Chương 926: Ác liệt (3)

Hơn nữa, thuật gọi hồn còn là phép thuật do lũ người này bán cho Aurora.

Chết tiệt!

Mỗi một kẻ, trong lũ người này, đều đáng chết!

Bọn chúng đáng phải chịu, cách chết, bi thảm nhất!

Tuy rằng suy nghĩ tràn ngập đơ cứng, nhưng lửa giận nơi đáy lòng Lumian cuối cùng vẫn bùng nổ lên, nó thiêu đốt tinh thần của hắn, lan tràn về phía máu thịt.

Hắn không khống chế nữa, cho dù dưới bị quấy nhiễu liên tục cũng không cách nào khống chế được nữa.

Ngọn lửa màu đỏ đậm bắt đầu từ trong cơ thể của Lumian tỏa ra ngoài, các đường gân màu đỏ thật nhỏ hiện lên ở trong ánh mắt của Lumian, tràn đầy màu máu dữ tợn.

Đây là điềm báo mất khống chế, nếu như luôn luôn tiếp diễn như vậy, hắn sẽ chân chính mất khống chế.

Nhưng mà Lumian không hề sợ hãi, thậm chí còn chủ động phối hợp.

Cho dù ta, mất khống chế trở thành quái vật, biến thành, đồ điên, cũng phải, kéo các ngươi, lũ người này, cùng nhau, rơi vào vực sâu!

Dựa vào phản ứng theo bản năng của thân thể, ngọn lửa màu đỏ đậm lan tràn ra bốn phương tám hướng, thiêu đốt oan hồn này, thiêu đốt đồ dùng trong nhà, tạo ra một trận hỏa hoạn.

Đáng tiếc, nó không có tác dụng quá lớn đối với Loki không biết đang ẩn nấp ở chỗ ào và con rối hóa oan hồn, trong thời gian ngắn, ngọn lửa còn không thiêu đốt được đến trình độ kia.

Tác dụng duy nhất của nó là khiến cho giọng nói rất có sức quyến rũ kia dừng lại hai giây, sau đó hắn mới một lần nữa cười nói:

“Vô dụng thôi, ta biết rõ, ngươi chủ yếu định dựa vào ngọn lửa để xin giúp đỡ từ bên ngoài chứ không phải dùng để công kích ta, nhưng trước đó ta đã lừa gạt Hidden Blade, nói là tăng nhanh tiến độ, nhưng thật ra thì là mượn dùng sức mạnh của màn sương mù màu xám để chế tạo hoàn cảnh đặc thù, phong bế thông tin của nơi đây.’

“Nếu như ngươi toàn lực làm ra, quả thật có thể phá vỡ cách trở của sương mù còn sót lại, dù sao ta không thể thỉnh cầu nhiều sức mạnh lắm, nhưng mà hiện giờ, vô dụng thôi.”

Loki vừa dứt lời, đã có một luồng khí tức điên cuồng, khủng bố, thô bạo, khoa trương vọt ra từ trên thân Lumian, trực tiếp phá tan cách trở của màn sương mù nhàn nhạt, vọt thẳng lên trên bầu trời.

Kèm theo khí tức điên cuồng thô bạo này vọt ra khỏi màn sương mù màu xám nhàn nhạt, toàn bộ số 6 phố áo khoác trắng đều có vẻ rung chuyển rất nhẹ, như thể nhận lấy kinh sợ.

Trong các căn phòng khác nhau thuộc tòa nhà này, thân thể của một nhóm người đã ngủ say vô ý thức run rẩy lên, rơi vào trong một cơn ác mộng màu máu, những người còn chưa ngủ thì nghi ngờ mờ mịt liếc nhìn xung quanh, giống như quay trở về thời kỳ vài năm trước khi mà rào chắn ở khắp nơi, thỉnh thoảng có tiếng súng vang pháo kêu.

Chếch ở bên dưới nhà trọ kia chỗ Franck, trên giường ngủ trong một gian phòng yên tĩnh, một người đàn ông vốn hai mắt nhắm nghiền giống như đang ngủ đột ngột ngồi phắt dậy, vừa cảnh giác lại e sợ ngẩng đầu lên, nhìn về phía ngọn nguồn của khí tức khủng bố.

Cùng lúc đó, bên trong khu vực làm việc của tòa án tôn giáo khu chợ dưới lòng đất của nhà thờ St. Robert.

Angoulême de François đang trực đêm đột ngột đứng lên, chạy về chỗ phong ấn những vật phẩm thần kỳ này, định tăng năng lực đối phó với ngoài ý muốn và tai họa của bản thân lên trong thời gian ngắn.

Trong căn phòng khác, nhóm người Imré và Valentine cũng cảm thấy khí tức thô bạo giống như đang chấn động toàn bộ Trier kia, có người run rẩy, có kẻ trắng bệch mặt.

Phen này càng khiến cho bọn họ cảm thấy sợ hãi hơn cả trận tai họa cây Ám Ảnh kia.

Nhưng bọn họ đều không đứng thẳng bất động, người thì trực tiếp chạy ra khỏi phòng, hội họp với Angoulême, người thì dang hai tay ra, dồn dập ca ngợi Mặt Trời, sau đó chạy như điên ra đằng trước nhà thờ St. Robert.

Số 11 phố nước suối ở khu đường kỷ niệm.

Gardner Martin đang vuốt ve một bộ áo giáp toàn thân hơi cau mày lại, nghi ngờ đưa mắt nhìn về phía khu vực Đông Nam.

Hắn cảm giác nơi đó có thứ gì đó đang kêu gọi mình, mơ hồ khiến cho máu của hắn càng nóng rực hơn chút.

Ở sâu trong lòng đất Trier, Olson giống như con gấu đói luôn xách theo một hộp da cỡ nhỏ màu nâu kia chợt vểnh tai, lắng nghe động tĩnh ở bên trên cách đó không xa.

Nơi đó lại truyền đến tiếng chém giết và tiếng hò hét như có như không.

Ánh mắt của người giám sát hội Chữ thập Sắt và Máu này thoáng chốc trở nên hung tàn và điên cuồng, hắn chìa tay phải ra, ấn xuống một cái trên cổ.

Nơi đó có một sợi tơ mảnh nhỏ đến không thể nhận ra hiện lên rồi lồi ra, thẩm thấu máu màu lửa.

Ở trong khu đảo chính giữa sông Sorenzo, nhà thờ Thánh Geneviève của giáo hội Mặt Trời Vĩnh Hằng nằm ở đây vốn đã chìm trong bóng tối, chỉ có gác chuông bên cạnh còn sót lại ánh đèn đuốc, mà giờ phút này đây, nhà thờ đang ngủ say này đột nhiên sáng lên một chút ánh mặt trời xán lạn.