Chương 52: Chu Phỉ Lâm.

Chu Phỉ Lâm là con gái nuôi của Kiều gia, cùng tuổi với Kiều Yến Hi, cả hai là bạn học cùng lớp thời cấp ba. Qua nhiều năm, mối quan hệ giữa hai gia đình trở nên rất thân thiết, họ thường xuyên qua lại thăm hỏi nhau. Anh em Kiều Yến Hi và Chu Phỉ Lâm đều coi nhau như những người bạn thân.

Sau khi tốt nghiệp từ Đại học Nam California, Chu Phỉ Lâm đã nỗ lực học tập để lấy bằng thạc sĩ về biểu diễn âm nhạc. Ngày trước, Kiều Dĩ Hinh có ấn tượng tốt về Đại học Nam California chính là nhờ những lời khen ngợi từ Chu Phỉ Lâm, cộng thêm việc Kiều Yến Hi đang học tại Stanford - cũng ở California, nên cô ấy mới quyết định đăng ký vào trường này.

Lần này, Kiều Yến Hi ra ngoài với một lịch trình rất dày đặc. Ngoài việc chính thức đăng ký công ty, anh còn muốn gặp gỡ nhiều nhà đầu tư VC. Dự án của họ cần một khoản đầu tư lớn trong giai đoạn đầu, nhất định phải có vốn liếng thì mới đi xa được.

Hai giờ chiều, Kiều Yến Hi hẹn gặp Colton. Colton biết rằng chân anh không tiện đi xa nên đã chọn một quán cà phê gần đó để dễ dàng gặp mặt, Kiều Yến Hi chỉ mất khoảng năm phút để đến nơi.

Colton là một người da trắng điển hình với mái tóc nâu xoăn, làn da sáng và đôi mắt có màu xanh nhạt, các đường nét trên khuôn mặt rất rõ ràng.

Khi vừa gặp nhau, Colton đã ôm anh một cách nồng nhiệt, "Jonny, thật vui khi được gặp cậu."

"Tớ cũng rất vui."

Sau khi buông nhau ra, Colton nhìn xuống chân anh rồi hỏi: "Vậy chân của cậu đã gần như hồi phục hoàn toàn rồi sao?"

"Đúng vậy, nhưng đi lại vẫn còn khá chậm chạp."

"Như vậy là rất tốt rồi, Jonny. Sau này sẽ ngày càng tốt hơn."

"Cảm ơn cậu vì đã an ủi tớ." Kiều Yến Hi chỉ vào chiếc bàn bên cạnh, "Giờ chúng ta cùng ngồi xuống và bắt đầu thảo luận về kế hoạch kinh doanh nhé?"

"Được thôi."

Hai người ngồi quanh một chiếc bàn tròn nhỏ, Kiều Yến Hi mở máy tính ra, trên màn hình hiện lên kế hoạch kinh doanh của họ. Cả hai đã chuẩn bị phần này để thảo luận với một số nhà đầu tư VC và đã nhận được phản hồi kèm theo một số câu hỏi. Chính vì vậy mà hiện tại, Colton và Kiều Yến Hi cần phải bàn bạc để tìm ra cách giải quyết cho những vấn đề mà các nhà đầu tư VC đã nêu ra, sau đó sẽ cùng họ gặp gỡ để thương thảo.

Vừa thưởng thức cà phê, cả hai vừa thảo luận một cách ăn ý bởi họ có cùng quan điểm, bất tri bất giác đã đến thời điểm mặt trời lặn.

Sau khi kết thúc cuộc thảo luận, Kiều Yến Hi mời Colton về nhà anh ăn tối, nhưng cậu ta đã từ chối. Lý do là vì cậu ta khá kén ăn và không muốn làm phiền bạn bè của mình.

Ra khỏi quán cà phê, lúc chia tay, Colton hỏi Kiều Yến Hi: "Jonny, mặc dù tớ biết mình không nên tò mò quá mức, nhưng mà tớ thật sự không hiểu được lý do vì sao cậu lại quyết định ở lại Trung Quốc."

Kiều Yến Hi thật tình nói: "Bởi vì vợ của tớ."

Colton tỏ ra vô cùng ngạc nhiên: "Cậu đã kết hôn rồi sao?"

"Đúng vậy." Kiều Yến Hi giải thích, "Bọn tớ chưa có kế hoạch tổ chức hôn lễ nên vẫn chưa thông báo cho mọi người."

Colton cảm khái nói: "Tớ nhớ rằng hồi còn đi học, có rất nhiều nữ sinh yêu mến cậu, nhưng mà cậu đều không để tâm. Tớ tin rằng vợ của cậu chắc hẳn là một người phụ nữ vô cùng xuất chúng."

Kiều Yến Hi thuận miệng đáp: "Đúng vậy."

"Vậy cô ấy có đồng ý cùng cậu sang Mỹ không?"

"Cô ấy muốn tớ ở lại quê nhà hơn."

"Được được, tớ hiểu rồi." Colton vỗ vai bạn mình, "Có điều, cuộc sống sau này của cậu e là sẽ rất vất vả khi phải thường xuyên di chuyển giữa hai quốc gia."

"Cái này thì tớ có thể chấp nhận."

Colton bật cười, "Nếu cậu có thể chấp nhận được thì tớ cũng có thể chấp nhận, ha ha ha."

------

(*) Tuy Chu Phỉ Lâm là con gái nuôi của Kiều gia nhưng mà cô ta cũng có gia đình riêng của mình, lại còn bằng tuổi với nam9, suy cho cùng mình lại thấy mối quan hệ giữa Kiều Yến Hi và Chu Phỉ Lâm khá giống với Sở Minh Húc và Du Thanh Chi nên mình để cho hai người họ xưng hô "cậu" - "tớ" luôn nhé.

Sau khi chia tay với Colton, Kiều Yến Hi mang theo máy tính trở về nhà. Trời đã tối, Kiều Dĩ Hinh về sớm hơn so với anh, trong nhà lúc này có thêm một người nữa là Chu Phỉ Lâm.

Chu Phỉ Lâm mặc một chiếc váy lụa trắng kết hợp với áo khoác nâu sẫm, làn da cô ta khá trắng, các đường nét trên khuôn mặt cũng rất tinh tế, chính là thuộc tuýp người phụ nữ mang vẻ đẹp dịu dàng.

Vừa thấy Kiều Yến Hi, Chu Phỉ Lâm đã đứng dậy chào đón bằng ánh mắt rực sáng, "Yến Hi, đã lâu không gặp."

Lần cuối gặp mặt là tại tang lễ Kiều gia, cũng đã trôi qua hơn nửa năm, "Đúng là đã lâu không gặp."

"Sáng hôm nay tớ định đi đón cậu, nhưng thầy giáo lại có việc cần tớ nên không thể đi được."

"Thực ra cũng không cần phải đón đâu, dù sao thì cũng không phải lần đầu tớ đến đây." Kiều Yến Hi bước vào phòng mình, đặt máy tính xuống rồi mới quay trở lại phòng khách.

Kiều Dĩ Hinh nhìn Kiều Yến Hi đang đi ra, cô cầm điện thoại di động lên và nói: "Anh hai trò chuyện với chị Phỉ Lâm nhé, em đi gọi điện cho bạn học."

"Ừm."

Kiều Yến Hi và Chu Phỉ Lâm quen biết nhau đã hơn vài chục năm. Cấp ba học chung lớp, sau đó cả hai theo học các chuyên ngành khác nhau tại các quốc gia khác nhau, nhưng đều hoàn thành chương trình thạc sĩ tại California.

Trước đây khi Kiều Dĩ Hinh và Chung Ái Cầm đến Los Angeles, chính Chu Phỉ Lâm đã giúp họ tìm kiếm chỗ ở và hỗ trợ Kiều Dĩ Hinh trong việc nhập học. Mỗi khi cần gì, cô ấy cũng luôn sẵn sàng giúp đỡ.

Đối với điều này, Kiều Yến Hi thật sự rất cảm kích.

"Cảm ơn cậu vì thời gian qua đã chăm sóc mẹ và em gái tớ."

Chu Phỉ Lâm đáp: "Không có gì, tớ thường xuyên đến nhà cậu ăn uống, cảm giác như mình mới là người được mẹ và Dĩ Hinh chăm sóc."

"Đúng rồi, tớ có nghe Dĩ Hinh nói cậu đang có kế hoạch khởi nghiệp ở Mỹ. Lần này đến đây có phải để ở lại không?"

Kiều Yến Hi lắc đầu, "Không phải, tớ chỉ đến vì một số chuyện thôi."

Chu Phỉ Lâm biết rằng ngày trước Kiều Yến Hi phải ở lại trong nước vì các thủ tục phá sản của công ty vẫn chưa hoàn tất, nhưng đã nửa năm trôi qua, đáng lí ra mọi thứ đã ổn định hơn rồi chứ, "Công ty của bác trai vẫn chưa giải quyết xong sao?"

"Không phải, còn những chuyện khác nữa."

"Chuyện gì vậy?"

"Chuyện tư."

Chu Phỉ Lâm còn muốn hỏi thêm, nhưng thấy Kiều Yến Hi có vẻ không muốn tiếp tục nên cô ta quyết định không hỏi nữa.

"Cậu còn định đi học ở Stanford không?"

"Tớ có kế hoạch khác, có lẽ sẽ không đi."

"Ừm." Chu Phỉ Lâm hiểu ý anh. Kiều gia đã mượn không ít tiền, trong đó có cả năm trăm vạn từ ba cô ta. Xưa đâu bằng nay, hiện tại Kiều Dĩ Hinh đang học đại học, tốn kém cũng không ít, có lẽ anh thật sự quyết định từ bỏ việc học của mình để em gái có thể tập trung vào việc học của nó.

Cô an ủi: "Yến Hi, cậu tài giỏi như vậy, dù không có bằng tốt nghiệp Stanford thì nhất định cũng có thể đạt được thành công trong sự nghiệp."

Lúc Chu Phỉ Lâm nói câu này, Kiều Yến Hi chợt nhớ đến Du Thanh Chi - người cũng đã từng nói những lời khích lệ tương tự với anh.