Chương 3: Thì ra là cậu

EDIT: Meode

Ngày hôm sau cũng như mọi ngày, Chu Thông đi vào văn phòng mở máy vi tính viết xuống một câu trong blog của mình:

“Nhân sinh tốt đẹp luôn chờ ngươi mở cửa, trong nháy mắt, sẽ có kinh hỉ xuất hiện, dù là cánh cửa này phòng vệ sinh…..”

Đang sắp xếp công việc, thì chuông điện thoại di động vang lên, mở ra vừa thấy tin nhắn:

“Thôi chủ nhiệm mời em, nói chuyện nhớ chú ý một chút, mối quan hệ với lãnh đạo rất phức tạp, đừng tự tìm phiền toái cho mình."

Ngẩng đầu nhìn đến Tiểu Hồng Mai xinh đẹp đang nháy mắt, cười cười Chu Thông rất cảm kích lời Tiểu Hồng Mai dặn dò.

Lề mề một hồi mới gõ cửa phòng làm việc của chủ nhiệm, đẩy cửa ra liền nhìn đến một mái tóc đen nhánh duỗi thẳng xuống đôi bờ vai, trên mặt trắng noãn không có tỳ vết nếp nhăn nào, cặp lông mi đều rất tự nhiên, chân mang đôi dép lê, cao tầm 1m7, tuổi nhìn qua ước chừng 25 tuổi, trên thân mặc cái áo sơ mi trắng, bộ ngực đầy đặn ngạo nghễ đứng thẳng, thân dưới mặc cái váy màu đen, mông mượt mà vễnh lên, đường cong hai chân thon dài mê người, eo dài nhưng mảnh mai, đang quay lưng nhìn về phía trước cửa sổ tựa hồ đang trầm tư..

Khi nàng ngẩng đầu lên, trong nháy mắt khuôn mặt xinh đẹp kia chợt trầm lại như là vực thẳm, khuôn mặt xinh xắn mà người nhìn thấy thì hít thở không thông đối với Chu Thông đã quen thuộc, chẳng những quen mặt, mà ngay cả cái âm hộ của nàng, Chu Thông cũng thấy quá, chính là người phụ nữ tối hôm qua mặc cái quần lót màu gì thì Chu Thông cũng nhất thanh nhị sở.

- Là cậu…!

- Là cô….!

Hai người cùng lúc há mồm cùng một câu nói, Chu Thông chỉ hy vọng mình may mắn tối hôm qua trong hoàn cảnh bất ngờ có lẽ nàng không có để ý đến diện mạo của mình…

Vừa nhìn thấy Chu Thông thì Thôi Tình lại nghĩ tới tối hôm cảnh tượng tối qua mình bị khuất nhục một màn, theo lời dặn của cha nàng, tối hôm qua đến nhà hàng Hoàng Nhật trên lầu 3, mời trưởng trấn Tân Thôn là Trác Ngôn ăn uống, không ngờ tới trưởng trấn Trác Ngôn là một lão lưu manh, nhân cơ hội đem đôi bóng tay bóng nhẫy mò trên đùi nàng sờ tới sờ lui, thật sự là quá ghê tởm nhưng nàng cố chịu đựng, dù sao thì do phản ứng tự nhiên của cơ thể, dù trong lòng không thích nhưng dịch nhờn từ trong âm đạo cũng ri rỉ tươm ra bên ngoài cái quần lót, vì chất nhờn dinh dính khó chịu, nên sau khi lịch sự từ chối ngăn cản trưởng trấn Trác Ngôn tiến thêm một bước, nàng đi vào phòng vệ sinh để rửa sạch, tâm thần không yên nên quên khóa cửa, vừa vặn đúng lúc bị thằng này xem thấy tất cả, mà mình trong lúc vô ý nhìn thấy đến cái vật xấu xí to lớn của hắn, tối hôm qua khi về nhà tắm, chính mình tỉ mỉ đem từng chỗ ngóc ngách trong cái âm hộ chà xát rửa ráy mà vẫn cảm thấy rất dơ.

Lúc này Chu Thông trong mắt thấy được một tia âm lãnh từ nàng làm cho người ta phát run lạnh lùng, cả người giật mình, nếu nữ nhân này tính toán trả thù, đem mình điều đến phòng hậu cần, thì cả đời coi như xong rồi, cũng có thể xem như là công tác tại đó để chờ ngày dưỡng lão.

- Thôi chủ nhiệm, tôi là Chu Thông nhân viên văn phòng ủy ban, sau này có việc gì cần thì cứ thông báo, tôi rất vui lòng thực hiện, nếu có vấn đề gì khó khăn, tôi sẽ giúp Thôi chủ nhiệm mau chóng đem công tác mở ra cục diện.

Chu Thông nói xongthì trên trán mình tràn đầy mồ hôi.

Chu Thông nói xong Thôi Tình nghe rất rõ, nàng hiểu ý của Chu Thông đây là nhắc nhở chính mình mới đến công tác vẫn chưa quen, nếu đem hắn điều đến những ban nghành khác, chi bằng cứ lợi dụng hắn.

Thôi Tình tuy biết lời nói Chu Thông cũng rất hợp lý, nhưng khi nhớ tới chuyện tối hôm qua trong nhà vệ sinh thì nàng cảm thấy có sự cách trở với hắn, chính mình luôn luôn thủ thân trong sạch, lại bị cấp dưới nhìn một lần thì thấy hết toàn bộ nơi kín đáo của mình, sau này làm sao mà khai triển công việc, mà nói ra thì còn không cười chết người….

Chu Thông nhìn đến bộ ngực cao vút Thôi Tình đẩy lên cái áo sơ mi trắng, phía trên cái nút thứ hai nút, cùng với cái thứ ba, ở giữa khe hở lúc lớn lúc nhỏ, ẩn ẩn lộ ra màu đỏ cái áo nịt ngực màu đỏ bọoc đô, hắn cũng biết trong lòng nàng cũng khó chấp nhận bỏ qua chuyện tối hôm qua, tuy rằng việc này không phải là hắn cố tình, nhưng nghĩ tới một phụ nữ mới hai mươi mấy tuổi đến một nơi có hoàn cảnh lạ lẫm nhậm chức, thật sự cũng không dễ dàng, quan trường hiểm ác cũng dễ dàng đem một cô gái xinh đẹp cắn nuốt trong nháy mắt, hắn nghĩ đến đây liền mở miệng nói:

- Thôi chủ nhiệm, tối hôm qua nhìn đến sắc đẹp của cô, quả thật là tôi rất thích, nên có câu nói kia thì cũng thật là bình thường, trong lòng ai cũng thích cái đẹp, tôi nghĩ đó cũng không phải là cái gì sai lầm lớn, nhưng nếu cô cứ nắm chặt ghi nhớ việc này trong lòng, thì tôi cũng không còn lời gì để mà thanh minh cả.

Nói xong Chu Thông liền xoay người rời khỏi văn phòng chủ nhiệm.

Hắn nói xong người lại làm cho Thôi Tình có cảm giác là mình đã kho6hng đúng lắm, Chu Thông thành khẩn thẳng thắn khiên Thôi Tình giật mình, nàng thấy Chu Thông ít nhất so với Trác Ngôn tên lưu manh kia thì cường hãn hơn gấp trăm lần.

Nhưng nhớ lại vừa rồi trên trán Chu Thông tươm ra mồ hôi cùng dáng điệu bị căng thẳng của hắn, trên mặt của nàng lộ ra nụ cười! Nhưng lập tức nàng lại cố chấp quay lại với ý nghĩ của mình, hắn đã nhìn thấy trọn vẹn cái âm hộ của, hừ… không thể cứ dễ dàng như vậy mà buông tha cho hắn.

"Hừ, xú tiểu tử, ta muốn giáo huấn ngươi, ngay cả chỗ kia của ta, ngươi đều nhìn rồi, không thu thập ngươi một chút, thì khó tiêu mối hận trong lòng của ta"

Thôi Tình nguyền rủa một phen xong….

Chu Thông vừa mới ngồi xuống chỗ ngồi làm việc của mình, hắn bất chợt nhảy mũi, trong lòng bất an chịu đựng ngồi yên cho đến giữa trưa thì nhận được điện thoại của Hiểu Tình, hai người hẹn nhau tới trấn trên mua mỗi người một tô bún cay thập cẩm mang về nhà.

Sau khi ăn xong thì toàn thân đổ đầy mồ hôi, ăn xong Hiểu Tình đột nhiên đẩy chen bát ra riêng một góc, Chu Thông hiểu được là nàng muốn cái gì, trong lòng hắn không khỏi cười khổ, có câu nói là lông mọc trên thân thể nhiều thì chuyện đó rất mạnh, mà đôi cánh tay của Hiểu Tĩnh lông mọc vừa đen vừa rậm lại vừa dài, tính dục của nàng mạnh một cách đáng sợ, giữa trưa cơm nước xong hai người thường xuyên phải giao cấu qua một lần.

………………………………………………………………………………………….

Chu Thông xoay người lại, đem Hiểu Tình để trên cạnh bàn, nàng khom lưng hai tay vịn chặt cái bàn vễnh cái mông nhếch cao lên, hai đùi nàng hở ra, liên đới cái khe thịt âm hộ cũng hơi hơi mở ra, bên trong nội bộ đỏ bừng hàm xuân lộ, trong suốt mê người, quì thấp người sau cái mông của nàng, đầu lưỡi đầu tiên là dán sát vào rãnh đít của nàng thoáng dò xét, cái mùi mồ hôi mằn mặn, hòa lẫn cái mùi tanh tưởi chưa kịp vệ sinh qua cái âm hộ, nhưng nàng biết hắn lại khác người nghiện lấy cái mùi này, đầu lưỡi hắn điều chỉnh dán lên cái âm hộ , một đường liếm qua cái kẽ nứt, đôi môi nhẹ nhàng dừng ở viên âm hạch như hạt đậu đỏ mẫn cảm liếm quanh …

- Ừ... Chu Thông..đừng....um..

Hiểu Tĩnh khẽ lắc đầu, miệng nói tiếng đừng, nhưng cái mông mềm lại ráng nhếch lên cho hắn dễ thao tác.

Hắn liếm lấy cực kỳ có kiên nhẫn, mặc kệ Hiểu Tĩnh như thế nào nũng nịu thúc giục, uyển chuyển kêu hắn thọt mau vào, hắn vẫn là chặt chẽ ôm lấy bờ mông khéo léo, tại các nơi yếu hại tận tình bú liếm.

Hiểu Tĩnh cắn môi cố nén một lát, đúng là vẫn còn không chống chịu được,

Hiểu Tĩnh hai tròng mắt như sương trong suốt quay đầu nhìn Chu Thông rung giọng nói:

- Được rồi….vào đi…

- Ừ..anh tới đây.

Chu Thông gật gật đầu, dứng dậy khom người, đem cái mông đầy mồ hôi nâng lên, dương vật đi phía trước duỗi ra, nhẹ nhàng để đến ngay cửa miệng âm đạo trơn bóng trơn trợt, cái đầu khấc dương vật ấn nhẹ vào nơi cửa miệng âm đạo từ từ mà vào trong, vui sướng nhấn vào sâu trong hoa tâm mềm mại.

……………………………………………………………………………………………

- Á…..a…..a……..

Một chốc sau Chu Thông gần như nỏ mạnh hết đà, khi cảm nhận được Hiểu Tĩnh đã chuẩn bị đến cơn cực khoái, tinh quan buông lỏng chuẩn bị bắn ra, hắn chỉ có vội vàng nhắm lại hai mắt, một lòng một dạ suy nghĩ về chuyện khác, để giảm bớt sự sung sướng một lớp sóng lãng nóng hổi từ âm tinh của Hiểu Tĩnh đang đánh úp lại dội trên đầu khấc dương vật.

Hiểu Tĩnh thân thể tính dục cường hãn, nàng không giống những phụ nữ tầm thường khi tiết ra âm tinh thì mềm yếu vô lực, rõ ràng tự thân đã trào ra một cỗ âm tinh, mà cái mông đít vẫn có thể lay động hảy lên cấp nập như muốn cắn nuốt xé nát dương vật của Chu Thông.

………………………………………………………………………………………

Sau khi một phen kích tình mây mưa, hai người cùng cảm vui sướng đầm đìa.

- Làm tốt lắm!

Hiểu Tình giơ ngón tay cái đánh giá cao nhất cho Chu Thông.

Có một cái bạn gái như vậy, Chu Thông không biết chính xác là phúc hay là họa, hắn chợt lo lắng khi nhớ tới viện trưởng bệnh viện trấn Uyển Hồng Minh nơi Hiểu Tình đang công tác , một gã đàn ông trung niên đẹp trai phong lưu, nổi danh lạt thủ tồi hoa không thương hoa tiếc ngọc, rất nhiều nữ bác sĩ, y tá bệnh viện cơ hồ đều cùng hắn cấu kết một ngón tay.

Chu Thông bất đắc dĩ lắc đầu, thầm nghĩ rằng: “ Nếu chuyện gì phát sinh, sớm muộn gì cũng sẽ phát sinh, nếu trong lòng không có tiêu chuẩn đạo đức. Chính bản thân mình mỗi ngày cũng nhìn chằm chằm đàn bà con gái, tuy rằng chưa từng xằng bậy quá đáng, nhưng trong lòng sớm đem mấy vị mỹ nữ văn phòng đổi phiên nhau mà làm...."

Mọi người trong lòng ai cũng như thế, chỉ cho phép châu quan phóng hỏa, còn dân chúng thì không được đốt đèn…

▶ ▶ ▶ ▶ ▶ ▶ ▶ ▶ ▶