Chương 988: Hiệp hội Hang động (3)

“Rất tiếc nuối, ngươi bỏ lỡ cơ hội này.”

Nói xong, hai người xoay người lại, chuẩn bị đi xuống cầu thang dẫn đến tầng trệt.

Nhìn theo bóng lưng của bọn họ, Lumian hơi ngửa đầu lên:

“Hiệp hội Hang động Trier rốt cuộc định làm gì? Chuyện này tuyệt đối không đơn giản…”

“Đây, có lẽ là một cơ hội, nếu như ta đắc tội Hiệp hội Hang động, Gardner Martin chắc sẽ không để cho ta ở lại khu chợ nữa…”

“Nhiệm vụ trước mắt của ta ở Hội Chữ thập Sắt và Máu là điều tra bí mật suy tàn của gia tộc Sauron và thăm dò dưới lòng đất, tìm kiếm cửa vào Trier của kỷ nguyên thứ tư kia, đều không có liên quan gì đến việc ở lại khu chợ…”

“Chỉ cần thoát khỏi khu chợ, là thoát khỏi tầm mắt của Loki, có thể đi vào trong bóng tối, nhẫn nại chờ đợi…”

“Như vậy, không rõ ta còn có thể tiếp tục hưởng phần lợi nhuận của sàn nhảy Brise nữa không…”

“Nếu như tình huống không đúng thì lập tức truyền tống rời đi…”

Trong dòng suy nghĩ xoay chuyển nhanh chóng, Lumian đột nhiên gõ bàn cà phê ở trước mặt.

Trong tiếc cộc cộc cộc, hắn nhìn theo bóng dáng của Joseph và Rayan, nhếch miệng lên, bình tĩnh hỏi:

“Ai cho phép các ngươi rời đi vậy?”

Joseph và Rayan dừng lại, thong thả xoay người, đồng thời đưa mắt nhìn Lumian.

Lumian lẳng lặng nhìn bọn họ, chưa hề giải thích gì.

Joseph vẫn giữ nụ cười lễ độ mang một chút ngạo mạn và nhìn xuống kia, mở miệng hỏi.

“Ngài Shire, ta nghĩ ta không hiểu ý tứ của ngươi.”

Lúc này Lumian mới thong thả nói ra:

“Ta chỉ cho phép các ngươi tới thăm ta, còn không đồng ý cho phép các ngươi rời đi.”

“Đây là sàn nhảy Brise của ta, không phải nhà của các ngươi, không phải các ngươi muốn đến thì đến, muốn đi là có thể đi.”

Hắn không cố tình sử dụng năng lực khiêu khích, nhưng thái độ, giọng điệu khi nói chuyện và ý tứ thể hiện ra đều tràn đầy khinh bỉ trần trụi, dáng vẻ không sợ các ngươi tức giận.

Rayan luôn có vẻ mặt vô cảm híp mắt lại, xoay người, tiếp tục đi về đầu cầu thang, hoàn toàn phớt lờ lời nói mới vừa rồi của Lumian.

Joseph với mái tóc màu nâu tóc màu nâu liếc nhìn Rayan, ánh mắt lóe lên, chưa hề ngăn cản.

Lumian không chút hoang mang rút súng lục ra, bóp cò súng về phía cầu thang, không hề do dự và chần chừ.

Đoàng, Rayan dừng bước chân.

Hắn chậm rãi xoay người lại, ánh mắt giống như có lực áp bách mang tính thực chất nhìn Lumian.

Trong một túi áo của Christo có động tĩnh rõ ràng, vẻ mặt của hắn lập tức trở nên khó coi lại cảnh giác, ngửi được khí tức nguy hiểm chạm vào là nổ.

Lumian giống như không hề cảm nhận được gì, cầm khẩu súng lục kia, thành khẩn nói lời xin lỗi:

“Ngại quá, ta cầm súng trái phép.”

Khi nói chuyện, hắn nhìn lại Rayan và Joseph, trên mặt mang theo ý cười nhàn nhạt, không hề sợ hãi gì.

Nụ cười lễ độ giả tạo của Joseph cuối cùng không giữ tiếp được nữa, ánh mắt như ưng, tương đối sắc bén nhìn Lumian, giống như đang đánh giá ý chí, lòng tin và thực lực của trùm băng đảng xã hội đen này.

Lumian rất muốn thốt ra một câu “Nhìn cái gì vậy, muốn đánh thì đánh, không đánh chính là chịu thua” để triệt để chọc giận hai liên lạc viên của Hiệp hội Hang động Trier này, nhưng cân nhắc đến Chuột Christo còn đang ở đây, nên bỏ qua tính toán này.

Như vậy sẽ khiến cho hắn bộc lộ ra đang cố tình khiêu khích chứ không phải định thăm dò mục đích chân thật của họ, sau đó không dễ giải thích cho Gardner Martin Nhà âm mưu đương nhiệm hoặc đã từng này.

Ánh mắt của hắn không hề dao động đối diện Joseph, Rayan, tay phải cầm khẩu súng lục, nhẹ nhàng xoay ổ quay.

Qua mười mấy giây đồng hồ sau, ngay khi Chuột Christo đang đổ mồ hôi trên trán, Joseph lại một lần nữa nở nụ cười, lễ độ hỏi:

“Vậy hiện giờ bọn ta có thể rời đi chưa, ngài Shire?”

Hả, đây là thấy được ý đồ chân chính bới lông tìm vết, định ra tay của ta rồi sao? Kiêu ngạo và tự tôn của ngươi đâu? Lumian cười thầm, dùng giọng điệu có thể tức chết người nói:

“Còn không được.”

Rayan chợt tiến lên một bước, nhưng bị Joseph chặn lại đằng sau.

Người đàn ông có không ít tàn nhang, tóc màu nâu mắt màu nâu này khẽ nâng cằm lên, nhìn Lumian hỏi:

“Bọn ta cần phải làm gì mới có thể nhận được sự cho phép của ngươi đây?”

Lumian hơi thất vọng cười nói:

“Trả lời câu hỏi vừa rồi của ta, tại sao muốn mời ta và Christo gia nhập Hiệp hội Hang động? Ta không nhớ mình có sở thích thăm dò hang động nghiên cứu hang động.”

Joseph yên lặng vài giây mới đáp:

“Nhà mạo hiểm hang động trong hiệp hội bọn ta đã từng gặp Christo nhiều lần ở trong lòng đất, chú ý tới hắn có hiểu biết rất không tệ đối với Trier dưới lòng đất, hình như biết được không ít con đường bí mật, như vậy phù hợp với điều kiện để mời gia nhập Hiệp hội Hang động bọn ta.”

Chuột Christo không có nghi vấn gì với lời giải thích này, tuy rằng hắn xuống dưới lòng đất chủ yếu là vì buôn lậu, nhưng không có con đường buôn lậu nào hoàn toàn được che giấu, luôn sẽ phải đi qua đường hầm và quặng mỏ được một vài nhà mạo hiểm hang động, lũ cảnh sát mỏ đá biết đến. Trong quá trình này, khó tránh khỏi sẽ gặp phải một vài ‘người qua đường’ hoặc là bị ‘người qua đường’ nhìn trộm từ xa.