Chương 947: Tà ác thuần khiết (2)

Hơn chín giờ sáng, Lumian hoàn thành xong rèn luyện ăn xong bữa sáng phát hiện mình được rảnh rỗi khó có.

Bên chỗ Hội Chữ thập Sắt và Máu kia phải chờ đợi đến lần mời tiếp theo của Poufer Sauron; phương hướng tổ chức Tội nhân cần phải nhẫn nại thu thập thông tin, không kinh động đến người đàn ông thần bí ngẫu nhiên đến thăm hỏi; chuyện có liên quan đến Hugues Artois, Anthony Rhett sẽ phụ trách, còn chưa đến mức cần đến sự hỗ trợ của hắn; điều tra về Hội Phúc Lạc, hắn tạm thời không tiện lại âm thầm đi theo Franck nữa, bởi vì đối phương phải tiếp xúc với người của giáo phái Ma Nữ; tòa lâu đài cổ của Loki và manh mối về I Know Someone, phương hướng điều tra đã có, nhưng còn thiếu đột phá chân chính.

Lumian nghĩ tới nghĩ lui, cảm thấy chuyện trước mắt có thể làm lại nên làm nhất là nhập vai Kẻ phóng hỏa, nhưng khu chợ đang trong giai đoạn nhạy cảm, không biết có bao nhiêu người địa vị cao đang nhìn chằm chằm vào, hắn phải tìm kiếm cơ hội đủ bảo đảm.

Nếu không tranh thủ thời gian rảnh rỗi báo cáo công việc cho K tiên sinh, hỏi thử xem hắn có nhiệm vụ nào thích hợp nhập vai Kẻ phóng hỏa để cho ta làm không… Trong dòng suy nghĩ thay đổi nhanh chóng, Lumian đi ngang qua sàn nhảy Le Moulin ở đầu bên kia con phố loạn.

Nơi đây xem như là sản nghiệp của hắn, trước mắt giao cho thợ săn tiền thưởng Lugano Toscano và Lewis của băng đảng Savoie quản lý.

Lumian ngẫm nghĩ vài giây, đi vào sàn nhảy Le Moulin.

Lúc này sàn nhảy còn chưa mở cửa buôn bán, mỗi một nhân viên phục vụ đều cung kính chào hỏi Lumian nhưng không dám đến gần hắn.

Lumian đã nhanh chóng nhìn thấy Lugano Toscano kia, vị thợ săn tiền thưởng có ngũ quan đoan chính, mày rậm mắt to, dáng người khôi ngô này vẫn mặc bộ vest rẻ tiền kia, đội mũ dạ màu đen.

Hắn cầm một quyển tạp chí, cười nghênh đón Lumian:

“Thủ lĩnh, sao ngươi lại đến đây vậy?”

Lumian chưa trả lời, ánh mắt rơi lên trên tay Lugano:

“Ngươi đang đọc tạp chí gì vậy?”

“‘Y học cơ sở’.” Lugano lấy lòng chìa quyển tạp chí trong tay tới trước.

Y học cơ sở… Lumian nhướn mày:

“Sao ngươi lại đọc tạp chí này vậy?”

Nếu như là “Sổ tay cấp cứu”, hắn còn có thể hiểu được.

Lugano cười tươi đầy mặt đáp lại:

“Danh sách sau của ta là Bác sĩ, tuy rằng ma dược sẽ trực tiếp cho ta năng lực phi phàm tương ứng, nhưng nắm giữ được nhiều tri thức y học hơn, mới có thể hỗ trợ ta phát huy năng lực càng tốt hơn, hơn nữa, ta còn định đóng giả làm bác sĩ chân chính để kiếm tiền.”

Phương pháp nhập vai chó ngáp phải ruồi… Bác sĩ… Một suy nghĩ lóe lên trong đầu Lumian, hắn mở miệng hỏi:

“Ngươi đã từng nghe nói đến phẫu thuật cắt bỏ thùy trán chưa?”

Lugano cảm thấy kỳ quái liếc nhìn Lumian:

“Ngươi cũng nghe nói đến thủ thuật này à?”

Sau khi đáp lại theo bản năng, hắn lại nở nụ cười nói:

“Không hổ là ngươi, học thức uyên bạc, sở thích rộng rãi, kể cả phẫu thuật tiên tiến nhất như vậy đều biết rõ.”

“Xem ra ngươi rất hiểu biết về nó.” Lumian cắt ngang nịnh bợ của Lugano.

Lugano nhanh chóng gật đầu:

“Ta đã từng đọc được nó ở trên một vài tạp chí, có bác sĩ cho rằng bản chất của thủ thuật này là phá hư đầu óc của bệnh nhân, hơn nữa còn là thủ thuật không thể đảo ngược, nói cách khác, nó trông có vẻ như trị bệnh điên cho người bệnh, nhưng lại khiến cho người bệnh trở nên ngu si, vĩnh viễn bình tĩnh, không còn dao động cảm xúc nữa.”

“Bọn họ cảm thấy, nếu như không sử dụng đến phương án điều trị phẫu thuật này, bệnh điên còn có hy vọng thông qua phương pháp khác để chuyển biến tốt, nhưng một khi ngu si, vậy không còn cách nào để chữa trị được nữa.”

Intis vẫn còn có không ít bác sĩ có trình độ học vấn cao, lại có gan nói ra lời nói thật, đạo đức nghề nghiệp không tệ… Lumian âm thầm gật đầu.

Sau khi xác nhận Lugano có hiểu biết nhất định đối với giới y học, hắn hỏi giống như đang nói chuyện phiếm:

“Gần đây có án lệ y học kỳ quái nào không?”

Lugano cẩn thận hồi tưởng một lúc, chậm rãi lắc đầu nói:

“Không có án lệ nào kỳ quái cả.”

Lumian đang định thay đổi đề tài, Lugano lại bổ sung thêm:

“Nếu như thật sự nói là kỳ quái, gần đây có một phong tục dân gian lưu hành ở trên phạm vi nhỏ trái lại rất kỳ quái.”

“Phong tục dân gian có liên quan đến y học sao?” Lumian giải đọc ý tứ ẩn giấu trong lời nói của Lugano.

Lugano với mái tóc màu nâu mắt màu nâu cười đáp lại:

“Xem như là vậy.”

“Đại khái chính là một vài dân thành thị ở Trier cảm thấy máu của tử tù chảy xuống mang theo sức mạnh sinh mệnh cuối cùng cứng rắn nhất, nếu như dùng bánh mì thấm vào để ăn, có thể chữa trị rất nhiều tật bệnh, chuyện này khiến cho không ít bác sĩ chuyên ngành vô cùng tức giận, họ gọi đó là một loại hoài cổ, hành vi ngu xuẩn máu tanh, so sánh ra, đi đến nhà thờ khẩn cầu che chở khả năng càng có tác dụng hơn chút.”