Chương 502: Quyển 9 lớp học không gian khác Chương 19: Bí mật của Kim Thư Đông

Tiếng chuông tan học vang lên, thầy giáo lịch sử rời đi thì Diệp Tưởng mới một lần nữa đi trở về phòng học.

Kế tiếp dựa theo tình tiết của kịch bản đưa ra, tự nhiên Diệp Tưởng cũng muốn đối mặt .

Hắn đang muốn đi vào phòng học, liền bị Chu Đào lao đến nắm áo lôi đi ! Hắn bị kéo đến dưới lầu trái khu A.

Diệp Tưởng bị xô vào giữa đống cát của một công trình đang xây dựng, Chu Đào hung tợn nói:“Tôi thấy cậu gan đấy, lúc nãy định đến đánh tôi cơ à?”

Diệp Tưởng phủi áo, cả giận nói:“Thế thì ai vừa rồi nói tôi đầu óc không bình thường !”

“Tôi ăn ngay nói thật mà thôi ! cậu chẳng lẽ không phát hiện sao? Trong lớp này không ai thích cậu cả! Mau dọn đồ cút về trường học cũ của cậu đi. Tôi nghe Tùng Quân nói tính cách cậu hơi quái dị thôi, không ngờ lúc nào cũng nói năng mê sảng”

Chu Đào nói không sai. Cả 6 lầu ban ở đây, mới chỉ có vài ngày ngắn ngủi, không một sinh viên nào ưa nổi Kim Thư Đông . Đặc biệt là sự việc đêm qua cũng là một yếu tố quan trọng.

“Tôi biết ở đây của cậu có vấn đề,” Chu Đào chỉ vào đầu mình, nói:“Có bệnh thì đi mà chữa! Cứ lởn vởn xung quanh bọn tôi làm cái gì? ”

Ngoài mặt Diệp Tưởng cũng biểu hiện phẫn nộ, nhưng trong bụng gã cũng không thấy sao, mọi người đều là diễn viên với nhau, cũng chỉ làm theo kịch bản đề ra thôi. Dù vậy, Diệp Tưởng vẫn hung hăng bốc một nắm cát trên đất ném thẳng vào đầu của Chu Đào !

Chu Đào phút chốt bị một đống cát dính đầy người, hắn nổi khùng xông lên ẩu đả Diệp Tưởng !

Hắn đầu tiên thụi thẳng một quyền vào bụng Diệp Tưởng , bản thân hắn cũng không dám nhẹ tay vì sợ NG. Đối phương là Thợ săn Ác Ma thì sao? Quy tắc nói rất rõ ràng. Chưa qua kịch bản cho phép không thể chủ động động thủ ! mà ở trong kịch bản Kim Thư Đông bị đánh một chút liền hoảng loạn, đánh được vài hiệp thì còn biết nằm lăn ra để Chu Đào đánh .

Chu Đào lúc này trong lòng cũng có chút cảm giác sảng khoái hơi biến thái . Thợ Săn Ác Ma – kẻ sắp trở thành một nhân vật kiêu hùng giống Hầu Tước và An Nguyệt Hình lại nằm ra đất để hắn đánh! Chu Đào trong lòng rất là hưng phấn, mình là một diễn viên chạy cờ, bình thường vật lộn giữa ranh giới sinh tử, mọi thời khắc hắn đều cảm thấy khả năng sống sót rất thấp. Các anh là diễn viên tuyến đầu thì sao, vì cái gì mà được ưu tiên sống sót, còn bọn tôi vì sao phải thí mạng cho các anh?

Trong này chỉ có số ít là diễn viên tuyến đầu, còn lại đều là diễn viên chạy cờ ngay cả vật đuổi quỷ phổ thông cũng không có. Thể loại diễn viên này nếu vô tình bị bắt đóng phim kinh dị khó phá giải, đa số đều là chốt thí, tỷ lệ sinh tồn thấp đến mức đáng thương, may mắn như Vũ Sóc ở trong phim kinh dị khó giải không chỉ sống sót còn trở thành trung cấp Linh môi sư cực kì hiếm, có thể nói là truyền thuyết .

Diệp Tưởng không thể trả đòn. Bởi vì trong kịch bản Kim Thư Đông chưa từng trả đòn. Cho nên, hắn cũng chỉ có thể bị đánh. Kỳ thật với thân xác hắn bị đánh như vậy cũng như không, nhưng hiện tại từng cơn đau mỗi quyền đánh xuống lại truyền đến ! đương nhiên, Diệp Tưởng có thể thừa nhận được, thế nhưng bản thân là “Dạ Vương” , cái danh diệu này ảnh hưởng tư duy của hắn.

Tuy rằng trước mắt chỉ là một diễn viên, thế nhưng Diệp Tưởng nhìn hình ảnh phản chiếu của hắn trong mắt tên kia, đã có một phần căm hận của Thợ săn Ác Ma ! Đây không phải là ý muốn của Diệp Tưởng, mà là ý nghĩ sâu thẳm trong tâm hồn hắn trỗi dậy !

Nhưng Chu Đào căn bản không biết, ngươi trừng mắt với ta, ta sẽ chết sau? Ta liền đánh, đánh này !

Rốt cuộc...... Lúc hắn cảm thấy đã ổn mới thu tay lại. Phía sau, Diệp Tưởng bị hắn làm dính đầy cát, trên áo toàn là vết giày. Chu Đào lúc này mới nhẹ nhàng thở ra, nói:“Kim Thư Đông, cậu nghe kĩ đây, về sau đừng chọc đến tôi !”

“Tấu Thợ săn Ác Ma một trận cảm giác như thế nào?”

“Thợ săn Ác Ma để yên cho cậu đánh à? Cậu không sợ hắn trả thù?”

Chu Đào lại nghĩ, lão tử có sống qua khỏi con trăng này hay không còn chưa biết, cần gì phải nghĩ xa vậy? Bất quá hắn cũng không công khai chuyện này, chung quy cũng là đóng phim, Diệp Tưởng cũng không thể không nói đạo lý được. Nhưng nếu cùng người khác nói ra chuyện này khác nào muốn chết ! Hắn dù sao cũng là người của Khu Ma trận doanh !

Tây Môn Khả Lệ quyết định theo giáo phái Đọa Tinh, diễn viên rạp chiếu phim tầng 15 cũng không biết. Trên thực tế, chỉ có Seo Jun Sang biết nàng có ý đồ này. Cho nên lúc đó mới lấy ghế đánh nàng, cũng như thử phản ứng của nàng, thông qua việc này Seo Jun Sang đã biểu hiện thái độ bất mãn với cô ta. Nhưng thực lực Tây Môn Khả Lệ cũng thể hiện ra ở đó, Seo Jun Sang cũng không khả năng đi tìm Hầu Tước báo việc này, bằng không, lúc trở về rạp chiếu phim, chỉ cần Tây Môn Khả Lệ bất tử, như vậy kết cục của Seo Jun Sang chính là không có nhà để về

Trở lại ký túc xá, Diệp Tưởng cầm quần áo vào phòng tắm nam khu B. Khoảng thời gian này không ai đến tắm rửa . Diệp Tưởng mở vòi nước ,nước ấm rất nhanh chảy ra. Dòng nước cuốn trôi cát bụi trên người và tóc của gã, cũng làm cho não bộ gã thanh tỉnh hơn.

Trong lòng dâng lên sát ý,kể biến thành Thợ săn Ác Ma , Diệp Tưởng càng ngày càng không giống bản thân lúc trước. Giả như chuyện đóng theo tình tiết phim đã thấy như vậy...... đến cùng là vì sao?

Chẳng lẽ nói...... hắn cuối cùng sẽ biến thành một người khác sao?

Ở một diễn biến khác, lớp học vẫn diễn ra bình thường.

Việc Diệp Tưởng không ai nhắc lại, giờ phút này trong lòng mọi người chỉ nghĩ đến việc sống sót.

Cô gái áo trắng chỉ xuất hiện khi có một mình Diệp Tưởng, cũng chỉ có hắn có ký ức về Thầy Lưu, và mỗi mình hắn thấy được xác.

Như vậy đồng nghĩa...... Diệp Tưởng, không, Kim Thư Đông nhân vật này chính nhất định có gì đó quái dị ! bất quá chuyện này cũng vô nghĩa, không quái dị làm sao làm nhân vật chính ?

Người bất đồng, tất nhiên sẽ bất đồng ý tưởng. Trên thực tế, nếu trọng điểm trên người Kim Thư Đông, như vậy tập trung nghiên cứu hắn, mới tìm ra được căn nguyên của phim kinh dị này ! lấy độ khó của phim kinh dị khó phá giải, rất nhiều người đều hoài nghi, hơn nửa năm sau , số diễn viên hiện tại chắc sẽ chết khoảng 70-80% ! Kể cả diễn viên tuyến đầu, cũng không nhất định có thể sống sót ! chỉ có vài diễn viên xuất sắc nhất, có lẽ sẽ không chết