Giữa Đinh thành mang chút phong cách phồn thịnh hào hoa, lại chứa chút khí tức cô độc khắc nghiệt.
Mặt trời đã lên cao.
Khắp mọi nơi trong các toà cô thành này nhốn nháo ồn ào tiếng người, tiếng xe cộ, tiếng mời gọi khách nhân.
Các tiệm quán, cửa hàng, trà lâu, thương hội, khách sạn, thực lâu, vv… đều đầy ấp người ra vào.
“Đến đây đi. Nơi đây mới về 1 lô tơ lụa hảo hạng đây này”.
“Mau mau đến xem. Để chậm là không còn đâu à nha”.
Người phụ nữ xinh đẹp đứng trước tiệm vải của mình mà hô lớn quảng cáo.
Ở bên kia lại có 1 ông chủ lùn béo, bụng phệ rống lên.
“Gạo đây, gạo mới đây. Thơm ngon lại dẻo mềm, mới nhập kho tối hôm qua nè”.
“Nhanh đến mua đi nào. Một cân 12 đồng thôi”.
Xa xa cuối phố đám tiểu nhị cũng tất bậc mà chào đón khách nhân.
“Chào đại gia. Hôm nay ngài chỉ đi 1 mình sao ạ?”.
“Hà… hà… Hôm nay ta đến để bàn chuyện làm ăn cùng hảo hữu”.
“Mau chọn cho ta 1 phòng riêng yên tĩnh đi”.
“Dạ dạ. Đại gia xin mời ạ”.
Nhìn thấy cảnh đó thì ít ai cho rằng toà cô thành này luôn nằm trên bờ vực nguy hiểm trùng trùng.
Ở cửa 1 thương hội đang nhộn nhịp 10 phần. Bỗng nhiên cuốn lên 1 đợt gió bụi mịt mù.
Ngay phía sau là hơn 10 tên kỵ sĩ mặc áo đen, mũ trùm toàn bộ khuôn mặt đã đi đến.
Tên áo đen đi đầu quát với tên hộ vệ thương hội.
“Ta muốn tìm hội chủ của các ngươi để uỷ thác 1 cọc sự tình lớn. Mau đi thông báo đi”.
Tên hộ vệ cung kính đáp lại.
“Xin chào đại hiệp. Hội chủ chúng ta đã đi vắng rồi ạ”.
“Nhưng trước khi đi thì ngài ấy có nhắn lại rằng, thương hội nhỏ bé của chúng ta không dám nhận chuyện mua bán tin tức đó đâu ạ”.
Tên mặc áo đen ngước nhìn tấm bảng hiệu của thương hội rồi hừ lạnh.
“Hừ… Không ngờ Kinh Xuyên thương hội lại chọn cách giữ mình bo bo như thế”.
“Đã thế thì chủ tử nhà ta sẽ chiếu cố cho người thân của tên hội chủ các ngươi 1 chút vậy”.
Nói rồi tên này thúc ngựa quay đầu mà đi.
Nhưng sau khi cả đám đó rời đi. Thì từ phía sau cánh cửa đại môn thương hội có 1 tên thanh niên đi ra.
Sắc mặt hắn cực kỳ âm trầm mà dõi theo cái đám áo đen đó.
Tên này chính là hội chủ của cái thương hội Kinh Xuyên đây.
Kinh Bảo Bảo.
Là con trai thứ 7 trong gia tộc họ Kinh.
Gia tộc này có truyền thừa gần cả 1.000 năm, cho nên nội tình cực kỳ khủng bố.
Nó lại là 1 trong những thế lực mạnh nhất đương thời ở Tắt Khai quốc này.
Dù đã 32 tuổi nhưng ngoại hình của ông cứ như 1 tên thanh niên 20, cực kỳ nho nhã thanh cao.
Là 1 người cực kỳ hiểu thời thế, lại luôn biết cách tránh xa những chuyện đấu đá chính trị. Thế nên thương hội của ông cực kỳ phát triển.
Thiên phú bẫm sinh của ông là có cái mũi cực thính.
Ông cực kỳ nhạy cảm với những chuyện nguy hiểm, và có khả năng đánh hơi ra những món đồ kinh doanh tốt.
Chẳng những có được tài lực hùng hậu, mà lại có hậu trường vững chắc nên ông gần như không có điểm yếu.
Năng lực kinh doanh cực cao, có thể nói ông là 1 tên thương gia cực kỳ khó chơi.
“Hừm… Nếu chủ tử các ngươi muốn biến gia tộc họ Kinh thành kẻ thù”.
“Thì cứ để mụ ta đụng vào người thân của ta đi. Lũ ngu xuẩn”.
Nói xong ông chẳng thèm bận tâm đến nữa, bước trở vào thương hội của mình.
…
Ông nào biết rằng ở xa xa đối diện chỗ cửa thương hội đó. Từ lâu đã có 1 ánh mắt luôn quan sát tất cả mọi chuyện rồi.
“Nè lão Ngô. Hôm nay thịt heo nhà lão sao lại đỏ như máu vậy?”.
“Bộ lão không rửa sạch à?”.
Lão già vừa chặt thịt heo vừa cười đáp.
“Mộc quả phụ bà đừng có nói giỡn như thế”.
“Thịt heo tôi bán đều đã được rửa qua cả 1 đêm luôn đó”.
“Nè nè… Bà xem tay của tôi đây. Rửa đến mức mòn cả đầu móng tay luôn nè”.
Mộc quả phụ đập cái tay lão Ngô mà mắng.
“Cái lão già chết bằm”.
“Tay lão mòn vì lão sờ mông con vợ trẻ 15 tuổi của lão. Chứ rửa cái gì mà mòn được như thế”.
Lão Ngô làm ra cái vẻ bị đoán trúng tim đen nên cắm cúi mà chặt thịt heo. Khiến cả đám đang vây mua phải cười phá lên.
Bên này cực kỳ ồn ào thì cách đó không xa, ở trong 1 cái hẻm nhỏ là nhà của lão Ngô bán thịt heo.
Lúc này bình thường trong nhà sẽ không còn 1 ai, ngoại trừ cô vợ nhỏ 15 tuổi của lão Ngô cả.
Thế nhưng nếu ai có thể nhìn vào phía sau chỗ nhà bếp, nơi mà lão Ngô thường mổ giết heo mang đi bán ấy.
Thì sẽ thấy 1 cảnh tượng khó mà tin nổi.
Một nữ nhân nhỏ tuổi đang cùng 1 lão già lớn hơn gấp đôi, dây dưa cùng 1 chỗ.
Chiếc áo tơ lụa khoác trên người cô gái trẻ bị bàn tay khô gầy của lão già đó, không ngừng ma sát xoa bóp.
Cô gái cũng động tình mà dùng 2 cánh tay trắng nõn quấn quýt về phía sau lưng lão già.
Y như cái kiểu hận không thể đem mình dung nhập vào thân thể lão già đó vậy.
“Chết tiệt lão già… nhẹ 1 chút đi”.
“À nha nha… Quần áo này do chồng ta phải cực khổ bán thịt heo mà mua cho ta đó”.
“Lão đã cắm sừng chồng ta rồi, thì đừng có còn tàn phá nó”.
“Xem cái dạng háo sắc của lão kìa. A nha… nha”.
Cô gái dù mắng chửi nhưng cái giọng động tình rên rỉ, càng khiến thú tính trong người lão già càng thêm sôi sục.
Bị trước mắt nhuyễn ngọc ôn hương của tiểu mỹ nhân. Dâm ngôn rên rỉ, khiêu khích khiến ánh mắt lão hưng phấn lộ bạch quang.
Cả 2 bàn tay to vừa chai sần, lại vừa thô ráp chụp thẳng lên cặp mông bự của tiểu mỹ nhân. Đôi tay không ngưng vuốt ve vân vê.
Xúc cảm mềm mại lại căng đầy nhựa sống, khiến lão càng vân vê càng yêu thích.
Tiểu mỹ nhân hô hấp ngày càng nặng nề, đôi mắt thu thuỷ đã dần mê ly rồi.
Tiểu mỹ nhân này tên là Bao Ngữ. Là vợ của lão Ngô bán thịt heo ngoài kia.
Bao Ngữ năm nay chỉ mới 15 tuổi. Nhưng lại có bổn sự không nhỏ, vốn liếng căng đầy.
Bản tính dâm loạn, thích chơi trò câu dẫn nam nhân để cắm sừng cho chồng.
Dù là thế chứ bản lĩnh của cô nàng cũng không chỉ có vậy.
Cô luôn biết cách dùng thân thể mình để đổi lấy những thông tin tình báo hữu dụng.
Làm thế cũng vừa để thoả mãn cái tính dâm loạn của cô nàng nữa.
Còn cái lão già kia là lão Tức Nhi. Là người hầu trong thương hội Kinh Xuyên.
Lão si mê Bao Ngữ nên thường xuyên trốn ra ngoài để đi bán tin tức.
Lão chỉ đổi lấy 1 lần hoan lạc trên thân tiểu mỹ nhân khi bán đi tin mà thôi.
Bỗng nhiên lão Tức Nhi ngừng động tác tay lại.
Lão đẩy Bao Ngữ ngã lên trên cái bàn hay dùng để xẻ thịt heo ấy.
Lão bổ nhào vào đôi nhũ phong cao cao đang phập phồng trước ngực, mà hung hăng đùa bỡn.
“A nha a nha… Lão già háo sắc khoan cái đã”.
“Chuyện ta muốn biết lão có nghe được gì chưa?”.
Là 1 mật thám nên Bao Ngữ luôn đặt nhiệm vụ lên hàng đầu.
Dù cho bộ ngực sữa của cô đang bị lão Tức Nhi chà đạp đến khoái cảm dâng trào liên tục, thì cũng hỏi trước chuyện muốn biết cái đã.
Sau 1 trận thưởng thức nhũ phong, thì lão cảm thấy cách mấy lớp quần áo mỏng này không đủ đã ghiền.
Nghe thấy Bao Ngữ thở dồn dập mà lại hỏi thế, thì lão vội vàng đáp.
“Đã nghe được rồi”.
“Tiểu mỹ nhân, lão đang bị dục hoả đốt người. Cho nên hảo hảo phục vụ lão, cũng đừng có nói đến việc kia nữa”.
Bên trong lớp áo mỏng đó là cái áo lót bằng gấm màu đỏ.
Bởi tiểu mỹ nhân cũng động tình, nên đầu nhũ hoa đỏ tươi đã đội cợm lên, như muốn xé áo mà chui ra vậy.
Nghe lão Tức Nhi nói thế thì tiểu mỹ nhân đã biết, phải khiến lão này thoả mãn trước cái đã.
Bao Ngữ giọng điệu vội vàng, lại ra vẻ dỗi hờn mê người.
“A nha… lão già háo sắc. Mới 2 ngày trước lão thao ta 1 lần, muốn chết luôn trên thanh côn lão”.
“Mà sao hôm nay lại cấp bách đến thế hả?”.
Dứt lời tiểu mỹ nhân cũng giơ cao đôi tay cho lão già kéo hết lớp áo mỏng, cùng áo lót xuống.
Một mảnh trắng nõn da thịt như da em bé.
Phấn nộn đầu nhũ hoa đang tích thuỷ dựng đứng.
Cặp song phong hoàn mỹ đang nhúng nhảy theo từng nhịp hô hấp của Bao Ngữ.
Đôi bàn tay khô gầy bắt ngay vào đôi bầu sữa mê người đó.
Lão đưa chiếc lưỡi vừa dài, lại vừa ráp tại trên cặp song phong đó mà liếm láp qua lại.
Nước bọt dính đầy đôi hảo nhũ vượt tuổi, khiến cho nhìn vào có vẻ ướt át đầy mê hoặc.
“Lão già háo sắc… A nha nha… đừng liếm mỗi nó”.
“Ư nha… nha… Bên dưới của người ta cũng ướt hết rồi kìa”.
Bao Ngữ nắm lấy 1 tay của lão Tức Nhi, mà dẫn xuống cái khe ở giữa đôi đùi đẹp.
Lão Tức Nhi đút sâu ngón tay mà ngoáy mấy cái vào cái khe ở bên dưới đó.
Khiến cô nàng rên lên càng dữ hơn.
“A nha… a nha…”.
Rút tay đưa lên mũi, lão Tức Nhi ngửi thấy mùi xuân thuỷ đầy hương vị.
“Hắc… hắc… Ngược lại so với lão già ta thì tiểu mỹ nhân còn hứng tình hơn nữa à nha”.
“Hít… hít… ướt đẫm rồi đây này”.
Lão đưa bàn tay dính đầy nước thơm lên mặt Bao Ngữ, vừa khép mở 2 ngón tay.
Giữa 2 ngón tay là 1 chất lỏng màu trắng, nó dinh dính lại với nhau tạo thành những sợi tơ.
Bao Ngữ đỏ mặt mà hờn dỗi, đánh bộp bộp lên ngực lão già.
“Không phải tại lão háo sắc ông sao?”.
“Mỗi lần thao chơi nhân gia là sướng đến dục tiên dục tử. Thực sự muốn được chết trên cái thanh côn của lão luôn ấy chứ”.
Nghe thế lão Tức Nhi nào đâu còn chịu cho nổi nữa.
Lão cởi quần ra để lộ cái thanh côn hết sức dữ tợn.
Một cây thô to đen dài, lại tráng kiện 10 phần. Nó dựng thẳng vào giữa 2 chân tiểu mỹ nhân.
Bao Ngữ ngay lập tức tuột sạch quần áo còn trên người, trải lên chiếc bàn.
Rồi cô nàng nằm sấp lại mà chổng mông, đưa cái miệng đến ngay thanh côn dữ tợn đó.
Đôi hảo nhũ bị đè ép đến biến cả dạng, nhưng giờ cô nào quan tâm đến.
Ọt…
Cái cây thô to đen dài ấy chui toạt vào cái miệng tiểu mỹ nhân.
Cảm giác ấm áp vây lấy tiểu huynh đệ khiến lão Tức Nhi rú lên đầy sung sướng.
“A… a… đúng là cái miệng tiểu yêu tinh mà”.
Ọc ạch… ọc ạch…
Liên tục là tiếng côn dài ra vào đôi môi xinh, khiến cái miệng tiểu mỹ nhân phát ra những tiếng kích thích.
Nước miếng của Bao Ngữ chảy dài, nhiễu xuống dưới nền đất thành 1 vũng nhỏ.
Lúc sau thì lão Tức Nhi chịu không nổi nữa. Lão rút ra thanh côn khỏi miệng tiểu mỹ nhân.
Bao Ngữ hiểu ý liền nằm ngửa ra mà quay hạ thể lại.
Một tay cô vội vàng nắm lấy thanh cô dữ tợn hướng thẳng đến chính đôi môi mật đầy xuân thuỷ của mình.
Lão Tức Nhi nắm lấy eo thon của cô nàng mà lẩm bẩm.
“Thật là tốt cái eo thon”.
Ngay sau đó là 1 tiếng rên rỉ kéo dài trong miệng tiểu mỹ nhân truyền ra.
“A nha…”.
To dài cự côn thẳng đến sâu trong động mật.
Cả 2 người lông mu quấn lại cùng 1 chỗ.
“Hảo chết người… A nha nha… Lão già háo sắc thật là đâm chết ta mà”.
Lão Tức Nhi cũng sướng rợn người mà cười.
“Hắc… hắc… Phải có vốn liếng mới thao được cái con tiểu yêu tinh chuyên cắm sừng chồng như nàng chứ”.
Tưởng đâu lời nói khinh bạc này khiến mỹ nhân nổi giận nào ngờ đâu ngược lại ấy chứ.
“Nha… Trướng chết người mà… lão háo sắc mau động đi”.
“Bên trong của ta ngứa quá à… a… a… dùng cái cây gân già của lão thao cho ta được sướng khoái đi”.
Ba… ba… ba…
Tiếng da thịt khô gầy va chạm vào háng đùi tiểu mỹ nhân nghe 10 phần không hợp lắm.
Một bên là lão già có ngoại hình hèn mọn khô gầy, chuyên làm chuyện khổ cực lại thường xuyên dâm sắc quá độ nên da vàng giọt.
Còn tiểu mỹ nhân nằm đó lại da dẻ căng mịn như em bé.
Thân hình tràn đầy nhựa sống, lại căng mọng muốn chảy nước khiến người người thèm cắn 1 phát.
Sự đối lập này khiến cho trùng kích của thị giác khá là khó chịu.
“A nha… nha… Hảo côn”.
“Thao mạnh vào cái lão già háo sắc. Cái hang chuyên cắm sừng của ta hôm nay khao cho lão đủ nước đủ vị luôn đó”.
Như nhặt được mệnh lệnh từ chủ nhân cao thượng.
Lão Tức Nhi lựa thế đứng vững chắc, rồi liền đong đưa cái eo mà hung hăng quất cắm thật sâu.
Đôi chân thon dài thẳng tấp lại tròn trịa trắng bóng của Bao Ngữ, kẹp lấy eo gầy của lão Tức Nhi mà nghênh hợp theo từng nhịp đong đưa.
Hạ thân nhảy loạn liên hồi, xuân thuỷ như được xả nước mà ướt đẫm nơi giao hợp của cả 2.
Một cái khô gầy lão đầu cùng một cái thanh xuân nữ tử, đang điên cuồng thân mật mà kích thích lẫn nhau.
“Lại… A nha… nha… Thật là sâu đến tận tâm can ta rồi”.
“Ngươi cái tiểu yêu tinh… hộc… học… Lão muốn cắm cho nát cái động điếm này”.
“Ư a nha… Lão già háo sắc… a nha… Trâu già gặm cỏ non có thấy sảng khoái không?”.
“Học… hộc… Tiểu yêu tinh nhà ngươi còn ngon hơn mấy con danh kỷ trong kỷ viện nữa”.
Tiểu mỹ nhân nghe thế liền động tình hét lên.
“Ta kẹp chết ngươi cái lão già háo sắc… a… nha… nha”.
…
Hơi trễ chút. Xin lỗi mọi người.
Cám ơn các bạn đã lắng nghe.
Còn tiếp…
Nhớ đăng ký kênh hộ mình nhé!