Lúc nàng định đứng dậy, Tần Lăng Tiêu đột nhiên đi tới, một phát bắt được cổ tay của nàng, vén ống tay áo lên, chỉ thẩy ở cổ tay của Thôi Tiểu Tiêu bất ngờ xuất hợn một đạo phù văn uốn lượn như rắn.
Từ trong đạo phù văn này có thể cảm nhận được rõ ma khí nồng đậm vốn có từ ma châu.
"Đây là cái gì? Thôi Tiểu Tiêu nhẫn nhịn cơn đau ở ngực hỏi.
Biểu lộ của Tần Lăng Tiêu phức tạp có chút nói không nên lời, gã oán hận trừng mắt nhìn Thôi Tiểu Tiêu, giống như nuốt phải cứt chó, có chút khí phách khó nhịn.
Cuối cùng dường như gã đã hạ quyết tâm, chậm rãi giương mắt nhìn Thôi Tiểu Tiêu hỏi: "Xem ra ngươi cũng biết rõ ta phải có Ma Châu này không thể. . . Đã như vậy thì theo tâm nguyện của ngươi đi. Không biết lúc trước ngươi có chọn đạo lữ đồng tu chưa?"
A? Thôi Tiểu Tiêu lại không ngờ rằng Tần Lăng Tiêu lại bất chợt mở miệng hỏi vấn đề không chút liên quan như vậy, từ dưng đang từ ma châu lại nhảy sang hỏi về vấn đề đạo lữ song tu làm chi? Mà cho dù muốn chuyển chủ đề thì cũng phải giải thích nghi vấn của nàng đã chứ, ai lại muốn chuyển là chuyển ngay được như thế kia.
Mà dường như Tần Lăng Tiêu cũng không muốn nghe câu trả lời của Thôi Tiểu Tiêu, nói thẳng: "Chắc là không có, bằng không ngươi cũng không cần hao tâm tổn trí tính kế ta như vậy. Vô luận là tu luyện tông gì, nếu tìm được tiên lữ đồng tu thích hợp như vậy sẽ làm ít công to. Ta đã kết thành Kim đan của ta từ lâu, chỉ kém bước cuối cùng hóa nhập Nguyên Anh độ kiếp phi thăng. Nếu ngươi có thể đồng tu với ta thì tương đương với ít đi đường vòng trăm năm khổ tu. . . Ngươi nên rõ ràng, đường tắt dạng này vốn cũng không tới lượt ngươi, nhưng ngươi giở trò lừa bịp mang Ma Châu hòa hợp, khiến ta không còn lựa chọn khác, chỉ có thể thuận theo ý ngươi, Chỉ là hôn sự giản lược, ta không muốn riêu rao để thiên hạ đều biết."
Lúc Tần Lăng Tiêu nói lời này, ngữ khí như bị ép đớp cứt. Nhưng Thôi Tiểu Tiêu cũng không cảm thấy mình gả cho Tần Lăng Tiêu chính là ăn được Quả Nhân Sâm. Tầm tuổi nàng vốn đang muốn ngao du tự tại, ai lại muốn đi kết hôn với một tên tông chủ mắt cao hơn trán làm gì, phiền muốn chết.
Nàng trừng to mắt, ngập ngừng hỏi: "Tần Tông chủ. . . Có phải ngài đã tức giận đến hồ đồ rồi không? Ở chỗ ta có Thanh Lương Phù hạ nhiệt, ngươi có cần một bộ dán huyệt ở đầu không?"
Tâm tình Tần Lăng Tiêu vẫn không được tốt, gã chỉ lạnh lùng nói: "Ngươi cố ý lấy Ma Châu đi, lại mang nó đưa vào cơ thể, không phải để tính kế cửa nhân duyên này sao?. . . Cửu Huyền Kiếm Tông ta từ trước đến nay đều chú trọng thanh danh, đương nhiên sẽ chịu trách nhiệm với ngươi đến cùng. Chỉ là hái dưa sớm sẽ không ngọt, cô nương hao tâm tổn trí tính toán như thế sau này đừng nên hối hận. . ."
Hiện tại gã vô cùng cần Ma Châu để áp chế ma tính trong cơ thể. Mà Thôi Tiểu Tiêu này cố tình thu nạp Ma Châu, lòng dạ đáng chém.
Nếu gã muốn Ma Châu dẫn cho mình, thì phải gϊếŧ Thôi Tiểu Tiêu hoặc là cùng nàng vào hàn trì, nam nử ở chung một chỗ, vận công bảy ngày bảy đêm.
Mặc dù Linh Sơn Phù Tông Linh Sơn Phù Tông không phải đại sơn môn phái nhưng cũng luôn tận sức hàng yêu trừ ma, cũng xem như chính đạo. Nếu gã gϊếŧ nữ nhân tâm cơ đầy bụng này nhất định sẽ làm bẩn danh tiếng đại phái Kiếm Tông.
Ngâm chung hàn trì, nói thì dễ mà nghe thì khó. Chỉ sợ những tên Phù Tông kia sẽ đến tuyên dương gã tham luyến nữ sắc, lại không chịu giữ thanh danh cho nữ tử.
Nếu không cưới, chuyện này truyền ra ngoài chẳng phải gã sẽ thành kẻ trộm lừa gạt nữ sắc hay sao?
Kế trước mắt chỉ có thể tạm thời kết đạo lữ với nàng, danh chính ngôn thuận thu nạp được Ma Châu rồi mới tính tiếp. . . Hơn nữa máu của nữ tử này chính là khắc tinh của ma công mà gã hấp thu, nếu tìm được phương pháp thích hợp không chừng gã có thể triệt để giải trừ hậu hoạn.
Nàng trở thành thê tử của gã, cũng miễn cho bị người có tâm chiêu dụ nàng đi đối phó gã.
Nữ tử hoa si, hao tâm tổn trí tính kế gã, Tần Lăng Tiêu đã gặp không biết bao nhiêu người. Chỉ là gã không ngờ lần này lại bị con gà con mổ mắt, mắc lừa.
Sau khi Tần Lăng Tiêu nổi nóng xong chỉ có thể tự trấn an: "Nữ tử này có mệnh cách đặt thù, huyết mạch cũng là khắc tinh với ma tính của Ngụy Kiếp, cưới nàng có lẽ cũng không tính quá thiệt thòi.
Nghĩ như vậy, tâm tình của Tần Lăng Tiêu dần bình tĩnh, vẻ không vui cũng giảm bớt vài phần, gã chỉ chờ vẻ mặt của tông chủ gà rừng bàng môn này cảm động đến rơi nước mắt mà đồng ý chuyện hôn nhân mà thôi.
Gã tin tưởng mười phần rằng Thôi Tiểu Tiêu sẽ đồng ý với hôn sự này, dù gì cũng là nàng tính kế, mà cho dù không tính toán mà chỉ là ngẫu nhiên thì ai có thể từ chối hôn sự với hắn đây chứ.