Sau khi Ves đăng nhập vào Iron Spirit, cậu liền truy cập vào bộ phận hỗ trợ để đăng kí giấy phép ảo miễn phí của mình. Trò chơi này tính phí hiện kim rất cao đối với giấy phép của bộ giáp 1004-HRF thế hệ thứ 5 của công ty Marlin Solutions. Xét đến việc bất kì ai cũng có thể thiết kế và bán ra những mặt hàng chiến cơ kém chất lượng để kiếm tiền thì thành thật mà nói, giá cả như thế cũng không phải là vô lý.
Nhân viên hỗ trợ liền xử lí yêu cầu của cậu một cách nhanh chóng. Ves đã từng làm thủ tục này trong quá khứ nên họ vẫn lưu toàn bộ thông tin của cậu. Sau khi xác nhận rằng cậu có giấy phép sản xuất chính hãng cho bộ áo giáp, chỉ trong vòng nửa giờ sau đơn xin của cậu đã được thông qua. Sau khi hoàn tất mọi thủ tục giấy tờ, cậu liền tải tệp thiết kế của Marc Antony vào khu xưởng ảo.
“Giờ thì vào việc thôi nào.”
Với động lực dồi dào từ bản đánh giá thiết kế của cậu, Ves dễ dàng có được tâm trạng phù hợp. Chiếc Marc Antony là biểu tượng của sự hiếu chiến, và Ves cần phải chìm vào cảm giác điên cuồng để giữ nguyên yếu tố X của mình.
Với kỹ năng Lắp Ráp được nâng cấp hơn nhiều so với trước, cậu thích thú vận hành máy in 3D của mình để in ra các bộ phận khác nhau cứ như là giấy in vậy. Nhưng mà, kỹ năng vận hành máy in 3D của cậu không phải là do được nâng cấp và cải thiện vượt trội, mà thật ra là nhờ vào lượng kiến thức của cậu đã tăng lên đáng kể, mới giúp cậu sử dụng máy móc uyển chuyển đến như vậy. Cậu hiểu rõ hơn về cách điều chỉnh máy in như thế nào để giảm thiểu lỗi và sai số nhất mỗi khi nó sản xuất một bộ phận nhất định.
Về phần áo giáp thì cần được xử lí khác với các cảm biến tinh vi kia. Nhiệt độ sẽ ảnh hưởng nhiều đến một vài quy trình nhất định, trong khi quy trình chế tạo máy móc khác lại không thể tiến hành trừ khi mọi thứ đều ngừng dao động. Tất cả những tiểu tiết mà Ves đã từng bỏ qua giờ đây đã hiện lên trước mắt cậu. Với khả năng dễ dàng áp dụng kiến thức mới mẻ mà cậu vừa học được khiến cậu lại ngưỡng mộ sức mạnh huyền ảo của Hệ thống một lần nữa.
Đương nhiên, không phải bộ phận nào được tạo ra đều hoàn hảo. Kiến thức không nhất thiết nâng tầm kĩ năng sử dụng máy móc. Nó giống như học cách chơi piano mà chỉ đọc sách thôi vậy. Phải học đi đôi với hành. Ít nhất thì các tấm giáp đều không có bất kì thiếu sót nào cả. Bộ HRF yêu cầu rất nhiều khâu xử lí để chế tạo, nhưng thực tế thì nó chỉ cần rất nhiều thời gian và nguyên liệu mà thôi. Bộ giáp này được phát triển để có thể dễ dàng sản xuất hàng loạt nên việc chế tạo một bộ cho chiến cơ của cậu khá là dễ dàng.
Ves chuyển đến khâu lắp ráp và tiến hành ghép các bộ phận lại với nhau. Từ bộ khung bên trong đến các bộ phận vi mô, cơ bắp nhân tạo, rồi đến các đường ống và dây cáp, và cuối cùng là hàn những mảnh giáp cuối cùng vào vị trí. Kỹ năng Lắp Ráp của cậu giúp cho việc tối ưu hóa thứ tự đặt các bộ phận lại với nhau một cách dễ dàng hơn, tránh được một số vấn đề phát sinh từ sự phân bố bất tiện này. Và tất nhiên khi gia công và sử dụng các bộ phận chất lượng cao, ít sai sót cũng giúp quá trình diễn ra suôn sẻ.
Thành thật mà nói, quá trình chế tạo vẫn cần được cải thiện hơn. Với kinh nghiệm làm việc với chiếc Caesar Augustus, Ves tự tin ra cậu sẽ không gặp vấn đề gì nếu cậu quyết định chế tạo một chiếc Marc Antony ở công xưởng trong vũ trụ thực của mình.
Khó khăn lớn nhất của cậu là giữ nguyên mục tiêu cụ thể của mình trong quá trình chế tạo chiến cơ. Bất chấp mọi nỗ lực hết mình, cậu đã bỏ ra hơn một ngày trời để hoàn thành chiếc chiến cơ nhưng việc duy trì tâm trạng hưng phấn trong cả quá trình là điều bất khả thi. Cậu nghỉ giải lao một chút khi có thể, nhưng thời gian hạn chế trước mắt đã thôi thúc cậu tiếp tục làm việc.
Cậu suýt nữa là ngất xỉu sau khi khu xưởng ảo đã thử nghiệm chiến cơ thành phẩm hoàn tất. Lucky rời khỏi chỗ ngồi trên ghế và dụi đầu vào người cậu trong lo lắng.
“Haha, tao không sao đâu anh bạn.”
Bảng thông số kỹ thuật cho thấy cỗ máy của cậu không có thiếu sót nào cả. Chỉ có những sai lệch thứ yếu tuy có thể ảnh hưởng đến hiệu suất của chiến cơ, nhưng chúng chỉ tác động ở mức độ tối thiểu. Về mặt khác, các thông số kỹ thuật đều hoạt động như ý.
“Giờ thì mình chỉ cần ra giá là được.”
Nghệ thuật định giá là một nghệ thuật chủ quan và tinh tế. Chiếc Caesar Augustus CA-1 bán với giá mặc định là 50.000 hiện kim trong trò chơi. Do Ves đã từng tự mình chế tạo chiếc CA-1 trước đó, cậu biết trò chơi đặt chi phí nguyên liệu thô của mẫu cơ bản là 40.000 hiện kim. Nếu không tính đến chi phí lao động và thời gian dành cho việc sản xuất chiến cơ, Ves đã có thể thu về khoản lợi nhuận đến 10.000 hiện kim cho một chiếc được bán ra chỉ bằng cách tung ra mẫu nguyên bản.
Chiếc Marc Antony có chi phí sản xuất thấp hơn rất nhiều. Iron Spirit chỉ thu Ves 18.000 hiện kim cho nguyên liệu thô. Cậu phải thầm cảm ơn bộ HRF, nhưng chi phí cắt giảm đó cũng chẳng là bao trong thực tại, vì nó còn bao gồm các khoản phí cố định của giấy phép sản xuất nữa. Kể cả khi Ves thay thế mọi bộ phận của chiếc Caesar Augustus bằng giấy và gỗ vụn đi nữa thì cậu vẫn phải trả ít nhất vài ngàn hiện kim.
Chiếc Caesar Augustus chỉ vượt trội hơn chiếc Marc Antony khoảng 35%. Nếu Ves muốn định giá dựa trên giá trị thực dụng của nó, cậu đã đặt giá ở mức 29,000 hiện kim rồi. Thế là cậu sẽ nhận được 11,000 hiện kim lợi nhuận, một tiến bộ đáng kể đối với một biến thể vừa rẻ vừa dễ sản xuất hơn chiếc nguyên bản.
Tuy nhiên, cuộc đời không phải lúc nào cũng là màu hồng. Không phải tất cả chiến cơ đều bán bằng hiện kim. Đa số người chơi chi vàng ảo trong trò chơi để mua chiến cơ ảo. Tỷ giá giữa vàng và hiện kim không bao giờ cố định, do những người chơi với một số đặc quyền nhất định có thể mua vàng bằng hiện kim chứ không phải ngược lại. Tập Đoàn BSBH không muốn mất khoản tiền nào trong trò chơi của mình. Điều này đồng nghĩa với việc các nhà thiết kế như Ves không thể kiếm được bất kì khoản hiện kim thật sự nào nếu người chơi mua chiến cơ của cậu bằng vàng.
“ĐM mấy tên khốn tham lam chết tiệt. Với doanh thu khổng lồ mà họ kiếm được mỗi năm, họ có thể dành ra 0,01% để trả thù lao cho những nhà thiết kế đang làm việc cật lực trong xưởng ảo của họ mới phải.”
Ves đã có thể tắt chức năng mua bằng vàng nếu cậu muốn. Trên thực tế, nhiều nhà thiết kế cấp cao cũng đã làm như vậy. Những nhà thiết kế nổi tiếng này đã tạo ra những tuyệt tác và bán rất chạy dù cho người chơi phải khạc ra biết bao nhiêu hiện kim để mua nó. Ves không hề nổi tiếng để quảng bá sản phẩm của mình và yêu cầu phải mua bằng tiền mặt, nên cậu đành phải giữ nguyên chức năng mua bằng vàng.
“Còn có hai tuần nữa là Giải Tiểu Hổ Tranh Tài bắt đầu, mình cũng không có thời gian để quảng cáo chiến cơ của mình nữa. Mình chỉ cần đặt giá hợp lí để có doanh thu ổn định là được.”
[CA-1C Marc Antony]
Cấp: 5-sao
Mẫu nguyên bản: Caesar Augustus CA-1
Giá thành: 425.000 vàng (-50%)
Giá cao cấp: 25.000 hiện kim Bright
Mức giá trong trò chơi 425.000 vàng đã là quá hời đối với một cỗ máy có hiệu suất ưu việt như thế. Tuy nhiên, kể cả khi phiên bản thủ công được bán ra, các mẫu sản xuất hàng loạt tự động sẽ vẫn nằm trong mức cho phép với giá 850.000 vàng. Xui xẻo thay, Ves không thể chắc chắn liệu yếu tố X có còn hoạt động hay không một khi trò chơi nắm quyền sản xuất.
“Nó sẽ thêm vào một biến số giữa bộ ba liên kết giữa nhà thiết kế, chiến cơ và phi công. Một chiếc máy sản xuất chỉ có mục đích là lạnh lùng chế tạo chiến cơ mà không có cảm xúc nào khác sẽ gây ô nhiễm mẫu thiết kế mà mình đã tạo ra mất.”
Có lẽ mức xếp hạng C- ấn tượng của yếu tố X mà Hệ thống đã ban cho sẽ bị giáng cấp xuống D hoặc E chăng. “Có lẽ nó sẽ không giảm thêm nữa. Tâm trí của mình đã ăn sâu vào sắc nét của nó nên một số nét của nó vẫn sẽ không thay đổi ngay cả khi những con robot vô cảm nhất sản xuất chiến cơ của mình.”
Và theo những gì cậu biết, trò chơi không có khùng điên đến mức mô phỏng một quá trình tẻ nhạt vô lý đến vậy. Iron Spirit chỉ sao chép thiết kế thủ công của nhà thiết kế chiến cơ, giảm thiểu thông số kỹ thuật một chút và tăng giá vàng gấp đôi cho nỗ lực của nó. Trong trường hợp đó, yếu tố X có lẽ sẽ giữ lại phần lớn uy lực của nó.
“Mình chỉ hy vọng ít nhất là thế. Mình khá chắc rằng yếu tố X chưa thể đo lường được, và mình vẫn chưa hoàn toàn chắc chắn rằng nó có thể bộc lộ ra ngoài trong trò chơi ảo như thế này.”
Ves dự định sẽ tra cứu thêm một chút sau khi cậu bán được chiến cơ này. Cậu đăng nhập vào mạng ngân hà để tiến hành công cuộc tiếp thị thương mại thông thường của mình. Cậu cũng để lại tin nhắn trên diễn đàn trực tuyến và mạng xã hội. Mong rằng chiến cơ này được quảng bá rộng rãi từ người chơi để bán được lần đầu tiên.
“Giờ mình chỉ có thể đợi thôi.”
Cậu kiểm tra tài khoản ngân hàng của cậu và phát hiện cậu vẫn còn dư dả để chế tạo chiếc Marc Antony thêm một lần nữa. Chẳng có việc gì khác tốt hơn để làm trong vòng hai tuần tới, cậu lại lao đầu vào khu xưởng ảo để tự tay chế tạo một chiếc chiến cơ khác.
“Mình cần phải luyện tập nhiều nhất có thể. Mình càng chế tạo nhiều chiến cơ, mình càng có thể chế tạo phiên bản Marc Antony ngoài đời dễ dàng hơn”
Mắc sai lầm trong thế giới ảo chỉ gây ra thiệt hại trị giá vài trăm hiện kim mà thôi, còn ngoài đời là coi như đi tong vài triệu hiện kim nếu sai lầm đó để lại hậu quả nghiêm trọng. Cậu không đủ tài chính để vực dậy nếu cậu bị vấp ngã trước những vấn đề khó khăn hơn trong quá trình chế tạo.
Trong lúc đó, cách xa Bức Màn Mây vài năm ánh sáng, Ark Larkinson ngồi trước bàn làm việc, và đang xử lí giấy tờ trong ngày. Máy liên lạc của ông reo lên với cuộc gọi đến.
“Heya chú Ark.”
“Melinda.” Người đàn ông mỉm cười, trút bỏ vẻ mặt cứng nhắc khi nói chuyện với một trong những cháu gái yêu thích của mình. “Cháu gọi chú trong lúc chú đang làm việc, chú nghĩ là cháu đang có chuyện cần nói gấp hả.”
“Đúng gòi. Chú biết tin của Ves mà phải không? Chuyện Ves sở hữu một cặp giấy phép sản xuất không biết từ đâu ra á?”
Ark cau mày trước câu hỏi đó. Cái Viện Công nghệ Thanh niên Tương lai (FSTI – Future Sons Technology Institutions) gì gì đó được điều hành bởi những người mà ông chưa bao giờ nghe đến, nhận tiền quyên góp từ các công ty ma và không hề nộp đơn xin bất kì khoản trợ cấp nào. Theo những gì mà nhà Larkinson biết được, FSTI là vỏ bọc cho một bên thứ ba. Vấn đề là ai mới được. Bọn người Vesia? Người Tân Rubarth? Người Địa Cầu? Ark liền gạt bỏ những suy luận đó ra khỏi tâm trí. Ves quá tầm thường để mà thao túng vào lúc này.
“Bọn chú vẫn đang điều tra tổ chức đó. Người Tân Rubarth khá là mù mờ trong sổ sách kế toán của họ.”
“Họ lập mưu chống lại nhau nhiều đến mức biến cả quá trình sổ sách kế toán thành việc mờ ám luôn rồi.” Melinda cười toe toét, không thực sự lo lắng lắm về chuyện của Ves. “Em ấy vẫn ổn cả. Giấy phép sản xuất giờ đã đứng tên nó, nên cái viện đấy không thể tước bỏ giấy phép bây giờ được đâu. “
“Chuyện đó để tính sau. Thế cháu gọi chú để cần gì hả, Melinda?”
Cô gái lại càng cười toe toét. “Ves cuối cùng cũng làm được. Em ấy mới tung ra mẫu chiến cơ mới tinh trông có vẻ là máy in tiền đầu tiên của nó đó.”
“Thằng bé vẫn đang làm biến thể của chiếc Caesar Augustus. Việc đó cũng không dễ dàng gì. Mà chưa kể đến việc Ves mới nhận được giấy phép sản xuất chiến cơ mới đầy một tháng. Khi chú kiểm tra tiến độ của Ves, gần đây nó chỉ mới tung ra những biến thể chỉ thay đổi nhỏ nhặt thôi mà.”
“Lần này khác chú ơi. Em ấy đã kết hợp thành công bộ giáp HRF nè.”
“Việc này… nhanh hơn bọn chú nghĩ.” Ark trả lời, nhướn mày nghi ngờ. “Chú có nói chuyện với mấy thợ máy, họ đều nói rằng việc thay thế toàn bộ áo giáp của một chiến cơ không hề đơn giản chút nào.”
Mặc dù ông thiếu nền tảng kiến thức để am hiểu những mặt chuyên môn trong việc thiết kế chiến cơ, nhưng là một sĩ quan chỉ huy chiến cơ kì cựu, ông cũng biết chút ít về nó. Nếu thay thế toàn bộ áo giáp chiến cơ với một bộ giáp khác dễ đến như vậy, thì thị trường đã bão hòa với các chiến cơ tái thiết giáp như thế rồi.
Thật ra thì, bất kì nhà thiết kế dày dạn kinh nghiệm nào cũng có thể làm điều tương tự, nhưng họ không thèm táy máy và chỉnh sửa mẫu thiết kế của người khác. Họ thà làm việc với dự án của riêng mình hơn để tránh mất một lượng lớn doanh thu khi phải trả phí cấp phép.
Melinda quẹt tay, rồi gửi cho chú mình một tài liệu qua máy liên lạc của mình. “Chú xem thử hình mô phỏng và bảng thông số của nó nè. Đây là một kết quả phi thường đối với một nhà thiết kế mới học việc như Ves đó chú.”
“Chú thật sự thừa nhận khả năng của thằng bé.” Ark gật đầu trong khi mắt ông lướt qua thông số nhanh như tia laser. “Đúng là tiếc cho Ryncol thật, nhưng trách nhiệm nặng nề đè lên thằng bé cũng giúp ích cho nó rất nhiều.”
“Boohoo, Vessie bé bỏng của cháu cũng đã trưởng thành gòi. Em ấy không còn muốn ôm ấp bà chị Melinda này nữa (╥﹏╥).” Melinda giả vờ khóc nhưng rồi lại mỉm cười. “Mà dù sao thì, cháu gọi chú để mượn một chút hiện kim từ gia đình được hong chú? Cháu lỡ tiêu hết tiền lương để mua sắm tí rồi, nên cháu không thể mua thử chiếc chiến cơ của em ấy được. Và chú biết là cháu cũng không có chơi Iron Spirit thường xuyên nên cháu cũng không có đủ vàng nữa.”
“Cháu không cần lo về chuyện đó. Chú Kantor của cháu đã mua từng chiếc chiến cơ mà thằng bé tung ra trong game và báo cáo lại với bọn chú về ấn tượng của chú ấy rồi.”
“Mà, đây đâu phải là mấy mẫu thiết kế thử nghiệm của Ves đâu. Này là hàng thật giá thật đó chú, là chiến cơ mà Ves định bán trong thế giới thực đó.” Melinda chặp tay cầu xin. “Cháu nghĩ gia đình mình nên thúc đẩy doanh số bán hàng của em ấy.”
“Ông cháu rất nghiêm về việc này, Melinda à. Chúng ta chỉ có thể mua một chiếc duy nhất để lái thử thôi, không hơn.”
“Vậy ít nhất thì cũng cho cháu chút hiện kim để chơ..i-, ahem, THỬ chiếc chiến cơ mới đi mà. Cháu cũng có thể lái tốt như chú Kantor mà.”
“Chú ấy sẽ không vui đâu.”
“Vậy chú ấy có thể mua chiến cơ bằng tiền của mình mà.”
Hai người họ Larkinson nhìn chằm chằm vào nhau qua máy liên lạc, sau đó tín hiệu của nó ngay lập tức được gửi xuyên qua các hệ sao. “Thôi được rồi. Chú sẽ gửi cho cháu hiện kim. Chú đợi bản báo cáo chuyên nghiệp của cháu về sản phẩm của Ves đấy. Đừng có mà thiên vị thằng bé quá.”
“Vâng, vâng, cháu biết gòi. Việc của cháu mà.”
Ark vuốt tay, mở ra một menu nhỏ. Sau khi chọn ra một ngân hàng nhất định, ông liền chuẩn bị gửi một chút tiền cho Melinda. “Bao nhiêu hiện kim đấy?”
“Chỉ có 25.000 hiện kim thôi chú. Rẻ hơn nhiều so với mấy chiếc Nero gì đó của em ấy.”
“Đúng là rẻ thật, đối với một biến thể từ chiếc Caesar Augustus.”
Sau khi gửi hiện kim, Melinda nhanh chóng tạm biệt ông rồi để Ark một mình trong căn phòng và một núi báo cáo phải kí kết bên cạnh. Ông tiếp tục đọc báo cáo mới nhất, một bản cập nhật tình báo xác nhận một phe không xác định bị phát hiện gần biên giới quốc gia của tộc ngoài hành tinh tên là Basilisk.
Với tư cách là một vị sĩ quan chỉ huy của Quân đoàn Chiến cơ Cộng hòa Bright, ông am hiểu nhiều hơn về những hoạt động ngầm diễn ra khắp khu vực hệ sao này nhiều năm qua. Các nhà thám hiểm, lính đánh thuê và không gian tặc thỉnh thoảng xuất hiện ở biên giới của một chủng tộc ngoài hành tinh mà lẽ ra họ không nên tiếp xúc. Nó có vẻ như là có một bên thứ ba đang can thiệp vào hệ sao của họ.
Cũng không hẳn là họ tìm được bất kì bằng chứng nào, và thậm chí nếu họ có tìm thấy được thì đã làm sao? Trừ khi đó là Vương Quốc Vesia hoặc bất kì quốc gia hạng ba nào khác, thì Cộng hòa Bright không đủ khả năng để đối đầu với các cường quốc lớn hơn mình.
“Nỗi khổ của một tiểu quốc.” Ark chỉ có thể cười trừ. Vấn đề của Ves hiện tại chẳng là gì so với nhiệm vụ của ông.