Mặt Ves trở nên chua chát khi cậu lướt mắt qua trang phân tích của mình trong Iron Spirit.
“Thật luôn chứ, thế mình bỏ ra đống tiền như vậy để làm cái gì? Mình tưởng quảng cáo là đáng đồng tiền chứ!”
Cậu còn hai mươi ngày nữa để hoàn thành nhiệm vụ đạt một trăm doanh thu cho chiến cơ ảo của Hệ thống. Cho đến giờ, Ves chỉ mới bán được mẫu Fantasia 2R Luyến Thần được chính tay cậu tạo ra mà thôi. Điều này có nghĩa là những chiếc chiến cơ khác thiếu sự quan tâm và chăm sóc cá nhân của cậu. Thông số kỹ thuật của nó không chỉ xuống cấp mà nó còn có giá gấp đôi mức giá vốn đã đắt tiền đến lố bịch kia nữa.
Khi Ves truy cập trang chủ của cửa hàng chào bán chiếc Luyến Thần, cậu bắt gặp hàng trăm bình luận chê bai đến thậm tệ.
“8800 vàng XD! Nếu đầu bạn bị chập mạch, hay bị đứt dây thần kinh? Thì hãy đến đây và mua cục c*t dát vàng đây này!”
“Này, có ai cho tôi mượn 8700 vàng không? Tôi hứa sẽ trả lại ngay sau khi vô địch trong đấu trường. Không ai có thể địch lại vũ khí bí mật chính là cái cầu vồng mốc meo này đâu!”
“ĐỪNG MUA CHIẾN CƠ NÀY! Đây là một sự thất bại do thiết kế quá mức mà chỉ đơn giản là ghép nhiều loại bộ phận lại với nhau thôi. Hãy mua chiến cơ bay thực thụ ngoài kia kìa!”
Với những bình luận như thế này vương vãi khắp chiến cơ của cậu, hèn gì cậu chẳng có được thêm một chút doanh thu nào. Ves đã học được một bài học quý giá với trải nghiệm cay đắng này.
“Mình đã bỏ qua khách hàng mục tiêu của mình rồi. Mình tưởng mình có thể ghép nhiều bộ phận như vậy với nhau mà không có hậu quả gì. Nhưng ở hệ Đồng như thế này đa số cũng chỉ là lũ nhóc với một vài đồng vàng và hiện kim để tiêu xài mà thôi.”
Các chiến cơ 1-sao cũng chỉ đóng vai trò huấn luyện trong trò chơi thôi. Là một công cụ huấn luyện, các tân phi công còn không bận tâm đến việc tạo nên mối liên hệ cảm xúc với chiến cơ mà họ điều khiển, mà chỉ coi chúng là những mặt hàng siêu lỗi thời là cùng. Những người chơi Hệ Đồng chỉ chú ý đến lượng năng suất mà họ có thể đạt được ở mức giá phải chăng mà thôi.
Cũng may mắn là cậu đã không lãng phí thời gian vô ích. Ngoài việc nhét đầy bụng Lucky bằng các loại quặng khác nhau, cậu cũng tái cấu trúc chiếc Fantasia 2R thành một biến thể mới. Đó là một dự án lớn nhất của cậu đến hiện tại, vận dụng tất cả những kĩ năng mới của cậu đến cực hạn, nhất là kỹ năng Tối ưu hóa Giáp hạng nhẹ.
Chiếc biến thể Fantasia mới có lớp mạ giáp màu xám bạc khắp cơ thể của nó. Ves đã cẩn thận loại bỏ lớp mạ giáp ban đầu và thay nó với lớp giáp siêu nhẹ Mirin-21 mới hơn và hiệu quả hơn nhiều. Để duy trì và thậm chí cải thiện độ bền của chiến cơ, Ves đã phải tính toán lại cơ cấu của từng tấm giáp và độ dày của nó, giúp làm chiến cơ của cậu to lớn hơn ở nhiều khu vực. Mặc dù lớp giáp có tăng đấy, nhưng trọng lượng của chiến cơ lại giảm đáng kể, khiến cho nó di chuyển nhanh hơn và linh hoạt hơn trên mặt đất.
Ves cảm thấy rất hài lòng với tác phẩm của mình tới giờ. Cậu đánh giá cao sức mạnh kì ảo của Hệ thống vì đã cho phép cậu làm quen với những quy trình tuyệt vời chỉ nội trong vài ngày thay cho vài tháng dài dẵng.
Với tâm trạng vui vẻ và được thúc đẩy bởi khả năng sáng tạo phong phú của mình, cậu còn lồng thêm vào Hệ thống ECM Fayette và Máy tạo mây Lễ hội vào đầu của chiếc chiến cơ đặc chế này. Để làm tăng sắc nét ma mị của nó, cậu chỉnh máy tạo mây chỉ tạo ra từng đợt mây xám xịt, và cho ra đời chiến cơ Bóng Ma.
[Đánh giá thiết kế: Fantasia 2R – Bóng Ma]
Tên biến thể: Fantasia 2R – Bóng Ma
Bản nguyên gốc: Fantasia 2R
Nhà sản xuất gốc: Công ty Vũ trang Kezia
Hạng cân: Hạng nhẹ
Vai trò tiến cử: Trinh sát/ Mai phục
Giáp: C-
Khả năng chuyên chở: F+
Thẩm mỹ: B+
Độ bền: D+
Hiệu suất Năng lượng: D
Linh động: C
Hỏa lực: D-
Độ chắc chắn: C
Cơ động: B+
Thám thính: B
Yếu tố X: Không có
Độ lệch: 8%
Hiệu suất cải thiện: 11%
Đánh giá tổng quan:
[Cậu đã nhận được 50 Điểm Thiết kế vì đã hoàn thành một bản thiết kế nguyên gốc với hiệu suất tăng hơn 10%]
[Cậu đã được thưởng một vé xổ số vì đã đạt cải tiến năng suất vượt trội với độ lệch tối thiểu.]
Ves mở to đôi mắt cậu trước tin nhắn thứ hai. Hệ thống đánh giá tác phẩm đặc chế của cậu dựa theo tiêu chuẩn công nghiệp, mà nghĩ lại thì cũng khá hợp lý. Cậu đã học những tiêu chuẩn này ở Đại Học nhưng giờ lại quên bẵng mất sau khi cậu trở nên ảo tưởng hơn từ việc sở hữu cái Hệ thống này.
Rất nhiều nhà thiết kế bị coi là rác rưởi khi họ quá nhiệt tình với chiến cơ của họ và bỏ ra vô số tài nguyên, nguyên liệu chỉ để cải tiến một vài phần trăm năng suất nhỏ nhoi.
Mặt khác, những nhà thiết kế bậc thầy trong chuyên môn của họ chỉ cần thay đổi một vài chi tiết nhỏ nhặt trong bản thiết kế là có thể đạt được cả chục phần trăm cải tiến trong năng suất của chiến cơ.
Ves đã được Hệ thống chấp thuận với thiết kế đầy hiệu năng của chiếc Bóng Ma. Với ba bộ phận rẻ tiền, cậu đã phần nào tái thiết kế bộ khung của chiếc Fantasia 2R thành một kẻ săn mồi đầy lén lút. Chiếc Bóng ma vẫn sở hữu đầy đủ chức năng của mẫu thiết kế ban đầu, nhưng tốt hơn một chút.
Nét chấm phá của tác phẩm này chính là bộ giáp mới toanh mà Ves đã chăm chút thay vào. Bộ giáp Mirin-21 tuy phòng thủ tệ hơn đôi chút, nhưng trọng lượng của nó nhẹ hơn rất nhiều. Việc lắp đặt nhiều lớp giáp bổ sung phù hợp với hình dạng của nó giúp tăng khả năng phòng thủ nhưng về tổng quan thì vẫn có thể cắt giảm bớt kha khá trọng lượng so với ban đầu. Không phải nhà thiết kế chiến cơ nào cũng đều có thể làm được như vậy. Nếu không cắt bỏ những phần dư thừa và kém hiệu quả trong khi đảm bảo những vị trí quan trọng vẫn được bọc giáp, Ves đã không thể cải tiến lớp giáp hiệu quả đến vậy.
Và bây giờ cậu nắm trong tay một chiếc vé số mới. Như một cậu nhóc với cây kẹo trong tay, Ves nhanh chóng chuyển sang trang Xổ số và quay vòng quay may mắn.
“Coi nào, cho ta cái gì đó tốt hơn đi, như là giấy phép sản xuất hay túi tiền cũng được.”
[Cậu đã nhận được Kẹo Sức mạnh]
[Kẹo Sức mạnh]
Tăng Sức mạnh lên 0.1 điểm sau khi sử dụng. Vị dâu.
Ves khuỵu xuống và hét lên đầy thất vọng. “Thôi mà Hệ thống à! Ta đã làm việc chăm chỉ suốt mấy hôm nay mà! Sao không cho ta phần thưởng xứng đáng chứ hả?”
Cậu cảm giác như mình là pháp sư nhưng lại đi nạp chất sắt để đi tập gym vậy. Đi luyện cơ bắp vào lúc này đúng là tào lao thiệt chứ, vì nó có giúp gì cho tình trạng khó khăn của cậu vào lúc này đâu.
Thôi kệ vậy, dù gì cậu cũng nhận được nó, thế thì ngại gì mà không dùng. Sau khi ngậm viên kẹo vào miệng, cậu kiểm tra trạng thái của mình.
[Trạng thái]
Tên: Ves Larkinson
Nghề nghiệp: Chiến cơ Thiết kế gia cấp Học việc.
Chuyên môn: Không có
Điểm Thiết kế: 113
Thuộc tính
Sức mạnh: 0.7
Độ khéo léo: 0.7
Sức bền: 0.6
Trí tuệ: 1.2
Óc sáng tạo: 1
Độ tập trung: 1
Năng khiếu Thần kinh: F
Kĩ năng:
Đánh giá: Lẽ ra nên đi chế tạo tàu vũ trụ thì hơn.
Cậu hầu như chẳng có cảm giác mình mạnh hơn tí nào, nhưng sau khi nhìn những lợi ích khác mà Hệ thống mang lại, cậu lại cảm thấy hài lòng hơn hẳn. Tuy Hệ thống không đánh giá cao Ves ngay lúc này, nhưng cậu biết điều này có thể thay đổi trong tương lai.
“Sau khi mình hoàn thành hai bản thiết kế, giờ thì mình đủ DP để mua kĩ năng phụ rồi.”
Trong tuần trước, Ves hưởng lợi rất nhiều từ những kĩ năng phụ mà cậu đã mua trước đó. Mặc dù chúng chỉ cung cấp vừa đủ kiến thức trong từng mảng xác định, nhưng chúng lại cải thiện đáng kể năng lực hiện có và giúp mài giũa bản năng của cậu.
Cậu hiện đang cân nhắc liệu có nên mua thêm kĩ năng phụ khác hay là nâng cấp các kĩ năng hiện có của cậu đây. Có lẽ người này sẽ mở rộng nền tảng kiến thức của họ và người kia sẽ chọn củng cố nó. Cả hai lựa chọn đều hợp lý, nên Ves đang chần chừ trong việc đưa ra quyết định này.
Bỗng có tiếng chuông cửa reo lên, làm gián đoạn mạch suy nghĩ của Ves. Cậu không nghĩ mình sẽ tiếp khách hay có hàng giao đến trong hôm nay. Tò mò, Ves mở máy quay an ninh ở cửa trước lên xem.
“Này Vessie? Em có trong đó không? Chị họ của em nè!”
“Melinda!” Ves kêu lên. Cậu bay ra cửa trước của công xưởng và ôm lấy chị họ của mình. “Lâu rồi không gặp chị!”
“Không cần phải xúc động vậy đâu, Ves bé bỏng của chị.” Melinda mỉm cười trong khi chị ấy xoa đầu em họ của mình. “Chị thấy em cũng đổi mới chỗ ở nhỉ. Nó trông khá là…ehh…”
“Nhỏ phải không? Em biết nó trông không ấn tượng gì mấy, nhưng giờ em phải làm việc với nó nên em biến nó thành nhà của em luôn.”
Cả hai bước vào căn hộ sinh hoạt nhỏ bé của khu xưởng và ngồi lên chiếc ghế sofa cũ nát. Lucky, con mèo đang ngủ nướng một cách sung sướng, kêu meow lên một cái phẫn nộ khi mình bị đẩy sang một bên.
“Oh, dễ thương thế!” Melinda thốt lên khi cô bồng nó lên trước mặt. “Nó tên là gì vậy?”
“Em gọi nó là Lucky. Em mong là nó có thể thay đổi cuộc đời của em đó.” Ves trả lời, rồi thở dài. “Em biết là chị không đến đây để hỏi thăm em. Chị cứ nói cho em biết gia đình muốn gì đi.”
Nhà Larkinsons là một gia đình phi công chiến cơ lâu đời trong vòng ít nhất 200 năm trước. Mặc dù họ thiếu sự giàu sang phú quý và thiếu cả nền tảng vững chắc trong giới quyền lực, họ đã thành công trong việc tạo ảnh hưởng sâu sắc trong giới quân sự. Cùng với cả chục gia đình khác, họ cấu thành tầng lớp quý tộc quân sự không chính thức của Cộng hòa Bright.
“Ông nội thì đang bận việc ở trụ sở rồi, nên ông không có thời gian để điều tra về tình hình của cha em. Với tiềm lực của ông, thứ duy nhất mà ông nội biết được là chuyện này không có liên quan đến Quân đoàn Chiến cơ đâu.”
Nhắc đến người cha mất tích của Ves làm cậu tụt cả tâm trạng. Cậu siết chắt nắm tay của mình. “Em không biết cha em đã đi đâu, nhưng em chắc rằng cha em vẫn còn sống.”
“Mọi người đều hy vọng như vậy, Vessie à. Nhưng cuộc sống vẫn phải tiếp diễn thôi em. Các cô các chú của em khá lo lắng về khoản nợ mà cha em để lại để chi cho…nơi này. Nó quá phung phí em à. Họ nghĩ em vẫn còn 20 năm quá sớm để thành lập một công ty chiến cơ cho bản thân đó.”
“Vậy họ phản đối huh?”
“Họ chỉ muốn thứ tốt nhất cho em thôi.” Melinda vừa đáp vừa vỗ tay lên vai cậu. “Em vẫn có thể quay đầu và giao tài sản lại cho ngân hàng mà. Với khả năng của em, cha chị có thể đề cử em vào Quân đoàn Chiến cơ với tư cách là một kỹ thuật viên. Em có thể học được vô số kinh nghiệm thực tiễn trong việc sửa chữa và điều chỉnh chiến cơ thế hệ tiếp theo cho quân đội mà. Sự nghiệp tương lai của em sẽ tốt hơn nhiều sau nhiều năm phục vụ trong quân đội đó.”
Ves lắc đầu. “Nghe thì cũng có vẻ ổn định, nhưng nó lại quá chậm đối với em. Em muốn tạo dựng tên tuổi cho bản thân với tư cách là nhà thiết kế chiến cơ, chứ không phải là kĩ thuật viên hay thợ sửa chữa gì cả. Nhiều nhà thiết kế cấp Tinh tú đều bắt đầu sự nghiệp của mình khi còn trẻ mà.
“Nó không có nghĩa là em nên đi theo con đường của họ. Nếu không có lợi thế như tiền bạc hay mạng lưới quan hệ như em, thì em không có đủ điều kiện để bước chân vào ngành kinh doanh khốc liệt như buôn bán chiến cơ đâu.”
Cậu muốn phản đối rằng chị Melinda đã sai rồi. Cậu thật sự đang tận hưởng một lợi thế vững chắc mà. Hệ thống Thiết kế Chiến cơ của cha cậu để lại đã giúp cậu rất nhiều và cậu tin rằng nó có thể giúp cậu tạo chỗ đứng trong ngành kinh doanh này. Nhưng cậu không thể tiết lộ cho người chị họ của mình được. Chiếc Hệ thống quá là kì ảo và độc nhất vô nhị, và Ves sợ rằng mình ắt sẽ mất mạng nếu người ta muốn cướp lấy lợi thế này.
“Melinda, em biết là chị có suy nghĩ như vậy, nhưng em đã quyết định là sẽ gánh vác rủi ro này rồi. Dù sao thì đây cũng là di sản của cha em để lại mà. Cha em đã bán nhà, bỏ tiền tiết kiệm và kể cả chiến cơ cá nhân của cha để có tiền để mua lại cái xưởng nhỏ bé này. Cùng lắm thì, em sẽ tuyên bố phá sản và để người ta tịch thu khối tài sản sau này cũng được. Một doanh nhân bị phá sản cũng không có gì đáng xấu hổ. Ít ra thì em biết mình cũng đã cố gắng hết sức rồi.”
Chị họ cậu thở dài nhưng cũng không gặng ép thêm nữa. “Chị nghĩ em cũng sẽ làm vậy. Chị nghĩ là điều duy nhất mà chị sẽ nói cho gia đình là sự quyết tâm của em thôi. Ông nội cũng bảo chị là nếu em quyết định đi tiếp con đường này, ông sẽ để mắt đến ngân hàng để đảm bảo họ không dám thực hiện bất kì chiêu trò bẩn thỉu gì đến em.”
“Em cảm ơn. Nếu em không cần phải lo về việc ngân hàng tự ý thay đổi điều khoản, thì đó cũng là việc có ích lắm rồi. Em tự tin là em có thể tự giải quyết việc này. Em cũng đã lên một vài kế hoạch cho sản phẩm mới nhất của em rồi.”
“Oh? Cho chị xem một vài sản phẩm của em có được không?”
Ves đưa người chị họ của mình đến khu làm việc của công xưởng. Cậu mở máy tính và đăng nhập vào tài khoản của nhà thiết kế trong trò chơi Iron Spirit của cậu.
“Dạo này em đang cố tạo dựng tên tuổi mình với tư cách là nhà thiết kế trong trò chơi này. Em đã thỏa thuận với…eh, em không thể nói được. Em chỉ cần cố gắng và bán đủ chiến cơ ảo để có được một vài vốn khởi nghiệp khác cho doanh nghiệp thật sự của em. Để em cho chị xem bản thiết kế mới nhất nè.”
Chiếc Luyến Thần khiến cho cô chị họ phải thán phục vì vẻ ngoài duyên dáng của nó. Cô nàng cười toe toét và véo má Ves.
“Vậy em bắt đầu vọc với mẫu Fantasia rồi huh? Em có cần chị giới thiệu một vài em gái mà chị biết cho không?”
“Melindaaa! Em có phải là con nít nữa đâu. Mà, ngoài giới tính ra, chị có nhận xét gì về chiến cơ của em không?”
“Hm, chiếc Luyến Thần của em cho thấy em đủ các kĩ năng cơ bản này. Em làm chị ấn tượng với cách em kết hợp các bộ phận này với nhau đó. Mặc dù chị không có quen với bộ khung của chiếc Fantasia lắm, nhưng chị khá chắc là nó sẽ hoạt động trơn tru khi ở trên không trung thôi. Chỉ là, nó có hơi…”
“Yeah, em biết. Nó tốn kha khá so với chiến cơ hạng nhẹ 1-sao khác.”
“Ít nhất thì chiếc Bóng Ma trông cũng ngầu đấy chứ.” Melinda vừa nhận xét vừa lướt quan bảng thông số của nó. “Chị không phải là kĩ thuật viên hay gì, nhưng đến chị cũng thấy là em đã làm việc chăm chỉ để cải thiện bộ giáp của nó đó. Bộ giáp này trông tốt hơn hẳn. Nếu chị vẫn còn trong hệ Đồng thì chắc chị cũng đã thử nó ngay rồi.”
“Chị đang ở hệ nào thế?”
“Chị đang ở hệ Bạch Kim lâu rồi. Chị có thể lên hệ Kim Cương nếu chị quyết tâm hơn một chút.”
“Trời ạ.”
Đạt hệ Kim Cương ở độ tuổi này quả là một kì tích ấn tượng. Chỉ có những kẻ lập dị tài năng và những tầng lớp quý tộc được nuôi dưỡng từ nhỏ mới có thể tự hào về thành tích như vậy. Đôi khi Ves cảm thấy rằng tài năng điều khiển chiến cơ của mình đã nhảy sang chị Melinda vậy. Ông trời đúng là bất công.
Melinda để ý vẻ mặt của cậu và búng trán cậu một cái. “Nè, đừng có tâm trạng vậy chứ. Dù em không được thừa hưởng tất cả gien của cha em, nhưng em vẫn có trái tim của bác ấy mà. Ngoài ra, Iron Spirit cũng chỉ là trò chơi thôi. Nhiều đồng nghiệp của chị trong Lực lượng Phòng vệ Hành tinh Bentheim thậm chí còn chả thèm nghiêm túc nữa là. Khi bọn chị lái chiến cơ để chiến đấu ngoài đời thực, thì trò chơi này cảm giác quá giả tạo.”
Vừa gật đầu, Ves vừa đồng tình với lời nói của cô chị mình. “Em biết. Thiết kế chiến cơ trong Iron Spirit chỉ là bàn đạp cho doanh nghiệp thực sự của em mà thôi. Nếu em có thể đạt đủ doanh thu, em có thể nhận được một khoản trợ cấp nào đó chẳng hạn.”
“Chị sẽ giới thiệu mẫu chiến cơ của em cho đám nhóc ở dưới quê cho.” Melinda mỉm cười khi cô nghĩ đến việc véo má mấy đứa cháu gái và cháu trai dễ thương lóc nhóc của mình.
Nhà Larkinsons không thật sự thống nhất như các gia đinh quyền quý khác, nhưng họ vẫn giao tiếp với nhau ngay cả khi họ ở khắp nơi trên các hành tinh của nước Cộng hòa. Thế hệ trẻ thường gặp gỡ và chơi với nhau, nếu không gặp trực tiếp thì cũng gặp trên Iron Spirit.
Bị cô lập khỏi những cuộc giao lưu như vậy do không có năng khiếu điều khiển chiến cơ khiến cho Ves tạo khoảng cách với các bạn cùng trang lứa. Melinda là một trong số ít người vẫn chủ động giữ tình bạn với cậu. Chính những lúc thế này khi cậu đối mặt với một số khó khăn, Ves mới nhận ra gia đình có ý nghĩa như thế nào đối với cậu. Một cảm giác ấm áp bao trùm lấy con tim của mình khi cậu ôm người chị họ của mình thêm một lần nữa.