Chương 41: Giết người đẹp! Giết! Giết! Giết!

Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực

Dịch: Aqua

-------------------

....

Thì ra, nơi cô chọn để ra đời lại là chỗ này...

Sở U tiếp tục chém tới một đao. Đối với việc Triệu Phi Yến vừa né được kỹ năng của mình, Sở U không hề có chút ngạc nhiên nào. Dù sao danh hiệu Trục Nguyệt Thiên Tiên của Triệu Phi Yến ở kiếp trước cũng không phải là hư danh.

Triệu Phi Yến vội vàng né khỏi đòn đột kích của đối phương. Tốc độ tấn công của đối phương quá nhanh, tốc độ ra kiếm của mình hoàn toàn bị áp chế.

+87. Một luồng sáng trị liệu xuất hiện trên người Triệu Phi Yến. Trị liệu trong đội của các cô gái đã ra tay, gấp rút thêm máu cho Triệu Phi Yến.

Vẻ mặt Sở U thoáng hiện lên ý cười, cũng chẳng thèm quan tâm đến trị liệu của đối phương. Tiếp tục tấn công thẳng mặt Triệu Phi Yến như trước.

Vậy thì... để tôi từ từ làm tan rã lòng tin của các người đi, cho các người nếm thử cái gọi là tuyệt vọng.

Một đao này, cô không trốn nổi đâu. Sở U lại vung đao, trong lòng sớm đoán trước đường lẩn tránh của đối phương.

-156!

Triệu Phi Yến vội vàng đâm một kiếm về phía Sở U, tiếc rằng bị Sở U hóa giải dễ dàng. Vào lúc sau khi Triệu Phi Yến thu kiếm về, Sở U liền gấp rút lướt vài bước về phía bên phải, lại vung đao chém thêm một nhát.

-132. Việc Sở U di chuyển vị trí khiến cho đối phương, bao gồm cả Triệu Phi Yến và bốn vị mỹ nữ đều rơi vào phạm vi tấn công của kỹ năng.

Hoành Tảo Nhất Kích!

Thân trên của Sở U mạnh mẽ di chuyển về phía trước, đồng thời, thanh miêu đao dài nhỏ đang vung lên cũng phát ra một luồng đao khí hình bán nguyệt trong nháy mắt.

-232,-227,-264,-285! Giá trị thương tổn liên tục xuất hiện trên người các cô gái, những kỹ năng này thậm chí còn đánh bị thương cả trị liệu luôn đứng ở phía sau.

-Đối phương có kỹ năng AOE!

Một mỹ nữ lớn tiếng nói với vẻ mặt khó coi.

Đúng lúc đó, một kỹ năng cầu lửa bắn vào người Sở U. Chỉ là số điểm thương tổn -46 đáng thương nhảy lên kia, hoàn toàn kém xa so với thương tổn mà Sở U tạo ra.

Sở U vẫn tiếp tục cố ý đem đám mỹ nữ dồn lại một góc.. Giống như hiện giờ, vốn dĩ Sở U chuẩn bị ra đòn tấn công Triệu Phi Yến, nhìn thấy dáng vẻ đối phương nhẹ nhàng bay múa. Sở U đảo ngược chuôi đao, trực tiếp đánh vào một mỹ nữ thích khách bên cạnh. -140. Hơn nữa còn dựa vào tốc độ mà tiếp tục tấn công đối phương, vị trí dưới chân biến hóa như lướt sóng, ép đối phương tới gần đám Triệu Phi Yến.

-Mau mau tản ra, trị liệu thêm máu cho Tiểu Viên!

Triệu Phi Yến vội vàng nói, cô đã phát hiện ra ý đồ của Sở U.

Sở U nhanh chóng áp sát vào bên cạnh mỹ nữ thích khách, đạt tới khoảng cách có thể tấn công là 3,5 mét, đối phương bất cứ lúc nào cũng nằm trong phạm vi tấn công của Sở U.

Vẻ mặt của trị liệu lúc này đúng là sứt đầu mẻ trán. Đội của cô có bốn người mất máu. Triệu Phi Yến có lượng máu bị tụt nhiều nhất, sau đó chính là mỹ nữ thích khách. Nghe thấy lời Triệu Phi Yến nói, trị liệu liền thi triển thuật chữa trị cho thích khách.

+85. -132! Thuật trị liệu vừa tung ra đã bị Sở U chém một nhát. Cùng lúc đó, Sở U tiếp tục tấn công hai pháp sư của đối phương.

Bị thương chút xíu vậy có là gì, đánh nhanh thắng nhanh!

Trị liệu của đối phương nếu thi triển kỹ năng trị liệu thì phải trải qua giai đoạn vận công, mà tốc độ ra chiêu của Sở U đủ để chém được hai đao trong thời gian ấy.

Lại một đòn quét ngang. "Đoàng!" lại một đợt giá trị thương tổn toát ra từ ba người đẹp. Triệu Phi Yến còn chưa kịp phát hiện đã bị đòn này đánh trúng.

Mỹ nữ thích khách hét thảm một tiếng rồi ngã trên mặt đất.

-Tiểu Viên!

Sau khi nhanh chóng đoán được tình thế, Triệu Phi Yến gào lên một tiếng. Tên con trai này không phải là kẻ mà sáu người các cô có thể bắt được. Căn bản không phải là đối thủ của người ta. Sự chênh lệch giữa hai bên quá lớn. Quan trọng nhất là từ ý thức đến kỹ thuật của đối phương đều có thể khiến người ta sợ hãi.

Chạy cả một dọc đường tới đây, giờ các người còn có thể lực mà chạy trốn sao? Sở U cười lạnh một tiếng. Sở dĩ hắn đột nhiên làm khó dễ chính là vì không muốn để đám Triệu Phi Yến hồi phục giá trị thể lực. Sử dụng chiến lược đánh đòn phủ đầu.

Nếu trong lòng đã quyết định đặt đám Triệu phi Yến vào danh sách mục tiêu đánh chết. Vậy thì Sở U tuyệt đối sẽ không bỏ qua cơ hội này. Sư tử dùng hết sức để vồ thỏ. Điều này, là Sở U học được từ Triệu Phi Yến.

-Không còn bao nhiêu thể lực, tốc độ cũng không nhanh bằng anh đây. Mấy người còn phải tụt máu nhiều hơn, thật ngu xuẩn!

Tránh được kiếm cho Triệu Phi Yến đâm tới. Sở U vừa đuổi chém mỹ nữ pháp sư vừa như mỉa mai nói.

Từ khi bắt đầu chiến đấu tới giờ, mới chỉ có vỏn vẹn hơn một phút mà thôi, Vậy mà một bên cán cân chỉ nháy mắt đã nghiêng lệch hoàn toàn. Lúc này, Sở U gần như là người nắm quyền chủ động.

Lại chém mỹ nữ pháp sư trước mặt một đao. Dáng cười cao lớn của Sở U mạnh mẽ vòng ra phía sau Triệu Phi Yến rồi chém ngang một đường. -239.

Triệu Phi Yến bị một đao này chém cho hoàn toàn ngây ra. Cô ý thức được rằng, lúc đầu các cô vẫn quá coi thường người chơi này. Các cô không nên đến đây, không nên tới gần gã đàn ông này. Có lẽ là mình... quá tự tin về đàn ông rồi.

-Anh...

Triệu Phi Yến như nghẹn lại, không nói tiếp đoạn sau, chỉ oán hận nhìn Sở U.

Vị mỹ nhân tuyệt sắc này thế mà lại không làm gì cả. Vẻ mặt Sở U lóe lên. Lúc này trên trang phục của Triệu Phi Yến đã có những vết máu li ti. Nhìn qua có một cảm giác đẹp đẽ thê lương lạ thường,

Ánh mắt Sở U lạnh đi, lại tiếp tục ra tay. Một đường đao chém xuống vai trái của Triệu Phi Yến. Cô dường như phát ra một tiếng kêu đau đớn, nhưng thân thể lại không nhúc nhích, vẫn đứng ở nơi đó như cũ. Tựa như đã cam chịu rồi. Nhưng ánh mắt của cô, lại nhìn chằm chằm vào sở U với vẻ oán hận thấu xương.

Sở U không nói thêm gì, lập tức ra một loạt đòn tấn công dày đặc như mưa rơi đánh lên người Triệu Phi Yến. Trị liệu của đối phương lập tức thi triển thuật trị liệu cho Triệu Phi Yến,

Nhưng làm vậy có tác dụng gì chứ. Hai đao, chỉ là hai đao. nhân vật của Triệu Phi Yến như bông hoa tàn lụi ngã xuống mặt đất.

Sở U không dừng lại. Trước khi chém xuống đao thứ hai hẳn đã biết kẻ thù đối diện sắp sửa xong đời rồi. Cho nên trong tích tắc ấy Sở U liền mở ra kỹ năng chạy, lệch ra khỏi thân thể vừa ngã xuống của Triệu Phi Yến, rồi nhắm thẳng vào một pháp sư và một thích khách phía sau Triệu Phi Yến mà chém tới.

Chẳng mấy chốc, hai người chơi mỹ nữ nữa cùng chết ở ngay bên thi thể Triệu Phi Yến. Sở U nhìn lướt qua trị liệu xinh đẹp. Đối phương lúc này đầu óc đã trống rỗng, cứ thế ngơ ngơ ngẩn ngẩn mà nhìn Sở U.

Phía sau nhấp nhoáng một đường sáng vàng. Sở U không nhìn cũng biết pháp sư xinh đẹp kia đang lựa chọn về trong thành.

Nhanh chóng chạy tới, khi còn cách đối phương hơn 10 mét. Sở U liền sử dụng kỹ năng "Trảm Thủ!". Vị mỹ nữ chỉ còn chút máu tàn lập tức bị giết.

Làm xong tất cả những chuyện này. Sở U lại quay về, nhìn trị liệu xinh đẹp vẫn đang bất động kia. Sở U nở một nụ cười.

Khi Sở U bước tới trước mặt đối phương, giơ cao thanh miêu đao khoa trương kia, thì đối phương đột nhiên biến mất không một dấu vết....

Đậu má! Đối phương thế mà lại cưỡng chế logout?!

Bị hệ thống cưỡng chế logout, chỉ có hai tình huống. Thứ nhất, thanh giá trị mệt mỏi đầy. Thứ hai, rơi vào trạng thái cực kỳ sợ hãi.

Khi logout bình thường, nếu bản thân đang ở trong chiến đấu, thì không thể logout được. Ngoài ra nếu là logout, trên người nhân vật sẽ biến thành một luồng sáng.

Mà cô nàng trị liệu xinh đẹp kia, hiển nhiên là không phải logout một cách bình thường. Cô bị cái sát ý dày đặc lạnh thấu xương của Sở U dọa sợ tới choáng, nên hệ thống đá ra khỏi trò chơi.

...

Cùng lúc đó, trong thế giới thực, tại nơi của Sở U. Một chiếc taxi dừng lại gần cổng bệnh viện hàng đầu thành phố Trường Lăng,

Giây lát, một cô gái búi tóc tròn bước ra từ taxi. Một cô gái xinh đẹp với khí chất mang theo vẻ tao nhã tươi trẻ. Cô gái này, chính là Lâm Lạc Nhi.

Cốp sau được mở ra, người lái xe giúp Lâm Lạc Nhi nhấc hành lí xuống. Trông sắc mặt bác lái xe chơi đỏ lên, mấy cái rương này không nhẹ chút nào.

-Cám ơn chú.

Lâm Lạc Nhi lễ phép nói cám ơn, giọng nói trong trẻo êm tai.

-Việc nhỏ thôi. Việc nhỏ thôi. Khà khà.

Người lái xe rút danh thiếp trong người ra đưa cho Lâm Lạc Nhi, nở nụ cười lấy lòng:

-Lần sau nhớ gọi xe của chú đấy. Chú sẽ giảm phí cho. Đây là danh thiếp của chú, cầm đi.

Mấy năm gần đây, tài xế taxi đúng là không dễ dàng gì. Danh thiếp cũng phải làm rồi.

Lâm Lạc Nhi nhận lấy danh thiếp, gương mặt có chút ngượng ngùng.

-Vậy thì cám ơn chú ạ.

-Không có gì, không có gì. Tạm biệt.

-Vâng. Tạm biệt chú.

Nhìn chiếc taxi phóng đi mất dạng. Lâm Lạc Nhi quay đầu trông vào bệnh viện đèn đóm sáng trưng. Hít thở thật sâu. Lúc này cũng đã muộn, bệnh viện trông có vẻ quạnh quẽ vô cùng.

Một cơn gió lạnh thổi tới, lướt quá làn tóc mai đen nhánh của Lâm Lạc Nhi....