Phong Tần bước chân hơi dừng lại, hai người cách nhau khoảng hai mươi bước chân, nên anh vẫn nghe câu nói phát ra từ miệng Nam Cung Mẫn. Anh không khỏi đen mặt, nữ nhân này được lắm! Đừng để tôi gặp lại cô.
Cuộc sống của Nam Cung Mẫn cứ thế trôi qua hết sức nhàn nhã, việc cô thất tình hình như đã bị cô đánh bay khỏi tâm trí. Cho đến khi Nam Cung Mẫn nhận được điện thoại của Nam Cung Thần vào một tuần sau đó.
Nam Cung Mẫn đang ăn trưa thì có điện thoại reo lên, cô nhìn tên hiển thị trên màn hình rồi nhấn nút nghe, bật loa ngoài
Anh hai?
Mẫn Nhi, hai ngày nữa em đi dự tiệc giúp anh.
Nam Cung Thần nhìn dòng người tấp nập ngoài đường phố nói. Cô hơi dừng lại một tí, rồi nói
Em bây giờ đang ở nước ngoài mà?
Bữa tiệc được tổ chức ở Anh.
Gì chứ? Vậy sao anh không đi?
Cô bất mãn lên án.
Anh đang ở Paris. Còn nữa, lúc đi em nhớ mang theo súng.
Khụ...mang theo để làm gì?
Nam Cung Mẫn ho khan một tiếng, nghi hoặc hỏi.
Hắc Diệu bang cũng có mặt.
Là bữa tiệc cho giới bạch đạo, hắn đến làm gì?
Nam Cung Mẫn nghi hoặc hỏi, cậu đơn giản đáp
Hắn biết anh sẽ tham dự.
Anh đây chính là muốn đẩy em vào chỗ chết? Hai người các người đối đầu với nhau tự đi mà giải quyết a.
Ở đầu dây bên kia Nam Cung Thần khẽ nhếch khoé môi, cậu nói
Em là ai chứ?
Xí, chỉ là tiểu thư của tập đoàn Nam Cung thôi.
Mẫn Nhi, đừng quên em là...
Dừng, em đi được chưa? Anh dám nói chuyện đó với ba lúc về em cắt tiết anh.
Nam Cung Mẫn đánh gãy lời cậu đang nói, lên tiếng đoe doạ.
Được, thời gian là 8h tối, tại nhà hàng Moonlight.
Nói xong cậu liền cúp máy, Nam Cung Mẫn ném điện thoại rủa thầm
Chờ đó đi, khi em bắt được nhược điểm của anh thì anh chết chắc.
Sau khi giải quyết xong bữa trưa, cô liền ra ngoài mua sắm đên chuẩn bị cho "bữa tiệc tử thần" sắp tới.
Hai ngày sau
Bữa tiệc mà cô không mong đợi nhất cũng đã tới. Nam Cung Mẫn mặc trên người chiếc đầm màu xanh ngọc, phần dưới xoè ra như váy công chúa. Chân cô mang một đôi giày thủy tinh cùng màu, phía trước có đính thêm bông hồng cũng được làm bằng thủy tinh. Phần tóc được cô búi cao, cố định bằng chiếc kẹp có hình gương niệm. Tai Nam Cung Mẫn đeo hoa tai hình hoa hồng còn cổ cũng đeo một sợi dây chuyền hình hoa hồng ở giữa đính thêm một viên kim cương nhỏ.
Nam Cung Mẫn nhìn trong gương hài lòng gật đầu, tất cả đều hoàn hảo. Sau đó liền đến nơi tổ chức bữa tiệc.
Nhà hàng Moonlight
"Két" một chiếc xe Ferrari màu đỏ dừng trước cửa nhà hàng. Bảo vệ thấy vậy nhanh chóng chạy lại mở cửa. Cô vừa bước ra làm cho mọi người nín thở, khí chất trên người cô khiến họ phải cuối đầu. Những ánh đèn flash không ngừng nháy, không khí đang náo nhiệt bỗng chốc im lặng. Mọi người không hẹn mà nhìn chiếc xe BMW sang trọng màu đen vừa dừng lại. Họ chỉ thấy cửa phía trước mở ra, một người mặc vest nâu bước ra cung kính mở cửa phía sau. Hắn ta cúi người, Phong Tần bước ra không khỏi làm cho những cô gái ở đây hò hét nhưng họ nào dám. Anh mặc trên người bộ tây trang thẳng tắp, bây giờ anh là trung tâm của sự chú ý.
Nam Cung Mẫn nhìn thấy anh lấy hết ánh hào quang của mình thì giẫm chân, môi chu ra lầm bầm
Không phải chỉ đẹp trai thôi sao? Có gì hơn người chứ?
Nói xong liền nệm mạnh gót giày đi vào trong, Phong Tần từ lúc bước xuống xe đã thấy cô. Anh nhìn bộ dáng tức giận của cô có chút buồn cười. Phong Tần lắc đầu rồi cũng bước vào trong, Mặc Vũ và Mặc Lâm cung kính đi phía sau anh.
Vừa vào tới đại sảnh, Nam Cung Mẫn đã quan sát xung quanh. Cô đưa mắt nhìn một hồi không khỏi tặc lưỡi, nói nhỏ
Anh hai thật được người ta tiếp đón nồng hậu a.
Vừa nãy quan sát, cô để ý phía góc cũng có người của Hắc Diệu bang, lão đại còn đích thân tới đây nữa là.
Nam Cung Mẫn có chút bực bội, tự nhiên phải đến bữa tiệc như này. Cô ghét nhất những nơi giả tạo, nhất là những bữa tiệc kinh doanh. Bữa tiệc này một năm tổ chức một lần và tổ chức ở nhiều nơi khác nhau. Nhằm tụ tập những người trong giới bạch đạo về đây tham dự, mà hầu như ở đây toàn những người có máu mặt. Năm ngoái được tổ chức ở thành phố T, năm nay tổ chức ở Anh. Không biết năm sau tổ chức ở đâu.
Trong khi cô đang đắm chìm trong suy nghĩ của mình, thì ở một góc khuất trong đại sảnh
Lão đại, Nam Cung Thần không đến.
Hắn ta không đến?
Ly rượu trên tay lão đại Hắc Diệu bang nắm chặt lại.
Vâng, người đi thay cho hắn là một cô gái.
Cô gái? Cô ta là ai?
Thuộc hạ không biết, cô ta chưa từng có mặt trên báo trí.
Đúng thật là Nam Cung Mẫn không có mặt trên báo trí, nhưng nhờ phước của anh trai yêu quý ngày mai cô lên đầu trang báo được mọi người quan tâm nhất.
Chỉ cần liên quan đến Nam Cung Thần đều giết.
Nam Cung Mẫn không khỏi rùng mình một cái, sao tự nhiên thấy lạnh vậy?
Cô gái chúng ta lại gặp nhau.
Mặc Vũ không biết bước đến chỗ cô khi nào làm cô suýt nữa đánh rơi ly rượu trên tay. Nam Cung Mẫn đen mặt, quay lại nhìn Mặc Vũ
Tôi quen anh sao?