Hai anh em băng vào trong rừng giữa đêm tối mặc cho nguy hiểm và sợ hãi. đường rừng ban đêm không dễ đi chút nào. Khổ Qua vấp phải cây cỏ bên dưới ngã dúi xuống dưới. 5 Hải vội đỡ lấy:
- Này. có sao không út
Chân Khổ Qua bị trầy sát nhiều ở đầu gối cùng với đó là bao nhiêu gai đâm vào tay. 5 Hải rút từng cây gai . máu túa ra cực nhiều. Liền vội dìu Khổ Qua đi tới con suối gần đó để rửa vết thương. Nói tới lại nhớ tới ba lô đựng đồ ăn, thuốc men đã để lại hết tại ngôi miễu kia. Hai anh em giờ chẳng có gì mang theo, đói không biết lấy gì lấp bụng. Khổ Qua cúi xuống suối lấy nước uống, hai anh em nhìn xung quanh. màn đêm tối om không một bóng người, kèm theo không khí lành lạnh càng làm 2 người sợ hãi tột độ. Màn tra tấn thân xác và tinh thần không gì kể xiết được. 5 Hải đưa đứa em đi tìm nơi ngủ cái đã, mà ở trong rừng đâu đâu cũng là cây cối, mỗi bước đi đều khó, không thể chen chân được. Đi có 5m thôi mà tốn hơn 30 phút, chẳng có rựa phát rừng càng thêm khó đi. 5 Hải quyết định quay lại con suối khi nãy:
- Cứ ở đó tới sáng đi đã. Anh em mình tìm cách bắt liên lạc với đội anh Thiên
Hai anh em cứ thế tựa vào nhau mà ngủ giữa màn trời chiếu đất, 5 Hải thương đứa em út mà cởi áo đắp cho Khổ Qua đang run run vì lạnh. còn mình thì ôm nó vào lòng. Tuy hai người chẳng phải máu mủ ruột thịt, thế vào hiểm cảnh mới biết chân tình dành cho nhau. Trời tờ mờ sáng, tia nắng len lỏi vào từng tán rừng. Khổ Qua ngủ dậy. mắt rưng rưng lay anh 5 Hải mặt mũi tái nhợt. có lẽ đã bị nhiễm lạnh:
- Anh 5 ơi, anh 5 ơi
5 Hải lờ đờ mở mắt ra, giật thót mình khi thấy mũi Khổ Qua sưng tấy lên. đỏ bừng bừng:
- Mũi em làm sao thế này
Khổ Qua mới bảo mũi mình đau, hít thở khó, mà dường như có thứ gì đó ở trong. 5 Hải nhìn lại con suối rồi nhăn mặt, anh ấy bảo Khổ Qua tới con suối cúi mũi sát vào mặt nước. bản thân thì chạy đi lấy 2 cây que. Từ trong mũi Khổ Qua ấy thế lại chui ra 1 con gì đó vừa đen. vừa đỏ, thân như giun, dẹp nhích ra khỏi. Nó đã hút no căng máu. chính nó làm cho mũi cậu bé đau đớn. Anh 5 hải chỉ nó chui ra được 1 đoạn thì dùng 2 que kẹp lấy rút mạnh ra bên ngoài. vừa nói:
- Đây là con tắc te. mình uống nước ở suối vô ý bị nó chui vào mũi hút máu. Giờ không sao rồi. có đau không
Nhìn con tắc te kia dài hơn ngón tay người lớn, nhớp nháp, mũi Khổ Qua vẫn còn chảy máu thì ngửa lên trời cho ngừng hẳn. 5 Hải thấy trời đã sáng.nhìn ra bìa rừng cách đó không xa. Tính ra 2 anh em vẫn chưa đi được xa. còn biết đường mà chạy ra ngoài. Hai người nấp sau bụi cây quan sát 1 hồi mới tính:
- Anh với mày ra khỏi rừng, vô thị trấn tìm đồ ăn với tìm đội anh Thiên. Ở trong rừng ghê quá, chưa đi sâu mà mày bị vầy rồi
- Dạ, em cũng đói quá anh 5
Hai anh em dìu nhau ra khỏi rừng, mà muốn vào thị trấn thì đi con đường nhanh nhất. Hai anh em vào được thị trấn, người đi mua bánh mì. đi xin chai rỗng mang nước theo, nhìn như hai đứa trẻ ăn mày, quần áo lấm lem, luộm thuộm. Người dân thấy thương cũng cho thêm nhiều, thành ra 2 anh em được bữa ăn no nê, ăn xong còn xin thêm cơm cháy với mắm cà mang theo để trong túi ni lông:
- No quá,
- Không ngờ đồ ăn ở Việt Nam có món ngon thế này, ăn cuốn miệng, nuốt lưỡi kinh khủng – Anh 5 Hải cảm thán
Hai anh em thử quay lại cái miễu xem thì đột nhiên 1 làn khí đen dài phóng ra. hướng vào anh 5 lao tới. Khổ Qua nhanh chân giơ thân mình ra đỡ lấy, một cảm giác nhói đau cùng với đó là hai vết thương nhỏ như bị kim đâm vào. đen sưng tấy lên. Khổ Qua chỉ cảm nhận được thứ gì đó, nhưng trong mắt của anh 5 Hải đó là linh hồn của con oán xà bị giết kia, thân nó đầy oán nghiệp cùng sát nghiệp, ở trên đầu bị 1 cây đinh sắt đóng vào. không ngừng rỉ ra âm độc:
- Út khổ, đưa tay mày anh coi
Cánh tay bị nó cắn trúng đã chuyển sang bầm đen, âm độc của oán xà đang đi vào trong người út khổ. cậu cảm thấy cả người như có 1 con gì đó chạy từ vết thương nhích dần về tim, nơi nào đi qua lập tức tê dại, nặng trĩu. 5 Hải lập tức bắt ấn tam hỏa chỉ về phía con oán xà:
- Cửu thiên trùng địa, tam hỏa chứng pháp, chú thuật khai linh. Hiển Pháp oai thị
Ấn tam hỏa được thi triển ra muốn đốt chết con oán xà đó. nhưng từ bên trong bụi cây Phi Lương cùng với tên Phí n. Phỉ Thiện cùng nhảy ra. Chúng cũng thi triển ấn pháp nhập môn của núi Tả Thiên. hai tay chúng bắt hình câu ấn:
- Cửu Thiên Trùng địa, âm hỏa nhập pháp, minh liễn tịch mị. Đồ Tâm Bức Thị
Ngay cả hai câu chú cũng khác nhau hoàn toàn, ấn của họ cũng là lửa nhưng là âm hỏa. Dùng âm khí mà hỏa thành lửa. 5 Hải bị đánh bật ra ngoài. hai tay tê dại đi vì âm hỏa đốt trúng. Một mình anh 5 không thể đánh lại 3 người bọn kia. Anh ấy nhảy ra một ý tưởng táo bạo, từ trong túi lấy ra đồng xu vàng ném về phía họ:
- Này, của các người đây. Cút đi
Phi lương chụp lấy, chưa vội mừng đã thấy cánh tay đau nhói, cùng cảm giác như bị lông của măng đâm vào. Nhìn kỹ thì đây chẳng phải đồng xu vàng đã bị anh 5 bôi thứ thuốc gì đó vào. Hắn ta đau đớn nhăn mặt lại:
- Mày làm cái gì đó hả, thằng chó?
5 Hải cực kỳ tinh ý, liền đưa ra 1 lọ thuốc và bảo:
- Đồ của tao. thì dù chuyện gì thì nó vẫn là của tao.Bây giờ, tao và mày giao thuốc giải ra.
- Hừ, thế tao để thằng em mày chết thì sao?
- Tất nhiên thì cánh tay, à không, nguyên cả thân thể mày sẽ bị rũ thịt, để tao miêu tả cho kỹ hơn nghe. Đầu tiên da thịt mày mưng mủ. lở loét, kế tới thì gân cơ mày tự đứt, giãn ra. cho tới khi cả người mày chỉ còn lại bộ xương.
Nghe tới thảm cảnh này, Phi Lương mặt hơi tái lại rồi. Hắn nói với 2 sư đệ mới quyết định giao ra thuốc giải. cùng với 1 lá bùa:
- Khi uống thì ngậm lá bùa không được nuốt, mực trên đó tự trôi khi dùng thuốc. Được chưa, thuốc tao đâu
5 Hải cũng tiến tới nhặt lấy đồng xu vàng trước, rồi mới đưa ra thuốc giải:
- Đưa trước để mày cướp đồ tao à, mày nghĩ tao cũng ngu như cái đầu lợn nhà mày sao? Hahaha
Hai bên trao đổi thuốc xong,Khổ Qua được nhét lá bùa vào trong miệng rồi đút thuốc uống vào. Rõ ràng cánh tay đã đỡ sưng tấy hơn, nhưng người cậu lại chuyển sang sốt hừng hực. 5 Hải phát giác đây chẳng phải loại âm hỏa nào cả, vì âm hỏa không thể nào phát ra khí tức này:
- Thằng chó mày lừa tao?
3 anh em núi âm tà ngược lại cười đểu:
- Mày nghĩ là chỉ mình tụi tao mới nhắm tới sao? Nhìn kỹ lại đi
Lá bùa đó được dùng giấy vàng, có dòng pháp chú của núi khác, chứ chẳng phải núi m Tà. Vì núi m tà rõ ràng dễ hiểu, giấy đen mực đỏ. 5 Hải chợt hiểu ra mọi chuyện:
- Là núi Tả Thiên, mày với chúng cấu kết với nhau. Con mẹ chúng mày.
Anh 5 Hải định cõng Khổ Qua chạy thì 4 bóng người lập tức xuất hiện nhảy ra đạp vào người anh ấy. Là Nhất quán, cả 4 người núi Tả Thiên đã phục sẵn. Chỉ chờ có cơ hội can thiệp mà thôi:
- Binh bất yếm trá, có nghe qua câu này chưa Hải? Đồng xu này. giao cho tụi tao đi
5 Hải nhìn đồng xu trong người rồi hét to. ném thẳng nó về phía sau mình:
- Tao không có được thì tụi mày đừng hòng. A A A A
Khi ném đồng xu đó đi, thì Khổ Qua chạy tới thấy đồng xu bị mắc vào vách đất, ở dưới không thấy đáy chỉ toàn là thực vật đan vào nhau. Cậu nhoài người giữ lấy, cành cây đang nắm đột ngột bung rễ ra ngoài. Khổ Qua cùng với đồng xu cứ thế rơi xuống, xuyên qua tán cây. chẳng thấy được rõ bên dưới. 5 Hải hét lên:
- Trời ơi, em tao
Anh 5 Hải nhanh chân muốn lao tới thì bị hai người giữ lấy. mặt mũi của chúng cũng tái lại hết đi. Vì nếu Khổ Qua mà chết thì chúng cũng chẳng thoát được tội.Nhất là người Khổ Qua vẫn còn âm độc. cùng với lửa trong bùa của núi Tả Thiên. Hai bên đừng hòng mà thoát khỏi liên đới.. thằng nào cũng cố giữ bình tĩnh, mà tay đã run, chân đứng không nổi:
- Rơi từ đây xuống, có khi nó. nó..ch…Hế…ếtttt
- Tao cấm mày nói từ đó ( CHẾT). Xuống đó mà tìm. đứng làm gì nữa?
Mà Khổ Qua rơi xuống dưới. may có tán cây đỡ lấy, chân tay lại chẳng bị thương, ngoài trừ vết thương hở. chảy máu hơi nhiều. Cậu bứt lấy đám cỏ mực dưới đất nhai nát rồi đắp vào vết thương cầm máu. Dưới này gần rừng. âm u vô cùng, không thấy được lối đi cụ thể. Thi thoảng lại có tiếng nấc của người vang lên dọa cho Khổ Qua càng thêm hãi. Trong lúc đi dò dẫm, cậu không may hụt chân vào khoảng không rơi xuống thêm lần nữa. May đây chỉ là 1 hố đất. ở dưới đó là lá cây mục. Khổ Qua đưa thứ gì trong tay mình:
- Hức, hức
Một cái đầu sọ người, mà nó hình như là của trẻ con 1 tuổi vì rất nhỏ. Dòm dưới chân mới sảng hồn vì đây đâu đâu cũng là xương mục.cùng với đồ cũ, quần áo đã ủ nát cả rồi. Khổ Qua sợ điếng người, cố bò lên thì lại dẫm trúng chỗ đất mềm,sụt xuống thêm 1 chút nữa. Ở dưới đó lòi ra 1 ổ trứng to bằng trứng gà, lại có đốm li ti. Khổ Qua nhanh nghe thấy tiếng bò sột soạt, cậu lấy đất bôi hết lên người rồi chui vào đống xương, lấy đống quần áo cũ che mình lại toàn bộ. Tiếng động càng lúc càng lớn, cho tới 1 sinh vật chui vào bên trong. Đó là 1 con rết cực to, bề ngang phải bằng bắp chân người lớn, nó thấy động ở tổ thì chạy về thấy bị sụt xuống thì vội vã cụm người lại ôm lấy túi trứng. Khổ Qua như muốn khóc thét. cố gắng không phát ra tiếng động gì nhiều. ấy thế mà cảm giác ngứa ngáy từ dưới chân truyền tới. Nhìn xuống, thì thấy dưới chân mình lại có 1 con gì đó nhơn nhớt, đang bò từ từ lên từ bàn chân, chỉ là 1 con ốc sên. Khổ Qua nhích người xuống thì chạm trúng thứ gì nữa,chỗ cậu đang trốn bị sụt xuống kéo theo người rơi xuống. Con rết lớn kia thấy động, nó rít lên xông tới. Khổ Qua thấy chỗ sụt vẫn chui vào được thì hối hả bò vào cái hang đó. Vì cửa hang quá nhỏ,mà đất đá lại càng lúc càng rơi xuống. Khổ Qua bò được hơn 4m thì ngoi đầu ra khỏi. ở bên ngoài lại là mảnh không khí thoáng đãng. từ đây thấy được đại ngàn xanh mượt ở dưới đầu, Khổ Qua đang ở giữa vách núi, cậu không dám chui ra hết vì sợ rơi ngã. Chưa kịp nghỉ thì tiếng chân rết bò lao xao trên lá. con rết bự đã đuổi tới. Khổ Qua bám vào cây mọc quanh vách núi mà truyền xuống. Cánh tay đau nhức tả không thể xiết, cho tới khi đáp được xuống dưới đất cách cái hang nhỏ kia chừng 5m. Con rết chẳng dám bén mảng tới đây, mà nơi này có dấu vết của 1 di tích của 1 ngôi chùa Nam Tông từ lâu đã bị bỏ hoang. Rất có thể, cái hầm xương cốt trên kia có liên quan tới ngôi chùa Nam Tông này