Chương 29: Quá Khứ Của Phong Tần (2)

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Sau khi an táng mẹ xong, anh liền một mình bay qua Anh quốc. Thử hỏi, một đứa trẻ mười tuổi một thân một mình ở đất khách quê người có sợ hay không chứ? Câu trả lời đương nhiên là có rồi, khi anh đặt chân xuống sân bay chỉ hận không thể lập tức về lại thành phố mình sinh ra. Nhưng, ở đó anh còn ai chứ? Ba sao? Không hề, ba đã vì tiền mà đuổi mẹ con anh đi. Còn mẹ, mẹ anh đã mất trong đêm đó rồi...

Sau khi qua nước Anh, anh đã vất vả lắm mới đến được nơi dì Elina ở như mẹ nói. Phong Tần đã tìm thông tin về dì Elina. Bởi vì dì là người hoàng thất nên tìm hiểu rất đơn giản, chỉ cần mua một tờ báo là có thể biết được hoạt động của dì. Nhưng gặp được dì là một vấn đề khó khăn. Anh luôn tìm cơ hội để để gặp dì, nhưng không được. Cho đến một hôm...Elina ra ngoài thị sát cuộc sống của dân chúng, nhân cơ hội đó anh đã gặp được dì.

Dì nhận ra anh, sau khi nghe anh kể. Dì đã khóc rất nhiều và dẫn anh về nơi anh sinh ra để thăm viếng mẹ anh.

  • Hạ Linh, mình thật có lỗi. Khi cậu xảy ra chuyện, mình lại không thể ở bên cậu.

  • Năm đó mình nếu mình ngăn cản cậu lấy ông ta thì mọi việc không như vậy. Cậu biết không, năm đó mình phát hiện ông ta đã có hôn ước, có vị hôn thê. Nhưng sợ cậu đau lòng mình đã giấu trong lòng và đi gặp riêng ông ta để nói chuyện...

  • Lúc đó ông ta nói dù bất cứ giá nào, ông ta sẽ bảo vệ cậu và cho cậu một cuộc sống hạnh phúc. Mình đã tin...nhưng bây giờ mình hối hận rồi. Hạ Linh hãy tha lỗi cho mình.

  • Hạ Linh cậu yên tâm, con trai của cậu mình sẽ xem nó như con trai ruột của mình mà nuôi dưỡng. Dạy bảo nó nên người, cậu hãy yên nghỉ ở thế giới bên kia. Ở bên đó cậu hãy dõi theo Tiểu Tần và ủng hộ con đường nó chọn nhé?!

    Nói xong, Elina quay sang nhìn anh đầy âu yếm, bà dịu hiền nói

  • Tiểu Tần, sau này con không còn mang họ Cổ nữa mà là họ Phong, từ giờ trở đi con là Phong Tần. Mẹ con đã mất và con không biết cha con là ai, hiểu không?

    Phong Tần mím môi nhìn Elina nói

  • Cha con là Cổ Khắc Tuyền.

  • Tiểu Tần ngoan, một người cha như vậy thì không cần nhận. Đừng quên, ông ta là kẻ gián tiếp gây ra cái chết của mẹ con. Nhưng con không được hận, bởi vì hận là sẽ nhớ. Mà ông ta không đáng để con ghi nhớ trong lòng.

    Phong Tần nghe Elina nói thì lắc đầu, giọng nói non nớt có phần tự trách vang lên

  • Nếu không phải tại con, mẹ sẽ không chạy theo và cũng sẽ không phải vì cứu con mẹ cũng sẽ không chết. Tất cả đều là lỗi của con...

    Elina ôm anh vào lòng

  • Nhưng nếu ông ta không đuổi mẹ con đi. Thì mọi chuyện sẽ không như vậy.

    Dừng lại một lát Elina lại nói

  • Mọi chuyện đã xảy ra, con hãy buông bỏ quá khứ mà nhìn về tương lai. Một ngày nào đó con thành công và kiêu hãnh nói với ông ta "không có ông ta con vẫn sống và làm được những điều tôi muốn". Ông ta là quá khứ và mãi mãi là như vậy.

    Phong Tần im lặng hồi lâu nhưng sau đó cũng gật đầu. Elina vuốt mái tóc của anh nói

  • Ngoan, sau này ta sẽ là mẹ con. Ta sẽ đưa con về Anh để nuôi dưỡng, ta sẽ không phụ sự kì vọng của mẹ con.

    Và sau khi trở về, dì đã nhận anh làm con nuôi. Anh từ đó không còn là Cổ Việt Tần nữa mà tên của anh là Phong Tần. Cuộc đời anh cũng vì thế mà mở ra một trang mới. Và thời gian trôi qua, anh trở nên lạnh lùng hơn, ít cười, ít nói hơn và đã tạo cho mình một thế lực.

    (Chữ in nghiêng là kể về quá khứ. Trong quá khứ Phong Tần là Cổ Việt Tần nhưng mk lười ghi nên giữ tên hiện tại để nói về quá khứ của anh luôn nha!!!)

    Và đến hôm nay, anh đã thành công. Anh đã có tất cả, tự tay anh thành lập Tập đoàn S.A một tập đoàn lớn mạnh nhất ở nước Anh, thành lập nên bang Phong Vũ nhưng người đời biết đến anh chỉ nghe qua tên, bởi vì anh là ông trùm giấu mặt. Chỉ có những người thân cận mới biết mặt của anh, trong đó có Mặc Vũ và Mặc Lâm là hai thuộc hạ anh tin tưởng nhất.

    Nhưng cho đến khi anh gặp được cô, người con gái mang tên Nam Cung Mẫn. Người con gái đó đã làm cho trái tim anh đập lại lần nữa. Người con gái đã làm bức tường anh cố gắng xây dựng để bảo vệ tim mình một lần nữa tan chảy. Và một lần nữa, cô đã cho anh biết thế nào là tình thương, thế nào là sự ấm áp của gia đình mà những điều này anh nghĩ sẽ không bao giờ tồn tại trong tâm trí hay cuộc đời anh nữa. Có thể nói, sự xuất hiện của cô đã làm cuộc sống anh bị xáo trộn, nhưng anh cũng cảm ơn ông trời đã mang cô đến bên anh. Vì cô bây giờ là mạng sống của anh, là tất cả của anh.


P/S: mk muốn thương lượng vs các pn một tí. Mk nghĩ nên sửa lại lịch đăng truyện vì lịch học của mk rất dày.

Một là mk sẽ đăng truyện vào t4 và CN, một ngày một chương.

Hai là dồn vào một ngày CN đăng một lúc ba chương.

M.n chọn nha, lấy theo ý kiến số đông. Còn ai có ý kiến gì cứ cmt bên dưới nha!