Chương 99: Cầm lấy thanh kiếm định mệnh

Ves nắm chặt tay mình lại thành nắm đấm trong lúc cậu theo dõi chiếc Kiếm Vũ của cậu đang cố gắng chống trả một pháo đài trên không ở đấu trường bên dưới. Ngay cả bản thân cậu cũng cảm thấy bất lực khi phải đối mặt với một chiếc chiến cơ không kích hiện đại vượt bậc của Carter Gauge.

Công nghệ thời đó đáng lẽ ra không thể hỗ trợ những hệ thống bay tiên tiến đến như vậy. Tên Gauge chắc hẳn đã dành khá nhiều thời gian để điều chỉnh những đôi cánh lỗi thời và nâng cấp chúng lên thế hệ hiện tại.

Theo lẽ thường thì đó có thể là sai lầm chí tử của hắn ta. Dù sao thì, nếu hắn càng dành nhiều thời gian để thiết kế cho đôi cánh, thì hắn lại càng có ít thời gian để tập trung cho áo giáp và các bộ phận thiết yếu khác. Thế nhưng, nếu nhìn kỹ vào hiệu suất hoạt động của chiếc Dực Long kia thì lại thấy chiếc chiến cơ không kích hạng nặng này không hề bị cắt giảm chất lượng ở những khía cạnh khác. Bộ giáp của nó vẫn cực kì chắc chắn cho dù nó phải được sửa chữa khẩn cấp sau những trận đấu trước đó.

Ngay cả khán giả cũng nghĩ rằng trận đấu này sẽ kết thúc nhanh chóng mà không có gì đặc sắc, thế nên họ quay sang theo dõi những trận đấu khác cân bằng hơn.

“Tôi cũng khá bất ngờ là cậu Học Viên Lovejoy vẫn chưa đánh mất chiến cơ của mình đấy,” Một trong những bình luận viên đưa ra lời nhận xét sau khi anh ta chuyển góc nhìn sang trận đấu này. “Trong số tất cả các đối thủ của chiếc Dực Long thì cậu ấy là người sống dai nhất đến tận bây giờ.”

“Đó là bởi vì Lovejoy chỉ tập trung né tránh hơn là phản công thôi. Nếu cậu ấy đang cố gắng đánh bại chiếc Dực Long về mặt năng lượng, thì cậu ấy nhầm to rồi. Chiếc chiến cơ hạng nặng ấy mang rất nhiều pin năng lượng trên người, thế nên còn lâu nó mới đuối sức.”

“Cơ hội duy nhất để cậu ta giành chiến thắng trong trận đấu một chiều này là phải bắn một phát may mắn vào mục tiêu bằng khẩu súng laser yếu ớt của mình.”

Chỉ còn khoảng mười phút trước khi cơn mưa laser bắt đầu xuyên thủng lớp giáp của chiếc chiến cơ hạng trung, nên chiếc Kiếm Vũ không còn nhiều lựa chọn nào khác. Lovejoy cau mày khi cậu tận dụng mọi mánh khóe trong tay để né tránh cái hoả lực laser áp đảo từ trên cao.

Sau khi quan sát tần suất khai hỏa của các tia laser, cậu đoán rằng chiếc hạng nặng ấy còn khá nhiều năng lượng dự trữ. Ngược lại, chiếc Kiếm Vũ của cậu chỉ được thiết kế dành cho những trận đấu ngắn hạn cường độ cao. Tuy cậu đã giảm công suất hoạt động của chiến cơ mình nhiều nhất có thể, nhưng nó vẫn ngốn một lượng năng lượng đáng kể theo thời gian.

“Mình phải nhanh chóng kết thúc trận này.” Lovejoy đành bất lực kết luận.

Cậu thôi không tiết kiệm năng lượng nữa mà thay vào đó là chuyển nhiều năng lượng hơn cho khẩu súng lục của mình. Khẩu súng liền phát ra âm thanh cảnh báo khi nó đã vượt mức giới hạn an toàn cho phép. Lovejoy phải mày mò trong phần cài đặt và vô hiệu hóa tất cả chế độ an toàn của nó.

Hệ điều hành của khẩu súng ước tính rằng nó sẽ có khoảng ba phần trăm khả năng phát nổ với mỗi phát bắn. Khả năng này sẽ tăng lên theo lượng nhiệt mà nó tích tụ theo thời gian.

“Tao không quan tâm nếu mày sẽ phát nổ trong vài phút nữa!” Cậu hét vào khẩu súng lục của mình và liều lĩnh xóa bỏ chốt an toàn cuối cùng không cho cậu khai hỏa những tia năng lượng cường độ cao.

Khẩu súng bắt đầu phát ra những rên rỉ đáng lo ngại sau khi nó phóng hết năng lượng tích tụ bên trong bằng một phát bắn cực kì lóa mắt. Tia laser bắn thẳng lên bầu trời và tạo ra một khoảng trống nhỏ bên trong đôi cánh của chiếc hạng nặng.

Cái lỗ hổng đó chính là sát thương đầu tiên mà cậu gây ra cho chiếc Dực Long. Nó khiến Lovejoy vực dậy hy vọng chiến thắng, mặc dù chiếc Dực Long cũng bắt đầu gia tăng tốc độ và cũng lắc lư nhiều hơn. Cả hai bên đều quyết định tăng mức tiêu thụ năng lượng của mình để kết thúc trận đấu một cách nhanh chóng

Các bình luận viên đặc biệt chú ý đến cường độ chiến đấu của cả hai bên đang dần kịch tính hơn, nên họ liền đưa trận đấu lên màn hình chiếu chính. Cùng với những trận đấu khác đang diễn ra cùng một lúc, tất cả khuôn mặt của các phi công và các nhà thiết kế chiến cơ cũng được chiếu lên ở bên cạnh.

“Hãy nhìn vẻ mặt của cậu Larkinson và cậu Lovejoy kìa! Cả hai thí sinh vẫn đang bám víu vào chút hy vọng cuối cùng. Liệu chiếc Kiếm Vũ của họ có thể đánh bại con Dực Long trong nhiệm vụ bất khả thi này không?”

“Máy tính của chúng tôi đã tính toán khả năng cậu Học Viên Lovejoy có thể tung ra một đòn sát thương chí mạng. Cậu ấy chỉ có 2,3% cơ hội chiến thắng ít ỏi kể cả trong tình huống tốt nhất thôi quý vị!”

“Vậy là chúng ta có thể coi như đội Carter Gauge đã giành thêm một điểm chiến thắng nữa rồi. Thật sự là không có cách nào để khẩu súng lục của chiếc Kiếm Vũ có thể xuyên thủng lớp giáp của chiếc hạng nặng kia cả.”

Dù cơ hội chiến thắng chỉ mỏng manh như một tờ giấy, nhưng tất cả khán giả đều tập trung mọi sự chú ý vào cái trận đấu đầy bi kịch này. Họ đều hy vọng chiếc chiến cơ yếu thế hơn có thể tạo nên kỳ tích và đánh bại cái ánh hào quang bất khả chiến bại của phe Carter Gauge kia.

Đối với những thế lực kết nối với Tập đoàn Carnegie, thì họ cũng có nhiều lý do hơn để ủng hộ đối thủ của nhà Gauge. Trong số tất cả các thí sinh tài năng đến từ Leemar đã chạm trán với nhà thiên tài đáng sợ ấy, thì không có ai dám tự nhận mình ngang tài ngang sức với hắn ta trong lĩnh vực thiết kế chiến cơ cả.

Vẻ mặt của nhà Gauge sẽ như thế nào nếu họ để một trong những thí sinh được nuôi dưỡng bởi một đối thủ trong Khối Liên Minh chà đạp lên cậu ấm tài năng của mình?

Nhiều kẻ tai to mặt lớn đang đặt cược rất nhiều vào trận đấu này. Bởi vì chiếc Kiếm Vũ vốn đã được ghép đấu với các đối thủ yếu hơn trước đó, cho nên nó có khả năng cao sẽ rớt ra khỏi top 25.

Còn đối với chiếc Dực Long thì nó cũng đã đánh bại một vài đối thủ nặng cân cho nên chắc chắn nó đã lọt vào top 25 rồi. Với cái chiến thắng thứ tư trong vòng đấu này sẽ càng củng cố ánh hào quang bất khả chiến bại của tên Gauge và tạo đà tiến lên để trở thành một cơn sóng thần càn quét hết tất cả thí sinh khác trong vòng chung kết.

Một vài phút dai dẳng trôi qua khi Lovejoy tiếp tục khiêu vũ với tử thần. Khẩu súng của cậu rực sáng với nhiệt độ khủng khiếp đến mức làm tan chảy một vài bộ phận mỏng manh bên trong. Chiếc Kiếm Vũ liều lĩnh chơi đùa với lửa mỗi khi nó khai hỏa tia laser sạc quá tải vào con Dực Long khổng lồ đang lơ lửng ở trên không.

Con Dực Long vẫn quả quyết hứng chịu những tia laser cường độ cao ấy. Độ chính xác của khẩu súng lục vẫn chưa được tốt lắm và chiếc Kiếm Vũ cũng phải di chuyển liên tục và lại càng dễ bắn trượt nhiều hơn. Mặc dù chiếc hạng nặng kia là một cái bia tập bắn khá lớn, nhưng phân nửa số tia bắn ra đều bị lệch mục tiêu. Còn những tia laser có bắn trúng bề mặt lớp giáp đi chăng nữa thì cũng chỉ làm tan chảy một vài lỗ nhỏ rải rác khắp nơi trên bộ giáp nặng cân của nó mà thôi.

Phát bắn tiếp theo lại có kết quả khác hơn một chút. Chỉ là ngẫu nhiên thôi, nhưng tia laser đó lại bắn trúng một vị trí hiểm yếu vốn đã bị thiệt hại từ trước và nó chỉ được bọc giáp thay thế mỏng hơn so với những khu vực khác. Phát bắn tiếp theo có đủ hỏa lực để làm tan chảy khu vực bị tổn thương ấy và gây thiệt hại nghiêm trọng cho các bộ phận bên trong.

Vừa đúng lúc bên dưới phần bụng của chiếc Dực Long bỗng dưng xuất hiện một vụ nổ nhỏ, thì khẩu súng lục của chiếc Kiếm Vũ cũng đã đầu hàng trước số phận. Cái khẩu súng dự phòng ấy đâu có được thiết kế để chịu đựng nhiệt độ cao như vậy đâu, đấy là chưa kể nó còn phải khai hỏa liên tục nữa. Cái vũ khí liền phát nổ, tạo ra lượng nhiệt cao và vô số mảnh vỡ bao trùm lấy cánh tay cầm súng của chiếc Kiếm Vũ.

“Không!” Lovejoy hét lên khi thấy bề mặt của chiến cơ của cậu chịu đựng thiệt hại từ các mảnh vỡ sau vụ nổ. Cậu không thèm bận tâm đến cái cánh tay đã bị hủy hoại của chiến cơ mình hoặc những vết xước đang lan rộng trên khắp cơ thể. Vì giờ đây cậu đã mất đi vũ khí duy nhất của mình, cậu không còn cách nào để đả thương chiến cơ địch nữa. Trận đấu này coi như đã hạ màn rồi.

Còn đối với chiếc hạng nặng, mặc dù nó đã chịu nhiều thiệt hại, nhưng bù lại thì nó vốn được thiết kế để chịu đòn. Các loại chiến cơ hạng nặng không bao giờ bị đánh bại chỉ sau một phát bắn xuyên thủng giáp cả. Tuy nó cũng mất đi một phần sức mạnh ban đầu, nhưng chiếc Dực Long vẫn có đủ hệ thống dự phòng để tiếp tục bay lơ lửng trên không.

“Chiếc Dực Long đang cái làm gì vậy? Nó lại ngừng bắn ư. Dựa trên thông số đo đạc của chúng tôi thì vũ khí của nó vẫn còn nhiều năng lượng cơ mà.”

“Nó đang bay tới gần chiếc Kiếm Vũ kìa. Chắc cậu phi công ấy muốn khoe khoang chiến thắng của mình đây mà!”

Một vài khán giả bắt đầu la ó trước hành vi thiếu tinh thần thể thao này. Chỉ những kẻ kiêu ngạo bậc nhất mới thiếu tôn trọng đối thủ của mình đến như vậy. Chuyện tệ hơn nữa là nửa sau của trận đấu đang được phát sóng đến toàn bộ Phân Khu Sao Komodo.

Nhìn lên trên màn hình chiếu, ai cũng thấy bộ đôi phi công Dực Long và thiết kế gia nhà Gauge đều đang mang vẻ mặt kiêu ngạo đến gợi đòn. Mặc dù họ phải tạm thời hợp tác với nhau trong cuộc thi này, nhưng họ vẫn có thể hỗ trợ cho nhau một cách hoàn hảo. Cái tên Gauge ấy muốn chứng tỏ tài năng vượt trội của mình bằng cách hợp tác với một phi công nằm trong xếp hạng thấp nhất, trong khi gã phi công ấy thì lại trở nên kiêu căng vì được lái những chiếc chiến cơ tuyệt vời với khả năng tác chiến có một không hai.

Bóng tối của sự tuyệt vọng dần bao phủ chiếc chiếc Kiếm Vũ đang đứng bất động ở dưới đấu trường. Lovejoy đã từ bỏ trận đấu này và ngồi sụp xuống trong kén mô phỏng của mình. Cậu cũng không còn để tâm mấy đến trận đấu vẫn đang tiếp tục diễn ra nữa.

Như một chiếc xe bay đang biểu diễn trình độ khoa học tiên tiến của nó trước mặt một người tiền sử, chiếc Dực Long như đang chứng tỏ sự hợm hĩnh của nó bằng cách duy trì độ cao bên trên chiếc chiến cơ kiếm sĩ bất lực kia. Nó thậm chí còn bay lên hạ xuống liên tục nhằm hạ nhục đối thủ, khiến cho khán giả ngày càng cảm thấy khinh bỉ nó hơn.

“Kết thúc trận đấu luôn đi thằng khốn!”

“Cậu không cần phải chịu nhục như thế này Lovejoy! Chỉ cần từ bỏ trận đấu này là được!”

“Thằng Gauge đáng khinh kia! Nếu là mà tao thì, mày đã bị đá văng ra khỏi không phận Carnegie rồi!”

Quay lại bên trong cái kén mô phỏng của Lovejoy, tiếng báo động từ cái máy cảm biến tiệm cận reo lên liên tục khiến cậu cảm thấy thật khó chịu. Cậu thôi ủ rũ về trận thua sắp tới nữa để xem lý do tại sao mà chiến cơ của mình vẫn chưa bị địch phá hủy.

“Cái quái gì? Mày đang ‘teabagging’* tao ư?

(Trans: không có từ Tiếng Việt cho hành động này, cụ thể là hành động sỉ nhục bằng cách đứng lên ngồi xuống trên xác đối phương trong game online, vui lòng google để biết thêm chi tiết.)

Lovejoy có thể chấp nhận bị đánh bại. Cậu thậm chí có thể chấp nhận thua cuộc trước một chiến cơ mạnh hơn mình nhiều. Vì dù sao thì cuộc thi này vẫn xoay quanh các nhà thiết kế chiến cơ là chính, cho nên các phi công tham gia đã chuẩn bị tâm lý để đối mặt với sự chênh lệch như vậy.

Điều cậu không thể chấp nhận là phi công đối phương lại xát muối vào mặt cậu bằng một chiến thắng mà hắn không hề xứng đáng có được. Phi công của Dực Long chắc chắn phải là người có thứ hạng thấp hơn cậu rất nhiều. Lý do duy nhất giúp hắn ta giành chiến thắng ngay từ đầu là bởi chiến cơ của hắn quá áp đảo.

“Cho dù mày đã thắng trận này, thì đó cũng không phải lý do để khinh thường tao!”

Một tia lửa phẫn nộ bỗng nhiên bùng lên giữa cảm giác rầu rĩ vì thua cuộc. Cậu liền rút thanh kiếm ra chỉ thiên trong khi gầm lên trước mặt chiếc Dực Long.

“Mày có thể chà đạp chiến cơ của tao, nhưng mày không được phép chạm đến lòng tự trọng của tao!”

Trong cơn cuồng nộ rực lửa, cậu học viên Lovejoy chỉ muốn nổi dậy dằn mặt con Dực Long khốn kiếp kia thôi. Không chút suy nghĩ, cậu xoay người chiếc Kiếm Vũ và dùng hết sức bình sinh ném thanh kiếm về phía con quái vật đang bay trên bầu trời.

Mặc dù cậu hiếm khi ném một thanh kiếm như vậy, nhưng bằng cách nào đó cái thanh kiếm ấy vẫn xoay tròn mà bay về phía con Dực Long mà không hề sai lệch một chút nào cả. Cây kiếm ấy không chỉ mang theo cái đà quay của chiếc Kiếm Vũ, mà nó còn mang theo ý chí quyết tâm chống đối số phận đã định của Lovejoy.

Quay trở lại phòng chờ, Ves dõi theo cái thanh kiếm đang xoay tròn trên không trung trong khi nó lao về phía chiếc chiến cơ hạng nặng kia một cách ngoan cường. Cậu vốn không hề kỳ vọng vào cú ném tuyệt vọng này. Một thanh kiếm ném từ khoảng cách xa đến vậy sẽ mất nhiều động năng trên đường đi của nó. Với bộ giáp của chiếc Dực Long, thì nó chẳng khác gì lấy trứng chọi đá cả.

Kì lạ thay, tất cả khán giả theo dõi trận đấu vẫn dán mắt vào thanh kiếm. Nó có sức hút mãnh liệt đối với họ, cứ như thể họ có thể đồng cảm với cảm xúc và suy nghĩ của Lovejoy vậy. Họ cũng thấy tiếc cho chiến cơ của cậu bởi vì nó buộc phải tham gia một trận đấu đã nắm chắc phần thua ngay từ đầu.

Khi thanh kiếm ấy bay đến gần chiếc Dực Long, tên phi công di chuyển chiến cơ của hắn để né tránh nó theo phản xạ. Bằng cách nào đó mà cách di chuyển chậm chạp của con chim khủng long ấy lại vô tình để lộ phần bị thiệt hại và phần mỏng giáp nhất trước cái thanh kiếm. Có vẻ như tên phi công địch đã hoàn toàn quên mất cái lỗ hổng trên giáp của mình và chẳng hề hay biết gì về cái sai lầm chí tử này.

Cả Ves lẫn Lovejoy đều mở to mắt theo dõi. Cái mũi kiếm sượt nhẹ qua mép lỗ hỏng bị nóng chảy trước khi đâm xuyên sâu vào các bộ phận vốn đã bị cháy xém và hư hại trước đó rồi. Phần động năng còn lại của nó giúp lưỡi kiếm cắt qua nhiều lớp linh kiện mỏng manh bên trong trước khi cuối cùng nó cũng chạm tới một dây cáp quan trọng nối với lò phản ứng năng lượng.

Một cỗ máy khổng lồ như chiếc Dực Long tiêu thụ rất nhiều năng lượng kể cả ở trạng thái nghỉ. Mà giờ đây cái dây cáp năng lượng ấy đã bị cắt đứt kèm theo những thiệt hại khác sâu bên trong cỗ máy, cho nên nó liền gây ra một vụ nổ ở tại khu vực đó.

Thông thường thì vụ nổ này không có gì đáng lo ngại trong một chiếc chiến cơ hạng nặng như vậy, thế nhưng một vài cơ chế an toàn đáng lẽ ra phải kích hoạt để giảm thiểu thiệt hại bên trong đã bị phá hủy. Vụ nổ ấy gây thêm thiệt hại cho cái bộ phận khác, và thế là nó bắt đầu gây ra một chuỗi lỗi hệ thống hàng loạt.

Chiếc Dực Long đột nhiên mất đến bảy mươi phần trăm năng lượng. Nó không đủ để giữ cho chiến cơ lơ lửng ở trên không. Cái hệ thống bay bắt đầu rên rỉ trong khi cố gắng giữ chiến cơ ở độ cao ổn định, nhưng không còn đủ sức để hoạt động.

Tên phi công dần thức tỉnh trước cái tình huống nguy ngập này và cuống cuồng cố gắng chuyển hướng thêm năng lượng cho hệ thống bay. Do những hư hại mà chiến cơ của hắn đã gánh chịu trước đó, hắn không tìm thấy con đường chuyển hướng nào khác cả.

“Chiến cơ đé* gì mà chỉ có bấy nhiêu đường dẫn năng lượng thôi hả?!” Hắn buông lời chửi rủa, hoàn toàn quên mất hành động sỉ nhục chiến cơ địch của mình trước đó.

Theo lẽ thường thì chiến cơ hạng nặng có nhiều hệ thống dự phòng hơn nhiều, nhưng đằng này Gauge chỉ có sáu tiếng đồng hồ để thiết kế nên chiếc chiến cơ này mà thôi. Hắn ta không có dư năng lượng để lắp đặt các hệ thống dự phòng bởi vì hắn phải tập trung đầu tư thời gian để cải thiện hệ thống bay của nó.

Khói bắt đầu bốc lên từ chiếc Dực Long trong khi nó đáp nhẹ nhàng xuống mặt đất. Đôi cánh của nó vẫn có đủ sức để hạ cánh để tránh bị đâm đầu không kiểm soát. Nhưng điều đó không giúp ích được bao nhiêu khi chiến cơ này vốn được thiết kế để tập trung vào khả năng không kích. Nó thậm chí còn không có chân, khiến nó trở thành một mục tiêu dễ dàng trên mặt đất.

Mắt Lovejoy liền sáng lên. Cậu không quan tâm đến cánh tay bị cụt của mình và mặc dù không còn vũ khí trên người, cậu vẫn điều khiển chiến cơ tiếp cận chiếc Dực Long ngay khoảnh khắc nó trượt dài trên cánh đồng cỏ phía trước. Tên phi công của chiếc hạng nặng nhận ra mối đe dọa đang đến gần và vội vã chuyển hướng năng lượng từ hệ thống bay sang súng laser. Một vài tia laser yếu ớt bắt đầu khai hỏa về phía chiếc Kiếm Vũ.

“Làm như thể mấy tia laser yếu ớt đó có thể cứu mày vậy!” Lovejoy cười điên khi chiếc Kiếm Vũ đối đầu trực diện với các tia laser ấy, khiến nó chịu một vài thiệt hại nhẹ. Chiếc chiến cơ hạng trung không để ý đến mấy phát bắn ruồi muỗi ấy và rồi nhảy lên trên con Dực Long đang nằm trên mặt đất.

Toàn bộ khán giả đứng yên như trời trồng. Ngay cả những bình luận viên cũng điêu đứng mà không biết phải nói cái gì cho cái tình huống này.

Vốn là một chiến cơ được thiết kế để oanh tạc mặt đất từ trên cao, chiếc Dực Long không hề được trang bị bất kì phương án nào để tiêu diệt mục tiêu đáp trên lưng nó. Khi các tháp pháo laser đặt bên hông cố gắng xoay vòng lại để nhắm vào kẻ tấn công, chiếc Kiếm Vũ chỉ đơn giản là nắm lấy các nòng súng ấy và bẻ gãy từng cái một. Chúng chỉ kịp bắn ra một vài tia laser bất lực trước khi bị phá hủy hoàn toàn.

Ngay cả cái khẩu pháo mãnh lực gắn ở mỏ của chiếc chiến cơ hạng nặng cũng không còn là mối đe dọa đối với chiếc Kiếm Vũ. Phạm vi chuyển động của cái mỏ chỉ cho phép nó xoay sang hai bên mà thôi. Để chắc ăn, Lovejoy quyết định giẫm chân chiến cơ của mình liên tục lên đầu của nó cho đến khi cổ của nó gãy rời mới thôi.

Chiếc Dực Long đã mất hết tất cả vũ khí. Pha lật bàn bất ngờ khiến ai nấy cũng phải ngỡ ngàng.

“Mắt tôi đang nhìn thấy ảo giác ư?” Một nam bình luận viên hoang mang hỏi. “Chiến cơ của Gauge bị trói chặt như con gà bị thịt rồi phải không?”

“Tôi không nghĩ người ta sẽ tin đây là sự thật. Một thanh kiếm định mệnh đã làm thay đổi số phận. Độc cô cầu bại giờ đã nếm mùi thất bại.”

“Chắc cậu Gauge đang tức giận lắm đây. Quý vị hãy nhìn khuôn mặt bi đát ấy kia kìa!”

Lovejoy vẫn không hề bận tâm đến mọi thứ xung quanh cho dù cậu có nghe lời bình luận đi chăng nữa. Bằng cách thần kì nào đó, cậu đã giành được chiến thắng từ bờ vực chiến bại, cho nên cậu cố gắng nắm giữ nó chặt nhất có thể bằng cả ý chí của mình. Cậu quyết tâm không phạm phải sai lầm giống như đối thủ và bắt đầu công phá chiếc Dực Long.

Bởi vì cậu không còn sở hữu vũ khí nào khác và chỉ còn lại một cánh tay lành lặn, nên chiếc Kiếm Vũ không thể gây nhiều thiệt hại cho chiến cơ đang nằm đo ván ở dưới đất. Nó phải đá văng mấy cái tấm giáp lỏng lẻo và bắt đầu đục khoét vào bên trong bằng sức mạnh còn lại của mình.

Sau vài phút ngồi bất lực nhìn chiến cơ mình không còn sức phản kháng, tên phi công đối thủ cuối cùng cũng chịu đầu hàng. Hắn không thể chịu đựng sự nhục nhã này thêm phút giây nào nữa và quyết định rút khỏi trận đấu bằng cách bỏ cuộc.

Thế là Ves và Lovejoy đã thắng lần thứ tư sau một trận đấu đầy gian khổ. Tổng số chiến thắng của họ trong vòng thứ hai đã đẩy họ lên xếp hạng hàng đơn vị trong số 25 cặp dẫn đầu. Chiến thắng cuối cùng đặc biệt ấn tượng của cả hai người đã mang lại rất nhiều điểm cộng. Chẳng cần phải nói, ai cũng biết cặp đôi này sẽ đi vào vòng chung kết một cách ngạo nghễ.

“Cảm ơn cậu Lovejoy. Cậu thực sự đã cứu tôi một bàn thua trông thấy.” Ves mỉm cười nói. Cậu suýt chút nữa là ăn đạn rồi. Cậu không thể nào tưởng tượng được cậu sẽ làm gì nếu cậu rớt khỏi top 25 qua đường tơ kẽ tóc như thế này.