Như luật bất thành văn, quân tiếp viện đi cùng với chiếc Caesar Augustus liền nhanh chóng đối đầu với đồng minh của Melinda.
“Mày có chiến cơ đẹp đấy. Mà sao áo giáp cùi bắp thế.”
“Nó tên là Marc Antony, người thân của tao đã thiết kế nó. Nó là phiên bản đáng đồng tiền hơn cái thứ mà mày đang cưỡi kia.”
Tên phi công của chiếc Caesar Augustus khịt mũi khinh thường. “Nội việc hạ cấp bất kì bộ phận nào trên bộ khung này quả là thứ ghê tởm. Nó đi ngược lại với tất cả biểu tượng uy nghiêm của cỗ máy này. Mày và bạn mày không biết mày đã làm ô uế sự vĩ đại của nó đến nhường nào đâu.”
Như một cơn sóng thần bất khả chiến bại, chiếc Caesar Augustus vừa liên tục thu hẹp khoảng cách vừa khai hỏa các khẩu laser của nó. Những khẩu laser của Melinda đang ngày càng nóng rực, nhưng sát thương duy nhất mà cô đạt được chỉ đủ làm tăng nhiệt độ cho lớp trên cùng của tấm khiên của đối thủ, khiến một phần nhỏ khối lượng của nó bị tan chảy. Khả năng phòng thủ của nó là minh chứng cho kết quả nghiên cứu về công nghệ hấp thụ nhiệt của Công ty Động học Hàng không Quốc gia.
“Vô ích! Đối mặt với kết cục khó tránh của mày đi!”
“Mày nói nhiều quá!” Melinda hét lên sau khi cô vô hiệu hóa khẩu laser để bắt đầu cận chiến. Như một con khỉ đột nhanh nhẹn, cô lao bản thân về phía trước trong khi xoay xở làm sao để tránh các phát bắn của địch nhiều nhất có thể. Chiếc Marc Antony oằn mình trước những cú rẽ đột ngột mặc dù nhiều bộ phận bên trong đang dần nóng lên từ hỏa lực địch. Nó khiến cho chiếc Marc Antony trông như ác quỷ từ địa ngục, với bộ giáp sẫm màu, những đốm cháy đỏ rực cùng với làn hơi nước bốc lên từ đỉnh đầu của nó.
“Cái mũ La mã trông cũng hay ho ra phết đấy. Nhưng tao nghĩ mày cũng chẳng cần nó nữa khi mà TAO CHÉM ĐẦU MÀY!”
Chiếc Caesar Augustus đã tiến vào phạm vi cận chiến, nhưng bất chấp lời nói của tên phi công, chiếc Augustus vẫn tiếp tục lao về phía trước như một đoàn tàu. Chiếc Augustus tung ra một nhát chém hỏa tốc về phía Melinda, nhưng cô kịp né tránh trong đường tơ kẽ tóc, khiến nó sượt qua chiến cơ của cô.
Cả hai lại lao vào nhau và trao nhau những đòn tấn công đầy hiểm ác xen kẽ với những phát bắn laser mỗi khi đối phương lộ sơ hở. Tấm khiên của chiếc Augustus gần như là vô địch trước cặp vũ khí thiếu sát thương và độ sắc bén của Melinda. Hắn chém thanh bạch kiếm bằng kiếm kỹ đầy toan tính và kinh nghiệm cùng với một lối đánh bí ẩn, để có thể giúp hắn giữ chân Melinda thành công.
Tên phi công của chiếc Caesar Augustus hẳn phải là một phi công tinh nhuệ. Kỹ năng lái của hắn dễ dàng áp đảo cô trong khi hắn ta điều khiển chiếc Augustus mượt mà như thế đó là cơ thể của bản thân mình vậy. Từ kiếm kỹ đến cách di chuyển khác thường, mọi hành động của hắn đều khiến Melinda rơi vào thế bị động.
“Đầu hàng đi. Tao thấy chiến cơ của mày ra sao rồi. Mày chỉ là hàng nhái dở tệ.”
“Câm miệng.” Melinda đáp trả trong khi mồ hôi nhễ nhại xuống khuôn mặt. Cô đã cố gắng hết sức để bám trụ, nhưng đối thủ của cô liên tục gây sứt mẻ lên lớp giáp HRF đang bảo vệ cỗ máy của cô.
“Tao có thể hiểu sao mày lại lái thứ rác rưởi này. Dù sao thì, mấy đứa nghèo khổ cả đời như mày làm sao có cửa để lái chiến cơ cao cấp và hoành tráng như chiếc Caesar Augustus chứ.”
“Không phải cứ có tiền là có quyền!” Cô rít lên trong khi lao thẳng về phía trước, đỡ lấy cú đâm nguy hiểm đến tính mạng bằng thanh kiếm mới lượm của cô. Vũ khí của cô liền bị nứt và gãy làm đôi, nhưng ít nhất thì nó cũng đã giảm thiểu bớt sát thương được phần nào.
Cái đầu tròn trên cây chùy nặng nề của cô lao tới từ phía trên, di chuyển theo hình vòng cung thẳng xuống về phía đầu của chiếc Augustus. Phi công địch vội vàng giơ khiên lên, khiến cây chùy bật ra sau khi tạo ra chấn động lớn đến thót tim.
“Hah, giờ không còn kiếm thì mày làm được gì?”
“Đây nè!” Melinda thả cây kiếm bị gãy xuống và dùng cổ tay cô để bắn một vài tia laser thẳng vào mắt hắn. Trong khi hầu hết phần đầu có thể chịu được nhiệt, nhưng các cảm biến chính và các bộ phận mỏng manh được lắp sâu hơn bên trong đầu lại không được may mắn như vậy.
Tên phi công địch hét lên khi hắn mất đi tầm nhìn chính diện. Hắn tung ra một cú đánh phản xạ bằng chiếc khiên của mình để đẩy lùi chiếc Marc Antony. Cô lùi lại sau cùng với lực đẩy, và bắt đầu trượt sang một bên để lợi dụng điểm mù của địch vì giờ đây chiếc Augustus phải dựa vào các cảm biến phụ của nó.
“Mày nghĩ mày làm tao mù được ư? Mày lầm rồi!”
Ngạc nhiên thay, chiếc Augustus quay người về phía Melinda một cách thành thạo. Dường như đang cảnh giác hơn với một cú vả vào mặt bất ngờ khác, chiếc Augustus với cái đầu bị tan chảy của nó liền giữ khoảng cách trong khi khai hỏa tia laser ở cổ tay. Mức năng lượng của chiếc Marc Antony bị tiêu hao nhanh chóng để kịp thời né tránh các phát súng như thế.
“Tao đã quá nhẹ tay với mày. Tao không ngờ mày lại đốt cháy cả mặt tao. Được thôi, thích thì chiều, để cho mày thấy sức mạnh thật sự của Đệ Nhất Hoàng Đế!”
Chiếc Augustus thả tấm khiên xuống, mất đi phần lớn lợi thế phòng thủ trước chiếc Marc Antony. Tuy nhiên, Augustus đã tiến về phía trước đầy hăm dọa. Tốc độ gia tăng của hắn khiến Melinda phải cảnh giác, và cô phải dùng hết sức mình để né được lưỡi kiếm bậc thầy của chiếc Augustus. Những đòn kế tiếp lại làm sứt mẻ lớp giáp ngoài của chiếc Marc Antony, làm bể mất một số áo giáp ở cánh tay và thân của nó.
Melinda cố gắng kìm nén sự hoảng loạn của mình và giữ bình tĩnh để nhảy múa xung quanh với cỗ máy của mình. Cứ mỗi giây trôi qua, cô cảm thấy tâm trí của mình ngày càng mãnh liệt hơn. Hình dạng hắc ám của chiếc Marc Antony như mô phỏng mọi suy nghĩ của cô, giúp cô liên tục né tránh mọi đường kiếm của chiếc Augustus. Ngay cả trong những trường hợp không thể tránh khỏi thiệt hại, cô vẫn cố hết sức để thanh kiếm tấn công vào những phần bọc giáp tốt nhất của chiến cơ của mình.
“Rốt cuộc thì mày cũng chỉ biết chạy như một con gián và nhảy nhót như một con khỉ mà thôi!” Tên phi công gầm lên, nóng máu trước cuộc rượt đuổi liên miên thế này. “Đúng là chỉ có một con điếm rẻ tiền mới đi lái hàng nhái rẻ rách. Mày sẽ không bao giờ sánh được với tài năng của tao và chiếc chiến cơ xuất sắc của tao đâu!”
Một cơn sôi máu đỉnh điểm dần chiếm lấy tâm trí Melinda. Tất cả kinh nghiệm sau quá trình huấn luyện Vệ binh của cô đều cảnh báo cô không được mất bình tĩnh. Mặc dù cô đã dành nhiều thời gian làm trung gian hòa giải nhiều kẻ nóng nảy điều khiển những cỗ máy chiến tranh nặng cả tấn trước đây, cô ấy nhận thức rõ ràng hậu quả của việc để cơn tức giận lấn át khả năng quyết định của mình.
“Chiếc Marc Antony huh? Tao nghĩ mày không học về Lịch sử Địa cầu Cổ đại rồi. Mày biết không, ngày xưa ấy, Augustus liên tục đánh bại Marc Antony. Và bây giờ thì lịch sử sẽ lặp lại. Cái thứ rẻ rách đáng xấu hổ như chiến cơ mày sẽ chẳng bao giờ xứng đáng đứng cạnh chiến cơ của tao!”
Và thế là giọt nước tràn ly.
Sôi máu vì bị coi thường, cô sẵn sàng ôm lấy cơn phẫn nộ và gầm lên một tiếng. Cú gầm đã làm gián đoạn đòn đánh của tên phi công thiếu niên kia, khiến hắn để lộ sơ hở không thể tha thứ trong đòn tấn công của hắn. Melinda tấn công bằng cây chùy bằng khả năng tối đa của chiếc chiến cơ, lập tức truyền tất cả động năng từ đôi chân, lên đến phần thân quay và đi vào toàn bộ cánh tay của nó trong một cú vung chùy tử thần vào tay cầm kiếm của chiếc Augustus một cách chính xác.
Các khớp ngón tay mỏng manh của hắn kêu răng rắc vì chúng không thể nào chặn lại tác động của toàn bộ động năng của chiến cơ đối phương. Thậm chí ngón giữa và ngón áp út của hắn bị gãy hoàn toàn. Bất chấp thiệt hại nghiêm trọng, chiếc Augustus vẫn đủ nhanh nhẹn để ném thanh kiếm của mình sang tay kia. Một khi chiếc Augustus lấy lại được vũ khí, chiếc Marc Antony sẽ lại ăn đòn một lần nữa vì nó đã vượt qua giới hạn trong cú vung vừa rồi.
Đôi mắt của Melinda trở nên sắc bén khi cô tận dụng khoảnh khắc ngắn ngủi để thực hiện một chiêu vô tiền khoáng hậu. Cô kích hoạt các chốt nhả khẩn cấp để giữ các ống phóng trên vai gắn vào áo giáp của chiếc Marc Antony. Tận dụng phần quán tính còn lại của cỗ máy, cô sử dụng toàn thân để ném các bệ phóng về phía Augustus đang chết đứng ở phía trước.
“Có tiền chưa chắc mua được tiên, thì mày cũng đừng hòng bỏ tiền để mua chiến thắng.” Melinda cười đắc thắng vừa vẫy tay chào bằng bàn tay còn lại của cỗ máy.
Cô kích hoạt cơ chế ghi lệnh đè khiến cho tất cả tên lửa phát nổ cùng một lúc. Một cặp quả cầu lửa xuất hiện ở giữa hai người, hất tung chiếc Marc Antony về phía sau. Vụ nổ cũng làm áo giáp cô thêm sứt mẻ, nhưng cô vẫn có thể đứng vững trên đôi chân của mình.
Khi khói lửa dần tan đi, chiếc Caesar Augustus trông còn đáng thương hơn trước. Ngạc nhiên thay, áo giáp của nó chỉ có vài vết lõm và nứt nẻ mặc dù phải hứng chịu hai vụ nổ dày đặc ở khoảng cách gần.
Xui xẻo thay, kể cả khi phần lớn áo giáp vẫn còn trụ được sau vụ nổ, nhưng những bộ phận tinh vi mỏng manh nấp bên dưới lớp giáp lại bị ảnh hưởng nặng nề hơn. Hai vụ nổ cùng lúc tạo ra lượng sóng xung kích kết hợp lớn bằng lúc phóng một loạt tên lửa vào cùng một mục tiêu vậy. Tệ hơn nữa, nhiên liệu đẩy của tên lửa cũng chưa được sử dụng hết nên nó cũng tham gia ít nhiều vào vụ nổ, tạo thêm lửa thiêu đốt chiếc Augustus khiến nó như người máy bại liệt bị cháy mất phân nửa thân thể, và đang quằn quại ôm lấy cơn đau thấu xương này vậy.
“Làm, làm sao thế này… tao không điều khiển chiến cơ được nữa…” Tên thiếu niên hoảng loạn kêu lên trong khi cố gắng kiểm soát tay chân đang bị co giật của cỗ máy của hắn. “Augustus…là…”
“Augustus cũng chỉ là phàm nhân thôi.” Melinda ngắt lời và điều khiển chân của chiến cơ đạp xuống nghiền nát tay còn lại của chiến cơ địch thành mảnh vụn. Chiếc Marc Antony khuỵu người xuống một cách đáng sợ, đưa khuôn mặt đầy sẹo và sát khí của nó lại gần gương mặt bị đập nát và thiêu đốt phân nửa của chiếc Augustus. “Cái đồ chơi đắt tiền của mày chẳng thể biến mày thành siêu nhân đâu.”
“Ít nhất thì tao có thể mua được một chiếc ngoài đời thực.”
“Và mày cũng sẽ ăn đòn như vậy thôi.” Melinda đắc ý, rồi đập cây chùy của mình vào phần thân của chiếc Augustus. Các vết nứt dần lan rộng hơn nhưng áo giáp lại có thể trụ vững đến kinh ngạc trước những tác động lực khổng lồ mà cô điên cuồng gây ra. Cho đến khi cây chùy của cô gãy làm đôi do lạm dụng quá mức, phần thân của chiến cơ địch đã bị phá hủy hoàn toàn từ những cú vung toàn lực quá mạnh bạo của cô.
Sau khi ném cái tay cầm chùy vô dụng đi, Melinda bước qua xác hắn và nhặt thanh kiếm và chiếc khiên gần như là nguyên vẹn trên mặt đất. “Cảm ơn vì cho tao mượn mấy thứ này nhé, anh bạn.”
Cô lướt mắt nhìn cuộc hỗn chiến xung quanh mình. Mặc dù cuộc đấu tay đôi giữa cô và Caesar Augustus đã bòn rút mọi sức lực của chiến cơ mình, nó chỉ kéo dài vỏn vẹn hai phút mà thôi. Thắng bại vẫn chưa định đoạt, nhưng Melinda đã vội lao vào cỗ máy địch gần nhất từ bên sườn. Đối thủ không thể nào tập trung vào hai hướng cùng một lúc và bị thanh kiếm mới tinh của Melinda chém cho một nhát xuyên qua cẳng chân một cách tàn nhẫn.
“Thanh kiếm này tốt hơn mình tưởng.” Cô vui vẻ thốt lên, mặc dù cô nhớ cảm giác của cây chùy khi cô vả vỡ mặt chiến cơ địch nghe rôm rốp sướng tai hơn nhiều.
Với sự giúp đỡ từ phía Melinda, cô lần lượt chi viện cho từng đồng đội đang đối phó với địch, để rồi họ cũng có thể chi viện cho các đồng minh khác. Kết quả khiến cho cán cân trận chiến nhanh chóng nghiêng về phía họ, khiến cho kẻ thù phải rút quân trong khi che chở cho thương binh chạy lên lại mặt đất.
Chiếc Marc Antony giương cao thanh kiếm chiến phẩm của mình lên cao, khiến cho những người sống sót reo hò mừng chiến thắng. Mặc dù chiến cơ của cô không phải là mạnh nhất, và cô cũng không có thứ hạng cao trong trận đấu, nhưng cô vẫn có thể toát lên phẩm chất của một nhà lãnh đạo. Hầu hết các chiến cơ chiến đấu kề vai với cô đều đồng lòng tuân lệnh mọi chỉ dẫn của cô nàng.
Động lòng trước sự tôn trọng mà cô nhận được, Melinda hạ thanh kiếm xuống và chỉ về hướng lối ra. “Chúng ta sẽ phá huỷ căn cứ của chúng. Xung phong!”
Nhóm chiến cơ liền một mạch chạy đến lối ra và cuối cùng cũng lên lại mặt đất. Hầu hết quân trấn thủ đều đang bảo vệ căn cứ trước quân địch bên ngoài, nhưng một vài tên đã được cảnh báo về sự xâm nhập của họ.
“Chỉ tôi vị trí trung tâm điều khiển của chúng đi!”
“Hướng sáu giờ, cái mái vòm trông như tòa tháp ở đằng kia.”
“Chú ý đây các anh chị em, chúng ta còn một việc cuối trước khi kết thúc trận chiến này. Tới trung tâm điều khiển thôi!”
Mặc dù có nhiều chiến cơ địch đã quay lại để đối phó với mối đe dọa xuất hiện ở giữa lòng căn cứ, nhưng thời gian lại đứng về phía quân xâm nhập và họ chỉ cần một vài phút đến chạy đến khu trung tâm điều khiển. Cái mái vòm làm từ lớp vỏ cứng cáp bảo vệ nó khỏi mọi loại bom đạn, nhưng khi Melinda đập phần mép dưới của chiếc khiên diều vào bề mặt của lớp vỏ, nó liền bị nứt và bắt đầu vỡ ra. Một vài chiến cơ sử dụng vũ khí cận chiến cũng tham gia cuộc vui trong khi phần còn lại cố thủ trước quân địch đang tới gần.
“Bọn tôi không thể giữ lâu hơn được nữa!”
“Cố gắng lên! Còn một chút nữa thôi!”
Ba phát đập cuối bằng khiên của chiếc Marc Antony cuối cùng cũng tạo ra một lỗ hổng. Một chiếc chiến cơ hạng nhẹ lập tức chạy sang bên cạnh cô và bắn ra một luồng lửa nóng đến chết người thiêu rụi toàn bộ nhân viên và máy tính của trung tâm điều khiển. Melinda đắm mình trong tiếng la hét của họ, và cảm thấy hài lòng sau khi đã hoàn thành mục tiêu của mình.
“Uh, Melinda. Cậu đừng vội ăn mừng. Có biến rồi.”
Cô nàng liền cảnh giác. “Có chuyện gì hả Janet?”
“Ừ thì, mấy cậu phá hủy được trung tâm điều khiển, nhưng không kịp lúc trước khi bọn chúng gọi tiếp viện. Cậu nên nhìn lên trời kìa.”
Cảm biến của cô liền điều chỉnh lại. Cô có thể nhìn thấy một đốm nhỏ trên bầu trời ngày càng lớn hơn. Đó là một cái kén đổ bộ, cho phép chiến cơ đáp xuống bề mặt hành tinh với tốc độ rơi tự do. Nhưng cái kén ngày càng lớn dần, và lớn dần, và lớn dần, và lớn dần…
“Đó không phải là cái kén bình thường.”
Cái kén quá là bự so với một chiến cơ thông thường. Từ kích cỡ của nó, Melinda ước tính nó có thể chứa ít nhất từ tám đến mười hai chiến cơ, rất khó để mà chống đỡ.
Cho đến khi cái kén kích hoạt bộ đẩy để giảm tốc độ lao xuống của nó thì Melinda mới cảm thấy có điều gì đó không ổn. Những bộ đẩy tên lửa đó giải phóng phản lực mạnh đến mức làm rung chuyển toàn bộ trung tâm liên lạc. Cứ như thể chúng đang làm việc quá mức để giảm tốc độ rơi của một thứ gì đó lớn hơn nhiều so với một đám chiến cơ thông thường.
Một trận động đất làm rung chuyển mọi người xung quanh trong khi cái kén cuối cùng cũng hạ cánh xuống giữa căn cứ. Cái thang dốc của nó bằng đầu hạ xuống, tốn chút thời gian để nó kéo dài ra hoàn toàn.
Cho đến khi một bàn chân có kích thước bằng một chiếc chiến cơ hạng nặng đá văng cầu thang dốc ra xa. Cái thang kim loại hình chữ nhật rít lên sau khi bật khỏi mặt đất rồi đập vào chân của cây ăng-ten.
Một chiến cơ khải huyền với kích thước của tòa nhà chính của Trụ sở Vệ binh bước ra khỏi cái kén quá khổ. Một bước chân của nó như làm rung chuyển bước chân của các chiến cơ khác, khiến cho đội xanh ngày càng bất an. Với đôi chân chắc chắn, thân hình trụ và một đôi cánh tay lắp vô số vũ khí, con quái vật kim loại này thuộc một cấp độ chiến cơ hoàn toàn khác hẳn.
“Đó là Chiến cơ đại hình.” Janet thì thầm.
Trong lịch sử phát triển chiến cơ, không ai đặt ra luật lệ rõ ràng về kích thước và hạng cân của một chiến cơ phải đạt đến giới hạn cụ thể nào cả. Việc áp dụng cách phân loại nhẹ, trung và nặng hiện nay chỉ là cách thuận tiện để gọi các hạng cân giữa các loại chiến cơ hơn là quy luật tính toán chính xác nào khác. Các học thuyết nghiên cứu đứng sau cách phân loại đó lại càng củng cố và ủng hộ việc sử dụng bậc thang đánh giá này.
Một chiến cơ hạng nhẹ phải cơ động và sống sót bằng cách ẩn mình hoặc né tránh hỏa lực của kẻ thù. Chúng thường đóng vai trò trinh sát, phá hoại hoặc thọc sườn địch trên chiến trường. Chúng cũng là những phi chiến cơ xuất sắc.
Một chiến cơ hạng trung có đôi chân nhanh nhẹn và có thể chống đỡ một lượng sát thương vừa đủ. Chúng là những người bá nghệ* trong thế giới chiến cơ, có thể đóng bất kì vai trò nào với tính linh hoạt vô song của mình.
(*Trans: Jack-of-all-trades = người biết nhiều thứ nhưng không chuyên về mảng nào. )
Còn chiến cơ hạng nặng thì không buồn né tránh, mà thay vào đó sẽ chống đỡ tất cả mọi hỏa lực hướng về phía mình. Nó được coi như là một chiếc xe tăng vì nó có thể dễ dàng bảo vệ cứ điểm hoặc sử dụng để xuyên thủng phòng tuyến của kẻ thù.
Cả ngành công nghiệp chiến cơ xoay quanh ba hạng cân này. Hệ thống phát triển và cấp phép cho các thành phần bên trong có thể hoán đổi với nhau ra đời khi các khách hàng khác nhau đưa ra yêu cầu rằng họ muốn gắn đồ chơi yêu thích của họ lên chiến cơ yêu thích của mình. Nhiều bộ phận tiên tiến được phát minh ngày nay đều bị hạn chế và chỉ được sử dụng ở một hạng cân nhất định để duy trì khả năng tương thích.
Nhưng bất chấp sự phát triển mạnh mẽ của các hệ sinh thái cũng như các bộ phận tân tiến của chiến cơ ngày nay, đâu đó vẫn có những tổ chức muốn tự mình đi thêm bước nữa. Ví dụ như khoảnh khắc Tân Đế quốc Rubarth giới thiệu một chiến cơ đại hình vào chiến trường.
Chiến cơ đại hình là một cỗ máy có khả năng giao chiến với một con tàu vũ trụ bay tầm thấp. Bộ khung và vô số bộ phận của nó nặng bằng cả chục chiến cơ hạng nặng, nhưng chi phí chế tạo lại đắt hơn khoảng một trăm đến một nghìn lần. Những công nghệ tối tân cực kì tốn kém để sản xuất mới được sử dụng để lắp ráp và giữ cho cỗ máy khổng lồ được nguyên vẹn, đồng thời ngăn nó sụp đổ dưới sức nặng của chính nó. Một chiến cơ cực lớn và cực nặng như thế không hề rẻ tiền một chút nào.
Nhưng điều đó có bao giờ ngăn cản người Tân Rubarh đâu. Họ một mực đầu tư vào việc phát triển và giữ kín dự án của họ qua ít nhất một thế hệ chiến cơ. Chỉ đến khi họ đã cải tiến thiết kế tối đa để có thể hoạt động tốt trong những môi trường đa dạng trong các hành tinh thù địch, thì họ mới tung ra chiến cơ đại hình đầu tiên lên chiến trường.
Nó đã từng gây ra một cuộc thảm sát vào lúc đó. Thành phố mà nó tham chiến đã chịu quá nhiều thiệt hại, đến mức mà người Tân Rubarh cho rằng kích nổ một vài đầu đạn hạt nhân tác chiến bất hợp pháp còn gây ra ít thiệt hại hơn sau khi kết thúc trận chiến.
Hiện tại, chiến cơ đại hình có trạng thái pháp lý mơ hồ trong không phận nhân loại. Nhiều quốc gia thù địch với Tân Đế quốc Rubarth tìm cách soạn thảo một hiệp ước cấm tiệt những cỗ máy siêu khổng lồ như vậy. Sự tàn khốc của nó có thể so sánh với vũ khí hủy diệt hàng loạt. Trên thực tế, phân loại nó vào chủng vũ khí hủy diệt hàng loạt mà nhân loại đã phát minh cũng không sai.
Nói chứ giờ mấy thông tin đó có giúp ích được gì cho Melinda đâu, khi mà chiến cơ đại hình đã bắt đầu di chuyển. Nó giơ cánh tay gắn đầy đại pháo về hướng Tổng bộ chỉ huy của đội xanh.
“Chết tiệt. Chạy khỏi đó ngay Janet!”
“Tớ đang chạy đây!”
Tên đại hình khai hỏa, và cả thể giới trở nên trắng xóa.