(nhạc nền: Epic Fantasy Music - Angel of War)
Ngay sau đó, tôi vào trong làng Olzug trước sự tập hợp của tất cả mọi người và nghe những thông báo. Thật tốt khi trong một tháng qua, họ đều đã thích nghi việc thời gian nơi này đã dừng lại. Bầu trời chạng vạng đã ở đây suốt, và may thay Alex đã thông báo cũng như đưa ra chỉ thị để giúp dân làng Olzug tránh được hệ lụy của việc thời gian bị dừng lại.
Trong lúc tôi vắng mặt, dân làng Olzug đã chiến đấu không ít lần với các cuộc tấn công từ những lâu la của Demon Lord Baphomet - kẻ chủ mưu mấy tên Tanarruk, Minotaur và cảnh sát cuồng tín đã từng muốn lấy mạng tôi!
[Dù đã tiêu diệt được một vị thần, sự tận diệt của thế giới đã được trì hoãn. Song, những Devil và Demon đã bắt đầu có âm mưu xâm chiếm miền đất này và thế giới này!] Tôi đứng giữa làng và nói hùng hồn bằng thần giao cách cảm. [Cuộc thánh chiến của chúng ta đang bắt đầu rồi! Hãy cho lũ ngoại xâm đó biết sự đáng sợ của những chiến binh dũng mãnh của ta!]
“OOOOOOOOOH!”
Những chiến binh Orc, Kobold, Goblinoid thi nhau kêu lên hướng ứng lời tôi.
[Còn bây giờ, hãy thưởng thức bữa tiệc ăn mừng các ngươi đã chiến đấu rất anh dũng suốt một tháng qua!]
Tôi dùng con mắt Beholder liên tục tạo ra vô số cốc dĩa gỗ đầy vô số đồ ăn nước vô cùng ê hề các thứ rượu thịt.
“Woohoo! Tôi nhớ bữa tiệc của ngài lắm!”
“Ngợi khen chúa tể Gruumsh hào phóng!”
“YEEEEAH!”
Những chiến binh Orc liền lao vào bàn tiệc thưởng thức. Các con rồng nhỏ người Kobold hí hứng tham gia. Cả những Goblinoid cũng hào hứng không kém.
“Mừng cho sự trở lại của ngài Gruumsh!” nữ Orc Warchief Ownka nâng cốc rượu lên cao mà hô.
“Ngợi khen sự dũng mãnh vị thần của bão tố!” Gã tù trưởng Kobold Sorcerer Arcaniss giơ cốc rượu đầy kính cẩn.
“Vì trí tuệ vĩ đại của Gruumsh One Eye!”
Hobgoblin Warlord Durbuluk nghiêm nghị dâng cốc rượu lên cao. Ba thủ lĩnh dại diện cho ba làng Olzug, Charrir và Hruggekolohk ấy đến gần tôi nhất và cũng như nói lời chúc tụng cho tôi.
[Thấy các ngươi dã thích nghi tốt với những khó khăn mới này, ta rất lấy làm tự hào.] Tôi mỉm cười trong khi giơ lên cốc ca cao nóng.
“Không có gì, yếu đuối là tội lỗi khi là thuộc hạ của ngài.” Ownka nốc cạn cốc rượu mà đáp.
“Heheh, tôi thì không ngờ ngài trở lại với cả đồng mình mới, thậm chí là cùng với người tình nữa!” Arcaniss cười nhận xét.
“Tuy khá nhiều thứ đã xảy đến. Thế nhưng, những chỉ dẫn của vị sứ giả thần linh đã giúp chúng tôi rất nhiều.” Durbuluk đề cập về Alex trong khi uống một cách chậm rãi. “Không ngờ là hai bên thế giới, mỗi nơi đều đang đối diện với mối đe dọa từ lũ Fiend, mà lại thuộc hai phe phái khác nữa…”
[Đó là lý do ta đã trở lại, để một lần nữa giúp các ngươi vươn lên trên thử thách này.] tôi nói trong khi gặm một miếng thịt.[Và các người chắc chắn đã luôn sẵn sàng rồi, đúng chứ?]
“Bọn tôi đã luôn sẵn sàng kể từ lúc sinh ra!” Ownka gật đầu không chút do dự.
“Có sức mạnh của ngài, bọn tôi không lý do gì do dự!” Arcaniss gật gù kính cẩn.
“Đôi tai của tôi luôn sẵn sàng trước những lời thông tuệ của ngài!” Durbuluk mỉm cười đầy tự tin.
“Thật sự, tôi đã rất lo sợ khi không thấy ngài suốt một tháng qua!” Sorcerer Arcath bày tỏ sự lo lắng với cốc rượu run run trong tay.
“Ngài ấy vốn khác thường từ đầu rồi, không lạ gì nếu ngài ấy kỳ lạ hơn.” Thokk The Mace gật gù nói với thanh niên Kobold đầy lo lắng bên cạnh.
[Có quá nhiều thứ xảy ra và cần sắp xếp. Ta không phải là vị thần duy nhất ở đây mà.] tôi nói với cả hai.
“C-cũng phải, người vĩ đại như ngài chắc chắn là rất bận rộn rồi!” Arcath đáp một cách khép nép rồi quay sang.”Cả những đồng minh mới của ngài, trông họ chắc không phải tầm thường!”
“Một con người toát nên vẻ tri thức, một con sói đang giấu cặp nanh vuốt, và một Mimic rất khôn ngoan. Đồng minh của ngài luôn khiến tôi không khỏi ngạc nhiên.” Thokk nhận xét khi nhìn lướt qua Irina, Skoll và Mimic.
[Vẫn tinh tường như mọi lần, rất đáng khen.]
Tôi tiếp chuyện với nhóm thủ lĩnh sau 15 phút rồi rời đi. Trở vào trong căn nhà vốn là xưởng làm việc của Alex và là nhà tôi ở hồi một tháng trước.
“Lâu rồi mới phải tiếp chuyện thế này, mệt vãi…” Tôi nằm ườn lên giường.
“Heheh, ông anh trở lại và vẫn bao ngầu đấy ~.” Anna cười nhăn răng với tôi trong khi bấm máy game
“Nhìn ông khi làm việc khác hẵng thật, khó mà tin được là cùng một người.” Skoll nhìn tôi bằng con mắt khác trong khi cũng đang chơi game.
“Han quả thật rất ra dáng một người lãnh đạo, rất oai vệ và đáng tin cậy ~.” Irina nói với tôi bằng đôi mắt đầy ngưỡng mộ.
[Thật sự chỉ là anh cố diễn sâu thôi…] Tôi thở dài mệt mỏi nói.
“Công nhận mà nói thì băng nhóm củ ông đủ thể loại phết. Kobold, Orc, Goblin, thậm chí Ogre lẫn Jotun cũng có luôn.” Skoll gật gù nhận xét.” Rất ấn tượng đấy.”
[…Jotun nào nữa?] tôi bối rối ngước đầu lên khi nghe vụ đó
“Nhóc này chứ còn ai?” cô nhóc sói chỉ tay sang Anna.
“Eh?”
Cô bé Warlock nghiêng đầu thắc mắc. Cơ mà nghĩ lại, dù là Warlock nhưng thể lực Anna mạnh tới mức vung búa ăn đứt cả spell của em ấy! Chắc chắn thì thể lực quái đản của em ấy không phải bắt nguồn từ giao kèo của Warlock rồi! Bởi Warlock cũng chuyên dùng spell hơn là dùng sức lực thuần túy như Barbarian!
[Oh my god (ôi trời)! Tiểu thư Anna là một Jotun sao!?] Sabata ôm má mà kêu lên
“Tất nhiên, mùi Jotun tỏa khắp con bé mà.” Skoll hít hít ngay cạnh Anna mà nhận xét
“Khoan đã, vậy sức mạnh của tôi là từ đâu mà có vậy!? Không phải từ Asmo sao!?” cô bé Warlock cũng bối rối không kém.
“Về ma thuật thì chị đây chẳng rõ, nhưng cơ bắp và mùi của bé thì rõ ràng là có huyết thống của Jotun. Có lẽ thuộc dòng dõi xa xôi lưu lạc.” Skoll bóp bóp nhẹ bắp tay Anna mà nói.
“Một Jotun dùng phép thuật, nghe giống như một vua Jotun trong thần thoại vậy ~.” Irina đề cập về Logi trong thần thoại Bắc Âu.
“Tuy không rõ như thế nào, nhưng nói chung là tui đây có sức mạnh rất ngầu, đúng chứ?” Anna cười nhăn răng đầy tự tin.
[Quả là vậy…]
Tôi cười nhẹ khi biết được thêm điều bất ngờ về cô bé Warlock kỳ lạ này. Tất nhiên, nó cũng khiến tôi ngờ vực thêm con chó Asmo đó rốt cuộc biết bao nhiêu thứ và giấu nhẹm điều gì… Càng nghĩ về nó càng đáng ngờ thật…
Reeeeng
“Huh?”
Điện thoại rung lên, tôi vội mở ra và thấy tin nhắn của Alex giờ mới trả lời điều tôi thắc mắc.
“Anh có việc nữa à?” Irina nhận ra khi thấy phản ứng của tôi.
“Uhm…” tôi gật gù đáp.
“Vậy bọn em không làm phiền anh nữa. Nào nào hai em ~.”
“Dạ ~.”
“Nếu có gì cần xin cứ nói em. Đừng làm việc quá sức nhé ~.”
“Uhm, anh sẽ thế…”
Irina vội kêu Anna và Skoll rời phòng để lại tôi một mình. Tất nhiên, cô bạn gái dễ thương của tôi cũng không quên nhắn nhủ lời quan tâm.
[Tôi hình như nhận được khả năng Alter Reality của Cosmo, anh có biết gì thêm vụ này không?] tôi nhắn tin hỏi Alex.
[Coi bộ ả đúng là kết ngươi phết đấy, anh hùng thu hút lẫn nhau có khác.] Alex đáp vẫn kiểu cà khịa như mọi khi.
[Mà trước khi nhận, kha khá magic tool của tôi bị cháy, và Sabata mãi mới xuất hiện trở lại và mạnh hơn. Thế nhưng, kha khá khả năng Sorcerer của tôi đã bị mất…]
[…Xem ra lần này điều kiện để ngươi tăng level lần này tốn kém phết nhể. Dùng Cubic Gate tới chỗ ta đi, chúng ta sẽ bàn bạc tiếp ở đó. Ngươi có thể chi trả sau cũng được.]
Alex nhắn tin đưa ra chỉ thị. Tôi dù không rõ là gì, nhưng có lẽ để bảo mật thông tin nào đó để bàn bạc... Tôi lấy Cubic Gate và nhấn nút, hô tên Alex. Cánh cổng của Spell đã tạo ra, tôi bước vào và thấy Alex đã có mặt sẵn ở đó, trong không gian của Demiplane.
“Đã một tháng rồi không gặp, ngươi phát tướng ra rồi đấy, LHan.” Alex nói lời chào hỏi bằng việc cà khịa tôi.
“Anh thì trông vẫn bận bịu phết nhể…” Tôi nhìn anh chàng Artisan mắt thâm quầng hơn hồi trước mà nhận xét.
“Ta luôn bận bịu, tất nhiên.” Anh ta nói rồi bấm điện thoại gửi gì đó cho tôi.”Về việc punching ghost của ngươi ngoài mạnh hơn thì một phần do ngươi đã vô tình tự bẻ cong thực tại bản thân mà ra. Giờ hãy xài thử thứ này để tận dụng hết đồ chơi ngươi đang có đi.”
“…Huh?”
Tôi chưa kịp hiểu gì với mấy lời giải thích đó. Và tập tin mà Alex gửi qua cho tôi là một cuốn sách luật Dnd nhưng… lại là 5e anime…
“Cuốn này để làm gì?” tôi bối rối khi nhận món đồ đó
“Tự bẻ cong thực tại bản thân, điều chỉnh lại cơ thể và sức mạnh theo hướng tốt nhất mà ngươi có thể làm đi.” Alex nói tiếp chỉ dẫn.
“…Ý anh là?” tôi hỏi thêm vì vẫn thấy hơi mơ hồ.
“Nói huỵch toẹt ra là hack game đi, bằng Alter Reality của ngươi.” Artisan đó nhăn mặt khó chịu.”Do ngươi chỉ dùng được Alter Reality mỗi ngày có một lần thôi, tận dụng nó cho thứ gì đó khá hơn. Dù rằng cấp độ ngươi là 10 trên 20 mà có nó là phép mầu rồi, nhưng không thể lãng phí tiềm năng của nó!”
“Liệu… nó có gây ra hậu quả gì không?” tôi lo lắng khi nghe việc lạm dụng khả năng của thần.
“Lo chi, ngươi có dùng hết công suất nhưng không vượt qua được giới hạn Mystra vạch ra thì thoải mái.”
Alex đề cập Goddess of Magic (nữ thần ma thuật)- cội nguồn mà mọi ma thuật và spell trong thế giới Dnd có thể tồn tại và vẫn hoạt động! Và giới hạn của Mystra tôi nhớ mang máng là spell không được vượt ngưỡng level 9. Nếu một vị thần như thế không vấn đề gì nếu tôi tự bẻ cong thực tại của bản thân thì tôi đoán nó sẽ ổn.
“Đó là những gì ngươi cần lưu ý. Hack gì thì hack ở đây, đừng ra ngoài mà làm đấy.” Alex dặn rồi quay đi chuẩn bị dùng một cuộn giấy khác.
“Anh vẫn… tập trung việc tiêu diệt những vị thần còn lại?” Tôi do dự mà hỏi.
“Phải.” Anh ta trả lời ngắn gọn.”Ta sẽ xử lý đám đó, còn ngươi thì tập trung đám Fiend đi, cái ác cần tiêu diệt khi mà ‘cái tốt’ kia biến mất mà.”
“… Liệu đây có phải hành động đúng đắn không…” tôi không khỏi tự vấn với điều đó.
“Công lý thuộc về kẻ thắng. Nếu ngươi thắng, ngươi là công lý, đơn giản thế thôi.”
Alex nói rồi dùng cuộn giấy spell mà rời Demiplane này, để lại tôi một mình. Không chắc nên làm gì hơn, tôi mở điện thoại ra và bắt đầu tham khảo thông tin mật mà anh ta gom được. Sau vài chục phút để coi các năng lực và class, tôi có thể thấy sự ảo diệu mà tôi bắt đầu nghĩ ra. Với quy luật mới này, tôi thậm chí có thể tự do dịch chuyển muôn nơi, tấn công với niệm spell số lần còn hơn cả Fighter khi level 20, trâu bò hơn cả Barbarian. Và quan trọng nhất trong số đó, tôi có thể dùng được spell mạnh liên tục!
“Mục tiêu là spam được Wish nhể?” Sabata nói như quá hiểu ý tôi.
“…Phải.” tôi gật gù rồi quay sang Spirit hộ vệ đáng tin cậy ấy.” Nhưng… chú sẽ…”
“Sức mạnh, đó mới là ưu tiên hàng đầu.” Sabata lập tức nói.”Ta là hiện thân của sức mạnh và cũng là chính ngươi. Ngươi còn tồn tại thì ta cũng thế thôi.”
“Tui hiểu rồi…”
Tôi nói với giọng đầy nuối tiếc. Để đạt được mức sức mạnh lớn hơn này, Sabata sẽ không còn hoạt động được nữa. Khi đó, tôi sẽ phải tự lực cánh sinh và vận dụng mớ sức mạnh khổng lồ đó. Bản thân tuy có lo lắng, nhưng tôi không thể lệ thuộc Sabata mãi được… Giờ đây, mọi người và thế giới này cần mính gánh vác để ngăn chặn những tên Demon và Devil, tôi không thể yếu đuối mãi được!
“Được rồi… vậy thì triển thôi…”
Tôi lấy Cubic Gate ra làm nguyên liệu. Bởi nếu hoàn thành thì tôi không cần magic tool này nữa…
“Dù gì thì cảm ơn mày, nhờ mày mà tao đã gặp lại được Irina.”
Tôi nhìn magic tool quý giá ấy và bắt đầu sử dụng Alter Reality. Khoảng khắc đó, ánh sáng của quyền năng thần đó bao bọc lấy Cubic Gate, khiến nó cháy rực rồi tan ra những đốm sáng nhỏ nhập tôi. Sabata tỏa hào quang, teo nhỏ dần, nhỏ dần cho tới khi đủ nhỏ để nằm trong bàn tay tôi. Spirit hộ vệ của tôi đã đổi dạng và sức mạnh, trở thành một cây bủa nhỏ và tỏa ánh sét.
“Xem ra đã ổn…”
Tôi đã hiệu chỉnh để Sabata giờ đây có thể dùng phép liên tục 4 lần, khả năng điều khiển sấm sét đạt tới mức ngang spell lv 9. Không chỉ thế, uy tín (charisma 29) của tôi đã tăng đến mức rất cao và sự thông suốt của tôi thấy minh mẫn hơn hẵng. Và quan trọng hơn là khả năng chứa lượng spell slot và hồi phục spell slot cực lớn!
“Để xem nào… Wish- Simulacrum (hình ảnh thay thế)!”
BOOM
Hình ảnh Sabata hiện ra như một Djinn – Elemental nổi tiếng với quyền năng ban tặng Wish. Djinn mang hình dạng Sabata đó thực thi spell illusion mà tôi yêu cầu bằng cách tung ra phép Wish. Sấm chớp nổ ra từ cây búa hình thành nên một tôi khác nhìn y chang tôi đứng trước mặt.
“Eh?” Tôi trước mặt ngỡ ngàng.
“Coi bộ đã thành công. Wish, đổi dạng thành Sabata!”
“Heh!?”
Giây tiếp theo, sấm chớp nổ lần nữa và biến đổi bản sao của tôi thành Sabata như được thực hiện bởi spell True Polymorph (biến hình thật sự). Trong khi đó, cơ thể tôi thì bị phản chấn vì dùng khả năng nằm ngoài việc dùng các spell level 8 trở xuống của Wish!
“…Ngươi làm cái quái gì thế!?” bản sao đã trở thành Sabata dạng hiệp sĩ mà nhíu mày hỏi tôi.
“…Chú đã gánh tui suốt từ dạo ấy đến giờ, đâu thể cứ thế biến mất được.”
Boom
“GAH!”
Tôi thở thều thào rồi dùng Wish một lần nữa để chữa trị toàn bộ phản chấn của Wish, bằng sấm chớp của cây búa mang hình dáng Sabata. Và tất nhiên, dùng spell đó lần nữa khiến cơ thể tôi bị tổn thương nặng nề mà ngất hoàn toàn, nếu không muốn nói là tôi đã chết!
“Ngươi liều quá đấy! Heal (hồi phục)!”
Sabata sử dụng Alter Reality để tung ra spell chữa trị và vực dậy tôi trở lại từ cõi sinh tử!
“Hah… sống rồi…” tôi thở phào nhẹ nhõm ngồi dậy.
“Giờ giải thích gấp cái lý do ngươi chơi liều tới độ chọn đường tự sát đó mà éo nói trước!” Sabata khoanh tay lườm tôi.
“Tui biết chú sẽ giúp một tay mà.” Tôi cười trừ rồi đứng dậy.”Thêm nữa, chú xứng đáng được hưởng một cuộc đời trọn vẹn như chú mong muốn. Kể cả khi chú có thể là tôi khác, nhưng cũng là đông minh, là người anh em đáng tin cậy của tui.”
“Cộng sự…” Sabata lặng lẽ đáp khi nghe thế.”Ngươi đáng lẽ nên dùng spell Clone (bản sao) trước thì có chết cũng hồi sinh như có Bonfire trong Dark Soul...”
“Phải, quên mất.” Tôi nói nửa đùa nửa thật.”Và giờ muốn thì chú cứ thoải mái tán tỉnh Iro hay ai khác tùy chú. Tất nhiên đừng có làm tổn thương người khác đấy. Cuối cùng là cấm NTR Irina!”
“Hahahah, tất nhiên rồi. Ta là một hiệp sĩ đáng tự hào đầy danh dự mà ~.” Spirit hiệp sĩ đó cười lớn rồi chống kiếm xuống đất.”Và tất nhiên, giờ ngươi là một Spellcaster thật thụ rồi, cần một chiến binh như ta đi cùng là quá hiển nhiên!”
“Chú hiểu ý tui rồi đấy.”
Tôi mỉm cười đầy hài lòng khi Sabata quả nhiên vẫn là Sabata. Dù thay đổi chút đỉnh nhưng vẫn đúng là gã hiệp sĩ đã luôn đồng hành cùng tôi. Vẫn thấu hiểu, vẫn tấu hài, vẫn đáng tin cậy khi cần như mọi ngày. Thêm nữa, đây cũng là cách để tôi không phải cảm thấy khó chịu khi đánh đổi Spirit hiệp sĩ này và trở thành một kẻ như Djinn lai Thor.
“Giờ mình nên sắp xếp hẹn hò với Iro, Ownka, Skoll, Anna thế nào đây ~.” Sabata hí hửng nói ra kế hoạch tán gái.
“…Nhớ đừng gây rối gì đó đấy…” tôi căn dặn tên Spirit hiệp sĩ.
“Tất nhiên, ta biết mình đang làm gì mà ~.” Gã mỉm cười rồi gỡ nón sắt ra, để lộ khuôn mặt điển trai tới bất ngờ.
“Chú… đã luôn trông như thế sao?” tôi bỡ ngỡ khi thấy điều đó.
“Chỉ là hình dạng ninja chưa kịp dùng đó thôi ~.” Gã mỉm cười đầy tự tin.