Chương 82: Sự cố chấp của Triệu Phi Yến (1)

Sở U thở ra một hơi, ngồi xuống, đôi mắt đầy chờ mong nhìn chằm chằm vào điểm sáng tỏa ra từ thi thể của BOSS. Thế nhưng rất nhanh, ánh mắt của Sở U liền được thay thế bởi sự bình thản.

Cho dù không rơi ra sách kỹ năng thuộc nghề nghiệp của mình, vậy thì có sao, tiếp tục đánh thêm là được, chỉ cần ra được sách kỹ năng là tốt rồi!

Với mình mà nói, phó bản này cũng là một nơi rất lý tưởng để luyện cấp. Sau khi có suy nghĩ này trong đầu, sự mong ngóng trong lòng Sở U cũng giảm đi rất nhiều.

Sở U liền đứng dậy, đi đến cạnh BOSS lập tức ngồi xổm xuống, bắt đầu tiếp tục đánh BOSS.

Hệ thống: Ngài thu được sách kỹ năng của nghề Mục Sư Trị Liệu: 'Trị liệu chi phong'.

Trị Liệu Chi Phong (kỹ năng cấp một), nghề nghiệp Mục Sư Trị Liệu, level 10 trở lên có thể học.

Giới thiệu kỹ năng: Bản thân cùng đồng đội trong bán kính 20 mét khôi phục 330 điểm HP.

Thời gian thi triển 3.5 giây. Cooldown 30 giây.

Độ thuần thục 0/5000.

- Wow, kỹ năng này là buff máu AOE, tay của sếp đỏ thật đấy.

Kênh tổ đội hiện ra món đồ mà Sở U nhặt được. Nhìn thông tin của vật phẩm, Sát Thống Lĩnh lập tức lên tiếng. Hiện tại hắn hiểu rất rõ, kỹ năng mới là chỗ dựa lớn nhất của người chơi.

Nhìn chính mình mà xem, level 7 mới chỉ có một kỹ năng, hiệu suất giết quái thực sự là quá thấp.

- Huy Dạ, cuốn sách kỹ năng này giữ lại cho cậu. Sau này cậu chuyển nghề thành Mục Sư Trị Liệu đi.

Sở U từ tốn nói, trong khoảnh khắc đã quyết định phương hướng phát triển nghề nghiệp của một người.

Chuyện này cũng không thể trách Sở U được, nghề của Lâm Lạc Nhi ở kiếp trước chính là Mục Sư Trị Liệu.

Mục Sư Trị Liệu là “ngực bự sữa nhiều” hàng thật giá thật. Ở phương diện tăng máu mà nói, không ai có thể hơn được. Đó chính là nghề bắt buộc phải có trong phó bản, một nghề hot hàng đầu.

- Ừ được. Tôi nhớ rồi.

Lâm Lạc Nhi lập tức đồng ý, trong lòng có chút vui mừng. Mình vẫn luôn rất có hứng thú với nghề buff. Đồng thời cô cũng thở phào nhẹ nhõm, thật sự lo lắng Sở U sẽ bắt mình lựa chọn nghề nghiệp giống hắn là Chiến Kích Kiếm Tinh!

Nếu lần này đã không rớt, vậy đi hết số lượt phó bản có thể đi ngày hôm nay luôn.

Phó bản Hỏa Diễm Chi Nha này, mỗi người chơi một ngày chỉ có 5 lượt đi vào. Đi hết 5 lần, trong ngày hôm đó sẽ không thể vào được nữa. Hiện tại Sở U vẫn còn có 4 lượt!

Cày sách kỹ năng thực ra là một lựa chọn tốt. Sở U hơi nheo mắt lại, hắn biết, đem sách kỹ năng mình cày được treo ở khu giao dịch công hội của mình, thì chắc chắn chắc chắn có thể thu hút sự quan tâm. Hiện giờ, khu giao dịch của mình cùng khu giao dịch chính thức của Yến quốc có thể nói là nằm trên cùng một điểm xuất phát. Đây chính là hạng mục giúp kiếm cả đống vàng mỗi ngày, không thể coi thường.

Sau khi ra được sách kỹ năng, Sở U lựa chọn rời khỏi phó bản. Thoáng chốc, nhân vật đã xuất hiện ở cửa vào phó bản. Nhìn khung cảnh xung quanh không có lấy một bóng người, Sở U không khỏi thầm xúc động.

Kiếp trước, nơi này người ra kẻ vào tấp nập. Có lẽ là không bao lâu nữa, hiện tượng đó sẽ xuất hiện lần thứ hai.

Chỉ nhìn lướt một cái, Sở U lại lập tức tiến vào bên trong phó bản kia.

Lần đi thứ hai, Sở U được một quyển sách kỹ năng của nghề Ảnh Vụ Sát Tinh. Ảnh Vụ Sát Tinh là một nhánh trong hệ thống nghề nghiệp của Thích Khách, nhưng Sở U cũng không biết ở kiếp trước có phải Sát Thống Lĩnh chơi nghề này không. Sở U quyết định không can thiệp vào lựa chọn định hướng nghề nghiệp của Sát Thống Lĩnh, mà để hắn tự mình chọn lấy.

Lần đi thứ ba, Sở U vẫn không kiếm được sách kỹ năng. Thu hoạch duy nhất chính là kỹ năng Hoành Tảo Nhất Kích của mình thăng cấp.

Hoành Tảo Nhất Kích (kỹ năng cấp hai): Sau mỗi ba đòn tấn công thường, có thể phát động một nhát chém nửa vầng trăng, hướng về khoảng cách 4 mét trước mặt, tạo thành thương tổn cho nhiều nhất 8 kẻ địch. Đồng thời, kỹ năng cộng thêm 220 điểm thương tổn.

Độ thuần thục 0/20000.

Lần đi thứ tư, Sở U vẫn không nhặt được sách kỹ năng.

Lần đi thứ năm, Sở U thật sự là cáu điên rồi. Lần đánh BOSS cuối cùng, suýt chút nữa hắn đã dùng biến thân. Thế nhưng ngẫm nghĩ một chút lại thôi. Cooldown 4 tiếng, bốn tiếng đồng hồ này đối với người đã sống lại một lần, có thể sẽ có rất nhiều chuyện cần dùng đến kỹ năng này.

Chẳng mấy chốc, con BOSS phó bản liên tục bốn lần trong vòng một ngày bị cùng một người chơi đạp ở dưới chân này, lại tiếp tục bị Sở U dày xéo tới chết lần nữa!

Nhìn con BOSS ngã xuống trước mặt mình, trong lòng Sở U cũng không khỏi thầm cầu nguyện.

...

Nhóm người của Triệu Phi Yến login.

Vị trí các cô xuất hiện chính là căn lều nhỏ của ông lão nuôi ong. Từ khi biết được có thể mua lấy vật phẩm tăng EXP ở chỗ ông lão nuôi ong này, nói thật, tâm tư của các cô thay đổi hẳn. Đúng thế, bắt đầu trở nên nôn nóng hơn nhiều.

Rõ ràng là mình có đủ thực lực, nhưng lại không có cách nào để mua bán với ông lão nuôi ong. Trơ mắt mà nhìn thứ có thể giúp mình tăng exp lên 2 level đặt ở trước mặt, nhưng lại không thể sử dụng, đây đúng là việc khiến cho người chơi vô cùng đau khổ.

Triệu Phi Yến đã thông qua đường dây của văn phòng để mua vàng, tỉ giá là 1:3. Hơn nữa chỉ có thể mua mấy chục ngàn tiền vàng, bởi vì hiện tại, nhu cầu về tiền trong trò chơi quá cao. Có rất nhiều người đều thu mua, chứ không chỉ có bên phía Triệu Phi Yến!

Nhưng bất kể là mua vàng, hay là vàng của bản thân công hội, trước mắt cũng đều không thể giải quyết tình huống khẩn cấp cùa cô được. Vì sao? Bởi vì đều không có ở thôn Lưu Huỳnh…

Nhân viên giữ tiền vàng phải chạy từng tí một từ xa tới đây. Hơn nữa trên đường còn không được xảy ra chuyện ngoài ý muốn, vậy thì phải tiêu tốn hết bao nhiêu thời gian chứ?

- Đúng là làm người ta sốt ruột chết đi được. - Nữ Pháp Sư xinh đẹp dậm chân.

- Đúng đấy, làm sao bây giờ? Cứ thế mà bỏ đi à? - Một cô bé khác không cam lòng nói.

Gương mặt xinh đẹp của Triệu Phi Yến đầy nghiêm túc, cô đứng đó, trong mắt lóe lên một tia cảm xúc không tên.

Tiểu Điềm nhìn mọi người một chút, tựa hồ cố lấy dũng khí. Cô đi đến bên cạnh ông lão nuôi ong, lắp bắp nói.

- Ông ơi, ông là người tốt. Có thể rủ lòng thương cho chúng cháu vay trước một ít mật ong không. Chúng cháu nhất định sẽ trả tiền. Ghi giấy nợ hay làm nhiệm vụ cũng đều được cả.

Nói xong, bèn dùng vẻ mặt mong ngóng nhìn ông lão hiền lành.

Ông lão nuôi ong quay đầu lại, hiền hòa mà nhìn cô gái đáng yêu, cười ha ha nói:

- Ngu ngốc! Đệ tử tu luyện liền là phải biết chăm chỉ, quang minh chính đại. Đừng bao giờ nhắc lại những lời vừa rồi, nếu không lão phu sẽ phải ra tay đuổi người đấy.

Nói tới câu cuối, giọng điệu của ông lão cũng trở nên vô cùng nghiêm túc.

Thực sự là không cam lòng. Thấy tình hình như vậy, Triệu Phi Yến lập tức liên lạc với Lâm Lạc Nhi.

- Huy Dạ này, chị có chuyện muốn thương lượng với em một chút.

Lâm Lạc Nhi đang đánh quái cùng Sát Thống Lĩnh, thì nhìn thấy Triệu Phi Yến gửi tin nhắn đến. Không giống như khi tổ đội với người khác, Lâm Lạc Nhi phát hiện lúc tổ đội với Sát Thống Lĩnh, bất kể là hiệu suất giết quái hay thêm máu, mình cũng đều cảm thấy rất thoải mái. Bởi vì kỹ thuật của đối phương thực sự rất tốt. Có lúc Lâm Lạc Nhi liền chỉ ngơ ngác đứng nhìn đối phương chiến đấu với ong thợ. Còn Sát Thống Lĩnh lại chẳng hề mất giọt máu nào, hoàn toàn ung dung tự tại.

- Chị Yến , chị cứ nói đi.

Giọng điệu của Lâm Lạc Nhi tuy rằng thân thiết, nhưng vẻ mặt vẫn cứ lạnh đi.