Chương 918: Cảm giác trì trệ (2)

Đây là kết luận không thể rút ra được bằng cách quan sát vận thế, Loki có năng lực phản bói toán rất mạnh tự nhiên là sau khi làm ra quyết định mới khiến cho vận mệnh phát sinh biến hóa tương ứng.

Sau khi lẻn đi một lúc, Franck đột nhiên cảm thấy tấm gương ở trong tay mình trở nên lạnh như băng.

Nàng lợi dụng mắt nhìn được trong bóng tối, xuyên qua bóng tối, nhìn thấy tấm gương kia trở nên mù mịt, giống như bị rỉ sét, lại giống như chìm vào dưới đáy hồ băng.

Shire bị tập kích rồi? Franck căng thẳng trong lòng, tăng nhanh tốc độ.

Khi nàng đuổi tới con phố loạn, vừa vặn nhìn thấy ngọn lửa đang lan tràn, một bóng dáng liên tục thoáng hiện ở trong đỏ đậm, thỉnh thoảng há miệng, phát ra tiếng đoàng.

Âm thanh đó thật sự rất giống với tiếng súng nổ, dọa sợ những người bán hàng rong và người đi đường tránh ra thật xa, cho rằng lại có băng đảng xã hội đen đấu súng dữ dội.

Còn Lumian vô cùng khó khăn tránh né, có hai lần thậm chí không thể thành công, bị viên đạn không khí xẹt qua thân thể, để lại vết thương rõ ràng.

Nhưng có thể nhìn ra, bóng dáng kia không hề định chân chính làm bị thương hắn, giống như đang lo lắng một tiết điểm nào đó tiến đến trước, hành vi như vậy sẽ khiến cho khống chế của bản thân xảy ra vấn đề.

Franck thấy Lumian tạm thời không có chuyện lớn gì, không tiếng động thở phào nhẹ nhõm, nàng ẩn mình vào trong bóng tối, vừa tiến đến gần khu vực chiến đấu vừa lấy một tấm gương ra.

Sau khi kéo gần khoảng cách, nàng thoát khỏi bóng tối, nhắm gương vào ngay các ngọn lửa kia, cũng để cho tay phải bao trùm lên một loại lửa đen giống như không có nhiệt độ.

Đợi đến khi bóng dáng kia thoáng hiện ở trong khu vực tấm gương chiếu tới, Franck lập tức chìa tay phải sờ lên trên mặt gương.

Trong im hơi lặng tiếng, bóng dáng kia bùng cháy lên ngọn lửa tối đen.

Hắn nhanh chóng trở nên mỏng đi, hóa thành một người giấy được cắt xén tinh xảo.

Một người đàn ông mặc bộ vest màu đen ngoại hình phổ thông lạ thường xuất hiện ở trong đám người ở ngoài mười mấy hai mươi mét.

Vào lúc này, suy nghĩ của Lumian không còn trì trệ nữa, thân thể cũng thoát khỏi cứng ngắc kia.

Toàn thân hắn đột nhiên biến mất, xuất hiện ở bên cạnh kẻ địch nghi ngờ là Loki, khoảng cách giữa đôi bên không cao hơn bảy mét.

Lumian lập tức phát ra âm thanh:

“Hừ!”

Một tia sáng màu trắng bắn ra từ trong lỗ mũi hắn, nhắm thẳng vào người đàn ông có mái tóc màu đen mắt màu lam bình thường không có gì lạ kia.

Cùng lúc đó, Franck rất phối hợp ngưng tụ ra một thanh trường thương bông tuyết trong suốt, ném vào khu vực chỗ mục tiêu.

Băng sương màu trắng cấp tốc lan tràn ra ngoài từ chỗ mặt đất bị trường thương đâm trúng, khiến cho mọi người ở xung quanh cảm nhận được rét lạnh, thân thể xuất hiện cứng ngắc nhất định.

Đúng lúc này, một người qua đường với khuôn mặt gầy gò có mái tóc màu nâu mắt màu nâu chặn ở bên cạnh người đàn ông nghi ngờ là Loki, bị tia sáng màu trắng do Lumian chế tạo ra bắn trúng.

Hắn không hôn mê, hắn như không hề có việc gì, ánh mắt đờ đẫn hát ra một điệu Aria:

“Ôi, Mặt Trời của tôi!”

Trong phút chốc, trong đầu mấy người Lumian và Franck giống như có một vầng mặt trời nhô lên, chiếu vào ánh mắt của bọn họ làm chúng không mở ra được, ý niệm cũng trở nên thiếu sinh động.

Hai người theo bản năng né tránh, hoặc trốn trong cái bóng đồng thời để cho bên ngoài thân bao trùm lên một tầng băng sương trong suốt lại chắc chắn, hoặc trực tiếp lăn đến bên đường, cũng sử dụng khuôn mặt Niese thay đổi ngoại hình.

Đợi đến khi ánh mặt trời lùi đi, bọn họ đều không nhìn thấy người đàn ông nghi ngờ là Loki và người qua đường hát ra điệu Aria đâu nữa.

Những người bán hàng rong và người đi đường ở nơi xa sợ hãi nhìn về phía này, người ở gần hơn một chút thì nhắm chặt mắt lại, nước mắt tuôn rơi.

Lumian cực kỳ nhanh chóng nhìn quanh một vòng, chỉ thấy mấy ngọn đèn đường khí đốt rải rác và ngọn lửa màu đỏ đậm vẫn đang thiêu đốt chiếu rọi xuống, đám đông đang chuyển động ở nơi xa, nhưng không có ai dám tới gần, một nhóm gần nhất kia cũng bởi vì kích thích của ‘vầng mặt trời’ nên không mở mắt ra được.

Dưới cảnh tượng như thế, cho dù là người đàn ông nghi ngờ là Loki hay là người qua đường hát ra điệu Aria, đều không thể tìm kiếm ra tung tích.

“Đù má nó, chạy mất như vậy?” Lumian vừa vội vừa giận, không nhịn được mắng một tiếng.

Như này còn chưa phải giao chiến chân chính trên ý nghĩa đâu, đã bỏ chạy rồi?

Một kích không trúng, lập tức thoát khỏi va chạm?

“Đù má, hắn cầm tinh con chuột sao? Không chỉ trơn bóng không lưu dấu tay, hơn nữa vừa có gió thổi cỏ lay đã bỏ trốn không thấy bóng dáng đâu nữa!” Franck vừa đến gần Lumian, vừa dùng ngôn ngữ kỳ quái, giống như gắng gượng phiên dịch lại để mắng: “Người phi phàm con đường thầy bói và kẻ trộm cắp không hổ là con đường lân cận có thể trao đổi, phong cách cũng quá giống đi?”