Chương 7: Ăn Quân Uyên Linh

Hắn bế Giai Kỳ về phòng, nhẹ nhàng đáp chăn rồi thơm lên má nàng. Nhìn chỉ số thiện cảm của nàng đã max hắn hài long rời đi.

- Tiểu Lưu, đánh xe về nhà tôi.

- Vâng thiếu gia.

Người tài xế tên Lưu Hồng, trước đây từng làm lính đặc chủng sau khi nghỉ hưu được thuê làm vệ sĩ riêng với giá cao.

- Điều tra giúp ta người tên Lý Anh Phong, thông báo cho hắn nợ đã được chả để hắn trở về. Ta muốn hắn sống không bằng chết!

- Vâng.

Hắn bỗng nhận được cuộc gọi từ Lý Anh Kiệt.

- Ê mày, thằng Vương Đông Thăng hôm nay lạ lắm. Hắn chủ động xin lỗi rồi muốn tao nhận nó là đàn em kìa.

- Được rồi, không cần lo. Nó được tao chỉnh đốn một xíu á mà.

- À nha, lão Kiếm mấy ngày không gặp trở nên thật lợi hại ta.

- Hừ, tất nhiên rồi. Tao là bố mày mà.

- CC, thôi tao cúp máy đây. Bữa sau nói tiếp.

Quân Nhất Kiếm thở dài.

- Haizz, tự dưng có thằng con trai lớn. Không biết sau này phải nói với nó làm sao đây.

Khi trở về, hắn cảm nhận được luồng khí lạnh lẽ phát ra từ đôi mắt đầy u oán của Quân Vân Mộng. Nhìn thấy hắn trở về nàng không nói gì mà trở về phòng. Quân Nhất Kiếm thì hoang mang.

- Con bé này làm sao vậy ta?

Mang theo cơn nghi vẫn hắn trở về gác mái. Vừa mới bước vào, Quân Nhất Kiếm bị Quân Vân Mộng tập kích bất ngờ. Nàng đè hắn xuống tụt luôn cái quần để lộ con c-c khủng lồ, như nhìn thấy cọn cỏ cứu mạng Vân Mộng ngấu nghiến con c-c của hắn.

- Ang ai áng ét, bỏ em ột ình ở à. ( Nàng oán trách nhưng do đang ngậm con c-c trong miệng nên nói không rõ lời)

- Được rồi được rồi, nếu như em đã muốn hôm nay anh chiều.

Cứ thế hắn đè nàng ra đ-t hơn 1 tiếng đồng hồ, đến khi nàng ngất đi vì mệt mới thôi. Nhưng hành động này lại vô tình bị Quân Uyên Linh bắt gặp, nàng không ngờ hai đứa em của nàng lại làm ra chuyện bại hoại như vậy. Dù nghĩ thế nhưng cơ thể lại vô cùng thành thật, bên dưới đang rĩ nước không ngừng. Theo bản năng nàng đưa tay xoa xoa cô bé, bỗng không nhịn được rên một tiếng. Âm thanh dù nhỏ nhưng vẫn bị Quân Nhất Kiếm nghe được, nhanh như chớp hắn xuất hiện ngay trước mặt nàng.

- Ồ, không phải bà chị đánh ghét đây sao.

Không kịp để nàng trả lời, hắn liến bế nàng quăng lên giường ngay chỗ Quân Vân Mộng đang nằm ngủ.

- Thằng chó, mày thả tao ra nếu không tao hét lên đấy.

- khà khà, hét thử xem nào.

Hắn lền dùng miệng bịt miệng, Quân Uyên Linh dãy dụa kịch liệt nhưng càng dãy dụa hắn lại tráo lưỡi càng hăng đến khi nàng không còn sức để dãy nữa mới thôi.

- Tên súc sinh, tao là chị mày đấy. ( Nàng nghẹn ngào nói, hai mắt đã sớm ướt đẫm)

- Mạnh miệng như vậy, nhưng cơ thể lại vô cùng phối hợp nha.

Nhìn xuống bên dưới đã ướt đẫm, Quân Nhất Kiếm hung bạo xé toạc quần áo nàng để lộ cặp vú trắng nõn săn chắc và con cọp trắng không lông bên dưới.

- Nhìn xem, đã ướt như vậy rồi còn chống cự làm gì nữa.

Nói rồi hắn như hổ đói, cắn chặt núm vú nàng không buông. Tay thì đưa xuống tiểu huyệt, điên cuồng bới móc.

- A... a.... a... Đ-đừng mà... a...ta raaaaaaa.

Hông nàng không ngừng co giật, ưởn l-n lên trời rồi bắn ra dòng âm thủy.

- Chà, nhiều nước như vậy sao. Không ngờ bà lại dâm vậy đấy.

- Đ-đừng nhìn mà hức hức.

Nàng khóc nức nở cầu xin nhưng Quân Nhất Kiếm nào quan tâm hắn cầm con c-c vỗ vỗ vào l-n Uyên Linh.

- Em đút vào đấy.

- Đừng đừng áaaaaaaaaaaaaaaaaaa.

Quân Nhất Kiếm một hơi đút lút cán vào âm hộ chị mình. Một dòng máu theo dương vật hắn chảy ra. Quân Nhất Kiếm có chút bất ngờ.

- Chị còn trinh????

Theo lý thuyết thì Quân Uyên Linh cũng đã có người yêu được 2 năm rồi. Còn hay đi chơi đêm vậy mà vẫn còn trinh???

- Thằng khốn, sau này mày phải chịu trách nhiệm với chị mày đấy.

- Được rồi, em hứa.

Hắn bỗng cảm thấy có lỗi, dù sao thì hắn vừa phá trinh chị mình hơn nữa còn là do cưỡng ép. Nếu ai hỏi vì sao hắn phá trinh Vân Mộng mà không thấy có lỗi thì là do nàng chủ động, nàng đến ta đưa nên không thấy có lỗi. Còn như thế này thì khác.

Ban đầu hắn mạnh bạo bao nhiêu thì bây giờ nhẹ nhành bấy nhiêu.

- Chị quen chưa, em nhấp nhanh hơn nhá. ( Đổi cả cách sưng hô)

- Hừ, còn gọi chị??

Bỗng như được khai sáng, hắn hôn lên môi nàng.

- Được rồi bảo bối, anh nhanh hơn đây.

- Ừm. ( Dù là điều nàng muốn nhưng vì chưa quen nên có chút xấu hổ)

Hắn từ từ nâng lên tốc độ nhấp hông như là để nàng làm quen với con c-c của hắn. Trong 5 phút tiếp theo Quân Uyên Linh không biết đã lên đỉnh lần thứ bao nhiêu rồi thì Quân Nhất Kiếm mới bắn dòng tinh trùng nóng đục vào âm đạo nàng. Nàng đang ôm cổ hắn hôn ngấu nghiến thì có tiếng nói vang lên.

- Hai người ăn mảnh mà không rủ em nhá.

- Em tỉnh lúc nào vậy. ( Quân Nhất Kiếm)

- K-không phải như em nghĩ đâu để chị giải thích. ( Quân Uyên Linh rối rắm biện hộ)

- Hì hì, như vậy rồi còn giải thích gì nữa chứ.

Nói rồi Vân Mộng đè lên người Quân Uyên Linh hôn ngấu nghiến. Chống mông nhỏ đang trần chuồng về phía Quân Nhất Kiếm.

- Anh chọn đ-t ai nào. ( Nàng khiêu khích nói.)

- Con nít mới chọn, anh đ-t cả hai.

Nói rồi hắn biến ra thêm một con cu nữa, đ-t cả hai nàng một lúc.

- Ư... a... aaaaa (Cả hai đồng thanh hét)

- Mạnh... mạnh nữa lên.... l-n em sướng quaaa.

Hắn lại bắn vào l-n 2 nàng thêm lần nữa. Vì là lần đầu nên Uyên Linh kiệt sức mà ngất đi. Quân Vân Mộng cười nham hiểm, nàng cúi xuống liếm sạch cả hai con c-c nói.

- Chi ấy ngất rồi, anh đút cả hai vào em đi.

- Như em muốn.

Hắn bế nàng lên để âm hộ nàng lên cu hắn, con cu còn lại thì đặt dưới lỗ đít nàng.

- Ta đếm đến 3 thì vào nhé.

- Ừm.

- 1 2 ....

Chưa đếm đến 3 hắn một hơi đẩy mạnh hông chọc thẳng vào người nàng.

- AAAAAAAAAAA...... Đau quá..... từ từ em rách mất........ AAAAAAA.

- Ừ... TA RA ĐÂY........

Hai mắt nàng trợn ngược, nước mắt túa ra, tuy miệng thì nói từ từ nhưng cơ thể lại rất phối hợp mà nhấp theo hắn. Đến khi hắn bắn vào trong nàng, làm bụng trương lên như đang mang bầu vậy, nàng cứ thế mà ngất đi.