Chương 76: Chương 75 : Hạng Trang Múa Kiếm

Trong đảng uỷ thành viên trấn Hạ Gia hiện tại, tuổi tác của Lục Duệ là nhỏ nhất, chỉ có hai mươi ba tuổi, thứ hai dĩ nhiên là tân nhậm bí thư đảng ủy Trình Nghi, chỉ có hai mươi lăm tuổi. Sắp xếp tổ chức như vậy, mặc dù đặt ở toàn bộ thành phố Dương Minh chỉ sợ cũng là có một không hai.

Lục Duệ thật ra không quan tâm đến Trình Nghi thấy mình thế nào, bất quá dù sao hai người phải ở cùng một chỗ hợp tác rất lâu, nếu như mình để lại cho đối phương ấn tượng quá cứng đầu, vậy đối với công tác khai triển sau này sợ rằng sẽ có ảnh hưởng không tốt. Suy nghĩ một chút, Lục Duệ nói khẽ với Trình Nghi: "Bí thư, bằng không trước khiến cho mọi người tự giới thiệu một chút?"

Trình Nghi cảm thụ được khí tức của Lục Duệ ở bên tai mình, nội tâm không khỏi có chút hoảng loạn lên, trước khi đến trấn Hạ Gia báo danh, cô ấy cũng đã nghe nói qua tên của Lục Duệ, bất quá khi đó đối với cái tên này vẫn là nửa khen nửa chê, cái gì không tôn trọng lãnh đạo chủ quản, công khai khiến cho lãnh đạo mất mặt các loại. Cho nên Trình Nghi còn chưa tới trấn Hạ Gia tiền nhiệm nếu như nói có cái nhận thức gì đối với trấn Hạ Gia, đó chính là nơi này có một người trưởng trấn không nghe lời, mà người này gần trở thành bộ hạ của mình.

Thế nhưng sau khi đi tới trấn Hạ Gia, Trình Nghi đã có chút ngoài ý muốn, trước không nói thái độ làm người của Lục Duệ ra sao, chỉ là ấn tượng đầu tiên, cũng là cái loại người ôn hòa, không cường thế. Trình Nghi nhìn Lục Duệ thỉnh thoảng lộ ra một nụ cười nhàn nhạt, thậm chí đoán rằng người nọ không phải sinh viên vừa tốt nghiệp.

Dưới sự giới thiệu của lão bí thư Hạ Tụ Bảo, Trình bí thư mới biết được người trẻ tuổi kia thì ra là người hợp tác cũng là loại nhìn qua có chút bình tĩnh làm cho người ta không thể tránh được. Không biết vì sao, nhìn khuôn mặt tựa như vĩnh viễn đều là nụ cười, Trình Nghi trong lòng có chút bồn chồn, trên mặt cũng hơi nóng lên. Cho nên lúc Lục Duệ thấp giọng thì thầm một trận bên tai cô ấy, Trình Nghi vội vàng gật đầu, rất sợ Lục Duệ lại tiếp tục nói.

Nghe người phía dưới đều tự giới thiệu tình huống công tác của mình, đương nhiên, cả đám đều chỉ nói chuyện tốt, không nói chuyện xấu, Trình Nghi vẫn nghe ra một ít môn đạo, dù sao cô ấy có thể ngồi vào vị trí này, không có khả năng một chút thứ bên trong quan trường đều không hiểu, nhìn thoáng qua Lục Duệ vẻ mặt mỉm cười như trước, cô ấy bỗng nhiên toát ra một suy nghĩ, nhớ tới đề nghị mà cậu cho mình, cô ấy không khỏi nở nụ cười.

"Có một tình huống muốn thông báo với mọi người một chút, Tiền chủ nhiệm phòng làm việc huyện ủy đặc biệt gọi điện thoại đến đây, nói trấn Hạ Gia chúng ta có người trở ngại bên khai phá mua đất thổ địa, đem bên khai phá đuổi ra bên ngoài, người của đồn công an không ngăn lại ngược lại còn tiến hành bao che đối với hành vi như vậy. Chuyện này chúng ta ngày hôm nay có phải là nên nghị luận một chút?" Chủ quản chính pháp phó bí thư Triệu Thành Đống là từ thành phố điều tới, cho tới nay đều không có phát ra âm thanh gì tại cuộc họp thường ủy, lại không ngờ rằng tại ngày đầu tiên bí thư mới tiền nhiệm, thì tung một quả bom như thế.

Gã ta vừa nói xong, sắc mặt của Mã Hướng Đông cùng Hạ Quốc Thành lập tức trở nên khó coi, bởi vì hai công này tác đều là bọn họ phụ trách, lúc này Triệu Thành Đống nói ra, nói rõ là muốn tại trước mặt bí thư mới phủ đầu hai người. Quả nhiên, sau đó Bạch Đông Minh và Cao Hồng lập tức lên tiếng, mục đích đều là muốn đem chuyện này xử lý nghiêm túc, chỉ bất quá khiến cho Lục Duệ hơi có chút ngoài ý muốn chính là, Thái Hiểu Hà dĩ nhiên cũng biểu thị tán thành ý kiến của Triệu Thành Đống.

Lục Duệ âm thầm cười nhạt, xem ra mấy người này là dự định đoàn kết, dự định lợi dụng bí thư mới không biết tình huống, kiếm chút lợi ích, thuận tiện cũng khiến cho bí thư mới biết lực lượng của bọn họ, dù sao mới đến của Trình Nghi không có thế lực gì, phái bản địa ở đây chỉ sợ là mục tiêu tốt nhất của bọn họ. Bất quá Lục Duệ đối với những người này đều là xem thường, cho rằng mượn hơi một ít người, là có thể đủ làm mưa làm gió, cũng không nhìn hiện tại là lúc nào.

Trình Nghi càng không ngốc, cô ấy nhìn quét biểu tình của mọi người trong phòng một chút, âm thầm gật đầu. Xem ra trong trấn Hạ Gia hẳn là chia làm hai thế lực, một đám người với Lục Duệ dẫn đầu, sợ rằng Mã Hướng Đông, Hạ Quốc Thành bọn họ là vì hắn như Thiên Lôi sai đâu đánh đó, nhóm người này hẳn cũng là của lão bí thư Hạ Tụ Bảo về phần đám người Triệu Thành Đống, Bạch Đông Minh còn lại, hẳn là cũng như mình sau này mới đến trấn Hạ Gia, nhóm người này hẳn là tới hái đào, người đứng phía sau cũng đều tự khác biệt. Tình huống bên trong tuy rằng còn không rõ ràng lắm, bất quá xem ra hẳn là không phái chuẩn bị mượn lực lượng bí thư của mình để chèn ép phái bản địa.

Toàn bộ thường ủy của cuộc họp thường uỷ đều đã có ý kiến, chỉ có Lục Duệ và Trình Nghi hai vị lãnh đạo chủ quản này không nói gì, trong con mắt của Triệu Thành Đống hiện lên một tia tiếu ý, làm bộ cung kính nói với Lục Duệ: "Lục trưởng trấn, chuyện này ngài thấy thế nào?"

Lục Duệ không có phản ứng gã, mà là nghiêng đầu nói với Trình Nghi: "Trình bí thư, ngài xem?"

Trình Nghi nhìn Lục Duệ chuyển hướng qua mình xin chỉ thị, trong lòng hơi thoả mãn, đối với tư thế tôn trọng lãnh đạo của hắn rất là cao hứng, dù sao mình tuy rằng không biết tình huống, nhưng lại là người lãnh đạo cao nhất trên danh nghĩa của trấn Hạ Gia, cái trợ thủ này vẫn là không tồi, rất có nhãn lực.

Đây là suy nghĩ trong đầu của Trình Nghi, lại không biết rằng Lục Duệ là cố ý.

"Tra! Chuyện này phải tra! Chiêu thương dẫn tư là công tác chủ yếu trong trấn lúc này, tuyệt đối không thể bị bất luận kẻ nào phá hư." Trình Nghi lời lẽ chính nghĩa nói.

Triệu Thành Đống biểu tình trên mặt không có thay đổi, thế nhưng trong lòng lại vui như nở hoa, xem ra bí thư mới này cũng là một ả ngu, mình chỉ hơi kích một chút, cô ấy liền chủ động chống lại tên họ Lục. Lúc này nhìn người đứng đầu đấu cùng người đứng thứ hai thật là náo nhiệt. Gã hít sâu một hơi, chuẩn bị đem lửa phóng lớn hơn nữa.

Thế nhưng không đợi gã há mồm nói, chợt nghe thấy Trình Nghi nói tiếp: "Bất quá, trong công tác hiện tại của chúng ta cũng tồn tại rất nhiều chổ không đủ, nghe nói trước đó một thời gian còn xảy ra chuyện giả ngoại thương, hơn nữa mọi người cũng biết, tôi vừa đến nơi đây, đối với tình huống cũng không lý giải. Lão tổ tông nói rất hay, không có điều tra thì không quyền lên tiếng, tôi thấy như vậy đi, chuyện này giao cho Thành Đống đồng chí và Quốc Thành đồng chí phụ trách điều tra đi, Hướng Đông đồng chí hiệp trợ bọn họ, dù sao các người là lãnh đạo chủ quản, lý giải đối với tình huống cũng nhiều hơn một ít. Mọi người xem thế nào?"

Bí thư đã quyết định, người khác nói cái gì cũng không được. Lục Duệ nhìn thoáng qua Triệu Thành Đống, nhàn nhạt nói: "Bí thư nếu nói như vậy, vậy Thành Đống bí thư cũng chú ý nhiều."

Nói xong, Lục Duệ nói năng có khí phách nói: "Mặc kệ liên lụy đến người nào, nhất định phải nghiêm tra rõ ràng. Bất quá lúc điều tra, phải căn cứ nguyên tắc công bình công chính, không thể tại lúc chuyện tình không có hoàn toàn biết rõ ràng, khiến cho đồng chí của chúng ta chịu ủy khuất, cụ thể tôi không nói nhiều, hy vọng mọi người nhớ kỹ, hiện tại trấn Hạ Gia cũng là một hộp châu báu, có rất nhiều người muốn tranh giành, vì lợi ích, đám thương nhân cái thủ đoạn gì đều có thể dùng ra."

Lông mi nhíu lại, Lục Duệ lạnh lùng nói: "Về chuyện khai phá núi Thanh Vân, không chỉ có là lãnh đạo huyện ủy quan tâm, lãnh đạo của thị ủy thậm chí tỉnh ủy đều quan tâm, nếu như vị đồng chí nào tồn tại tư tâm trong công tác, có lỗi với tín nhiệm của quần chúng nhân dân, cũng đừng trách họ Lục tôi không lưu tình."

Nói xong, Lục Duệ nhìn thoáng qua mọi người, liền không nói nữa.

Hắn đã thấy ra, Trình Nghi vừa rồi an bài rất thú vị, đám người Triệu Thành Đống không rõ ràng ý đồ của cô ấy, ngay cả biết cũng có vài người phải hoảng sợ, dù sao chuyện này Triệu Thành Đống dẫn ra, nói rõ là muốn tìm ra vấn đề giữa chuyện tình, Trình Nghi làm như vậy, rất có khả năng là muốn đem ngọn lửa đầu tiên của quan mới tiền nhiệm đốt ra trong chuyện này.

Bất quá Lục Duệ không có lưu ý, hắn đã nhìn ra, Trình Nghi hẳn là đã lăn lộn rất lâu trong cơ quan, trên người tự nhiên mang theo khí tức trong cơ quan, luôn luôn thích đi ngay ngồi thẳng trong công tác, lại không nghĩ tới công tác bên trong cơ sở, cân đối có đôi khi cũng có ý nghĩa thỏa hiệp.

Hội nghị tiếp tục, Lục Duệ khiến cho Hạ Quốc Lệ tìm người an bài cho Trình Nghi một ký túc xá, nhìn sắc trời cũng không sớm, mọi người đều tự tán đi.

Vừa trở lại ký túc xá, Lục Duệ còn chưa kịp ăn cơm chiều, Hạ Quốc Thành cùng Mã Hướng Đông hai người dắt tay nhau tới chơi.

Lão bí thư Hạ Tụ Bảo trước khi đi, từng có một lần dặn dò Hạ Quốc Thành, cụ thể nói cái gì Lục Duệ cũng không biết, thế nhưng từ lần kia, Hạ Quốc Thành đối với mình ngược lại là càng thêm tôn trọng, tựa như lại nhớ tới lúc hai người ở chung. Hơn nữa chuyện ngày hôm nay trên cuộc họp thường ủy, về tình về lý gã đều phải tới gặp Lục Duệ.

"Trưởng trấn, xem ra Triệu Thành Đống là muốn tìm việc!"

Vừa ngồi xuống, Mã Hướng Đông bưng ly trà Lục Duệ đưa cho mình, đi thẳng vào vấn đề nói.

Lục Duệ khoát khoát tay, nhìn thoáng qua bên ngoài thản nhiên nói: "Đừng nói như vậy, Thành Đống đồng chí cũng là vì công tác mà, dù sao ông ta là bí thư phân công quản lý chính pháp."

Mã Hướng Đông là một người tính tình nóng nảy, bằng không cũng sẽ không đánh Hạ Quốc Thành khi biết được gã này mật báo cho Tất Vân Đào. Từ trong miệng lão bí thư, gã biết mình có thể lên vị trí phó cục trưởng cục công an, hoàn toàn là bởi vì quan hệ sau đó của Lục Duệ, một mình một người đi tới ký túc xá của Lục Duệ, cũng không nói cái gì khác, chỉ nói một câu: "Sau này tôi cũng là súng của ngài, chỉ đâu bắn đó" . Nói xong xoay người đi, khiến cho Lục Duệ nhìn hoài không hiểu.

Sự tình hôm nay cho dù là kẻ ngu cũng nhìn ra được Triệu Thành Đống là lai giả bất thiện, Mã Hướng Đông thấy Lục Duệ cái dạng này, không khỏi la lên: "Trưởng trấn, ngài thật đúng là nghĩ Triệu Thành Đống làthứ tốt hả? Tôi nghe nói, thằng cháu trai này vừa tới không được vài ngày, thì mang theo người muốn đi mua đất trong Trần gia trang của núi Thanh Vân, kết quả bị tên nhóc Trần Tứ Hải đuổi trở về, lúc này mới cáo trạng trên cuộc họp thường uỷ!"

Lục Duệ nhướng mày, nhìn thoáng qua Hạ Quốc Thành một mực yên lặng không lên tiếng nói: "Hạ bí thư, anh thấy thế nào?"

Hạ Quốc Thành hít một hơi điếu thuốc lá trong miệng thật sâu, nhìn Lục Duệ nói: "Triệu Thành Đống không là vấn đề, chính hắn cái mông không sạch sẽ, có tôi cùng lão Mã nhìn chằm chằm, gã tra cũng không được gì, tôi cũng là lo lắng. . ." Nói xong, ông ta chần chờ một chút, thấy Lục Duệ không nói gì, mới nói tiếp: "Tôi cũng là lo lắng Trình bí thư chỗ đó. . . Dù sao cô ấy vừa tới trấn Hạ Gia, rất nhiều chuyện cũng không lý giải." Ông không có tiếp tục nói xong, Hạ Quốc Thành tin tưởng, dựa vào ý nghĩ của Lục Duệ hẳn là đã rõ ràng ý của mình.

Lục Duệ gật đầu, trầm giọng nói: "Xem ra muốn gõ gõ vài người."