Người ta cơm nước no nê rồi, mới nghĩ tới ham muốn.
Sở U sau khi ăn cơm no, mới có thể đi gây chuyện được.
Hai người đều từ trong phòng ngủ của mình đi ra ngoài, một trước một sau hướng về phía phòng ăn dưới lầu.
Sở U là khi đang trong trò chơi nhận được lời nhắn nhắc nhở của Chu Chỉ Quân, bảo đã đến thời gian ăn cơm, cho nên Sở U mới lựa chọn đăng xuất.
Lúc này đã là 5h30 chiều, đây cũng là giờ cơm mà Sở U định ra.
Đối với mùa hè mà nói, lúc này chính là lúc bầu trời đẹp nhất, ráng chiều ngũ sắc nơi chân trời ánh ngay bên cửa sổ, vô cùng đẹp đẽ, làm người ta mê mẩn.
Đặc biệt là khi trông thấy Lâm Lạc Nhi trước mặt, đối phương mặc một cái quần đùi trắng nhỏ có in hoa mai điểm xuyết, ôm sát lấy đùi và mông. Dưới nắng chiều chói lọi, thực sự có một cảm giác mới mẻ, trực tiếp khiến tâm trạng Sở U dâng lên.
Thật là muốn đi tới vỗ mạnh lên cái mông căng tròn của đối phương. Cảm giác chắn chắn khiến người ta phải ghi nhớ.
Sau đó, hai người xuống lầu đi tới nhà ăn.
Làm người ta sáng mắt lên chính là, phòng ăn vô cùng sạch sẽ, hiển nhiên là đã được lau chùi cẩn thận. Tám món ăn ở trên bàn lại hết sức bắt mắt, Chu Chỉ Quân mang phong vận thiếu phụ đang dùng đôi tay khéo léo xới cơm.
Nhìn thấy Sở U cùng Lâm Lạc Nhi tiến vào, Chu Chỉ Quân quay đầu lại nhẹ nhàng cười một tiếng:
- Ăn cơm được rồi. - Giọng nói nhẹ nhàng dễ nghe của Chỉ Quân.
Nói xong, Chu Chỉ Quân đem bữa cơm đã chuẩn bị tốt đặt lên bàn cơm.
Sở U mỉm cười nói:
- Chị cũng chưa ăn đúng không, ăn cùng luôn đi.
Giờ không phải thời cổ đại, người cũng có dăm bảy loại. Làm đầu bếp riêng của Sở U, cũng có thể tạm coi là một thành viên trong gia đình Sở U rồi. Nếu đã là thành viên trong nhà, mà lại để cho người ta nhìn mình ăn ăn uống uống, thì quá là vô giáo dục.
Chu Chỉ Quân lắc đầu cười nói:
- Cám ơn, tôi đã ăn lúc nãy rồi. Giờ cũng không đói bụng, hai người cứ từ từ ăn đi. Đây là lần đầu tiên tôi phục vụ hai người, hy vọng có thể làm hai người cảm thấy vừa lòng.
Không hài lòng, ăn không hợp khẩu vị, vậy chỉ có thể sa thải cô thôi…
Sở U cùng Lâm Lạc Nhi ngồi xuống ghế, làm Sở U hơi hơi sửng sốt chính là, Lâm Lạc Nhi lựa chọn ngồi ở bên cạnh mình.
- Bắt đầu ăn nào.
Không thể không nói, tài nấu nướng của Chu Chỉ Quan quả thực rất phù hợp khẩu vị của Sở U, làm cho hắn có cảm giác thèm ăn.
- Thế nào? Hương vị có ổn không? - Chu Chỉ Quân đứng ở một bên, tuy rằng mặt tươi cười thân thiết, nhưng trong mắt vẫn có vẻ khẩn trương.
- Không tồi, mùi vị khá lắm. Giờ tôi lại lo chị sẽ nuôi tôi béo tròn đấy.
- Hì hì, sao mà thế được. Đồ ăn được kết hợp có khoa học, cho dù cậu có ăn nhiều, cũng sẽ không béo. Tất nhiên, kiến nghị của tôi là, nếu có thời gian rảnh rỗi, thì vận động một chút sẽ tốt hơn.
Trước đánh giá của Sở U, Chu Chỉ Quân thầm thở dài nhẹ nhõm.
Chỉ là, trái tim Chu Chỉ Quân vừa mới thả lỏng đã lập tức bị treo lên, bởi vì cô phát hiện Sở U cùng Lâm Lạc Nhi nhìn mình với vẻ mặt kinh ngạc. Lẽ nào vừa rồi mình đã nói điều gì không đúng à?
- Sao…sao vậy?
Sở U nghiêm túc nói :
- Chị Chỉ Quân, sau này đừng dùng “hì hì” nữa. Ở thuật ngữ trong ngành bọn tôi, câu “ hì hì” này không lịch sự gì hết, dễ hút cừu hận lắm. Về sau nhớ chú ý điều này. - Nói xong, Sở U nhìn lên với vẻ đầy mong đợi.
- À. . . Ừ~ tôi hiểu rồi. Tôi sẽ ghi nhớ chuyện này, không dùng hì hì nữa.
Trong lòng Chu Chỉ Quân cảm thấy kỳ quái vô cùng. Từ “hì hì” này chỉ là từ ngữ dùng hằng ngày, nó có chức năng như vậy từ bao giờ? Có điều… nếu cậu chủ đã dặn thì mình nhớ mà làm là được, mặc dù... bản thân mình khi đối diện với đàn ông rất thích dùng “hì hì”.
Sở U vừa lòng gật gật đầu, không khí càng thêm hòa hợp :
- Chị Chỉ Quân, phiền chị mở tủ lạnh lấy chai champagne có đầu lâu vàng ra giúp tôi.
- Được. - Chu Chỉ Quân mở ra tủ lạnh, không cần xem thử, liếc mắt một cái liền thấy được một chai rượu với tạo hình kỳ dị, đặc biệt là nút đậy được chế tác từ vàng thành hình đầu người tinh xảo, xa hoa vô cùng.
Chu Chỉ Quân âm thầm líu lưỡi.
Rót nửa ly, Sở U uống một ngụm, quay sang nói với Chu Chỉ Quân :
- Chị cứ lên phòng khách xem tivi đi, cần gì bọn tôi sẽ tự xử lý.
Có người đứng nhìn mình ăn cơm, thực ra là việc khiến người ta rất mất tự nhiên.
Chu Chỉ Quân gật gật đầu, đáp một câu được. Lúc trước khi rời đi, ánh mắt nhìn Sở U tựa hồ mang theo điều gì đó khác thường.
Lâm Lạc Nhi thấy Chu Chỉ Quân đi rồi, bèn nói với Sở U nói ra nghi vấn sâu trong lòng mình :
- Sở U, công hội ROD kia đã xuất hiện, nghe Sát Thống Lĩnh nói, cậu có vẻ đặc biệt quan tâm đến đối phương?
Nghe thấy lời Lâm Lạc Nhi nói, Sở U nở nụ cười thần bí, liếc mắt nhìn thoáng qua người bạn học thời cấp ba kiêm hoa khôi giảng đường thời cấp hai bên cạnh mình, nâng ly rượu lên, nhìn rượu sóng sánh trong ly, chậm rãi nói.
- Mở chai champage này, chính là để chúc mừng trận thắng đầu của tôi đêm nay!
Chu Chỉ Quân mở ti vi ở phòng khách lên, ngồi trên ghế salon mềm mại. Cặp đùi trắng nõn khép lại, bộ ngực cao đầy đặn khẽ phập phồng the hơi thở, vô cùng thu hút ánh nhìn. Chu Chỉ Quân ngồi đầy đoan chính cầm điều khiển từ xa nhìn vào màn hình.
Nội dung trong tivi có chút buồn tẻ, Chu Chỉ Quân nhàm chán định tắt tivi.
- Nơi mà các vị đang thấy đây chính là trụ sở công hội ROD tại khu vực Bắc Mỹ trong Thiên Thế. Phóng viên của đài Thiên Thế chúng tôi thường trú tại khu vực Bắc Mỹ đưa tin trực tiếp từ hiện trường.
Khi Chu Chỉ Quân chuyển tới một kênh truyền hình hot, thì liền dừng tay bấm nút, thoáng nhìn về phía phòng ăn. Lòng thầm nghĩ, trò chơi này không phải là thứ bọn họ đang chơi sao?
Chu Chỉ Quân ôm tò mò xem tiếp
Chỉ thấy nội dung đang phát trên tivi là nói về thế giới trong trò chơi Thiên Thế, khung cảnh vô cùng chân thực, khó mà phân biệt thật giả với bên ngoài.
- Chào anh dẫn chương trình. Hiện tôi đang ở Daytona Beach thuộc khu vực Bắc Mỹ. Sau lưng tôi là kiến trúc thành trấn của công hội ROD.
Chỉ thấy sau lưng phóng viên chính là một tòa thành sừng sững đứng đó, có thể lờ mờ thấy được kiến trúc bên trong, đồng thời dòng người cũng bắt đầu dịch chuyển
Có điều dù là tường thành hay các tòa nhà kiến trúc, bên trên đều treo đầy những dải lụa màu. Hiện trường cực kỳ náo nhiệt, không khí sôi nổi, nhiều người chơi với đủ loại chức nghiệp ra ra vào vào.
- ROD là một công hội mới được xây dựng. Không giống với nhiều loại công hội trên game online khác, phía sau nó tràn đầy sức mạnh. Bởi vì trong hiện thực, đứng sau nó chính là công ty tập đoàn với thực lực hùng mạnh.
- Hôm nay là ngày công hội ROD chính thức thành lập. Bởi sức ảnh hưởng trong hiện thực của mình, rất nhiều công hội còn chưa xây dựng thành trấn và các tập đoàn lớn đều cử đại diện đến đây chúc mừng. Cho nên khung cảnh nơi đây vô cùng nào nhiệt.