Lumian nở nụ cười:
“Hắn khả năng không có Lie, nhưng vị Tà Thần được hắn tín ngưỡng kia lại nắm giữ lĩnh vực Thầy bói, là một trong những Người không mặt lợi hại nhất, chỉ cần nắm giữ nghi thức ma pháp tương ứng, hoàn toàn có thể thỉnh cầu thần thay đổi ngoại hình dung mạo của mục tiêu cụ thể.”
Cái này giống như thành viên của Hội Tarot có thể dùng danh nghĩa của ngài Kẻ Khờ để kêu gọi sinh vật Linh giới vậy.
“Thông qua nghi thức ma pháp có liên quan của Người không mặt, chế tạo ra một thế thân, còn bản thân thì âm thầm theo dõi… Nhưng vì sao hắn lại không trực tiếp thay đổi ngoại hình của bản thân chứ, sao cứ phải chơi một thế thân? Như vậy chúng ta vốn không tìm thấy hắn được!” Franck nghĩ đến một khả năng nguy hiểm.
Lumian gật đầu:
“Nếu như kẻ ở bệnh viện tâm thần Delta kia thật sự là thế thân, như vậy đã nói lên hắn đại biểu cho cạm bẫy, cố ý dùng để câu chúng ta, còn I Know Someone thì chắc chắn sẽ chú ý chặt chẽ đến kết quả sau cùng.
“Do đó, hoặc là nguy hiểm thật lớn ẩn giấu bên trong thế thân kia không chỉ sẽ kéo kẻ truy bắt cùng chết, còn có thể tạo ra động tĩnh không nhỏ, hoặc là khoảng cách giữa hai bên rất gần hoặc là có liên hệ thần bí học.”
“Loại khả năng đầu tiên thì không cần phải lo lắng, có một quý cô lớn mạnh nào đó sẽ đề phòng sự cố ngoài ý muốn, còn những khả năng sau đó, phải dựa vào Franck ngươi…”
Nếu như kẻ ở bệnh viện tâm thần Delta kia chính là I Know Someone, vấn đề càng đơn giản.
…
Đêm khuya, trong căn phòng của tòa nhà phụ dựa vào sườn đông của ba tầng bệnh viện tâm thần Delta.
Một cặp kính gọng vàng được đặt trên tủ đầu giường, phản chiếu một ít ánh trăng lọt vào phòng, còn bệnh nhân ở trên giường thì đang say giấc nồng.
Đột nhiên, một bóng người màu đen mở cánh cửa phòng nặng nề có song sắt và cửa sổ ra, không tiếng động đi đến.
Hắn rất có lễ phép cầm tay nắm cửa, nhẹ nhàng đóng cửa phòng lại, ngăn cách tất cả động tĩnh.
Toàn bộ không gian bên trong đều giống như bị phong bế.
Lumian lợi dụng năng lực của kim cài áo Tử Tế vặn vẹo động tác đóng cửa, biến nó thành phong bế cả căn phòng.
Hoàn thành xong chuyện này, hắn dựa vào Lie đã thay đổi dung mạo không lập tức phát động công kích với bệnh nhân đang nằm ở trên giường, mà đi tới bên cạnh, từ trên cao nhìn xuống đối phương.
Bệnh nhân kia vẫn nhắm chặt hai mắt, duy trì trạng thái ngủ say, hình dáng ngũ quan và kiểu tóc màu tóc thật sự đều thuộc về I Know Someone.
Thấy tên này không hề phát hiện ra sự xâm nhập của mình, vẫn đang ngáy o o, Lumian bắt đầu tin tưởng hắn là một thế thân.
Dựa theo những lời miêu tả ở trong thư của quý cô Pháp sư, I Know Someone ít nhất là Nhà thôi miên danh sách 6 của con đường Bác sĩ tâm lý, có khả năng nhỏ là Người mộng du danh sách 5, người phi phàm ở trên con đường này, cho dù danh sách nào đều vô cùng am hiểu quan sát, không có khả năng bị người đi đến bên cạnh như vậy rồi còn ngây thơ không biết, ngủ rất thơm.
Vấn đề hiện giờ ở chỗ, thế thân như vậy khiến cho người ta hoàn toàn không nhận ra được cạm bẫy ở đâu.
Ánh trăng ảm đạm xuyên qua rèm cửa sổ chiếu rọi xuống, bệnh nhân ở trên giường đột nhiên mở mắt ra.
Trong đôi mắt màu nâu vàng kia lập tức phản chiếu ra bóng dáng của Lumian.
Gần như là đồng thời, Lumian lại nhìn thấy hư không u ám, nhìn thấy bầu trời đầy sao như vô số ánh mắt đang chớp lên, nhìn thấy cánh cửa vô hình được tạo thành từ ký hiệu thần bí sống lại.
Dưới đáy lòng hắn, ở bên tai hắn vang lên một giọng nói như thể đến từ chỗ sâu hư không và ngọn nguồn của tâm linh:
“Đi xuyên qua đi, xuyên qua cánh cửa vô hình này, ngươi có thể nhận được thay đổi về sinh mệnh, nhận được tri thức vô cùng vô tận…”
“Mỗi người đều có thần tính, đều có thể nghe thấy âm thanh phát ra từ căn nguyên của thế giới này, nếu như ngươi muốn nghe rõ ràng, phải mở cánh cửa vô hình này, bước vào trong đó…”
Đầu của Lumian bắt đầu co rút đau đớn, nhìn thấy cánh cửa vô hình kia chậm rãi mở ra, cảm giác mỗi một từ trong giọng nói này đều đang diễn biến thành sinh vật quái dị còn sống ở trong lòng mình.
Giọng nói kia lại vang lên, mang theo vài phần mê man, mang theo vài phần nghi ngờ, ở đó lẩm bẩm:
“Tận cùng của thế giới ở nơi đâu, dáng vẻ ban đầu của vũ trụ là như thế nào…”
“Người sáng tạo ra tất cả là vị thần nào đây, là ai sáng tạo ra thần…”
“Dáng vẻ ở bên ngoài vũ trụ ra sao, thế giới khác có gì khác biệt…”
“Điểm khác biệt giữa nhân tính và thần tính ở đâu, nhận thức đầy đủ đối với bản thân là nhân tính hay là thần tính…”
“Đường ranh giới giữa điên cuồng và lý trí ở nơi nào, chốn đi về cuối cùng của mỗi một sinh linh đều là điên cuồng hay sao…”