Chương 3:
Đi phía sau cậu là một sinh vật giống như hình tượng của những con quỷ trong thiên chúa giáo. Nó cao hơn 2 mét, làn da màu xanh đen và có chiếc cánh dơi to lớn ở phía sau. Đôi mắt màu đỏ đậm chiếc mũi to đôi tai nhọn hoắt và chiếc mồm to lớn với hàm răng nanh sắc nhọn vẫn đang nhỏ máu. Nhìn thấy cảnh tượng đấy Tuấn bị dọa đến sắp ngất, tay lái cậu lảo đảo đâm vào vỉa hè ngã nhào xuống đất. Mặc kệ đầu gối chảy máu cậu ngẩng đầu lên, cố gắng gượng cười nhìn vế phía sinh vật to lớn đang đi phía sau.
-"Haha anh bạn, vừa đi lễ hội cosplay về à."
Nói xong câu vừa rồi Tuấn cảm thấy bản thân mình ngu đến mức nào. Trên cơ thể sinh vật kia tràn đầy các viết cắt xé, dòng máu đen ngòm vẫn đang chảy ra không ngừng từ đấy. Kinh khủng hơn là ở phía bụng nó có một lỗ thủng to bằng hai bàn tay, nội tạng đang chảy sệ ra bên ngoài máu tươi chảy cả một mảng đường, nhìn thấy cảnh tượng đấy suýt nữa làm cậu nôn mửa. Dường như bị câu hỏi của Tuấn dẫn động sinh vật từ từ bước lại về phía cậu.
-"Này này, mày đứng im đấy cho tao nếu còn đến gần thì đừng có mà trách tao."
-"Thức ăn..."
-"Thức cái tổ cha mày ấy."
Nghe thấy câu nói phát ra từ miệng của sinh vật, Tuấn có ngu đến mấy cũng biết thằng này đã coi cậu là bữa tối của mình. Cậu vội vã đứng dậy chạy thật nhanh vào trong rừng cây bên đường, vừa chạy vừa quay đầu lại, nhìn thấy sinh vật to lớn kia đang đứng im nhìn theo bóng lưng cậu, nhìn dáng vẻ dường như nó không muốn đuổi theo nữa. Cậu đang định thở phào nhẹ nhõm thì chợt nghe thấy tiếng gầm của nó phát ra.
-"THỨC ĂN.."
Nó gầm lên như tiếng một con dã thú đã bị bỏ đói bao nhiêu năm nay lại nhìn thấy tảng thịt tươi sông ở trước mắt vậy. Hai cánh hơi vỗ, sinh vật to lớn bay lên không trung hai tay nó dơ cao lên đâu và nắm lại với nhau. Rồi theo một nhịp vỗ nữa cơ thể nó bay xuống như một quả đạn pháo, Tuấn có thể nghe thấy những tiếng xé gió do cơ thể nó tạo ra. Chưa kịp suy nghĩ, sinh vật to lớn đã đến gần cậu hai tay to lớn của nó đập mạnh xuống đất, cú đập làm cho mặt đất bị nứt toác ra. Tuy không bị đánh chúng nhưng vì đứng quá gần, lực lượng của cú đập làm cho cơ thể Tuấn bay vọt ra ngoài như đạn pháo, cậu nặng nề đập vào một thân cây to gần đấy.
-"Á.."
Cú va mạnh làm cho xương sườn cậu đứt gãy gần hết, cơn đau khủng khϊếp lan tràn đến khắp cơ thể cậu. Máu tươi từ trong miệng chảy ra thẫm đỏ cả áo. Cơn đau khiến cho ý thức của cậu dần dần mất đi cón mắt sắp đóng lại, cố gắng gượng cậu nhìn thấy sinh vật to lớn đang dần bước về phía mình. Cậu sợ hãi cố gắng cử động cơ thể nhưng không thể được.
-"Xong rồi, không lẽ mình sẽ bị nó ăn thịt hay sao."
Thấy cơ thể không động đậy được, cậu biết hôm nay mình chết chắc rồi. Sự đau đớn kèm theo tuyệt vọng làm cho ý thức cậu dần dần mơ hồ, vào lúc cậu sắp bất tỉnh thì một bóng người đột nhiên từ đâu xuất hiện lao về phía sinh vật to lớn.
-"Ám ma, hôm nay là ngày chết của ngươi."
Người nọ vung cây kiếm trên tay chém về phía sinh vật. Như có gì đó dẫn động thân kiếm của người nọ sáng lên những hoa văn khó hiểu, nhìn thấy các hoa văn đó sinh vật kia vội vàng lùi nhanh lại phía sau nhưng vẫn không thể trốn thoát, một cánh tay của nó đã bị chém rơi xuống đất. Nhìn thấy vậy, Tuấn chỉ biết thì thào hai chữ "thần tiên " rồi liền ngất lịm đi.
Không biết đã qua bao lâu, Tuấn từ trong cơn mê tỉnh lại.
-"Hả, mình vẫn còn sống."
Cảm giác cơ thể mình còn nguyên vẹn cậu cảm thấy khó hiểu, bỗng nhiên một suy nghĩ lóe lên cậu nhớ lại hình ảnh cuối cùng mình nhìn thấy trước khi ngất đi.
-"Thần.... Á.."
Nghĩ đến cảnh tượng một người cầm cây kiếm phát ra phù văn chém dứt cánh tay của con quỷ, cậu vội vàng vùng dậy nhưng chưa kịp đứng lên thì cơn đau kịch liệt đã kéo đến khiến cậu hét thảm lên. Giờ Tuấn mới nhớ rằng mình bị con quỷ đánh bay vào thân cây khiến cho xương sườn đứt gãy gần hết. Vừa rồi bất cẩn cử động mạnh làm các xương gãy đâm vào nội tạng khiến cho vết thương càng nặng thêm. Đang trong đau đớn bỗng có một tiếng nói vang lên
-"Tỉnh dậy rồi hả ?"
Nghe thấy tiếng nói Tuấn mới giật mình, cậu cố gắng gượng ngửng đầu lên nhìn về phía phát ra âm thanh. Đập vào mắt cậu là một trung niên với khuân mặt tái nhợt đầy vết máu. Nhìn bộ dạng người đàn ông thì có vẻ như ông vừa trải qua một cuộc chiến khốc liệt, quần áo ông rách rưới máu đỏ chảy ra ướt đẫm áo.
-"Ông là ai, con quỷ kia đâu rồi."
Tuấn cố gắng lấy hơi nói ra câu hỏi của mình. Nghe thấy câu hỏi người đàn ông không trả lời mà chỉ lẳng lặng nhìn về một phía. Theo ánh mắt của ông ta, Tuấn nhìn thấy một thi thế không đầu với hai tay đứt lìa, dòng máu màu đen nhuộm màu cả một vùng đất. Ở cách đấy không xa là đầu của con quỷ, hai mắt của nó đang trợn tròn lên nhìn về phía cậu. Thấy cảnh tượng như vậy Tuấn cảm giác bữa tối của mình sắp đi ra ngoài, ngoảnh mặt đi nhìn về phía người đàn ông.
-"Nó chết rồi hay sao."