Chương 5: Cháu Nuôi Cô!

Tại cổng trường, đậu một chiếc Rolls-Royce màu xanh dương bắt mắt vây quanh bởi đám đông đang không ngừng chụp hình sống ảo. Bông cửa xe mở ra, một người trung niên vóc người cao lớn, khoác bộ âu phục, găng tay trắng đeo thêm chiếc kính râm. Hắn đi đến trước mặt một người thiếu niên khom lưng cung kính nói.

- Thiếu gia, mời lên xe!

Điều này gây chấn động toàn trường, có một siêu cấp phú nhị đại trong trường mà chẳng ai hay biết. Người thiếu niên này không ai khác chính là Quân Nhất Kiếm, hắn nắm trong tay toàn bộ cổ phần của tập đoàn Lăng Vân nên có xe riêng đưa đón cũng chẳng có gì ngạc nhiên. Quân Nhất Kiếm gật đầu rồi bước lên xe.

- Thiếu gia ngài muốn đi đâu ạ?

- Đến quán ăn Tiểu Bao Lý đi.

- Vâng.

Quán ăn tiểu bao lý là do nhà Lý Anh Kiệt mở, hắn mời Quân Nhất Kiếm đến nhà hắn ăn cơm tiện thể tạ lỗi chuyện hồi sáng.

- Thiếu gia, tới nơi rồi.

Tài xế nhắc nhở Quân Nhất Kiếm đồng thời chuyên nghiệp bước xuống mở cửa cho hắn. Quân Nhất Kiếm quan sát xung quanh, quán ăn nhỏ thiết kế theo phong cách cổ điển nhật bản, dù khá nhỏ nhưng lại không đem đến cảm giác chật trội mội tý nào. Quân Nhất Kiếm bước tới nhấn chuông cửa, một người phụ nữ xinh đẹp tuổi tầm 40 đi ra tiếp đón. Người phụ nữ có nước da trắng hồng, ngũ quan tinh tế toát ra vẻ hiền lành, khoác trên mình chiếc áo thun trễ ngực tôn lên cặp vú đồ sộ to hơn đầu, thân dưới mặc chiếc quần jean ôm sát mông. Dù mông với ngực đều quá khổ nhưng lạ lùng thay nó trên người phụ nữ này lại vô cùng cân đối. Thân hình ma quỷ này triệt để làm Quân Nhất Kiếm ngơ luôn rồi.

- Xin chào quý khách, thật có lỗi quá quán chúng tôi hôm nay không mở cửa. ( Người phụ nữ)

- A vâng chào cô , con là bạn của A Kiệt ạ.( Quân Nhất Kiếm nuốt nước bọt vào trong trả lời)

- À, vậy con là Nhất Kiếm phải không tiểu Kiệt nó hay kể về con lắm đấy, mau vào đi.( Người phụ nữ)

- Dạ vâng.

- A Kiệt, bạn của con tới chơi này.( Người phụ nữ)

- Con ở đây chơi với bạn, cô đi làm cơm nha.

- Cô vất vả rồi ạ.

Hắn với Lý Anh Kiệt làm lành cũng rất nhanh dù sao thì đàn ông mà giận mau mà hết giận cũng mau. Ngồi chơi đợi cơm thì từ miệng Lý Anh Kiệt, Quân Nhất Kiếm cũng biết được thêm khá nhiều thông tin. Đầu tiên tên của người phụ nữ là Lý Giai Kỳ, thứ hai là quán ăn nhà Lý Anh Kiệt hiện tại đang rất khó khăn cha của Lý Anh Kiệt thua bạc để lại khoản nợ khổng lồ cho mẹ con Lý Anh Kiệt, thứ ba là do nợ nần nên lâu lâu sẽ có một đám côn đồ đến đập phá dọa khách chạy hết vì vậy quán luôn trong tình trạng ế ẩm. Nghe những điều này Quân Nhất Kiếm cười thầm trong lòng, hắn đã có kế hoạch để chiếm lấy người đàn bà này rồi.

Sau một lúc thì cơm cũng đã có, 3 người vừa ăn vừa trò chuyện rất vui vẻ. Gia Kỳ thấy trời cũng đã tối muộn, nàng đề nghị Quân Nhất Kiếm ngủ lại đêm nay, Quân Nhất Kiếm thấy vậy mừng còn không kịp, hắn vội đồng ý rồi gọi về nhà thông báo một tiếng đồng thời thông báo cho tài xế kiếm khách sạn nào đó mà qua đêm.

Giữa đêm Quân Nhất Kiếm thức giấc khi nghe được âm thanh lạch cạch phát ra từ phía nhà bếp. Hắn mỉm cười rồi đi xuống bếp xem xét tình hình, dưới đây tối om như mực nhưng Quân Nhất Kiếm nhìn vẫn rất rõ ràng. Một người phụ nữ xinh đẹp đang ngồi uống bia một mình, có thể nhìn ra trong đôi mắt đỏ hoe của nàng tràn đầy sự căm giận cùng đau khổ, Quân Nhất Kiếm bước đến bên cạnh nàng lên tiếng.

- Cô Giai Kỳ?

Nàng nghe tiếng hắn thì cũng giật mình vột lau mắt cố rặn ra nụ cười nói.

- Tiểu Kiếm, sao con còn chưa đi ngủ? Có phải cô làm ồn khiến con không ngủ được phải không, cho cô xin lỗi nhé. ( Lý Giai Kỳ)

- Không phải lỗi của cô đâu, con thấy cô đang có tâm sự phải không? Cô có thể để con lắng nghe được không, dù sao thì nói ra lời trong lòng sẽ khiến người ta dễ chịu hơn mà.

Quân Nhất Kiếm không đợi Lý Giai Kỳ trả lời mà vội bước đến cầm lên lon bia tu một hơi hết sạch. Nàng nghe vậy thì cũng ngồi xuống vừa uống vừa kể ra bao ủy khuất trong lòng bấy lâu nay, bao áp lực phải gánh chịu. Càng nói, những giọt nước mắt cũng không tự chủ được lăn trên gò má nàng, dần dần nàng khóc rống lên.

- Sao cô phải chịu đựng những thứ này chứ, hắn hứa hẹn bao điều rồi giờ lại bỏ rơi cô, TẠI SAO CHỨ!

Lý Giai Kỳ gào khóc, nàng không ngừng đánh lên thân Quân Nhất Kiếm như để xả hết nổi giận trong lòng. Nàng say rồi, triệt để say rồi, Quân Nhất Kiếm không phản kháng mặc cho nàng vừa đánh vừa cào lên người hắn. Tiếng nàng khóc ngày càng nhỏ dần, rồi cuối cùng gục vào lòng Quân Nhất Kiếm miệng vẫn luôn lẩm bẩm 'tại sao'. Quân Nhất Kiếm xoa xoa mái tóc nàng an ủi. Bỗng hắn nắm chặt vai nàng nói.

- Cô Giai Kỳ! Cháu yêu cô!

Lời Quân Nhất Kiếm nói ra làm nàng sững sờ chắc do men rượu làm mụ mị đầu óc nàng buộc miệng đồng ý.

- Được thôi, nhưng cháu phải nuôi cô đấy.

Đi kèm lời nói là nụ hôn lên má, nàng loạng choạng rời đi để lại Quân Nhất Kiếm ngơ ngác ở lại. Nếu nhìn kỹ thì trên mặt hắn đang nở ra nụ cười đầy gian trá.

- Bước 1 thành công.

Hắn đã khuếch đại cảm xúc tiêu cực của Lý Giai Kỳ, để nàng cảm thấy tuyệt vọng nhất sau đó cho nàng một chút hi vọng. Không ngoài dự đoán thiện cảm của Lý Giai Kỳ ban đầu là 30 ( Thân thiết) đã nâng lên 60 ( Rung động) cứu đà này nàng sẽ sớm triệt để luân hãm hắn thôi.

----------------

PS: Mình không biết nhiều về cách diễn tả cảm xúc nhân vật nên mấy đoạn tán tỉnh mình xin phép rút gọn. Ae có ý kiến gì thì cứ mạnh mẽ góp ý vào để tác còn cải thiện