EDIT: Meode
Buồn bực, Chu Thông chợt nhớ đến nữ phóng viên đài truyền hình kia, liền cầm điện thoại lên bấm sô của Hải Thanh.
- Alo.. phóng viên …cô có ở nhà không?
- Không có, tôi đang ở bên ngoài phỏng vấn, hiện tại rât bận, lúc nào rảnh sẽ liên hệ lại anh.
Không đợi Chu Thông nói câu nói thứ hai thì nàng đã tắt máy rồi.
Chu Thông lại nằm ở trên giường trong nhà hàng "Thấm Viên Cư", nhàm chán không biết làm gì, lại cầm điện thoại lên bấm sô của Thôi Chân:
- Alo…chị Thôi Chân đang ở đâu vậy?
- À..chị đang bơi tại khu bơi lội TP Lâm Giang, gần khu phụ cận bờ cát!
Tiếng Thôi Chân lanh lảnh vang lên.
- Để em đến gặp chị, chờ em nhé.
Nói xong Chu Thông bật dậy, chiếc Hummer tốc độ cũng không phải là trưng ra cho đẹp, nhanh như tia chớp đã đến khu bơi lội.
Dọc trên bờ cát, Chu Thông tìm gặp được Thôi Chân đang mặc đồ bơi, hai bầu vú nở nang, không ai biết biết được đó là kết quả do cha chồng Hạ bí thư xoa nắn bạo lực mà có.
Hai bên mông thịt Thôi Chân bị cái quần bơi bó chặt phồng lên nung núc, nếu nhìn qua khiến làm cho người ta lo lắng, tựa hồ nếu Thôi Chân ngồi xổm xuống thì hai cái mông thịt sẽ bị ép hơi vỡ tan, phía đằng trước cái âm hộ được quần bơi ôm sát, hình dáng hiện lên rỏ ràng chẳng khác gì trần truồng, Chu Thông thấy rõ ràng hai mép lớn hơi hở, chính giữa trung gian một lằn khe chảy dọc xuống.
Thưởng thức nhìn ngắm Thôi Thực, nhưng hắn không phải chỉ chú ý tới một mình Thôi Chân, mà còn là hai người đi bên cạnh nàng, đó là những người hắn không muốn nhìn thấy nhất!
"Tại sao lại là bọn họ!"
Chu Thông cảm giác lần này mình tới khu bơi lội này là một sai lầm!
Thôi Chân nhìn đến Chu Thông có chút vui mừng, đến kéo qua tay của Chu Thông hỏi:
- Sao cậu lại chạy tới đây?
- Em đưa chủ tịch Huyện lên đây công tác!
Chu Thông rất cảm kích Thôi Chân bởi lần trước đã giúp hắn.
- Để tôi giới thiệu một chút...
Thôi Chân dẫn Chu Thông đến trước mặt Lý Lỗi và Hiểu Tình.
- Không cần đâu.. chúng tôi là bạn cũ!
Lý Lỗi không thiện cảm nhìn Chu Thông nói.
- Chào anh Lý ..rất vui gặp lại anh ở đây.
Chu Thông không mất lễ nghi ân cần chào hỏi
- Về sau chỉ cần anh tới đây, sẽ gặp được, đây là nơi đóng đô của Lý Lỗi mà !
Hiểu Tình vênh váo tự đắc nói với Chu Thông.
- Tất cả mọi người đều quen biết, chi bằng chúng ta kiếm chỗ ngồi cùng uống một vài ly nhé?"
Thôi Chân không hiểu cho lắm, khi nàng ngửi được mùi thuốc súng, vội vàng nói để giảm bớt sự ngột ngạt.
Bốn người ngồi vây quanh cái bàn tròn bằng đá cẩm thạch, bên cạnh người phục vụ rất nhanh bưng bốn chén rượu đưa lại.
- Chị Chân à…em cứ tưởng chị rất kén chọn chứ, làm sao chị lại quen biết với loại người như thế!
Hiểu Tình nói nhắm thẳng vào Thôi Chân.
Nghe Hiểu Tình nói như thế thôi, Thôi Chân sững sờ, vừa rồi mới thấy bọn họ trò chuyện cũng không tệ, làm sao mà Chu Thông lại trở thành hình nhân để cô gái này chĩa mũi nhọn vào chứ?
Nhìn phía dưới rốn cúa Hiểu Tình, rậm rạp một lằn lông đen nhánh, Chu Thông muốn ngay lập tức đút dương vật vào hậu môn của nàng, Hiểu Tình này đúng là điên rồi, tại sao mỗi lần nhìn thấy mình là nàng nổi cơn lên vậy, dù sao hắn cũng đã từng ngủ với nàng hai năm rồi kia mà, sao nàng giận dữ như là hắn chưa hề đụng chạm vào đến người nàng vậy?
- Đúng rồi…. loại người như tôi vì thế cho nên không xứng đáng kết giao với một mỹ nữ như cô vậy.!
Chu Thông tiếp lời, hắn không nghĩ tới Hiểu Tình nghe hắn nói vừa xong, lại ngồi khóc ngon lành...
Nhìn bộ dạng của Hiểu Tình, Chu Thông chẳng hiểu ra sao nữa, hắn không rõ ràng lắm, Lý Lỗi ngồi ở chỗ kia cũng không nhúc nhích, trãi qua hai năm yêu đường, trên thực tế Chu Thông vẫn còn nhớ tới Hiểu Tình, hắn lấy ra cái khăn tay đưa tới, Hiểu Tình nhận lấy lau khô hai giòng nước mắt, đôi mắt đỏ hồng không nói gì thêm.
- Thôi…để tôi rời đi thì tốt hơn..
Chu Thông cảm giác mình còn ở chỗ này có vẻ thừa thải, liền vội vàng đứng lên.
- Để tôi đi với anh..
- Để chị đi với cậu..
Thôi Chân và Hiểu Tình cùng lượt nói ra..
- Tôi có vài lời muốn nói với anh.
Hiểu Tình với ánh mắt cầu khẩn nhìn thẳng vào mặt Chu Thông nói.
Nghe nàng nói như thế, Thôi Chân vì phép lịch sự ngồi trở lại, hướng về phía Hiểu Tình khoát tay ý nói cứ đi đi, Hiểu Tình trở về phòng thay đồ, thay đổi lại rồi lên xe Chu Thông.
Nhìn chiếc Hummer biến mất từ phía xa, trong lòng Thôi Chân lại thấy khó chịu, nàng cũng đứng dậy cáo từ Lý Lỗi, cũng thay quần áo rồi đi trở về!
Nhớ lại những tháng ngày ở cùng chung với Hiểu Tình, trong lòng của Chu Thông thật sự là rất đau, chính hắn bây giờ tuy rằng đã cùng Tiếu Phi xác lập mối quan hệ yêu thương, nhưng hắn đối với Hiểu Tình vẫn còn nhiều lưu luyến.
Quỷ thần xui khiến Chu Thông lại mang Hiểu Tình về tới căn phòng 302 của nhà hàng khách sạn "Thấm Viên Cư".
-Anh Thông, là em sai rồi, chúng ta làm lành lại đi nhé..
Hiểu Tình trầm ngâm một hồi mới nói một câu như vậy.
- Em rất nhớ đến anh, sau khi rời anh thì em mới biết được anh tốt với em biết bao, lúc nhìn thấy anh có bạn gái trong lòng em rất khó chịu, nhìn đến anh và cô gái khác cười cười nói nói em như muốn điên lên…!
Chu Thông cũng không nói gì, mặc kệ để cho Hiểu Tình một mình lẩm nhẩm..
- Anh Thông…em vẫn là của anh.. thật sự đấy… lâu nay em cho Lý Lỗi kia đụng chạm vào em, từ ngày chia tay anh, em chưa từng lên giường với người khác!
Nhìn thấy vẻ mặt Hiểu Tình nước mắt lưng tròng đáng thương, Chu Thông trong lòng lại mềm nhũn rồi!
Chu Thông lạm tình, hoa tâm, nhưng hắn không nhẫn tâm, rất thông cảm và thương hương tiếc ngọc, không đợi Hiểu Tình nói xong, Chu Thông liền ôm bả vai Hiểu Tình nói:
- Anh hiện giờ đã có bạn gái!
Nghe nói như thế Hiểu Tình "Ai? " rồi đẩy Chu Thông ra, trừng trừng hai mắt nói:
- Thật sao? Là ai? Co phải là con tiểu hồ ly lần trước phải không?
Nghe nàng nói như vậy, sắc mặt Chu Thông trong nháy mắt trở nên lạnh lùng, tuy rằng thương hương tiếc ngọc, nhưng Chu Thông tuyệt không dễ dàng tha thứ người khác phỉ báng đến Tiếu Phỉ.
Hiểu Tình vội vàng nhẹ giọng ôn nhu nói:
- Chẳng qua là cảm thấy bất ngờ thôi! Tất cả là do em tự bỏ lỡ, làm sao có thể oán được! Là do em tự tay đem anh đưa đến cho người khác ôm ấp!
▶ ▶ ▶ ▶ ▶ ▶ ▶ ▶ ▶