Chương 15: Người cha

Thủ đô của Cộng hòa Bright được đặt ở Rittersberg. Mặc dù Bentheim đã vượt xa hành tinh khai quốc với nền kinh tế vượt trội và chính sách nhà ở hào phóng, Rittersberg vẫn là nền móng của chính phủ quốc gia với cả trăm hành tinh trực thuộc. Chỉ có những gia đình thừa kế và danh giá nhất mới được phép sống trong những quận biệt thự sang trọng bậc nhất.

Một trong những quận đó, một dãy biệt thự bình dị nằm dọc theo một con sông êm ả. Ở sân sau của một trong những biệt thự đó, một người đàn ông đang ngã lưng trên một chiếc ghế xếp, tay cầm cần câu ở phía trước. Một chiếc xô rỗng đặt ở bên cạnh, ngóng chờ vài con cá để mang về nhà.

Một chiếc xe bay đang tiếp cận khu quận an ninh này. Sau khi hệ thống phòng thủ địa phương kiểm tra bộ tiếp sóng và quét chiếc xe phòng hờ các mối đe dọa, nó mới cho phép chiếc xe lại gần. Chiếc xe bay nhẹ nhàng hạ cánh xuống bãi đáp ngay cạnh nhà xe.

Cánh cửa bật mở để lộ khuôn mặt sáng sủa của một người đàn ông mặc quân phục. Ông ta bước nhanh ra bãi sân sau, như thể đã biết chủ biệt thự luôn dành thời gian ở đó.

“Bố.”

Benjamin Larksinson rời mắt khỏi phao câu và nhìn sang người mới đến. “Ark. Vẫn vô tư như ngày nào. Con thậm chí còn dành thời gian để thăm lão già này nữa. Bọn trẻ sao rồi?”

“Vẫn bướng bỉnh như mọi khi.” Người đàn ông mặc quân phục thả lỏng người mà mỉm cười một chút. “Con chẳng thể nào hiểu nổi làm thế nào mà bố có thể nuôi dạy cả bảy người tụi con nữa.”

“Bố có người vợ giỏi thôi, như con đấy Ark. Dù cho việc phục vụ quân đội có chiếm mất bao nhiêu thời gian đi chăng nữa, cũng đừng quên mất gia đình. Con có thể làm bất kì điều gì nếu sự bình yên và hạnh phúc của vợ con con bị đe dọa. Đó là một nửa lý do mà bố đã tiến xa như bây giờ.”

Ark gật đầu. “Nhắc mới nói, con có tin tức của anh trai con đây.”

“Ryncol… bố không hiểu nổi thằng nhóc đó lại vướng vào chuyện gì nữa. Nó luôn là người kín tiếng nhất trong đám nhóc tụi con mà. Nó yêu thương con trai nó như kho báu, thế sao nó không tìm đến bố? Làm như bố sẽ đối xử với nó tệ không bằng? Pah.”

“Tụi con dành thời gian điều tra hành động của Ryncol vào năm ngoái trước khi anh ấy biến mất. Có một vài lần anh ấy đi biệt tăm. Con nghi rằng anh ta phải ẩn danh để ghé ngang khu vực giao tranh. Tính cả thời gian di chuyển, nó khớp với thời điểm anh ấy bặt âm vô tín.”

Benjamin nhăn mặt trước tin đó. “Không gian tặc. Con trai ta làm gì thế này? Bố không hề nuôi dạy tụi con giao du với lũ cặn bã của ngân hà như thế này.”

“Đáng tiếc thay, dấu vết tới đây thì hết. Tụi con không có đủ thông tin để suy đoán vùng giao tranh nào mà Ryncol thường ghé thăm. Chúng con phân tích dữ liệu trong các thiết bị mà anh ấy để lại, nhưng anh ta rất kỹ lưỡng với dấu vết anh ta để lại, nên chúng con cũng chẳng trông mong gì hơn.”

Benjamin lặng lẽ thở dài, ngã người nằm xuống và nhắm lấy đôi mắt. “Kể bố nghe cháu bố như thế nào rồi.”

“Có một số điều bất thường xung quanh Ves dẫn đến nhiều việc đáng ngờ. Mặc dù thằng nhóc không có gì nổi trội ở trường Đại Học Công Nghệ Rittersberg, nó lại đạt thành quả vượt mức trung bình trong một tháng rưỡi từ khi nó bắt đầu tới nay. Cứ như thể thằng bé được gắn thêm cánh sau khi được thả tự do vậy.”

Benjamin nhoẻn miệng cười sau khi nghe tin tức. “Bố luôn mong chờ thằng Ves phát huy được tiềm năng của nó một khi nó vượt qua được việc bị từ chối tham gia vào con đường sự nghiệp của chúng ta. Bố rất vui khi thấy nó cuối cùng cũng đã tìm được con đường của mình và nắm lấy vai trò của riêng nó trên thế giới này.

“Tài chính của thằng bé vẫn còn khá nan giải. Mặc dù sở hữu giấy phép sản xuất, Ves vẫn chưa thể tận dụng tài sản này. Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, nó sẽ không thể trả được khoản lãi sắp tới. Bố…liệu bố có giúp thằng bé một tay lỡ như như nó trả thiếu không?”

“Không. Ngay cả phút cuối cũng không. Ryncol đã khó khăn lắm mới vay được các khoản tiền đó, cho nên nhà mình nên chờ xem kế hoạch của nó đến diễn ra đến đâu. Bố không tin là nó không giúp con trai nó kể cả khi nó biệt vô âm tín đâu”

Dòng sông vẫn cứ chảy. Ánh dương rực sáng trên bầu trời. Một sự bình yên thanh thản đến lạ bao trùm cả hai người. Trong khi người cha vẫn tiếp tục câu cá, người con trai sắp xếp các ghi chú của mình, rồi gửi các tài liệu liên quan đến máy liên lạc của cha mình.

“Công việc của cháu trai bố thế nào? Nó không có định vẽ thêm biến thể Fantasia nào nữa hả?

“Nó bán phần lớn giấy phép 1-sao của nó để kiếm thêm tiền. Giờ thì nó hoàn toàn nhập tâm vào việc làm chủ chiếc Caesar Augustus. Con mua thử chiếc đầu tiên của nó, chưa qua sửa đổi, và thử nghiệm nó trong hệ thống mô phỏng.”

“Nó có ổn không?”

“Không hẳn.” Ark lắc đầu phản đối. “Nếu Ves cứ tạo ra chiến cơ kém chất lượng như vậy ở ngoài đời, nó sẽ bị đuổi khỏi hiệp hội một khi nó cố gắng đi chứng nhận sản phẩm của nó mất.”

Trong phần lớn không phận của nền văn minh nhân loại, vũ khí chiến đấu như chiến cơ phải đối mặt với sự kiểm soát nghiêm ngặt. Các nhà thiết kế và nhà sản xuất chỉ được phép sản xuất chiến cơ nếu họ sở hữu đủ các giấy phép cần thiết. Khi họ chế tạo xong một chiếc chiến cơ, nó cần phải được chứng nhận bởi Hiệp hội Thương mại Chiến cơ (Mech Trade Association – MTA) địa phương trước khi nó được phép bán.

MTA là tổ chức phi lợi nhuận liên hành tinh có chi nhánh ở hầu hết các quốc gia của nhân loại. Là một gã khổng lồ của thế giới chiến cơ, họ quản lý quá trình sản xuất và buôn bán máy móc dân sự và chiến cơ. Đa số quốc gia như Cộng hòa Bright đều đưa ra chính sách ủng hộ chính thức cho phép họ hành nghề trong lãnh thổ của mình vì họ là chuyên gia và tuân thủ tính trung lập nghiêm ngặt, không bao giờ vượt quá giới hạn của mình.

Dù sao thì, nếu Ark đã phán rằng sản phẩm của Ves còn lâu mới vượt qua màn kiểm tra nghiêm khắc của MTA, thì rõ ràng thằng bé còn phải đi một chặng đường dài. Nếu Ves cố gắng khắc phục điểm yếu của mình trong vòng một tháng, thì nó có thể bán được một mẫu chiến cơ được chứng nhận. Nhưng điều đó đòi hỏi rất nhiều nỗ lực trong quãng thời gian rất ngắn.

“Vậy là chỉ biết chờ thôi,huh.” Benjamin trầm ngâm. “Nếu khoản lãi không gây áp lực lên đầu thằng bé, Ves đã chẳng phải vội vàng chế tạo một cỗ máy quá mức kĩ năng của nó. Bọn ngân hàng đúng là ranh ma khi đặt điều kiện trên đầu thằng bé mà không hề đàm phán một bước nào.”

Ark chuyển thêm một tập tài liệu khác vào máy liên lạc của Benjamin. “Tụi con cũng đã điều tra Ngân hàng Hành Tinh Bức Màn Mây. Các cổ đông lẫn nhân viên đều trong sạch. Sổ sách của họ cũng nề nếp và gọn gàng. Tình hình đúng là như vậy thật. Ngân hàng đưa ra đánh giá tiêu cực về khả năng hoạt động kinh tế lâu dài của Ves, và chỉ muốn tịch thu tài sản trước khi chúng mất giá trị mà thôi.”

“Lũ tham lam. Mà bố cũng mừng là chúng không làm gì quá lỗ mãng. Bố đỡ phải ghé thăm bọn chúng.”

“Dựa vào báo cáo mới đây, Ves hiện đang làm việc với một chiến cơ ảo mới. Bố có muốn con chộp lấy nó khi thằng bé rao bán nó không?”

“Có, và cứ tiếp tục mua một trong những biến thể khác mà thằng bé rao bán trong trò chơi của con. Bố muốn con theo dõi quá trình của nó và thúc đẩy nó một chút. Nhưng đừng mua nhiều quá. Bố không muốn nó tự mãn.”

“Vâng thưa bố. Bố còn dặn gì nữa không?”

“Cứ tiếp tục điều tra Viện Công nghệ Thanh niên Tương lai. Bất cứ tổ chức nào có quyền cấp giấy phép sản xuất chiếc Caesar Augustus đều không phải dạng tầm thường đâu.”

“Tụi con vẫn không phát hiện thêm điều gì khác bởi tổ chức đó nằm ở Tân Đế Quốc Rubarth. Luật doanh nghiệp của họ quá mơ hồ, đến mức như là cố tình vậy. Ngay cả khi tụi con dùng nguồn lực của mình, họ cũng không thu thập thêm cái gì khác nữa.”

Benjamin khạc sang một bên. “Ark, bố không cần biết tên tuổi cổ đông hay nhà tài trợ của Viện đó. Chỉ cần tìm hiểu xem liệu người Rubart hay người nước ngoài lợi dụng luật pháp địa phương mà giật dây hay không thôi.”

“Thế thì con có thể làm được. Con sẽ truyền chỉ dẫn của bố.”

“Thế là đủ việc cho con rồi. Để bố câu cá một chút. Bố sẽ xem tài liệu chốc nữa rồi gửi con thêm thông tin vài ngày tới.”

“Vâng. Chào bố.”

Khi Ark rời khỏi biệt thự, Benjamin thư giãn đôi mắt và mỉm cười. Ông cầm chắc cây cần câu của mình.

“Thể loại cha gì mà lại bỏ mặc con vậy?”

Và cũng chẳng có con cá nào cắn câu.

Quay lại Bức Màn Mây, Ves thở một hơi kiệt sức sau khi cậu hoàn tất chế tạo chiếc Nero trong Iron Spirit.

Chiếc Caesar Augustus đặc chế vẫn có nhiều vấn đề. Tuy nhiên, với kinh nghiệm trước đó và những sửa đổi khác mà cậu đã thực hiện để giảm thiểu một số yếu điểm, Ves ít gặp rủi ro hơn trong quá trình lắp ráp. Chiếc CA-1A Nero, theo như cậu đặt tên, vẫn gây ra một số khó khăn, nhất là với các tấm giáp mà Ves chưa kịp sửa đổi. Đi tìm giải pháp cho chúng không phải chuyện dễ dàng.

Hệ thống đưa ra một phương án dự phòng. Cửa hàng của nó bán nhiều mặt hàng miễn là Ves có đủ khả năng chi trả. Bộ giáp thay thế rẻ nhất mà cậu có thể tìm thấy trong cửa hàng phải ít nhất là 1000 DP. Ves thật sự không muốn mua nó, bởi vì tấm giáp đã lạc hậu đến vài thế hệ so với tiêu chuẩn hiện hành.

Không ai muốn mua một chiếc biển thể CA-1 với lớp giáp củ chuối như thế. Phần quan trọng nhất của chiếc Caesar Augustus là thanh kiếm và tấm khiên của nó, cả hai được làm từ hợp kim đắt tiền giống như lớp giáp vậy. Cắt giảm lớp giáp không những giảm bớt khả năng phòng thủ của chiếc CA-1 mà còn ảnh hưởng đến công lực của nó.

May mắn thay, đó không phải là vấn đề mà cậu phải bận tâm hôm nay. Ves đặt chiếc Nero lên rao bán sau khi cậu xử lí được những vấn đề còn sót lại sau lần kiểm tra chất lượng cuối cùng.

[CA-1A Nero]

Mẫu nguyên bản: Caesar Augustus CA-1

Giá thành: 950.000 vàng (-50%)

Giá cao cấp: 60.000 hiện kim Bright.

Ra giá ở 60.000 hiện kim Bright đã là nói quá cho giá trị của mẫu này rồi. Nó chỉ mang lại cải thiện nhỏ về hiệu suất và giảm chi phí sửa chữa một chút cho bất kì người chơi nào quan tâm đến mẫu Caesar Augustus. Thế nhưng, khi thấy chiến cơ vừa rồi bán được khá nhanh, Ves hy vọng chiếc Nero tự chế của mình ít nhất cũng phải mang lại lợi nhuận cao hơn một chút. Cậu muốn được chứng minh giá trị nỗ lực của mình cho mẫu chiến cơ sản phẩm này.

Cuối cùng cậu cũng hoàn tất chiếc Nero, Ves liền quay lại chế độ Thiết kế và tạo ra thêm một chiếc biến thể nữa. Vấn đề là Ves không thể đột phá trong việc cải thiện bộ phận bên trong hay thay đổi lớp giáp của chiếc CA-1 nữa. Nguyên nhân chỉ có thể là vấn đề kĩ năng và nguyên liệu mà thôi.

“Mình không đủ tiền mua thứ mình cần.” Ves thở dài. “Cái Hệ thống chết tiệt. Sao cái chùa lại thưởng cho mình chiếc Caesar Augustus vậy.”

Cậu coi lại Trạng thái của mình để xem mình còn phải học thêm đến đâu.

[Trạng thái]

Tên: Ves Larkinson

Nghề nghiệp: Chiến cơ Thiết kế gia cấp Học việc.

Chuyên môn: Không có

Điểm Thiết kế (DP): 175

Thuộc tính

Sức mạnh: 0.7

Độ khéo léo: 0.7

Sức bền: 0.6

Trí tuệ: 1.2

Óc sáng tạo: 1

Độ tập trung: 1

Năng khiếu Thần kinh: F

Kĩ năng:

Đánh giá: Vô dụng mọi mặt.

“Mình cũng học được kha khá kỹ năng rồi, nhưng toàn bị phân tán chú ý thôi.” Ves kết luận sau khi thấy mình đang sở hữu quá nhiều kỹ năng cấp thấp. “Mình nên luyện cấp cho Kỹ thuật Điện dụng của mình hoặc học thêm Tối ưu hóa Giáp Hạng trung I. Nâng cấp cho kỹ năng lắp ráp thì để sau tới khi mình bắt đầu chế tạo hàng thật cũng được.”

Không có gì khác thay đổi sau khi nhìn chằm chằm vào bảng Trạng thái của cậu trong cả mười phút. “Coi nào Hệ thống. Tao bí rồi đây. Mi không hề gửi cho tao nhiệm vụ nào lâu rồi đấy. Sao không cho tao cái gì đó để làm đi? Mi tưởng tao sẽ xin ông nội tao tiền hay gì?”

[Cậu nhận được nhiệm vụ mới. Vui lòng xem trang Nhiệm vụ để biết thêm chi tiết.]

“TUYỆT. Cuối cùng thì!” Ves giơ nắm đấm lên mà cười toe toét mừng rỡ. Cậu liền quỳ xuống đất, lạy trước máy tính vài cái. “Mi là chúa của tao đó, Hệ thống à.”

Cậu liên tục ca ngợi Hệ thống và cái nhiệm vụ kịp thời của nó, hoàn toàn quên bẳng những lần cậu nguyền rủa Hệ thống vì đã giao cho cậu nhiều nhiệm vụ lố bịch.

[Nhiệm vụ]

Nhiệm vụ: Hướng dẫn phần 4 – Yếu tố X

Độ khó: Hạng B

Điều kiện: Hoàn thành hướng dẫn phần 3

Miêu tả:

Một số người so sánh nghề thiết kế chiến cơ với Prometheus* thời hiện đại. Liệu chiến cơ chỉ là thuần máy móc, hay là thứ gì đó hơn thế nữa? Vui lòng thiết kế một chiến cơ có chỉ số yếu tố X nổi bật, xếp hạng ít nhất từ bậc E- trở lên.

(*Trans: Huyền thoại Prometheus ăn cắp lửa cho nhân loại rồi bị trừng phạt)

Phần thưởng: 1 giấy phép sản xuất áo giáp hạng trung ngẫu nhiên thời hạn 10 năm, 200 tấn nguyên liệu thô cho sản xuất áo giáp.

Phần thưởng lần này thu hút sự chú ý của Ves. Với giấy phép sản xuất và một vài tấn nguyên liệu trong tay, tình hình tài chính của Ves giảm chút áp lực hơn một chút trong việc thu thập đủ nguyên liệu khác cần thiết để chế tạo biến thể CA-1 mà cậu mong muốn. Nhiệm vụ này cực kì quan trọng với kế hoạch tương lai của cậu.

“Uh huh.” Ves gãi đầu. “Thế yếu tố X là cái quái gì?”

[Người dùng, vui lòng nghiên cứu chăm chỉ và tự đưa ra câu trả lời về Yếu tố X. Ở đây không có câu trả lời sai.]

“Okay, sao cũng được.” Ves ngờ ngợ vấn đề này quan trọng hơn cậu nghĩ.