Chương 9: Cẩn Hưu thâm tình

Ánh mắt Nô Đê Tuyết mê ly dại ra, như thể bà đã tìm thấy cái thứ đồ chơi vừa ý vậy.

Dưới ánh mắt của hàng trăm người bên trong doanh trướng này.

Lần đầu tiên Nô Đê Tuyết mĩm cười. Nụ cười ấy không ngờ lại đẹp đến thế.

“Lão già dê khốn nạn”.

“Lão nương biết lão tuy có dê 1 chút, có khốn nạn 1 chút”.

“Nhưng lão lại là thằng đàn ông trọng tình cảm”.

Vừa nói bà vừa vuốt ve thanh côn 1 cách si mê.

“Lão nương chỉ còn có mỗi cái nơi đây là nhà mà thôi”.

“Lão già dê khốn nạn. Lão đừng ép ta rời đi có được không?”.

Tất cả đều cực kỳ khó hiểu trước những lời này của bà.

Thế nhưng vẫn có 1 số người vẫn nghe mà hiểu đấy.

Nô Đê Tuyết rất hiểu tình cảm của lão Cẩn Hưu. Nhưng bà không muốn rời xa cái quân doanh này.

Ngay từ đầu bà đã nguyện ý cả đời ở lại trong quân rồi.

Cho nên không dám chấp nhận cái tình cảm hoa nở muộn đấy.

Cẩn Hưu nhẹ nhàng lau sạch tinh dịch, cùng những vết thương do đám trâu tơ lúc hưng phấn mạnh tay gây ra cho bà.

Từ đâu cũng không biết, chỉ thấy lão lấy ra 1 lọ thuốc nước rồi xoa lên từng vết thương.

“Tuyết nhi à. Ta hiểu”.

“Nàng muốn ở lại trong quân thì ta sẽ ở lại cùng nàng”.

“Ta không ép nàng làm bất kỳ điều gì nàng không muốn làm đâu”.

Ánh mắt Nô Đê Tuyết bỗng trở nên cực kỳ ác liệt.

“Nhưng lão nương là 1 con chó cái”.

“Lão nương nghiện mấy cái thanh ghê tởm của nam nhân đấy”.

“Lão nương thường xuyên điên loạn mà thèm muốn bị cường bạo chà đạp dưới háng đàn ông”.

“Lão nương là nô kỷ đê tiện thấp hèn không bằng 1 con điếm trong kỷ viện nữa”.

“Lão nương… Hức… hức…”.

Nước mắt của người đàn bà đã trải qua quá nhiều đau khổ trong cuộc đời.

Giờ đây không có bất kỳ ai nhớ người bà ấy đã từng điên loạn như trước đó nữa.

Một người đàn bà đã bị chà đạp dưới háng của hàng vạn đàn ông.

Một người đàn bà đã bị biến thành nô kỷ ăn sâu vào tận xương cốt.

Một người đàn bà có lúc điên cuồng mất trí mà căng mông banh huyệt cho hàng trăm binh lính luân phiên thao sảng đến gần chết.

Người đàn bà đó đã tự chọn cho mình con đường như thế sao?.

“Ta không quan tâm Tuyết nhi à”.

Bàn tay người đàn ông đỡ lấy gương mặt diễm lệ đầy nước mắt đó.

Nhẹ nhàng ôn nhu mà lau đi những giọt lệ.

“Trong mắt ta những điều đó không có quan trọng”.

“Tuyết nhi thèm côn thịt nam nhân. Ta sẽ đi dẫn mấy thằng trâu tơ đến cho nàng”.

“Tuyết nhi muốn bị chà đạp cuồng bạo. Ta sẽ canh chừng để chúng không chơi chết nàng”.

“Nếu cái đám đó không thoả mãn được mật huyệt của nàng. Thì ta sẽ thao chơi nàng đến khi sức cùng lực kiệt mới thôi”.

“Trong quân doanh này nàng là chủ quản quân kỷ doanh, còn ta là đầu bếp”.

“Không ai ép nàng rời đi cả. Ta sẽ ở cạnh nàng bất cứ lúc nào”.

Một người đàn bà đã bị quá nhiều tổn thương. Vậy chỉ có 1 người đàn ông lòng đủ rộng lớn mới che chở được tất cả cho nàng.

Không có lời nào đáp lại.

Chỉ thấy Đê Tuyết cười lên rất xinh đẹp.

Bà hớp lấy ngụm rượu súc miệng rồi nuốt xuống.

“Hãy dùng mấy vò rượu này tắm cho ta đi”.

“Ta muốn mình được sạch sẽ 1 chút để phục vụ người đàn ông của mình”.

Các binh lính ở gần đấy đứng dậy xách đến hơn chục vò rượu.

Tất cả từ từ mà xối lên đầu Nô Đê Tuyết.

Bà rất tự nhiên như đang được tắm dưới suối nước.

Bắc Ngân ngồi đấy nhìn thấy tất cả.

“Mang khăn sạch đến cho tỷ ấy đi”.

Lần đầu tiên kể từ lúc bước vào quân doanh này Bắc Ngân lên tiếng.

Bên trong cái tấm sa mỏng đó nước mắt cô đã không ít hơn bất kỳ ai.

Từ bên ngoài có 1 tên binh lính mang đến cho Đê Tuyết 1 tắm khăn lớn trắng muốt.

Bà gật đầu cảm ơn rồi nhận lấy tắm khăn.

Như chuẩn bị 1 kiện đồ vật cực kỳ trân quý để tặng cho thượng quan.

Đê Tuyết chà lau khắp mọi nơi trên thân thể bà 1 cách cẩn thận.

Không 1 ai nói lời nào.

Tất cả đều lui xa ra để bà tự nhiên mà làm tất cả.

Tiểu huynh đệ của đám tân binh đã bắt đầu ngẫng cao đầu trở lại, bởi vì cái thân hình gợi cảm kia.

Để rồi người đàn bà đó trải tắm khăn lên 1 cái bàn dài.

Từng bước đi đến trước người đàn ông nãy giờ đứng chờ bà đấy.

Ngồi xỏm xuống, bà nhẹ nhàng hé mở môi thơm mà ngậm hết cái đầu côn to lớn đáng sợ đó vào.

Tay cầm lấy thân côn mà nhẹ nhàng vuốt ve.

Tay khác thò xuống dưới cái thuỷ động đã được rửa qua rượu kia. Thấm lấy mật thuỷ bản thân như dầu matxa mà bôi lên thân côn.

Cái thứ nước cam lộ của người đàn bà ngàn người thao, vạn người cưỡi đó giờ lại được xem như 1 chất kích thích.

Miệng lưỡi cùng mút hút lấy cái lỗ nhỏ đỏ au trên đầu chày thép.

Tay vuốt tay bôi mật thuỷ như đang vô về yêu chìu bảo bối.

Thanh côn lão Cẩn Hưu lớn thêm 1 vòng thấy rõ. Chẳng những thế nó còn dài ra mà càng sần sùi đến dị thường.

Lớp da trên thân dựng hết cả lên, nhìn cực kỳ giống vẩy ngược như kiểu da voi thô nhám.

“Chóc… chóc… chụt…”.

Tiếng mút hút duẫn từ cái miệng như chùm ngây chớm nở đó truyền ra sao nghe cực kỳ kích thích.

Nước miếng chảy dài theo khoé miệng Đê Tuyết.

Dưới kỹ thuật hút mút của bà thì Cẩn Hưu đã ngày càng cương cứng hứng tình.

Hơi thở dồn dập cùng độ gồng căng của cơ bắp toàn thân, đủ thấy lão thèm muốn đến cỡ nào rồi.

Đê Tuyết đương nhiên biết điều đó nên đã dừng lại mà đứng lên.

Bà đi đến cái bàn đã được trải tắm khăn, từng bước trèo lên đó.

“Đám trâu tơ các ngươi nghe lão nương giảng dạy 1 lần về thanh côn bản thân”.

“Thì đã tự tin mà cho rằng có thể xách chày gỗ mà đi thao chết đàn bà thiên hạ rồi phải không?”.

Đê Tuyết quét mắt nhìn 1 vòng tất cả đám tân binh.

Trong ánh mắt của cả đám giờ đây đã cực kỳ động tình như dã thú rồi.

“Bà đây nói cho đám trâu tơ các ngươi biết chưa phải thế đâu”.

Dù tất cả cực kỳ muốn lao lên để thao chết cái thuỷ huyệt đang được banh ra, mà xoa xoa vuốt vuốt kia.

Nhưng tất cả đều không ai đi làm thế cả, cả đám tiếp tục lắng nghe bà nói.

“Tiểu huynh đệ của đám đàn ông thúi các ngươi đã thế, thì đàn bà chúng ta sao lại không có điểm đặc thù cơ chứ”.

Nói rồi bà ngoắt lão Cẩn Hưu bước đến.

Đê Tuyết không hề cho lão Cẩn Hưu mút liếm hang mật của bà.

Mà bà vừa dùng 1 tay vuốt ve thanh côn 1 tay xoa móc thuỷ động bản thân, vừa nói tiếp.

“Huyệt động của mỗi người nữ nhân cũng có nhiều loại khác nhau”.

“Đám trâu tơ các ngươi muốn chơi cho họ dục tiên dục tử cũng phải biết điểm nhạy cảm mà tập trung trùng kích vào mới hiệu quả được”.

Nói rồi bà nhìn vào mắt của lão Cẩn Hưu với vẻ yêu kiều.

“Thuỷ huyệt này của lão nương sẽ không nói cho các ngươi biết nữa”.

“Từ nay nó chỉ thuộc về 1 cái chày thép mà thôi”.

Dâm nữ đã quay đầu.

“Thế nhưng…”.

Bà quét mắt nhìn đám nữ nô kia với ánh mắt cực kỳ lăng lệ.

“Đám nữ nô đáng hận đó thì lão nương sẽ nói cho các ngươi biết”.

“Đám trâu tơ các ngươi phải nhớ kỹ từng con mà thao chơi cho chúng đến dục tiên dục tử”.

“Biến chúng trở thành nô kỷ thực sự cho bà đây”.

Nói rồi 1 tay bà vòng qua ôm lấy cổ lão Cẩn Hưu.

Một tay khác bà banh rộng 2 mép môi dọc đầy nước căng mọng đó ra.

Bà nhắm ngay thanh chày thép to lớn đến đáng sợ ở bên dưới rồi hạ mông dập mạnh xuống.

Ót…

“Ư… Thật bạo khẩn… thật dài… hư… Sướng…”.

Đê Tuyết rên lên 1 tiếng thật dài thoải mái.

Hang cốc của bà gọi là Hàn Tuyết Đê Diễm.

Cho nên bên ngoài nó có cảm giác lạnh 1 chút, nhưng ở bên trong lại nóng ấm như cái lò lửa.

Thế nên bất kỳ tên tân binh nào cũng không thể chịu nổi trước cái kiểu băng hoả lưỡng nghi huyệt như thế cả.

Ngược lại thanh bạo trụ khủng bố của lão Cẩn Hưu lại không sợ kiểu nóng lạnh này.

Thế nhưng điểm tuyệt diệu của cái huyệt đó còn ở chỗ sâu bên trong kia kìa.

Nếu như thanh bảo côn nào có thể xuyên phá đến tận sâu bên trong, mà trúng vào đỉnh động hoa của huyệt cốc.

Thì sẽ khiến cho nữ tử đánh mất lý trí mà điên cuồng đòi hỏi.

Lúc đó cô nàng sẽ y như hoả nữ đang tắm trong biển lửa dục tình cực kỳ nóng bỏng.

Trong lúc nữ tử dục tiên dục tử đó thì thuỷ lộ của họ sẽ như đập tuyết vỡ đê mà tuôn tràn liên tục.

Bì Tê Tam Đỉnh của lão Cẩn Hưu có thể xem như khắc tinh của loại bảo cốc này.

“Ư… lão Hưu bế ta qua bên đó đi”.

Đê Tuyết treo trên người Cẩn Hưu mà nơi kết nối giữa 2 người là chỗ thần bí chặt ních đang chứa cái thanh chuỳ mãn cỡ của nam nhân.

Đôi chân bà kẹp ngang hông, 1 tay vòng qua ngực ôm lấy lưng. Còn tay khác ôm cổ mà chỉ cho Cẩn Hưu đi tới.

Bạch… bạch… bạch…

“Ư… hư… Thật thô, thật to, thật sâu mà… ư… ư… đỉnh trúng cái tâm động của lão nương rồi. hư…”.

Mỗi bước đi là Đê Tuyết chủ động cong mông nhấn xuống, để phối hợp cùng thanh côn rút ra đâm vào bên dưới.

Lúc này đây mật động của bà đã căng cứng vì ôm mút cái thanh côn to lớn kia. Từ bên dưới thanh côn xấu xí ấy liên tục ra vào như đóng cọc giã cối.

Bên trong cái huyệt động đầy nước ấy giờ y như cái biển lửa bùng cháy.

Thân côn sần sùi cạ quét liên tục khiến mấy cái vách hang bên trong biển lửa ấy càng thêm căng mọng.

Thuỷ lộ xả van ướt đẫm nơi 2 người kết hợp.

Mỗi bước đi của lão Cẩn Hưu để lại mấy giọt mật thuỷ nhiễu xuống nền đá.

Ở sâu bên trong cái hang băng hoả đó đang phải hứng nhận hàng loạt cú đâm húc của đầu tê giác 3 sừng.

Đỉnh động hoa của Đê Tuyết hơi sâu lại ở khá cao bên trên bụng dưới.

Cho nên bà mới chọn tư thế này để giúp con tê giác của lão Cẩn Hưu có thể dễ dàng mà húc vào đỉnh động hoa.

“Ư… ư… lão già dê mau lên chút đi”.

“Ư… hư… Cái trụ đồng nát của lão thao tiểu động ta sướng quá. Ư…”.

Hơi thở của Đê Tuyết bắt đầu tăng dần.

Tiếng rên rỉ cũng theo từng bước chân của Cẩn Hưu mà phát ra.

Để rồi cả 2 bước đến bên cạnh 1 người nữ nô.

Đám tân binh cũng tránh qua 2 bên để 2 người thuận lợi đến gần.

“Ư… ư… Bóp lấy mông ta đi lão già dê”.

“Hư… Nhấp con tê giác lão vào mạnh hơn nữa nào”.

“Ư… Cái u cốc này của ta đã thèm khát được thanh côn to lớn của lão bạo tẩu, điên cuồng mà đâm phá lắm lão biết không. hư… ư…”.

Đê Tuyết buông 1 cái tay ôm sau lưng ra. Sau khi lão Cẩn Hưu chuyển tay nắn bóp cái mông căng tròn vễnh cao của bà.

Bạch… bạch… bạch…

Tiếng va đập dồn dập vào cái mông màu mỡ của bà nghe cực kỳ kích thích hứng tình.

Cái tay Đê Tuyết mò đúng vào chỗ thần bí của cái nữ nô đang bị đám tân binh nắm chân banh rộng ra đó.

“Ư… ư…”.

Tiếng gầm gừ cùng ánh mắt trừng lớn của cái nữ nô đã bị nhét cầu gỗ vào miệng.

Cái cầu gỗ để tránh cho nàng ta cắn lưỡi tự sát ấy mà.

Đê Tuyết rút tay ra rồi rên rỉ từng hồi.

“Ư… ư… Sướng quá cái lão già dê này”.

“Lão chơi ta thật là sướng khoái mà. Ư… hư…”.

Ngửa mặt lên trời hít sâu 1 hơi, rồi bà nói nhanh.

“Ư… Cái động cốc của con điếm này là Đoạn Trúc Bán Huyệt”.

“Hang cốc của nó thẳng dài trơn bóng 1 đường. ư… ư…”.

“Thế nhưng ở giữa cái động đó có 1 đoạn chặt hẹp bất ngờ. Ư… hư… Sướng”.

“Nơi đó các vách cực kỳ mẫn cảm y như cái mắt cây tre mắt cây trúc ấy. Á… á…”.

Tiếng giải thích đứt quảng xen kẽ tiếng rên rỉ tiêu hồn của Đê Tuyết.

“A… ư… Đám trâu tơ các ngươi phải dùng thanh côn ghê tởm đó mà chơi 4 cạn 1 sâu cho bà đây”.

Dứt lời bà vòng cả 2 tay vào cổ Cẩn Hưu mà dâng lên môi thơm.

Trong khi ở bên dưới của cả 2 người đang điên cuồng phối hợp cực kỳ ăn ý.

Bạch… bạch… bạch…

Cái nữ nô nghe bà chỉ đám tân binh như thế thì mặt biến sắc.

Ánh mắt trừng lớn mà cả người bắt đầu run rẩy.

Dĩ nhiên là Đê Tuyết đã nói trúng điểm yếu hại của cô nàng rồi.

Hàng chục tên trâu tơ bắt đầu vây lấy cái nô kỷ này trong ánh mắt tuyệt vọng của cô.

Cám ơn các bạn đã lắng nghe.

Còn tiếp…

Nhớ đăng ký kênh hộ mình nhé!

Phần này khá bạo mà mọi người.

Có bạn nào chịu không nổi nhớ để nháy phát nhé. Haha.