Chương 60: Sabata Saga Other Sides

(Nhạc: Shin Megami Tensei OST (SNES) - Law Theme)

--- Ngày hôm sau, tại nhà tôi Hampton Park, Úc, bên kia gương ---

“Haiz, đã bao lâu trôi qua rồi?”

“Eh!?”

Ngay khi tôi đi sang chiếc gương và rời phòng mình. Tôi há hốc mồm khi thấy Alex chui ra từ Bag of Holding của Eve!

“Đã được hơn 8h kể từ lúc ngài đã bị hạ.” Eve điềm tĩnh thông báo.

“Vậy sao?” Alex đáp với khuôn mặt điềm nhiên rồi nhếch.” Và xem ra ta đã đúng.”

“Uhm… về chuyện gì?” tôi bối rối hỏi.

“Tập hợp cả nhóm của ngươi trong chiến dịch này lại đây. Đặc biệt, đừng nói gì quá nhiều lần này.” Artisan đó nói trong khi lôi một cuộn giấy da ra, anh ta hô lên spell và cuộn giấy cháy.” Foresight (tiên đoán).”

“…Anh-“

“Ta nói làm theo chỉ thị đi đã.”

“...Được.”

Ngay khi tôi hỏi, Alex lập tức nhắc lại chỉ thị. Tôi không hiểu gì nhiều nên buộc phải đi tìm Dta, Iro và Anna trước.

--- Vài phút ngắn ngủi sau---

“Eh!? Sao ông còn sống hay vậy!?” Anna tròn mắt kinh ngạc.

“Lát nữa ta sẽ bật mí.” Alex cười nhếch mép đáp

“Biết ngay là ông dễ gì tạch.” Dta nhìn thấy Alex mà bình luận.

“Heh, xem ra có ai đó đủ thông minh để hiểu sự vĩ đại của thiên tài ta đây ~.” Alex cười đắc ý.

[Ngươi đúng là sức mạnh cao ngang với cái sự tự cao của bản thân.] Sabata hiện ra và cà khịa xen lẫn khen ngợi.

“Đâu thể khác được, cái tôi và sức mạnh của ta vốn đã vươn tới bầu trời luôn cơ mà ~.” Alex vừa nói vừa lôi một cuộn giấy da khác ra.” Demiplane (Thế giới khuyết).”

Ngay khi anh ta hô lên spell, cuộn giấy cháy rụi thì một cánh cửa đen xuất hiện trước mặt anh ta.

“Gã quái nhân hai chân này vẫn dị thường như mọi khi… chẳng thể nào đoán được nổi…” Iro nhận xét.

“Chúng ta sẽ vào đó bàn kế hoạch, Eve ở lại đây canh chừng. Cần gì ta sẽ liên lạc cho ngươi.” Alex đưa ra chỉ thị trong khi mở cửa ra và chỉ tay ra hiệu bọn tôi đi vào.

“Vâng.” Cô nàng robot gật đầu.

“Ah ~.”

Yhi đi lại vãy tay trong khi đang gặm thứ gì đó tròn tròn. Bọn tôi do không rõ hết sự tình nhưng đã được dặn không nói gì nhiều nên chẳng biết làm sao. Yhi với Eve đột ngột đẩy bọn tôi đi vào cánh cổng!

“AH!?”

Bọn tôi giật mình kêu lên. Giây tiếp theo với một căn phòng vuông vắn chưa tới 10m, với tường, sàn, lẫn trần đều làm bằng đá cũng ba màu đỏ xanh vang kỳ quặc.

“Chỗ quái nào vậy!?” Anna bối rối kêu lên.

[Đây là…] Tôi ráng nhìn và tiếp nhận thông tin.[ Đây là Plane khác?]

“Đúng, Demi plane.” Alex đi vào rồi đóng cảnh cửa sắt lại. “Một dạng Plane hoặc thực tại nhỏ tồn tại trong hoặc ngoài các Plane khác tồn tại. Và thường là có vô số Demi Plane nhỏ. Nó còn được ví là những vụ trụ sơ sinh.”

“Sao chúng ta phải tới chỗ lạ hoắc này vậy?” Iro dựng hai tai báo lên và ngó nghiêng xung quanh đầy tò mò.

“…Có phải để tránh khỏi việc Cosmo soi?” Dta lập tức nói như nhận ra ý đồ.

“Phải, một nơi khác hoàn toàn hai Plane kia, và hoàn toàn nằm ngoài tầm kiểm soát của ả thần đó.” Alex cười nhếch mép rồi ngồi xuống sàn. “Giờ, chúng ta nói chuyện thoải mái được rồi đấy.”

[Bọn ta có nhiều câu hỏi lắm đấy.] Sabata nói như thể đang lườm.

“Như?” Artisan đó đó ngửa đầu ra.

“Đầu tiên, làm sao ông thọ được sau pha nát như tương vậy?” Dta lập tức hỏi.

“Như ngươi thấy, ta bất tử.” Alex trả lời ngắn gọn.” Bởi ta là một Revenant (ma hiện về).”

“…Ra đó là lý do anh chẳng lo ngại việc bị giết.”

Tôi chợt hiểu ra lý đo tại sao Alex khiêu khích Cosmo ra mặt. Bởi lẽ việc không bị cái chết ngăn cản, anh ta có thể tận dụng điều đó thể thăm dò kẻ thù. Có điều… không phải Goddess of Time thì có thể dễ dàng biết chuyện đó thông qua tiên tri sao?

“Mà thú thật, ả Goddess of Time đó yếu hơn ta dự trù một chút. Có lẽ ả chỉ là một Pseudo Deity (ngụy thần).” Alex xoa cằm bình luận.

“Ngụy thần? Cô ta là thần giả hay gì?” Anna thắc mắc.

[Không hẵng, chỉ là họ kiểu thần Lv 0, tức mới chỉ chạm được ngưỡng đầu làm thần.] tôi quay sang giải thích, tất nhiên dùng thần giao cách cảm đề phòng nhóm không hiểu rõ.

“Và có khả năng thì bọn thần này đều mỗi Alter Reality (biến đổi thực tại).” Alex nói lời phân tích.” Thứ cần thiết, đa dụng nhất và cũng dễ có nhất mà không cần phải là thần cấp cao để đạt được.”

“Alter Reality? Năng lực mạnh như trong mấy nhân vật comic hay manga hùng mạnh á?” Dta thắc mắc.

[Gần đúng, nó chính xác là như spell Wish (ước) mà tui hay kể đồng chí nghe ấy, khác là có thể dùng bao nhiêu lần cũng được, nếu chỉ để dùng mọi spell tới lv 8 hoặc 9.] Tôi mô tả sơ cho Dta.

“Ra là vậy.” Anh bạn Druid gật đầu hiểu vấn đề.

“Nó là spell gì thế?” Iro quay sang tôi mà tò mò hỏi.

[Nó là một spell để có thể dùng bất kỳ spell nào dưới lv 9 và sức mạng ngang spell lv 8. Nó có thể thực hiện được kha khá thứ khác ảnh hưởng thực tại, các thực thể nhất định. Đổi lại người dùng sẽ bị quá tải khi gây ảnh hưởng thực tại, cơ bắp yếu đi trầm trọng trong nhiều ngày. Đồng thời nếu không nghỉ ngơi đầy đủ sau đó mà dùng spell, người dùng sẽ bị trọng thương tương ứng level của spell dùng.]

“Chà, nghe tiện phết.” Dta nhận xét.

“Eh, thần linh có sức mạnh thế chẳng trách sao lại hỏi chúng ta để ban điều ước.” Anna ấn tượng trước sự tồn tại Wish và Alter Reality.

“Quyền năng của thần linh tuyệt vời thật…” Iro cũng trầm trồ theo.

[Cơ mà… nếu như thế thì chúng ta chiến với Cosmo kiểu gì nổi khi cô ấy có thể bật phép suốt như thế!?]

Tôi quay sang Alex mà cảm thấy quan ngại khả năng của đối phương. Bởi những khả năng của thần rất khó để chống lại, đến cả sức mạnh trông như spell của thần lại không thể dùng mấy cách thông thường như Anti Magic (chống phép) để xử lý được…

“Đúng là xử lý thứ đó đúng là không dễ, nhưng không tới độ bất khả thi.” Alex bình luận.” Chỉ cần chuẩn bị đủ thì ngươi có thể làm được tất.”

[…Hy vọng là anh thật sự có cách.] tôi hơi quan ngại mà nói.

“Tất nhiên, ta đã nắm được khả năng và điểm yếu của ả rồi, giờ thì chỉ cần các ngươi làm theo kế hoạch của ta ~.” gã Artisan đó nở nụ cười đầy gian manh.

“Anh ta cam đoan thế thì chúng ta cứ theo thôi.” Dta nhận xét.

[Cơ mà làm sao đả thương nổi Lady Cosmo huh, phù thủy?] Sabata lên tiếng.

“Với mấy vũ khí quèn của ngươi hiện giờ thì đúng là không thể.” Alex phân tích. “Nhưng thanh kiếm lần trước ngươi lượm được thì là nguyên liệu tốt đấy.”

[Thanh kiếm nào?] Sabata thắc mắc cũng như tôi.

“Soul Devour, vũ khí để giết được những kẻ bất tử!”

“Heh!?”

“Tên vũ khí nghe chiến phết đấy.” Dta bình luận.

[Chúng ta… thật sự phải đi xa đến thế sao…] tôi hỏi trong bán tín bán nghi.

“Tất nhiên, bộ ngươi đủ rảnh để giết đi giết lại một kẻ thù mạnh nhiều lần à?”

Artisan nói với giọng khó chịu mà mỉa mai tôi. Lẽ nào không có cách nào mà khác để tránh việc phải chém giết này sao…

”Ta sẽ chỉnh sửa thanh kiếm lại, ngươi và đồng bọn làm gì làm trong lúc đợi đi.” Alex đưa tôi một cuộn giấy da rồi chìa tay còn lại ra.

“…Cuộn giấy gì đây?” tôi bần thần giây lát rồi sực tỉnh mà hỏi.

“Temple of the Gods (đền thờ của các vị thần), ngươi xài để làm gì làm tùy ý, có điều chừa chỗ để ta làm xưởng chế tác.”

Alex giải thích ngắn gọn và dặn dò. Temple of The God là spell cần tới 1 giờ đồng hồ để niệm, spell này dư sức lấp cả cái không gian Demiplane nhỏ này bằng ngôi đền kiên cố từ Ethereal Plane (thế giới Ether/linh hồn), thể dài tới 37m các chiều. Người niệm spell có thể toàn quyền quyết định hình dáng, nội thất, thậm chí là điều khiển mọi cảnh cửa của ngôi đền này. Ngôi đền này gần như bất hoại và không thể bị dò được bởi spell thuộc hàng divination (tiên đoán). Gây khó dễ kẻ thù cho tới ngăn những thực thể siêu nhiên khác bước vào nơi này! Chỉ cần không dính spell như Disintergrate (phân rã).

“Eh, cái này được viết bằng tiếng Việt luôn à!?” Tôi ngạc nhiên khi mở cuộn giấy da ra.

“Để khi cần mấy kẻ như ngươi còn đọc được.” Alex nói.

“Tôi hiểu rồi…” tôi cầm cuộn giấy rồi quay sang mấy người đồng đội.[Tui sẽ cần niệm cái này để chúng ta có không gian tiện lợi hơn, chịu khó đừng quấy rầy trong 1h tới…]

Họ đồng loạt gật đầu hiểu chuyện. Tôi đưa thanh kiếm Soul Devour cho Alex rồi bắt đầu niệm, tôi ráng đọc cẩn thận mớ chuỗi ký tự dài loằng ngoằng trong cuộn giấy của spell Temple of The Gods. Trong lúc tôi niệm, phần lớn khu vực rong Demi Plane được bao bọc bởi ánh sáng nhẹ, minh chứng cho thấy tôi đang đi đúng hướng. Có vẻ độ dài spell này là lý do nó cần thời gian niệm lên tới 1 giờ, hoặc có khi do quy mô spell lớn nên cần nhiều công sức để thi triển spell hơn.

--- 1 giờ sau---

“…Mệt vãi!”

Tôi ngồi thừ ra đất mà thở hụt hơi. Méo ngờ nổi là phải đọc đi đọc lại cái cuộn giấy này như chép phạt thì spell mới hoàn thành. Ngay khi hình dạng ngôi đền tựa như nhà thờ Công Giáo mà gia đình tôi theo. Vốn không có thẩm mỹ hay giỏi kiến trúc, thế nên thứ tôi chỉ có hể nghĩ là giống như ở nhà hoặc chỗ này…

[Làm tốt lắm, cộng sự!] Sabata vỗ vai tôi mà nói lời khen.

“…Kiểu cổ điển à, thôi thì cũng không quá tệ.” Alex nói rồi đi vào trong ngôi đền.

“Spell này trông tiện phết nhể.” Dta bình luận.

[Spell này có lắm trò nữa, đồng chí mò Google sẽ thấy nó stonk cỡ nào.] tôi nói với anh bạn Druid.

“To ghê, có spell này việc cắm trại hay đi du lịch bao tiện lắm!” Anna thích thú nhận xét.

[Phải, nếu anh là Cleric hoặc một Sorcerer cấp cao thì có thể làm trò này nhiều lần...] tôi nói với cô bé Warlock hào hứng.

“…Có thể dùng thứ này, chúng ta có thể xây mọi căn cứ cho các trận chiến luôn!” Iro liền nảy ra ý tưởng.

[Giờ mọi người cứ thong thả làm gì làm ở trong đó khi đợi Alex làm việc xong…]

Tôi mệt mỏi song cũng nói mọi người mục đích tôi đọc như đọc spell này như đọc rap. Tôi dùng suy nghĩ của mình và điều khiển các cửa ra vào với cửa sổ mở ra. Cả tôi lần lượt đi vào, bọn họ đều đi cả một vòng ngó ngang nó dọc cả ngôi đền này.

“Ra đồng chí là người Công Giáo.” Dta bình luận.

[Well, gia đình tui vốn theo đạo nên thế.] tôi đáp.[Nhà tui sùng đạo, song không tới độ thái quá và cũng tương đối tự do việc người nhà có tin hay không.]

“Giờ thấy thần hàng xịn trước mặt thì chúng ta rồi, mọi thần thánh kiểu gì xem ra cũng thật cả.” anh bạn Druid đó bình luận.

[Đến gốc gác sức mạnh đồng chí là thuộc ý chí của chính mảnh đất này, nó không khác gì thần linh đâu.] tôi bình luận.

“Cũng đúng.” Dta gật gù.”Tui thì vẫn giữ ý định của mình, dùng sức mạnh này để giảm thiểu số con người tha hóa lẫn tàn ác.”

[Nghe có vẻ thì không quá xa mục tiêu của kẻ đối địch chúng ta lúc này…] tôi nhận xét.

“Cũng đúng… cơ mà chắc giờ tui sẽ nghĩ thêm có phương án nào đối đầu Cosmo lần nữa.”

Dta ra ngồi trên một trong những hàng ghế dài của phòng lễ và lấy điện thoại ra coi. Cậu ta cũng triệu hồi Pixie Berrina lên. Cô bạn Fae nhỏ bé ấy tò mò và phấn khích trước căn nhà này mà bay loanh quanh. Có lẽ anh bạn Druid muốn có bầu bạn trong lúc ngâm cứu chiến thuật để không cô đơn.

“Han ~.” Iro đi lại tôi.

[Có việc gì cần ở tôi, Lady Iro?] Sabata hiện ra đáp lời.

“Sẽ thế nào nếu anh đi tạo ra vô số nơi thế này?” cô nàng báo phấn khích nói.”Có nó, mọi người sẽ không cần đào bởi mà có sẵn những căn nhà lớn, chắc chắn thế này!”

[Một suy nghĩ khá hợp lý và đầy sự quan tâm với người làng Charrir và Olzug.] Sabata gật gù ưng ý.

[…Tôi cũng muốn, nhưng tòa nhà này không được niệm bởi spellcaster cấp cao hay thật nhiều tiều, thì không khiến tòa nhà này vĩnh cửu… hay tạo ra nhiều hơn được…] tôi chậm rãi đáp cùng sự thật cay đắng.

“Han có thể dùng kha khá spell mà không phải spellcaster sao?” Cô nàng báo Barbarian cụp một bên tai đầy thắc mắc.

[… tôi e bản thân không phải là Sorcerer xịn… kể cả khi đã được cấy mắt Beholder…tất cả những gì tôi làm đợc là bắn vài dạng tia sáng của Beholder, dùng vài spell lv 0, thần giao cách cảm và tạo đồ ăn thôi…]

Tôi giải thích đầy cay đắng. Bởi lẽ trông không có vẻ gì là tôi có thể dùng sức mạnh như Cleric để cầu xin thần linh, cũng không có vẻ gì tôi sẽ phát triển thành một Sorcerer hùng mạnh đúng nghĩa để dùng được spell Wish. Đến cả sức mạnh tôi bị khiếm khuyết tới mức nhiều lần dùng thuốc từ Alex tôi mới phát triển được. Đến việc phải chấp nhận việc phải dùng máu Troll của Ordning, tinh hoa Fae của Berrina thì tôi thật sự không khỏi cảm thấy tội lỗi. Phải lặng lẽ gián tiếp lợi dụng đồng minh như thế, vậy mà sức mạnh tôi vẫn quá hạn chế, nó khiến tôi phải tự vấn rằng ‘liệu có đáng không’…

“Thế sao…” Iro cụp tai và đuôi báo của cô cũng trông thiếu sức sống hơn.”Xin lỗi vì đã khiến Han khó xử…”

[Có gì đâu, Iro chia sẻ ý kiến với tôi thôi, lỗi phải gì.] tôi giật mình thoát khỏi mớ suy nghĩ của mình rồi khua tay cười trừ.

“Nhưng mà tôi thấy trông Han rất buồn khi giải thích…” Iro nói với khuôn mặt lo lắng nhìn vào tôi.

[…Ổn cả mà, tôi chắc sẽ tìm được phương pháp nào đó để mạnh hơn theo cách tôi mong muốn.] tôi học tập Kuuga mà giơ ngón cái lên, cũng như ráng nở một nụ cười trên khuôn mặt.

“Tôi sẽ cố làm bất cứ thứ gì có thể, LHan đừng ngại nhờ vả tôi!” Cô nàng báo Barbarian dựng tai lên, cô đi lại nắm lấy tay tôi mà nói đầy quyết tâm.

[…Cảm ơn, chỉ ý nghĩ đó thôi tôi cũng biết ơn vô cùng.] tôi cảm thấy nhẹ lòng hơn khi được cô ấy cổ vũ cho tôi, cho một tên Sorcerer thất bại.

[Vậy liệu tôi có thể nhờ Lady Iro đây trao đổi áo với tôi không?]

“Hả!?”

Tôi há hốc mồm khi nghe Sabata hiện ra mà nói điều không tưởng.

“Được!” Iro nghe vậy lập tức nắm vạt áo và chuẩn bị kéo lên không chút chần chừ!

[CHỜ ĐÃ!] tôi vội giữ tay Iro lại trước khi cô ấy làm theo trò của tên Spirit hiệp sĩ háo sắc!

“Eh? Tại sao?” Cô nàng báo ngạc nhiên khi tôi lại nói khác.

[Với việc trao đổi đồ với nhau, chúng ta sẽ thắt chặt tình bằng hữu của chúng ta.]

[Éo có đâu, hắn muốn nhìn Iro bán khỏa thân đấy!]

[Không đâu, chỉ là tôi cần nó để vực dậy tinh thần của tôi và cô thôi!]

Tôi lập tức phản đối mưu mô của Sabata.

“Nếu nó có ích cho Han thì tôi không thấy vấn đề gì cả!” Iro nói trong khi gắng sức kéo vạt áo lên để cởi!

[Không không không, tôi vẫn ổn mà!] tôi ráng dùng sức từ Gaunlet of Ogre Power và cơ bắp của Troll để giữ tay cô ấy lại.

“Ông anh Han, ở đây có-“

Anna đi từ phòng khác sang phòng làm lễ, nơi tôi đang giằng co ngăn Iro thoát y.

“…ÔNG ANH ĐANG LÀM CÁI GÌ THẾ!?” Khuôn mặt cô bé Warlock sốc tới mức làm rơi luôn cây búa quá cỡ.

[Ý em là sao!?] Tôi bối rối không hiểu ý.

“Oho, xem có gí thú vị ở đây này ~.” Berrina cười khúc khích nói.

[Tất nhiên là việc giữa hai người lớn!] Sabata lập tức trả lời.

“Anna?”

Iro nhìn Anna. Bởi lẽ cả hai không cùng ngôn ngữ nên cô nàng báo Barbarian cũng không biết đối phương đang nói gì.

“Việc của người lớn… và như thể đó không phải thứ gì đó bất thường…” Anna vừa nói vừa lui lại mà nhìn tôi với biểu cảm như nhìn thứ gì đó rất kinh tởm.“Vậy ra… trai gái thì ông anh cũng tấn công hết á!?”

“…Eh?”

Tôi khựng lại giây lát bối rối nhân đôi. Sao Anna hiểu lộn gì nữa mà từ việc tôi là gay giờ thành lưỡng tính luôn vậy!?

“Đây, đổi áo cho tôi nào Han.”

“…HEH!?”

Tôi giật mình không kiềm được giọng mà kêu lên thành tiếng. Iro hoàn toàn không mảnh áo nào nửa thân trên! Trong tay cô ấy là cái áo mà tôi mới ráng ngăn cởi ra vài giây trước! Thấy tận mắt cơ thể trần của một cô gái cuốn hút như Iro, và lại còn ở gần cỡ này, tôi thật sự sốc và hoàn toàn hỗn loạn.

“Cô gái táo bạo đấy ~.” Berrina cười như ủng hộ.

“EH!?” Anna cũng giật mình không kém gì tôi.

[LHAN, THOÁT Y-] Sabata tính kéo áo tôi cởi ra theo Iro.

[Xì tốp ngay tên Stand điên!] Tôi kêu lên và giữ tay gã Spirit hiệp sĩ lại.

“Lewd (dâm)…”

Dta vẫn ngồi một chỗ, cậu ta nhìn tôi mà bình luận với biểu cảm đơ đơ không đổi. Bằng cái nhìn như thể từ vực thẳm nhìn thấu tôi. Sau vài giây, anh bạn Druid đó mớitiếp tục nói.”Nhớ giữ sức khỏe bro, coi chừng yếu thận."

[KHÔNG PHẢI!] Tôi kêu lớn trong vô vọng. [Tên Spirit hiệp sĩ này đòi đổi áo với Iro và tui đang ngăn cả hai lại đây nè!]

“…Thật không vậy?” Anna nhìn với ánh nhìn đầy ngờ vực.

“Ra vậy… do đồng chí cũng hay share tui mấy thứ khá lewd (dâm) nên tui tưởng.” Dta lý giải nguồn cơn sinh ra hiểu lầm đó.

[Tất nhiên!] Tôi nói bồi thêm.[ Đã nói tui có bạn gái rồi! Thêm nữa tui đâu có điên đến độ đi làm chuyện nhạy cảm ở nơi thế này chứ!]

[Nó sẽ không phải hiểu lầm nếu chúng ta làm thật-]

[NÍN!]

Bốp

“Ouch!”

Tôi cho hẵng một đấm vào mặt Sabata , khiến cả mặt tôi cũng bị thương lay.Tôi cũng nhanh tay lấy lại áo va mặc lại áo cho Iro.

[Iro quan tâm là tôi thấy vui rồi.] tôi ráng giữ sự bình tĩnh mà nói.

“Vậy à…” Iro hơi nghiêng đầu như là không lý giải được hành động của tôi lẫn Sabata.

“Tch…” Gã Spirit hiệp sĩ thì như thể tặc lưỡi.

“Thôi thì tin ông anh vụ này vậy…”

Anna như thể chưa hoàn toàn tin tưởng lời tôi. Cô bé lấy điện thoại trong túi ra mà nghịch trong khi nằm dài lên ghế. Tôi thì dùng mắt Beholder tạo vài miếng bánh quy chocolate cho Iro như lời xin lỗi.

[Nhờ chú mà giờ ai cũng nghĩ tui là kẻ biến thái toàn tập rồi đấy…] tôi lặng lẽ than phiền Sabata bằng tâm trí.

[Chí ít giờ ngươi đã tươi tỉnh hơn rồi đấy thôi.] Spirit hiệp sĩ quái chiêu đó dụi nhẹ cùi chỏ vào vai tôi.

“Huh!?” tôi khựng giây lát rồi quay sang nhìn Sabata giây lát cằn nhằn.[ …Chú đã dại gái mà còn xài não cho mấy thứ quái đản này thì đúng là…]

[Nếu tâm trí chúng ta gục ngã lúc này, chúng ta sẽ không thể đối mặt thử thách lớn trước mắt…] Sabata ngước lên nhìn biểu tượng thờ phụng của ngôi đền.[Liệu chúng ta có thể chiến thắng thử thách này như một anh hùng và cứu lấy tương lai thế giới, hay sẽ buông xuôi hoặc thất bại và mất đi mọi thứ tốt nhất?]