghe theo lời anh." Jake nói. "Đó là lỗi của anh."
"Em không nghĩ là cô ấy bỏ lỡ nhiều đâu." Mark nói.
"Thôi, đừng nói với cô ấy là anh đã bảo em đến đấy." Jake nói. "Anh không muốn cô ta có ý nghĩ quái đản nào."
"Được thôi." Mark nói rồi nhanh chóng quay đi. "Chắc chắn là em sẽ không nói. Giờ em phải đi đây."
"Có chuyện gì với nó thế nhỉ?" Jake hỏi khi Mark phóng nhanh ra khỏi cửa khách sạn.
"Có chuyện gì với anh thế?" Will phản đối. "Ý anh là gì, anh không muốn cô ấy có ý nghĩ quái đản nào? Anh nên cảm thấy may mắn mới đúng." Anh lắc đầu. "Thi thoảng em thấy lo lắng về anh, anh trai ạ. Kate Svenson là một cô nàng cực kỳ xinh đẹp và anh thì dường như là không nhận ra điều đó. Anh đã tiến tới gần cõi chết rồi đấy, ngay ở đây."
"Anh sẽ còn tiến tới gần hơn nữa nếu như anh có hứng thú với cô ta, và cả em cũng thế đấy. Cô ta chính là người đã đẩy Lance xuống bể bơi đêm qua, nhớ không?"
"Thật tốt cho cô ấy." Will nói.
"Ồ, anh không có ý định trở thành nạn nhân tiếp theo của cô ta đâu."
"Em không biết." Will nói với vẻ suy nghĩ. "Cô ấy là một thứ gì đó khác nữa. Thật tệ nếu bỏ qua cô ấy."
"Này." Jake nói, giọng có vẻ cáu kỉnh. "Em đã bị trói chặt vào với Valerie. Nếu như có chuyện gì xảy ra với em, anh sẽ phải sở hữu toàn bộ cái công trình quái quỷ này thay vì chỉ một nửa đấy."
"Với bất kì sự may mắn nào, Valerie sẽ tự cởi trói cho cô ấy." Will nói. "Tên ngốc Donald Prescott – người cứ tự giới thiệu với mọi người rằng mình là một môi giới chứng khoán ấy – thực ra là người do thám của Eastern Hotels. Hắn ta đang cố gắng lôi kéo cô ấy ký hợp đồng."
Jake nhướn mày. "Và làm thế nào em phát hiện ra chuyện đó?"
Will lắc đầu với vẻ kinh tởm. "Em gặp hắn tại Hội nghị ở New Orleans năm ngoái. Hắn dĩ nhiên là không nhớ ra bởi vì trí óc của hắn chỉ bé như một con muỗi mắt thôi."
Jake nhăn nhở. "Và em không cảm thấy bận tâm chút nào về chuyện con muỗi mắt đó đang cố gắng đánh cắp người đàn bà của em à?"
Will thụt người xuống chiếc ghế bành và gác đầu lên hai tay. "Em phải cảm thấy vô cùng may mắn mới đúng. Anh có biết ý tưởng ngông cuồng gần đây nhất của cô ta là gì không? Là xây dựng một quán bar mới và làm cho Nancy trở nên phá sản."
Jake khịt mũi. "Và cô ta dự định làm gì để đạt được điều đó?"
"Ồ, cô ta muốn thành lập một quán bar đồng quê thực sự." Will lắc đầu nói. "Anh có thể tưởng tượng ra điều gì điên rồ như thế không? Nancy Quán là một quán bar đồng quê thực sự đã được hơn ba mươi năm rồi. Nghĩa là Valerie muốn bọn em thành lập một quán bar đồng quê giả mạo để làm cho Nancy phá sản. Ngay cả nếu giả sử em đồng ý làm điều đó – mà đáng lẽ là cô ta phải biết là em sẽ không làm – thì đó vẫn cứ là một ý tưởng điên rồ."
"Thế cô ta nói gì khi em trả lời không?"
"Cô ta lại mang vẻ mặt đó." Will nói. "Vẻ mặt cũ Rồi chúng ta sẽ xem mà cô ta luôn đem ra dùng mỗi khi em không đồng ý điều gì đó với cô ta."
"Anh ghét vẻ mặt đó." Jake nói.
"Anh biết đấy, em thực sự cảm kích với những gì Valerie đã làm cho nơi này..."
"Anh thì không."
"Nhưng gần đây cô ta thực sự đã hơi quá lấn át em rồi." Will do dự. "Em đã bắt đầu để ý nhiều hơn sau khi em nói chuyện với anh vào ngày hôm qua, và em nghĩ là anh đã đúng. Em nghĩ là cô ta muốn kết hôn." Anh nhìn Jake với vẻ thất bại. "Anh có thể tin được không?"
Jake nhắm mắt lại vẻ ghê tởm. "Dĩ nhiên là anh tin điều đó rồi. Em đã sống với cô ta ba năm rồi. Em nghĩ là cô ta muốn cái gì chứ?"
"Gây dựng khu resort lớn nhất vùng Trung Tây." Will nói. "Đó là tất cả những gì mà cô ta đã nói đến. Nếu như cô ta làm ầm ĩ lên về những đứa con hay gì đó tương tự thì em đã có thể đoán ra sớm hơn. Nhưng tất cả những gì mà cô ta từng nói đến là khu resort, điều đó lại ổn đối với em." Anh ngẩng lên nhìn Jake. "Cô ta nói về chuyện mở rộng căn hộ của em – mà dù sao thì cô ấy cũng đã gọi là căn hộ của bọn em – sang căn hộ bên cạnh. Như thế bọn em sẽ có hai phòng ngủ. Em hỏi vì sao? Không phải là chúng ta không có chỗ dành cho khách nữa, và cô ta bảo Em không nói về khách trọ." Anh lại gác đầu lên hai tay. "Em nghĩ là cô ta ám chỉ đến chuyện con cái." Anh than thở với vẻ hơi kịch. "Làm thế nào mà em lại dính vào cái mớ bòng bong này nhỉ?"
"Không phải là anh ủng hộ chuyện em cưới Valerie." Jake nói. "Nhưng cho đến giờ em đã ngủ với cô ta một khoảng thời gian khá dài rồi đấy."
Will ngẩng lên nhìn anh với vẻ vô cảm. "Thì sao?"
"Vì thế anh không nghĩ là tất cả những gì cô ta nghĩ đến chỉ là khu resort." Jake nói. "Anh nghĩ cô ta đã trông chờ em nhanh chóng trở thành gia đình của cô ta đấy."
"Em ư?" Will hỏi. "Ý anh là gì?"
Jake nhắm mắt lại. "Đừng để ý. Hãy cầu nguyện sao cho anh chàng Donald gì đó lôi được cô ta ra khỏi đây trước khi cô ta nhận ra là em sẽ không bao giờ kết hôn với cô ta, và rồi cô ta quyết định sẽ giết chết em."
"Valerie sẽ không làm điều gì mang tính cảm xúc nhiều thế đâu." Will nói. "Anh đang lẫn lộn cô ta với Kate rồi."
"Anh sẽ không bao giờ lẫn lộn Kate với Valerie." Jake nói. "Họ hoàn toàn khác nhau."
Kate quay trở về cabin của mình và cố gắng cảm thấy xấu hổ về những gì mình đã gây ra, nhưng nó không có hiệu quả.
Có thể là cô không thực sự có ý định kết hôn. Một cô nàng thực sự muốn kết hôn hẳn là sẽ để cho Peter thắng. Cô lắc đầu, cô chưa bao giờ muốn kết hôn đến mức như thế.
Mặt khác, buổi chiều hôm đó không hẳn là một dấu hiệu để cô phải từ bỏ. Lance và Peter là những tên khốn. Điều đó không có nghĩa là những người đàn ông còn lại ở đây cũng đều như thế. Trên thực tế, luật xác xuất cho thấy rằng cô sẽ khá hơn vào lần tới.
website: Santruyen