Chương 2: tôi không muốn cưới cô 2

Sau khi cúp điện thoại, Hạ Vãn An không thể tin được nhìn chằm chằm vào nhật kí cuộc gọi trong điện thoại nhiều lần , chỉ để xác nhận thực sự là Hàn Kinh Niên đã tự gọi đến.

Anh nói,anh có thể cưới cô ……anh lại có thể đồng ý cươi cô ……Chỉ là ……rõ ràng buổi chiều anh đã rất thẳng thắn từ chối,chỉ qua vài giờ ngắn ngủi,làm sao anh lại đột nhiên thay đổi ý nghĩ cơ chứ?

Mặc dù Hạ Vãn An rất bối rối,nhưng vẫn có một niềm vui sướng không thể kiềm chế được đã trèo lên đuôi chân mày cô。

Từ lần đầu tiên cô gặp anh,,cô vẫn luôn chờ một cơ hội để có thể gần anh ,giờ đã là sáu năm,sau gần hai ngàn ngày đêm, cuối cùng cô cũng chờ được cơ hội này ……

Phải,cô thích anh ,rất thích rất rất thích kiểu người như anh。

Ngày đó gặp anh.,đáy lòng cô chỉ có ba chữ:cả một đời。

Anh nhìn cô,liền nhận định, muốn cả đời。

Nhưng ……

Hạ Vãn An vui mừng chưa được bao lâu,lông mày không trụ được ảm đạm rũ xuống。

Anh đã đồng ý sẽ cưới cô ……nhưng anh cũng nói một điều khác ……

Anh nói: “tôi không muốn có quá nhiều liên quan với cô,cuộc hôn nhân này giống như cô nói ,nó chỉ là một thỏa thuận.,chỉ có danh nghĩa”。

Anh còn nói,mong cô có thể thực hiện những gì đã nói,không được làm ảnh hưởng đến cuộc sống của anh,cũng không được gây phiền phức cho anh,nếu có thể,đừng để những người không liên quan biết quan hệ của cô và anh 。

Hai năm sau,。

Hôm nay Hạ Vãn An tăng ca,về đến nhà đã là mười giờ tối,đẩy cửa ra, chào đón cô lại là một căn nhà của bóng tối và tĩnh lặng.

Không nói quá, một năm 365 ngày,có 360 ngày,cô trở về nhà đều là tình cảnh như vậy,nhưng mỗi lần đối mặt với tình cảnh như thế,cô vẫn không chịu được có một chút mất mát。

Hàn Kinh Niên……anh lại rất ít khi về nhà ……

Hạ Vãn An đứng ở cửa một lúc,chỉ bật đèn để vào nhà thay giày,sau đó như thường lệ,,một mình trong căn phòng trống tập yoga trước khi đi ngủ,tắm rữa dưỡng da da,rồi lên giường đi ngủ。

Đêm khuya đến ,Hạ Vãn An đang trong sự chín muồi của giấc ngủ,mơ mơ hồ hồ cảm nhận được đột nhiên có vật nặng đè ở trên người,cỗ lực đó rất nặng,nặng đến khiến cô gần như không thể thở được,dường như chỉ trong chớp mắt,cô liền tỉnh dậy từ giấc mơ.Còn chưa mở mắt,chỉ cần hơi thở của lực đè trên cơ thể tỏa ra ,cô đã biết được đó là Hàn Kinh Niên。

Cô rên rỉ và nhanh chóng mở mắt ra. "Anh về rồi à?"

Lời nói cô vừa mới thốt ra,đầu ngón tay của anh đã tháo cúc áo ngủ của cô ra,môi anh dừng lại trên da thịt cô。

Cảm giác tê dại kích thích,khiến cho toàn thân cô khẽ run một cái,toàn bộ người cô cũng không có quá nhiều phản ứng, quần áo của anh và cô, rơi xuống đất.