Phi công Caruthers đang ngồi bên trong buồng lái tối tăm và tĩnh lặng. Toàn bộ không gian khép kín được cách ly khỏi mọi tiếng ồn ở bên ngoài. Chỉ có tiếng gõ ngón tay của ông lên viên đá màu đỏ thẫm duy nhất trong cái buồng lái kim loại là vang lên từng nhịp.
Làm thợ săn tiền thưởng không phải là một công việc dễ dàng đối với bất kì phi công chính trực nào cả. Nó khác xa các công việc cơ bản như canh gác tiền đồn hoặc đi tuần tra các khu vực đang diễn ra xung đột. Trong nhiều trường hợp, nhiều phi công chỉ đơn giản là ngồi chơi xơi nước suốt nhiều giờ đồng hồ và chỉ thỉnh thoảng đi vào buồng lái để ngăn chặn một vài tên cướp manh động mà thôi.
Ở vùng ngoại ô của Cộng hòa Bright thì cũng không có nhiều vụ xung đột vũ trang cho lắm. Hầu hết mọi người đều nghĩ rằng các hệ sao và các vành đai thiên thạch xung quanh không có nhiều tài nguyên giá trị cao. Người ta chỉ phát hiện một vài khoáng sản thông dụng ở nơi đây, và chỉ có một vài công ty đào mỏ cỡ nhỏ vẫn có thể thu được một khoản lợi nhuận ít ỏi bằng cách khai thác chúng với chi phí thấp.
“Ngay cả một vùng đất cằn cỗi như Cộng hòa Bright vẫn có thể cạn kiệt tài nguyên nếu lợi nhuận xứng đáng với công sức bỏ ra.”
Bọn cướp vũ trụ nghèo nàn đến mức phải hoạt động trong khu vực không gian này thường có ba loại.
Các băng đảng tội phạm địa phương thường chiếm phần lớn số lượng. Đó là một lũ côn đồ đã chọn con đường phạm tội, chủ yếu chỉ điều khiển bất kì chiến cơ nào mà chúng có thể vớ được và thường không sử dụng được lâu do không có lực lượng hỗ trợ hậu cần hoặc không có bất kì chiến lược dài hạn nào cả. Chúng thông thường tạo ra tiếng vang lớn khi mới xuất hiện nhưng rồi cũng nhanh bị tóm đuôi thôi.
Caruthers coi những kẻ nghiệp dư này là miếng cơm manh áo của mình. Công việc truy đuổi lũ cặn bã này thường không có nhiều rủi ro nhưng chỉ đủ để trang trải cuộc sống.
Loại không gian tặc thứ hai bao gồm các tội phạm giả danh để thỉnh thoảng thực hiện một vài đợt cướp bóc bất hợp pháp. Hầu hết mọi người đều coi chúng là tội phạm có tổ chức, mặc dù hoạt động phạm pháp của các bè lũ cướp giật này thường không được rõ ràng cho lắm. Thông thường thì các nhóm tội phạm này là tay sai của các công ty tham gia vào con đường cạnh tranh bẩn thỉu với đối thủ của họ hoặc chúng là những biệt đội đánh thuê quyết định phản bội khách hàng của chúng. Đương nhiên thì cũng có các nhóm tội phạm có tổ chức kiểu cổ điển thường tập trung xung quanh các hành tinh trụ sở của họ.
Với tư cách là chỉ huy của một nhóm săn tiền thưởng cỡ nhỏ, Caruthers thường hay tránh xa những kẻ tội phạm không gian này. Bởi vì bọn chúng luôn có hậu thuẫn từ nhiều thế lực ngầm khắp nơi. Và nếu có ra tay giết chết một tên thì thể nào cũng bị đời cha đời ông của hắn báo thù cho bằng được mới thôi.
Thể loại cướp không gian cuối cùng mới là vấn đề. Những kẻ ngoại quốc từng hoạt động trong các quốc gia phát triển hơn thỉnh thoảng lại chạy trốn đến khu vực khỉ ho cò gáy này của ngân hà để cắt dấu truy đuổi và ẩn náu. Nếu may mắn thì những kẻ thua cuộc này chỉ mang theo một chiếc chiến cơ cơ bản và bất kì thứ gì khác mà chúng có thể mang theo trong lúc vội vã chạy trốn. Còn nếu xui thì chúng đã chuẩn bị kỹ lưỡng trước khi bỏ chạy, mang theo vô số tàu vũ trụ chở đầy nguyên vật liệu, lương thực và các chiến cơ thậm chí còn hiện đại hơn một thế hệ so với lực lượng chiến cơ mà Quân đoàn Chiến cơ của nước Cộng hòa đang sử dụng trong biên chế.
Lũ tội phạm xuyên ngân hà này về cơ bản thì không hề quan tâm đến chính quyền địa phương. Với lợi thế về công nghệ và sở hữu căn cứ di động hiện đại thì chúng có thể dễ dàng ẩn núp ở vùng ngoại ô ngân hà. Và những kẻ lưu vong hay kiêu ngạo này luôn tỏ ra mình là cha là má thiên hạ.
Thông thường thì Quân đoàn Chiến cơ sẽ hạ gục chúng thôi. Chỉ vì quân đội của Cộng hòa Bright sử dụng những chiến cơ lạc hậu nhất trong không phận nhân loại không có nghĩa là họ có thể nhịn nhục mãi được. Trên thực tế thì hoàn toàn ngược lại. Các phi công tại ngũ của Quân đoàn Chiến cơ luôn làm việc chăm chỉ để thăng tiến và chiến đấu trong nhiều cuộc giao tranh nhỏ với bọn tội phạm này trong suốt quá trình phục vụ của họ. Phân khu địa phương nơi đây luôn là những điểm nóng phạm tội của bọn cướp không gian cấp thấp.
Hãy nhớ đến lần xuất kích lớn nhất mới đây của Quân đoàn Chiến cơ. Nhóm Đa Chân Đỏ (Red Feet), một nhóm lính đánh thuê hàng đầu của một số quốc gia hạng hai, đã mất trắng quyền chiếm đóng của họ trên một hành tinh khai thác khoáng sản béo bở do âm mưu phản bội của các nhóm đánh thuê lệ thuộc khác. Những nhóm nhỏ hơn thường hành động như lũ chuột nhắt biết vâng lời, nhưng một trong số chúng có ý tưởng sáng suốt là thông đồng với nhau để nổi loạn chống lại chủ nhân của chúng.
Rõ là bọn phản loạn đã thành công, bởi vì thành viên của nhóm Đa Chân Đỏ rút chạy như thủy thủ nhảy khỏi con tàu đang chìm. Một trong số tàn quân đã vượt qua tận sáu Cung Thiên thể trước khi tiến vào biên giới của Cộng hòa Bright.
Chúng nhanh chóng biến hành tinh địa phương làm trụ sở của chúng bằng cách dùng bạo lực để di dời cư dân lẫn doanh nghiệp ở đó. Bởi vì các chiến cơ và trang thiết bị của chúng phải bảo trì khá tốn kém, chúng liền hành động như giặc ngoại xâm và bắt đầu yêu cầu mức ‘thuế’ chó má từ người dân địa phương. Sau một vài cuộc bạo loạn đổ máu, Quân đoàn Chiến cơ cuối cùng cũng đã tiêu diệt tất cả tàu vũ trụ còn lại của lũ khốn đó và đập tan nát chiến cơ của chúng.
Đương nhiên thì đó chưa phải là kết thúc. Một vài chiến cơ riêng lẻ đã chạy trốn trên các con tàu vũ trụ tư nhân qua con đường FTL và trốn thoát sang các hệ sao khác. Không quan trọng là hệ sao nào, miễn là đừng có chính quyền ở đấy là được. Nếu Quân đoàn Chiến cơ phải chia nhau ra để truy lùng chúng, thì họ sẽ lãng phí rất nhiều thời gian.
Cách tốt hơn là thuê các thợ săn tiền thưởng như Caruthers để làm công việc bẩn thỉu này thay cho họ. Mặc dù rủi ro gặp phải một chiếc chiến cơ uy lực hơn là rất lớn, Caruther luôn tin tưởng đồng đội của mình để đánh bại bọn ngoại quốc này như cách mà Quân đoàn Chiến cơ đã làm. Bằng tình đồng đội và số lượng đè chất lượng.
Buồng lái bỗng rung lên một chút. Âm thanh từ bên ngoài báo hiệu rằng tàu vận chuyển của Caruthers với chiến cơ của ông đã hạ cánh an toàn.
“Đến lúc làm việc rồi.”
Ông nhấn viên ngọc đỏ chói ở giữa bảng điều khiển để kích hoạt chiến cơ của mình. Những ánh sáng màu đỏ tươi chợt bừng tỉnh như bông hoa sắp nở. Cả buồng lái bắt đầu sáng lên trong khi Caruthers hít một hơi sâu và để tâm trí ông chìm vào giao diện thần kinh.
Sự hiện diện ấm áp và quen thuộc của chiếc chiến cơ cá nhân liền chào đón sự trở lại của ông. Mặc dù chỉ mới sở hữu chiếc Lệ Phượng Hoàng được vài tuần, nhưng Caruthers đã coi nó như ngôi nhà của mình.
“Mày cũng có thể là chiến cơ cuối cùng của tao.” Caruthers vừa nhẹ nhàng vuốt bảng điều khiển vừa âu yếm nói với chiến cơ của ông. “Tao đã quá già để đi săn bọn cặn bã của ngân hà rồi. Hãy cùng tao chiến đấu hết sức và sống sót trở về nào.”
Chiếc Mark Antony liền chạy chương trình khởi động một cách nhanh chóng. Sau khi Caruthers đã hoàn tất quá trình kích hoạt chiến cơ của mình, ông kết nối vào kênh liên lạc để trò chuyện với sáu người đồng đội đã có mặt.
“Miley, chiến cơ của cô thế nào rồi?
“Em vẫn còn nghe tiếng cọt kẹt ở bên đầu gối trái. Em thề là bọn thợ máy lại giở chứng lười biếng nữa rồi!”
Những phi công khác trong kênh liên lạc vẫn tám chuyện như thường ngày. Caruthers không mấy chú ý đến họ mà ông chỉ kiểm tra lại thông tin tình báo mà nguồn tin của họ cung cấp một lần nữa. “Được rồi, tập trung nào các cô cậu. Chúng ta hãy xem lại nhiệm vụ nào. Chúng ta có manh mối báo rằng một thành viên của nhóm Đa Chân Đỏ đang ẩn náu ở một hầm mỏ bỏ hoang ở cái nơi khỉ ho cò gáy này.”
“Ông không nghĩ hắn bây giờ chỉ là Một Bàn Chân Đỏ hả?”
“Ah, sao cũng được.” Caruthers xua tay. “Mặc dù hắn bị dồn vào chân tường, cái thằng “Bàn Chân Đỏ” này trong hầm mỏ đó vẫn có đủ kiến thức để sử dụng trang thiết bị bỏ hoang bên trong để thiết lập một pháo đài tạm thời. Chính quyền dân quân địa phương đã cố gắng tiêu diệt tên Chân Đỏ này nhiều lần nhưng đều thất bại và tiêu tốn hàng triệu hiện kim thiệt hại. Đừng quá tự mãn. Thằng cha này là hàng thật đồ thật đấy.”
“Trang bị của hắn là gì vậy sếp?”
“Đó mới là vấn đề. Chiến cơ của hắn được thiết kế để giao chiến lâu dài. Cỗ máy của hắn là một chiến cơ xạ thủ hạng trung với một khẩu súng laser cường độ cao. Và trước khi các cô cậu hy vọng hắn sẽ đuối sức nếu không còn năng lượng chiến đấu, thì mọi người nên biết rằng hắn đã chiếm lấy các chiến cơ mà hắn đã hạ gục và thu thập tất cả các bộ pin năng lượng của chúng. Và đó là chưa kể đến những bộ pin mà hắn có thể ăn cắp từ tất cả các thiết bị hầm mỏ bên trong.”
Nói chung thì, đây là một nhiệm vụ tồi tệ. Với một khẩu súng laser uy lực như thế nhắm thẳng vào lối vào duy nhất của hầm mỏ, thì không có một nhóm đánh thuê nào có thể chiến đấu với kẻ địch như thế mà giành chiến thắng cả.
Cũng may là Caruthers đã đối mặt với biết bao nhiêu đối thủ khốn nạn trong sự nghiệp của ông, và nhiều khi bọn chúng còn làm nhiều trò tồi tệ hơn thế nhiều. Còn đằng này thì mục tiêu chỉ biết chôn đầu vào cái mỏ bỏ hoang giữa đồng không mông quạnh như thế này thì chẳng là cái thá gì cả.
“Miley, cái máy khoan sao rồi?”
“Đã sẵn sàng thưa sếp. Sếp biết em vẫn luôn nhắc sếp phải thay cái máy cũ kĩ này phải không?”
“Này, miễn là nó hoạt động là được. Tôi sẽ cân nhắc thay thế nó nếu nó bị hỏng hoàn toàn. Chứ nếu nó chỉ bị trục trặc một chút thì cũng có phải là tận thế đâu.”
“Yeah yeah, tùy ý sếp.” Miley đảo mắt trong khi đẩy cái cỗ máy khoan ra một ngọn đồi thấp ngoài kia. “Địa hình không hoàn toàn ăn khớp với dữ liệu chúng ta có. Em có thể cam đoan với sếp là thể nào cũng có sạt lở cho coi.”
“Không quan trọng. Cái hầm mỏ vẫn y nguyên cho nên lối vào của chúng ta sẽ không bị ảnh hưởng gì.”
Miley loay hoay một chút trước khi tìm ra một vị trí đắc địa ngẫu nhiên trông có vẻ khá ổn để đặt máy khoan theo một góc khoan nhất định. Góc này vừa đủ để cho các chiến cơ có thể tiến vào mà không bị lật trong khi vẫn có thể đào sâu xuống dưới để tiếp cận các đường hầm dưới mặt đất.
Sau khi cô nàng hoàn tất công tác chuẩn bị, tất cả mọi người liền vào vị trí của mình. Một vài người cẩn thận nhìn xung quanh trong khi những người khác tập trung tại lối vào của đường hầm.
Mặc dù đến hiện tại không có thông tin nào xác nhận rằng tên phi công nổi loạn này có đồng minh hay không, nhưng không có gì là chắc chắn cả.
Caruthers đứng ở vị trí tiên phong đối mặt với máy khoan phía trước. Ông và chiến cơ chuẩn bị sẵn sàng và kiểm tra lại mọi thứ vào phút cuối. “Tất cả chuẩn bị chưa?”
Máy khoan bắt đầu kích hoạt sau khi đội hình đã chuẩn bị xong xuôi. Chiếc máy khoan hình trụ bắt đầu xoay các lưỡi vít và đào thẳng xuống mặt đất. Với tốc độ và tiếng ồn ầm ầm phát ra như thế, tất cả mọi người trong khu vực này đều có thể đoán được chuyện gì đang xảy ra. Nhiệm vụ này không cần phải lén lút, mà chủ yếu là phải đánh thật nhanh và mạnh khiến kẻ địch phải sốc và sợ hãi.
“Bảy phút nữa là đến đường hầm!”
“Chú ý để mắt đến lối vào, lập tức báo cáo nếu thấy bất cứ thứ gì đáng ngờ, và ý tôi là bất kì thứ gì!”
Tên ngoại quốc kia hẳn đã biết chuyện gì đang xảy ra, nhưng hắn vẫn thận trọng ở lại sâu bên trong hầm mỏ. Nếu hắn dại dột mà chạy thoát thân, hắn sẽ dễ dàng bị Caruthers và đồng đội của ông bao vây.
“Còn năm phút nữa. Vẫn chưa có phản ứng gì cả.”
“Còn ba phút nữa. Gần như không thấy gì cả.”
Chiếc máy khoan cuối cùng cũng đã đâm xuyên qua đường hầm trong khu mỏ sau một tiếng đập mạnh. Cả đội bắt đầu hành động. Một chiếc chiến cơ cầm khiên đứng gác ở gần lối vào hầm mỏ trong khi Caruthers dẫn đầu cả đội đi vào đường hầm mới đào.
Chiếc máy khoan đào một đường hầm chỉ rộng hơn một chút so với chiều cao của chiến cơ họ, cho nên tiên phong chỉ là hai chiến cơ cầm khiên. Caruthers đi trước, theo sau là Miley.
“Hắn sẽ làm gì đây? Liệu hắn sẽ đối mặt với chúng ta hay là chạy thoát thân đây?”
Caruthers cảm giác từng giọt mồ hôi đang chảy xuống cổ. Không ai muốn trở thành mục tiêu của một khẩu súng laser tối tân cả. Mặc dù ông đã thử nghiệm chiếc chiến cơ mới mua của mình một cách kỹ lưỡng, và thậm chí còn nhờ các thợ máy của ông kiểm tra xem có lỗi nào hay không, nhưng ông vẫn cảm thấy mình đang đánh một ván cược khá lớn.
Đường hầm tối tăm và eo hẹp bỗng sáng lên như pháo hoa khi một tia sáng màu trắng nóng hổi bắn trúng vào chiếc khiên của chiếc Marc Antony. Caruthes gầm lên mặc dù tia sáng tử thần đó không đủ lực để gây sát thương cho ông. Thay vào đó, ông có thể cảm nhận được cánh tay cầm khiên của mình đã bắt đầu nóng lên sau khi nhiệt năng của vũ khí năng lượng kia bắt đầu lan tỏa khắp bề mặt của chiến cơ.
“Giao chiến! Tôi bị trúng đạn!”
“Chết tiệt, cường độ tia laser đó mạnh hơn năm mươi phần trăm so với của em nữa!”
“Tiến hành kế hoạch A. Tiến vào đường hầm từ hai phía và kẹp chặt tên khốn đó từ hai hướng!”
Một đợt tia laser khác bắn vào chiếc khiên của ông, nung chảy nhiều lớp giáp HRF thành dung dịch kim loại nóng hổi. Nhiệt độ tổng thể của chiếc khiên cũng tăng lên, mặc dù độ dày của nó vẫn có thể câu thêm đủ thời gian cho ông.
Mặt khác, tên xạ thủ kia đang giao chiến ở vị trí không lý tưởng cho lắm. Miley đã khéo léo lập trình chiếc máy khoan để ngày càng tăng độ dốc khi nó càng đào xuống sâu hơn. Điều này có nghĩa là đường hầm trông giống một quả chuối hình cong hơn là một quả dưa leo thẳng đuột. Cho nên tên xạ thủ địch buộc phải đi vào đường hầm và tiếp cận gần hơn nếu hắn muốn có góc bắn không bị cản trở.
Caruthers cũng cố gắng bắn trả bằng khẩu súng gắn cổ tay ở trên tay bên kia, nhưng chỉ khiến tia laser của ông bị chệch hướng. Khẩu súng này không thể nào cạnh tranh với địch về độ chính xác được. Nội việc di chuyển về phía trước cũng đã khiến ông không thể ngắm bắn chính xác ở phạm vi này. Tên xạ thủ không chỉ sử dụng vũ khí hiện đại hơn, mà hắn còn có kỹ năng xạ thủ thực thụ. Gần như mọi phát bắn đều nhắm đến cùng một vị trí trên tấm khiên đỏ của chiếc Marc Antony.
“Cái tên khốn này bắn ghê quá. Khiên của tôi sắp sửa bị nung chảy mất nửa phần dưới rồi.”
“Cố lên, Caruthers. Chúng ta đi được hai phần ba chặng đường rồi.”
Có lẽ tên xạ thủ kia đã bắt đầu hối hận khi quyết định khai hỏa xuống đường hầm mới khoan. Caruthers kiên quyết tiến về phía trước trong khi đặt trọn niềm tin vào cỗ máy của mình. Ông không ngần ngại đón lấy loạt đạn laser chết người. Chiếc khiên của ông có thể rẻ tiền, nhưng nó cũng khá là dày và có đủ khối lượng để hấp thụ nhiệt năng.
Cho đến lúc cả đội tiến đến gần cuối đường hầm, phi công địch đã từ bỏ chiến thuật giao chiến ban đầu của hắn.
“Có vẻ như hắn đánh hơi được kế hoạch của chúng ta rồi.” Caruther rủa thầm sau khi mất dấu mục tiêu. “Bây giờ phải truy đuổi hắn trong những đường hầm xung quanh sẽ khá là mệt đây.”
“Hah, ít nhất thì khiên của sếp cũng hoàn thành mục đích của nó. Chúng ta đã xâm nhập thành công mà không có tổn thất nào khác. Nếu thứ duy nhất chúng ta phải thay chỉ là một tấm khiên, thì công việc này đã được đền đáp xứng đáng rồi sếp ơi.”
Khi họ đến gần lối vào, Caruthers bỗng cảm thấy có gì đó không ổn. Ông thường cảm thấy thoải mái như một đứa trẻ khi lái chiếc Lệ Phượng Hoàng, nhưng đột nhiên ông cảm giác như có ai đó đang huých ông cảnh báo nguy hiểm. Ông liền làm theo bản năng, và rút thanh kiếm cũ của chiến cơ trước của ông thay cho cây chùy yếu ớt kia và chuẩn bị sẵn sàng để đối đầu với bất ngờ phía trước.
Đường hầm liền bùng cháy sau khi một loại thuốc nổ nào đó chợt phát nổ trước mặt ông. Sóng xung kích dội vào bức tường hẹp và va vào tấm khiên lẫn chiếc chiến cơ đang cầm cự dưới áp lực xung kích và bão lửa nóng hổi. Caruthers giữ chặt tấm khiên của mình bằng cả mạng sống, hy vọng rằng nó sẽ chịu đựng được vụ nổ dữ dội trước mắt ông. Cho đến khi nửa phần dưới của chiếc khiên bắt đầu cong vào bên trong một cách nguy hiểm, thì cuối cùng mọi thứ cũng đã kết thúc.
“Bọn tôi vừa mới giẫm phải bom tự chế. Mấy chú phải cẩn thận ở đường hầm chính đấy. Đừng để bị lừa mà giẫm phải thứ gì đó nguy hiểm.”
“Bên bọn tôi cũng mới nghe tiếng nổ xong. Bọn tôi đang đi chậm lại và quét mọi thứ ở phía trước.
Ngay sau khi Caruthers đứng thẳng người lại, thì một bóng mờ tiến đến phía trước ông và đập mạnh vào tấm khiên của ông, suýt nữa là khiến chiếc Lệ Phượng Hoàng ngã về phía sau.
“CHẾT TIỆT! Hắn tới rồi!”
Khác với các chiến cơ thông thường, mẫu chiến cơ mà ông đối mặt đang sử dụng một cây trượng hạng nặng. Mặc dù phải tốn chút công sức để vung nó, nhưng nó có tầm đánh khủng khiếp và có thể gây ra tác động lực cực lớn với mỗi cú đánh.
Do đường hầm quá hẹp nên Miley không thể tiến lên bên cạnh để trợ giúp. Kể cả việc khai hỏa vũ khí của cô cũng không nên bởi vì nguy cơ bắn trúng đồng đội là rất cao. Miễn là bên địch vẫn giữ nguyên vị trí, thì đồng đội ông vẫn sẽ bị kẹt ở phía sau.
“Miley, đừng lại gần. Cứ chuẩn bị khiên với kiếm và sẵn sàng hỗ trợ tôi.”
“Khiên của sếp sắp tanh bành rồi Caruthers. Cây trượng đó sẽ đập bể nó trong ba bốn lần đánh nữa thôi đó!”
“Tôi có thể xử lí được. Tên này cố gắng chạy trốn được nhiều tuần rồi. Tôi có cơ hội chiến thắng.”
Do đồng đội hỗ trợ phía sau đành phải di chuyển chậm lại để tránh đạp trúng cạm bẫy của địch, nên Caruthers phải nghiến răng chiến đấu với một trong những đối thủ khó nhằn nhất sự nghiệp của ông.
Tên phi công địch rõ là đã thành thạo cả cận chiến lẫn tầm xa. Hắn vung cây trượng khiến cho đối thủ phải choáng váng. Chiến cơ của hắn khéo léo tung ra nhiều động tác vung ngang cùng với nhiều cú đâm thọt và xoay người uyển chuyển như một con người thật sự. Cũng nhờ có dấu hiệu hao mòn rõ rệt và không được bảo trì kỹ lưỡng đã khiến nó phản ứng chậm lại đủ lâu để Caruthers có thể theo kịp phần nào.
“Mình chưa bao giờ nghĩ rằng trận đấu đầu tiên của chiến cơ mới của mình lại đi đấu với một chiến cơ đi trước tận hai thế hệ.”
Tấm khiên của ông đã chịu quá nhiều thiệt hại. Chiến cơ của địch ưu tiên tốc độ và kỹ thuật hơn là sức mạnh cho nên từng cú đánh bằng cây trượng của hắn cũng không đến nổi quá áp đảo. Tuy nhiên, khoảng cách công nghệ giữa hai mẫu chiến cơ của họ đã mang lại ưu thế đặc biệt dành cho tên ngoại quốc kia. Cuối cùng thì chiếc khiên cũng đã vỡ thành hai nửa.
“Ok. Để tao chơi theo cách của mày!” Caruthers gầm gừ rồi liều lĩnh lao tới tên địch trong khi ném nửa còn lại của chiếc khiên về phía hắn. Về phía kẻ thù, tên ngoại quốc đã dự đoán trước động thái này và khéo léo làm chệch hướng mảnh khiên sang một bên. Chiến cơ hắn sau đó tiếp tục xoay vòng, mượn lực tác động để quay đầu còn lại của cây trượng thẳng xuống phần đầu đeo mũ sắt của chiếc Lệ Phượng Hoàng.
Nếu cây trượng đánh trúng đầu của chiến cơ ông, ông sẽ bị tê liệt trong vài giây, đủ thời gian để tên ngoại quốc tung ra một đòn chí mạng khác. Caruthes cảm thấy tim mình đập nhanh hơn trong khi tâm trí ông gạt bỏ mọi sự xao nhãng khác xung quanh.
Bây giờ chỉ có mỗi chiến cơ lẫn bản thân ông và cây trượng ở trước mắt. Một tia sáng đỏ dường như lóe lên và ông tận dụng trọng lượng nhẹ hơn của mình để nhanh chóng ngã người về phía sau. Đồng thời, ông trút hết tất cả tên lửa trong các bệ phóng trên vai của mình cùng một lúc, phóng hết tất cả tên lửa tầm xa nguy hiểm chết người.
Những vũ khí như vậy thường phải khóa cứng mục tiêu chiến cơ địch thì mới có hiệu quả. Mặc dù bay ở tầm gần, nhưng số tên lửa đó khá là mù quáng. Một vài quả va vào bức tường của đường hầm, gây ra một vài vụ nổ lan ra khắp không gian chật hẹp. Một số quả khác bắn trúng chiến cơ của địch nhưng không phát nổ do khoảng cách quá ngắn so với khoảng cách an toàn tối thiểu được thiết lập trong chương trình của chúng. Chỉ một số ít các quả tên lửa cuối cùng mới phát nổ ở gần hắn, gây ra một vài thiệt hại nhỏ hầu như không đáng kể.
Những quả tên lửa đó chỉ khiến kẻ thù lui lại một chút, và trì hoãn đòn tấn công của hắn. Tuy nhiên, động năng đằng sau đòn vung trượng đó mạnh đến mức vẫn đang tiếp tục lao xuống đầu ông.
Mặt khác, những quả tên lửa đó đã câu thêm một chút thời gian cho Caruthers tung ra một chiêu khác. Ông ấy hét lên trong khi chiến cơ ông dùng hai tay để cầm lấy thanh kiếm để đánh vào đầu cây trượng bằng mặt dẹt của thanh kiếm. Lực tác động làm cả hai chiến cơ choáng váng, nhưng chiếc Marc Antony thì bị nặng hơn là chiếc còn lại.
Chiếc chiến cơ hạng trung kia lùi lại vài bước để cố gắng định hình lại. Chiếc Lệ Phượng Hoàng thì lại ngã xuống một cách vụng về. Thanh kiếm tuy vẫn còn nguyên dạng, nhưng Caruthers không nghĩ rằng nó sẽ trụ thêm nhiều năm nữa.
Khi Miley sắp sửa nhảy qua chiếc chiến cơ đang nằm sóng soài trên mặt đât, vị chỉ huy gầm gừ ra hiệu. “Đừng. Hắn là của tôi. Để tôi kết thúc trận này!”
Bằng khả năng điều khiển thành thạo của mình, ông lập tức dùng tay để lồm chồm bò dậy. Chiếc Lệ Phượng Hoàng sau đó lao về phía trước trong khi bắn phá mặt trước của đường hầm bằng cặp súng laser trên cổ tay. Ở phạm vi này, dẫu có bắn hụt đi nữa cũng không phải là vấn đề đáng lo ngại, và mỗi phát bắn đều trúng đâu đó trên bề mặt chiến cơ của địch.
Tên ngoại quốc không hề chuẩn bị cho cuộc tấn công này và có hơi chùn bước. Chiếc chiến cơ hiện đại ấy liền nhận thêm nhiều vết cháy xém và thậm chí là mất một vài lớp giáp thân nữa. Đòn tấn công của Caruther đã tạo cơ hội để ông tiếp cận trước khi hắn ta lại tạo đà tấn công một lần nữa.
Với thế chủ động về phía mình, Caruthers hung hăng gây áp lực lên đối phương bằng những pha kiếm kích liên tục. Mặc dù tên cướp không gian ngoại quốc vẫn có thể chống đỡ những đòn tấn công ấy một cách thuần thục, nhưng chiến cơ của hắn liên tục bị đẩy lùi, rồi cuối cùng họ cũng đi ra khỏi con đường hầm chật hẹp để đi vào một khu khai quặng trung tâm rộng lớn hơn.
“Miley!”
“Rõ thưa sếp!”
Chiến cơ của Miley liền tiến vào bên trong sau khi hai chiến cơ đang giao chiến nhanh chóng đi sang một bên. Ngửi thấy có vấn đề, tên ngoại quốc biết rằng mình sắp sửa hết thời gian. Với lòng kiên quyết, chiến cơ địch đẩy thanh kiếm của ông sang một bên và khiến nó chém gọn bên vai của hắn. Trong khi thanh kiếm của chiếc Lệ Phượng Hoàng cắm một nửa vào bên vai của chiếc chiến cơ hiện đại kia, thì hắn thả cây trượng xuống và cố gắng đấm vào ngực của chiến cơ ông.
“Ha, làm thế để làm gì hả?” Caruthers bật cười trong khi chịu đựng cú va chạm bên trong buồng lái của mình.
Với đôi mắt khát máu, ông ra lệnh cho chiến cơ của mình vặn cánh tay cầm kiếm và rút vũ khí ra. Với một cú chém nhanh gọn, cái đầu của chiến cơ địch liền bị cắt làm đôi.
Đối thủ của ông liền trở nên điên cuồng. Hắn nhặt cây trượng để vung bốn phương tám hướng nhưng Caruthers liền tận dụng thời khắc đó để tạo khoảng cách.
Vào lúc này, gần như tất cả đồng đội của ông đã tiến vào bên trong khu vực rộng mở.
“Tất cả mọi người, khai hỏa!”
Một cơn bão đạn đạo và laser bao trùm lấy tên không gian tặc xấu số kia.
(Trans: Xưng hô của Caruthers đã thay đổi ở chương 46 nhé)