(nhạc: dragon dogma - Eternal Return)
--- Tới lượt gia đình tôi---
“Ban đầu ba còn bán tín bán nghi khi nghe mẹ kể, cho tới khi người nhìn giống con đến rồi dẫn ba và Lucy tới tận Melbourne như Doraemon.”
“Mà… anh hô biến kiểu gì mà toàn sấm với người y chang nhìn như hành xác vậy???”
Bố Paul và em gái Lucy của tôi nhìn cái khung cảnh tôi dung Wish tạo ra bản sao Simulacrum để buff cho họ. Trong khi đó họ cũng đang ăn uống các thứ được phục vụ từ mấy người hầu vô hình của tôi.
“Well… do nó nghe hư cấu lắm, nhưng mà nếu ba thấy quái vật xuất hiện gần đây rồi thì chắc là hiểu ấy mà.” Tôi nói với ba mình quay sang em gái. “Mấy khả năng này là hàng cuối game mới có được ấy, mỗi tội đây là cách tối ưu nhất để làm được.”
“Ba còn nghi ngờ mẹ đến khi thấy tận mắt luôn mới chịu.”
Mẹ Mto của tôi cười đắc chí trước sự cứng đầu của ba tôi. Cả ba mẹ tôi, vốn ở tuổi ngoài 50, thế nhưng thông qua dùng Wish để trẻ lại nên giờ họ chỉ hơn 30, nếu đi cạnh thì nhìn không khác gì anh chị của tôi.
“Này, anh có phép gì để trị mụn cho em không?”
“Có ngay thôi, Wish – Lesser Restoration (khôi phục yếu hơn).”
Trước yêu cầu hài hước của Lucy, tôi dùng spell có thể chữa bách bệnh, cho tới mù điếc, liệt và bị độc. Ngay lập tức, vài đốm nhỏ trên mặt em gái tôi cũng được chữa cái rụp.
“Cảm ơn anh, hihih ~.” Lucy cười hớn hở trước cuộc trị liệu nhanh gọn.
“Mà con biết cái gì khiến ba bất ngờ nhất không?” ba tôi đánh đố.
“Là gì thế?” tôi thắc mắc vì không dễ gì đoán được mấy cái đó.
“Đó là thằng con trai muốn sống độc thân vui vẻ, lười yêu đương của ba đây giờ sắp lấy vợ kìa!” Ba Paul trêu đùa nhẹ trước sự thay đổi lớn của tôi.
“Chứ ba muốn làm sao?” Tôi đáp kiểu hời hợt nửa đùa như mọi ngày.
“Dữ dội luôn ấy chứ, vậy mà nào giờ cứ tưởng anh chỉ thích con trai ~.” Em gái tôi cà khịa việc tôi chỉ dành thời gian với số bạn bè ít ỏi.
“Thật sự chỉ là tình cờ mà quen biết được thôi.” Tôi thở dài đáp.
“Quen biết trong game nữa mới ghê.” Lucy cười châm chọc.
“Han nhà mình trưởng thành quá nhanh lúc nào không hay ~.” Mẹ cũng hùa theo trêu đùa bệnh lười kinh niên kiêm hướng nội của tôi.
“Được rồi, sau khi điều chỉnh nhẹ thì cả nhà ai cũng có thể trị thương nhẹ và bắn được phép từ tay ra, cùng một lớp áo giáp ma thuật.” tôi nói với cả nhà rồi ghi từ khóa để kích hoạt spell ra một tờ giấy rồi đưa ba.” Đây là một chút khả năng tự vệ khi cấp bách.”
“Cũng biết cẩn thận phết đấy. Sacred Flame (lửa thánh)” Ba tôi nhận xét khi nhìn tờ giấy và thử dùng spell nghiệm lên bức tường.
“Giống ba ấy mà.” Tôi nhún vai đáp.
“Hoàn xuân phát cảm thấy nhẹ nhõm với khỏe khoắn hơn hẵng, chẳng còn bị nhức đầu nữa.” Mẹ Mto duỗi hai tay thoải mái.
“Giờ mẹ bệnh thì phải muốn thôi, do có Dr Han mát tay ở đây rồi ~.” Tôi cười mà nói đùa rồi nói đến vấn đề chính. ”Mà… giờ tốt hơn thì cả nhà nên ở đây hoặc làng Olzug thì tốt hơn. Ở đây có bạn, đồng nghiệp và cấp dưới của con bảo vệ được mọi người…Ăn uống, ngủ nghỉ, đồ dùng cần đều có ở đây cả. Giấy tờ hay thư từ các thứ thì mỗi ngày trở về bên Tamworth kiểm tra mỗi ngày nên không cần lo.”
“Có điều ở ru rú trong nhà thì oải chết.” Mẹ tôi than thở.
“Cả công việc ở hãng xưởng thì sao?” Ba tôi hỏi.
“Cần thì con đưa rước ba và Lucy tận nơi khi cần luôn. Để đề phòng quái vật tấn công.”
Tôi nói rồi đưa điện thoại đã được yểm phép để dùng được sóng wifi và 4. Qua đó, chúng tôi có thể dễ dàng giữ liên lạc được với nhau dù ở hai thế giới khác nhau.
“Nếu có khó khăn gì thì nhớ nói ba biết, ba sẽ tìm cách.” Ba Paul của tôi nói.” Được hồi xuân xong thì đầu óc ba giờ minh mẫn hơn hẵng rồi, tự tin có thừa.”
“Ba có khác.” Tôi cười khì rồi gửi file chứa các luật cơ bản của dnd.”Ba có thể coi sơ mấy cái này tìm hiểu về phép thuật, quái vật, nó sẽ có ích đấy.”
“Sao nhìn có hơi giống game vậy?” Em gái Lucy của tôi nhìn thử mà thắc mắc.
“Người soạn sách này biến hiểu biết về thế giới kỳ lạ này dưới dạng game.” Tôi truyền tải cái plot twist mà được bật mí hồi mới gặp Alex.
“Thiệt luôn!?” Lucy tròn mắt nhìn tôi.
“Còn mẹ thì đây là dịp tốt để thành thục tiếng Anh hơn đây.” Tôi cười khì quay sang mẹ.
“Mớ này… nhìn mà muốn mệt rồi đây…” Mẹ Mto nhìn quyển sách hiển thị trên điện thoại mà than vãn.
“Mẹ nhức đầu thì con chữa ngay luôn, thậm chí là bệnh đãng trí luôn đấy. Không giỏi nhớ thì có Google Translate với ba đây nè ~.” Tôi cười nhăn răng mà chọc ghẹo.”Hồi đó mẹ còn học tiếng Hàn nữa mà.”
“Rồi rồi, mẹ sẽ ráng.” Bà ấy thở dài.
“Chịu khó đi, nợ nần, định cư, thậm chí là bất tử giờ là chuyện nhỏ hết. Quan trọng giờ là sống khỏe và sống tốt. Cả tận thế cũng không phải vấn đề đâu.” Tôi nói nửa đùa để trấn an cả nhà.
“Nghe như phim 2012 phết.” Ba Paul cười trừ khi nhớ tới bộ phim về ngày tận thế .
“Bất tử, bằng cách nào?” Lucy nhíu mày hỏi.
“Căn bản thì giống nấm 1up trong Mario vậy, ai tạch thì có phép anh đã dùng sẵn để hồi sinh ở đây.” Tôi giải thích ngắn gọn bằng game của Nintendo.
“Tiện khiếp, bệnh tật lẫn sống chết cũng chẳng còn đáng lo nữa. Anh thành ông bụt rồi à?” Em tôi ngỡ ngàng trước mấy khả năng vi diệu tôi có.
“Khá nhiều chuyện xảy ra, và anh mạnh lên và dùng khả năng của thần để biến đổi bản thân ra mấy phép thuật này.” Tôi giải thích ngắn gọn.
“Giờ Han nhà mình đổi nghề làm thần đèn lẫn ông bụt luôn rồi.”
Ba nhận xét hơi bị chuẩn công việc phù hợp tôi lúc này. Có lẽ sau khi cuộc chiến kết thúc, tôi sẽ nghĩ đến làm công việc như thế.
---Một lúc sau, bên ngoài làng Olzug---
“Hm!? Chẳng phải ta đã chết rồi sao!?”
[Tỉnh chưa, Vr’tark?]
“Huh!?”
Blue Dragon ngày trước bị giết, xác bị đem làm đồ ăn, magic tool và trang trí tỉnh lại trên mặt đất. Sinh vật to lớn suýt nữa đã quét sạch toàn bộ chiến binh Orc của làng Olzug. Và tôi mới dùng Wish – Simulacrum để bản sao của mình hồi sinh hắn.
“NGƯƠI! GRUUMSH! KẺ ĐÃ DÁM LỪA TA!”
Zap
Vr’tark thổi ra dòng điện mãnh liệt từng khiến bọn tôi sợ chết khiếp. Thế nhưng…
“Huh!?” Blue Dragon đó ngờ ngàng khi tôi chẳng bị thương gì.
[Ngươi nghĩ ai đủ mạnh để hồi sinh con thằn lằn lớn xác như ngươi?]
Tôi bắt đầu dùng uy tín (29 cha) mà khịa và đe dọa hắn. Tất nhiên, tôi cũng đã chuẩn bị Investure of Lightning (khoác lên sấm chớp), phiên bản búa điện của tôi để miễn nhiễm cái hơi thể điện chết chóc của con rồng này!
“ĐỪNG VỘI ĐẮC Ý, GRUUMSH!”
“Wish- Etherealness!”
RẦM
Ngay khi Vr’tark dùng vuốt hòng nghiền nát tôi, thì cùng lúc đó tôi đã tung ra spell khác. Dịch chuyển bản thân sang Ethereal Plane với xung quanh mờ ảo, không trọng lực, vô số hồn ma ngự trị tại nơi này.
Bằng spell này, tôi có thể thấy tên Blue Dragon ở Matter Plane (thế giới vật chất) mờ ảo. Tôi lơ lửng và đi xuyên vào người hắn. Giây tiếp theo, tôi hóa giải phép và hiện trở lại bên trong người hắn, ở cạnh ngay tim của con rồng đó!
“Guh!?” Vr’tark nhận ra sự bất thường mà hoảng loạn, khiến tim hắn đập ngày càng mạnh hơn.
“Bên trong này bốc mùi thật…” tôi lấy bình tĩnh rồi bắt đầu nói. [Sao nào Vr’tark, ngươi sẽ ngoan ngoãn làm theo lệnh ta và sống? Hay ta thu hồi món quà đó lại và ngươi trở về một đống xương để cho đám quý tộc làm kiểng?]
“…”
Sau một lúc đắn đo, con rồng điện đó cũng phải quy hàng và nghe theo lý trí. Bởi lẽ đó là cách duy nhất để hắn còn đường sống.
--- Một lúc sau, cùng bãi đất đó---
“Huh? Đây không phải Abyss!?”
[Chào mừng trở lại Matter Plane.]
“Chúa tể Gruumsh!?”
Tên Tanarukk Imsh hoang mang sau giây lát được tôi triệu hồi. Kế đến là sự ngạc nhiên khi hắn nhận ra sự hiện diện của tôi. Sau mấy hồi gom xác và dùng Wish để hồi sinh Tanarukk bất thành,tôi buộc phải dùng spell Gate để gọi hắn lên. Bởi lẽ Fiend là bất tử, khi chết thì linh hồn trở về Abyss nếu là Demon hoặc Nine Hells nếu là Devil mà hồi sinh.
[Lời hứa phục vụ cho ta ngày trước vẫn còn hiệu lực chứ?] Tôi vào thẳng vấn đề mà hỏi.
“… Lâu ngày không gặp, giờ ngài đã trở nên mạnh mẽ nhường này. Tiêu diệt một vị thần và chính thời gian, còn thu phục được cả rồng nữa.” Imsh nhìn mà trầm trồ tôi và Vr’tark đang đứng phía sau.”Tôi rất muốn… nhưng linh hồn tôi bị trói buộc với Abyss…Tôi đã quay lưng với vị thần của mình và cả bộ tộc mà bán linh hồn cho quỷ dữ…”
[Ta chỉ cần biết rằng ngươi sẽ chọn thực hiện lời đó, chứ không phải là khả thi hay không.] tôi mỉm cười tự tin trả lời.
“… Tất nhiên!” Imsh quỳ rạp xuống.” Được phục vụ vị chủ nhân hùng mạnh, đầy vị tha!”
Nghe vậy, tôi lập tức dùng spell Wish tạo ra bản sao của mình để thực hiện hai Wish khác. Một là cắt đứt mối liên kết của Imsh với Demon Lord Baphomet và Abyss. Cái còn lại là để khiến hắn trở lại thành một chiến binh Orc hùng mạnh. Do vốn là một Tanarukk nên sức mạnh hắn có phần nhỉnh hơn cả một Orc Warchief. Với sự điều chỉnh của tôi, hắn sẽ giữ sức chịu đựng của Tanarukk đó dù ngoại hình trở lại làm Orc, kèm theo đó là khả năng Rage (cuồng nộ) của Barbarian.
[Imsh The Brute, ta tha tội quay lưng với đồng loại của mình và với đấng sáng tạo. Ngươi giờ đây trở lại là một Orc, và được phước lành từ quyền năng từ vị thần mà ngươi phục vụ thay vì Fiend.] Tôi chạm vào đầu hắn và nói.[Giờ, hãy chiến đấu anh dũng dưới trướng ta, cùng với những người là đồng minh của ngươi trước bè lũ Fiend lẫn đối địch.]
“Vâng! Tôi, Warchief của làng Muzgonk, sẽ phục vụ ngài bằng cả sinh mạng của mình!” Imsh đáp lại lời của tôi bằng giọng hùng hồn, cùng với cơ thể đã mất đi vô số sừng và gai trên người.
“Sức mạnh của ngươi thật khiến ta phải rùng mình…” Vr’tark bình luận.
[Quên phải gọi ta là gì rồi à?] Tôi quay sang và hỏi bằng tông giọng bề trên.
“Thứ lỗi… thưa ngài Gruumsh.” Blue Dragon ấy quíu lại mà gằm.
[Cả hai ngươi giờ đều là thuộc hạ của ta, đồng minh ngang hàng với những người đứng đầu làng Olzug. Nhưng tất nhiên, làm tốt sẽ được thưởng, và phạm tội sẽ bị trừng trị, hãy nhớ điều đó.]
“Vâng.”
Cả hai gã đồng thanh đáp lại trước điều luật của tôi. Và như thế, thêm hai thuộc hạ đã về phe tôi.
“Control Weather (thay đổi thời tiết), Meteor Swarm (đám thiên thạch)!”
Tôi biến đổi thời tiết thành bão tố sấm chớp, kế đó tôi dùng hết công suất búa điện. Kế đó, từ cây búa tạo nguyên một khối cầu sét bay thẳng về phía trước, tạo ra vụ nổ bán kính 48m và làm nên nguyên một cái hố lớn.
[Nhiêu đây chắc đủ để các tin tưởng vào sức mạnh của ta chứ?] tôi quay sang hỏi ý kiến.
“Quả là chúa tể Gruumsh, sức mạnh vượt trội!” Imsh ấn tượng mạnh trước sức mạnh đó.
“…Nếu dùng hết sức mạnh thì ngài có thể làm đến đâu vậy?” Vr’tark hỏi, không rõ vì tò mò hay đang đánh đố tôi.
“Này, ngươi đang thách thức chúa tể đấy à!?” gã cựu Tanarukk quay sang tên Blue Dragon khó chịu.
[Well, nếu ngươi muốn thì ta thử luôn cho biết.]
Tôi mỉm cười rồi dùng Divination kiểm tra xem có sinh vật sống nào quan trọng cách xa nơi này hay không. Tôi cho bản sao của mình đến núi Dandendong và dùng Wish để yêu cầu mọi động vật gần đó rời núi.
“...Ngài đang làm gì thế?” Vr’tark thắc mắc.
[Ta đang điều mọi sinh vật sống khỏi khu vực đó để không phải chết oan uổng.] tôi đáp trong khi đợi giây lát để hồi phục năng lượng Raw Magic.
“Ngài nói thế khiến tôi càng hào hứng đấy!” Imsh cười nhăn răng thích thú.
Sau vài phút, tôi tạo được một quả tên lửa rồi cho nó bắn về phía núi Dandendong.
BOOOM
Với vụ nổ tỏa nhiệt có thể đến 300000 độ trong phạm vi 11km, với tiếng nổ điếc tai khắp 21km và sáng khắp 85km. Vụ nổ ấy tạo nên khói bóc nghi ngút trên ngọn núi có thể dễ dàng nhìn thấy từ xa, thậm chí là cả tiếng nổ và sự rung chuyển của nó cũng lờ mờ lan đến chỗ này. Giá của một vũ khí hạt nhân tốn tới $30 triệu, thành ra tôi cần bản sao dùng Wish hơn 12 lần mới xong
“Cứ như sắp có núi lửa luôn!” Imsh mắt ô mồm chữ a khi nhìn thấy vụ nổ đó.
[Đây là thứ vũ khí hùng mạnh mà quân đội mạnh nhất của các quốc gia con người ở thế giới khác nắm giữ. Và ta có thể tạo nhiều hơn thể, đủ để quét sạch mọi sự sống trên thế giới.] tôi nói cho hai thuộc hạ của mình điều đãu từng dạy cho làng Olzug.
“Sức mạnh của nhân loại đã thay đổi đến mức đáng sợ thật…”
Vr’tark cũng hiểu điều đó mà quan ngại. Thật tốt khi tên Blue Dragon non này không ngáo tới mức thấy rõ sức mạnh của thứ vũ khí hạt nhân này mà vẫn gáy bẩn.
[Đừng lo, nếu các ngươi thể hiện sự xứng đáng, ta sẽ không để các ngươi bị giết đâu.] tôi trấn an hai tên thuộc hạ của mình.[Giờ hãy về làng và nói chuyện và chuẩn bị với họ thôi.]
“Vâng.”
“Như ý ngài…”
Imsh và Vr’tark tuân theo lời tôi nói, không chút kháng cự hay phản đối. Tôi dùng Wish – Teleport để dịch chuyển cả 3 trở về làng Olzug. Tuy sự xuất hiện này khiến không ít thuộc hạ của tôi hoang mang, tức giận, hoặc sợ sệt, song không mất quá lâu để tôi thuyết phục được tất cả làm việc với nhau trong yên bình.
--- Cùng lúc đó, tại Việt Nam bên kia gương ---
Keng keng keng
“Ngài đang tạo gì vậy?”
“Một Magic Tool khá thú vị.”
Tôi rèn vài thứ mà Han gửi qua, bao gồm cả bản thiết kế của những thanh kiếm hình dạng chìa khóa.
Theo ghi chú của tên Han và bản thiết kế này, Magic Tool này là tạo tác quyền năng của thần thánh. Tác dụng căn bản của nó thôi có thể cắt được gần như bất cứ thứ gì, thậm chí là phá hủy được cả những Magic Tool mức độ Artifact (vật tạo tác) - thứ đáng giá hơn cả những magic tool Legendary (huyền thoại). Bên cạnh đó, tùy vào người dùng, nó sẽ trao cho khả năng thao túng một thứ vật chất, năng lượng hoặc nguyên tố nhất định.
Xem ra tên người hùng đó đã tận dụng tốt khả năng Reality Alter bản thân rồi tạo ra mớ tạo tác gần hoàn thành này, dựa trên thế giới trò game Subla kỳ lạ. Thế nhưng, quyền năng Alter Reality hay Wish không tạo được Magic Tool vĩnh cửu, thế nên hắn mới gửi mớ nguyên liệu đã xong hết phần sơ chế để giúp việc chế tạo trở nên dễ dàng hơn.
“Thứ này… trông tuyệt thật…” Eve cầm xem nguyên liệu và bản thiết kế mà nhận xét.
“Phải, khá là thú vị khi một á thần trong thế giới đó lại tạo ra được vô số tạo tác hùng mạnh cỡ này.” Tôi rèn thanh kiếm mà bình luận.” Chỉ tiếc là, có quá nhiều nên rồi cũng phải gặp tình cảnh éo le tương tự quê nhà ta…”
“Thật trớ trêu khi tạo vật cứu rỗi nhân loại cũng là thứ đẩy họ đến hỗn loạn.” con bé thở dài và thoáng buồn.
“Để xem, nếu lần này một anh hùng đã giết thần làm việc đó sẽ có sự khác biệt hay không.” Tôi ung dung nghĩ về một viễn cảnh không rõ thế nào sẽ đến.”Tiện luôn, ngươi cũng đã chuẩn bị đủ rồi chứ?”
“Vâng, những Wizard được ngài thuê đều đã chuẩn bị đủ những magic tool và spell scroll cần thiết rồi.” Eve nhanh chóng lấy lại sự điềm tĩnh mà báo cáo.
“Tốt,” Tôi mỉm cười hài lòng.” đến giờ hỏi thăm Nagib, Deity of Space rồi!”