Chương 33: Đến huyện

EDIT: Meode

Chu Thông đi vào phòng làm việc của Trịnh Phi Yến, một mùi thơm ngát, nhàn nhạt, nhưng là thấm vào ruột gan, làm cho người ta tâm trí rất sảng khoái, văn phòng trang hoàng sắc điệu là màu xanh nhạt, lúc này đang là cuối hè, mang đến một cảm giác mát mẻ.

Gian phòng bố trí đơn giản tao nhã, phía bắc là một cái bàn làm việc to lớn mầu trắng ngà, hai bên góc bàn trái phải là hai chậu hoa Đỗ Quyên nở rộ, làm cho cảnh vật sáng lên, hoa Đỗ Quyên cũng không phải là loại hoa đắt tiền, chu kỳ ra hoa ngắn ngủi, nhìn ra được, chủ nhân là một người rất quí trọng phẩm chất cuộc sống từng giây phút một .

Trịnh Phi Yến hôm nay không mặc đồ chức nghiệp, mà là mặc một cái iền áp màu xanh nhạt.

Cái váy dài phủ quá đầu gối, chỉ lộ ra một đôi chân ngọc tinh xảo, cổ áo theo kiểu lễ phục, nhìn không thấy rãnh giữa hai bầu vú, chỉ có thể nhìn thấy phía dưới gáy cổ tuyết trắng, nhìn lên nữa là khuôn mặt ngũ quan xinh đẹp, cao ngất mũi ngọc hòa cặp lông mi dài, đôi mắt như phát ra ánh sáng trong suốt làm cho người đầu váng mắt hoa.

Đến lúc này, Chu Thông có thể kết luận, tại quan trường huyện Vân Sơn, khó có người nào có thể cùng nàng so sánh nhan sắc, trong nháy mắt, Chu Thông nghĩ tới Thôi Tình và Tôn Mộng Đồng, nhưng Trịnh Phi Yến so với Thôi Tình nhiều hơn một phần mị yêu, so với Tôn Mộng Đồng nhiều hơn một phần thành thục.

- Theo thông báo, em có mặt để gặp phó chủ tịch Trịnh.

Hắn nói xong thì Trịnh Phi Yến bảo ngồi xuống, Trịnh Phi Yến ngồi trên ghế sa lon đối diện, nàng đối với biểu hiện Chu Thông khá là hài lòng, dù hai người từng có điên cuồng thác loạn qua, nhưng việc công là công, việc tư là tư, về việc công, ta phải là ở trên ép buộc ngươi, nói lý ra chỉ có việc tư, người mới được ở trên, ta ở dưới mà thôi.

Làm người phải biết nhận rõ vị trí của mình, nếu Chu Thông cho rằng mình đã cùng quan hệ thân xác với Trịnh Phi Yến, là có thể muốn làm gì thì làm, không để lãnh đạo vào mắt, thì vị trí của Chu Thông sau này cũng không thể trụ lâu được.

- Chị mới đến đây, chưa có đứng vững gót chân, trước mắt là nghĩ đến em, hiện tại là đem em điều đến bên cạnh giúp chị trước đã !

Nói xong Trịnh Phi Yến đôi mắt quyến rủ chăm chú nhìn Chu Thông, hắn nhìn thấy nàng như thế thì trong đầu không cầm được, muốn đem nàng đến bên giường đè nàng ra làm để chứng tỏ năng lực.

Trịnh Phi Yến gặp Chu Thông nghe được tin tức này, vẻ mặt hắn cũng không có gì thay đổi, nàng cảm thấy ngoài ý muốn, hỏi:

- Như thế nào? Em đã biết trước tin tức?

- Um… không... không có.

Chu Thông thu hồi suy nghĩ của mình, đem cái giường cùng Trịnh Phi Yến theo trong đầu của mình đuổi đi.

Thật ra khi Chu Thông nghe được tin tức này, trong lòng hắn có loại cảm giác điên cuồng, hắn như nắng hạn lâu ngày gặp qua trận mưa, Chu Thông đã chờ đợi lâu rồi, nhưng chỉ là trên nét mặt hắn cũng không có thay đổi gì.

- Để chị nói sơ qua một chút về tình huống trên huyện, chủ nhiệm văn phòng ủy ban là Lương Băng, Lý Chấn là chủ tịch huyện..v..v.. trong lúc này có một vấn đề đó là cấp bậc của em, em bây giờ mới là phó cổ cấp, trực tiếp nhảy lên thì không hợp quy củ, chị sẽ đề bạt em làm phó chủ nhiệm văn phòng ủy ban cũng tương xứng với chức vụ của em, trước tiên phải để cho em lên cổ cấp cái đã, về phần phó khoa chờ em nhận công tác rồi tính sau!

Nói xong Trịnh Phi Yến lại mị hoặc nhìn Chu Thông, trong ánh mắt dần dần đã nhuốm sương mù.

- Cám ơn phó chủ tịch, em nhất định làm việc cho tốt, để báo đáp ơn tri ngộ của chị!

Chu Thông còn muốn tiếp tục chứng tỏ một chút quyết tâm, thì bị Trịnh Phi Yến đột nhiên đánh gãy.

- Cảm tạ cái gì, hai ta là quan hệ như thế nào!

Trịnh Phi Yến thay đổi rất nhanh, mới vừa rồi nghiêm túc, giờ thì ngữ khí lẳng lơ, khiến cho Chu Thông ngây người một lúc không phản ứng kịp.

- Nhìn cái gì vậy, nói xong chuyện công rồi, chúng ta phải giải quyết việc tư ở phía dưới chứ!

Nói xong Trịnh Phi Yến chính mình chủ động đi tới, ngồi ở trong lòng Chu Thông.

Đối với người đàn bà này, Chu Thông cảm thấy cũng rất khó hiểu, lúc đứng đắn, khi phóng đãng, thân ở quan trường, khẳng định nàng không thiếu đàn ông, nhưng lại đối với mình cảm thấy có hứng thú, mặc kệ như thế nào nói, lãnh đạo có nhu cầu, hạ cấp phải hầu hạ cho tốt, đặc biệt là thư ký, hầu hạ tốt cho lãnh đạo cũng là một trong những chức trách, chỉ có đem cái phương diện kia thỏa mãn được lãnh đạo, thì lãnh đạo mới có thể toàn thân toàn ý tập trung cho công tác.

Trong lòng mình đang ngồi một người đàn bà xinh đẹp là phó chủ tịch huyện, ngẫm lại cũng rất kích thích, rất nhanh Trịnh Phi Yến cũng cảm giác được một cây cột chỉa vào trên cái mông của mình, Chu Thông ôm lấy Trịnh phó chủ tịch đi vào gian trong, bây giờ văn phòng của lãnh đạo đều có một gian phòng nghỉ riêng ở bên trong, để một khi lãnh đạo làm việc mệt mỏi thì dùng nghỉ ngơi, nhưng phần lớn lãnh đạo đều đem cái bàn làm việc sử dụng thành cái giường, trên bàn làm việc dùng để "nghỉ ngơi" có lẽ càng có cảm giác kích thích hơn.

Cho dù đã đến bên cái giường nhỏ, hai người vẫn còn đang "công tác", Trịnh Phi Yến tài hôn môi rất cao, trợt, nhuyễn, mút đầu lưỡi tại trong miệng Chu Thông du động, không ngừng tiến hành đùa giỡn…

- Em đã muốn làm phó chủ tịch huyện!

Chu Thông thật vất vả rút ra đầu lưỡi nói một câu.

- Phải không? Vừa vặn chị lại nghĩ muốn làm thư ký, nếu không hai ta thay đổi vậy!

Nói xong Trịnh Phi Yến nằm xuống.

Chu Thông nằm úp sấp tới, cái tư thế này đem hai người chồng nặng lên nhau, hai bộ phận sinh dục cũng một đối ứng một.

▶ ▶ ▶ ▶ ▶ ▶ ▶ ▶ ▶