Chương 892: Lại kêu gọi u ảnh khôi giáp (2)

Trong ánh nến dựng đứng, cánh cửa hư ảo phủ kín hoa văn thần bí được phác họa ra, u ảnh mơ hồ mặc áo giáp tối đen giống như vảy cá kia đi ra.

Giống như lần trước, trên mỗi một tấm vảy kia đều giống như khóa lấy một gương mặt, gương mặt thuộc về các sinh vật khác nhau.

Thật sự là giáp vảy cá… Franck nhìn không dời mắt, vừa chờ mong lại thấp thỏm.

Chuyện này khiến cho nàng đều quên đi mất bất an đang tràn ngập xung quanh và ác ý rõ ràng phát ra từ u ảnh khôi giáp.

Lumian nhìn u ảnh khôi giáp, dùng ngôn ngữ Hermes nói:

“Ta thực hiện khế ước, hiến tế cho ngươi vàng có giá trị 100000 pelkin.”

Nói một cách thẳng thắn, hắn hơi nghi ngờ điểm vàng có giá trị 100000 pelkin này, bởi vì tỷ giá trao đổi từ pelkin sang vàng có dao động nhỏ bé, do đó, hắn hoàn toàn không thể xác định được là chuẩn bị theo tỷ giá trao đổi lúc ký kết khế ước hay là lấy tình huống hiện tại để suy xét, đành phải đổi thêm vàng giá trị 1000 pelkin để dự phòng.

Theo lời nói của Lumian vừa dứt, các thỏi vàng trang sức vàng được đặt ở trên tế đàn đột nhiên vỡ vụn ra, hóa thành vụn vàng nhỏ bé, bay về phía cánh cửa thần bí hư ảo.

Phần lớn chúng nó rơi lên trên thân u ảnh khôi giáp, có một số ít xuyên qua cánh cửa hư ảo rộng mở, không biết đi đâu.

Ngoài mặt áo giáp tối đen giống như vảy cá của u ảnh khôi giáp có gần một phần năm chậm rãi nhiễm lên màu vàng, không còn âm trầm ảm đạm nữa, trở nên thần thánh trong suốt.

Franck nhìn xem trợn trắng mắt.

Một vài truyền thuyết và danh từ thuộc về thế giới ban đầu lóe lên trong đầu nàng, không tiếng động lẩm bẩm:

“Đây là, tái tạo kim thân?”

Kim thân ở trong trí nhớ của nàng có ý chỉ phấn vàng hoặc lá vàng che phủ ở bên ngoài tượng thần, có khi cũng biểu thị thân hình đặc thù của người có thần tính hoặc là có thành tựu, biểu hiện của u ảnh khôi giáp này giống như là một bức tượng thần rách nát một lần nữa tô lên phấn vàng cho mình vậy.

Đợi đến khi vàng ở trên tế đàn biến mất toàn bộ, Lumian cảm thấy khế ước đã nhận được thực hiện hoàn chỉnh.

Hắn nắm lấy cơ hội, dùng ngôn ngữ Hermès hỏi hộ Franck:

“Ngươi đến từ đâu?”

U ảnh khôi giáp mở miệng, giọng nói trầm thấp uy nghiêm nhưng u ám mơ hồ nói một câu.

Nhưng mà Lumian không hề nghe hiểu, chỉ có thể hơi mờ mịt nhìn u ảnh khôi giáp đi về sau cánh cửa hư ảo.

Đợi đến khi nghi thức kêu gọi triệt để kết thúc, Lumian nghiêng đầu nhìn sang Franck, phát hiện người đồng bạn này đang suy nghĩ xuất thần, nhíu mày, vẻ mặt mê man.

Một ý tưởng lóe lên trong đầu, hắn nói:

“Ngươi nghe hiểu câu trả lời của u ảnh khôi giáp hả?”

Franck thong thả gật đầu:

“Ngôn ngữ hắn dùng rất giống với ngôn ngữ của cố hương ta.”

“Lời hắn nói là…”

Franck khựng lại, vừa mờ mịt lại nghi ngờ nói như lẩm bẩm:

“Huyết thiên tử nhiễu loạn địa phủ, Minh đạo nhân xả thân nhập sông.”

Tuy rằng Franck đang nói bằng ngôn ngữ Intis, nhưng Lumian vẫn nghe đến mơ hồ, hoàn toàn không rõ nó có ý tứ gì.

Hắn nhìn quanh một vòng, thấy ở xung quanh kiến trúc bị thiêu hủy này vẫn yên tĩnh như trước, không có gì khác thường, nên mới mở miệng nói:

“Có thể giải thích một chút không?”

“Thiên tử hơi tương đương với hoàng đế, đạo nhân, ừm, ngươi coi như là người phi phàm lợi hại đi.”

“Ý tứ đại khái của cả câu là, hoàng đế lấy Huyết sắc làm danh hiệu phá hư địa ngục, dẫn đến nhiễu loạn, còn đạo sĩ lấy Minh giới làm danh hiệu, ờm, người phi phàm lợi hại, bỏ qua sinh mệnh của bản thân, tiến vào trong một nhánh sông nào đó, mục đích hẳn là phong ấn hoàng đế kia.”

Hoàng đế lấy Huyết sắc làm danh hiệu… Lumian kinh hãi trong lòng: “Huyết hoàng đế?”

Hắn đột nhiên hồi tưởng lại những hình ảnh đã nhìn thấy ở trong suối phu nhân Samarie:

Bóng dáng mơ hồ của Huyết hoàng đế thiêu đốt lên ngọn lửa vô hình, áo giáp nhuốm máu lại rách nát; quá trình dòng nước đen kịt lặp đi lặp lại lùi về con suối lại trào ra dũng mãnh; dòng nước như vậy kết hợp với sương mù mờ nhạt, biến thành nước suối nhợt nhạt; vào thời điểm sau cùng tàn ảnh của Alista Tudor bị sức mạnh kỳ dị kéo vào chỗ sâu của con suối, đôi bên giống như còn đã xảy ra tranh đấu kịch liệt…

Theo miêu tả của Franck, Lumian đã có suy đoán mới đối với câu nói kia của u ảnh khôi giáp và cảnh ngộ của mình.

Hắn như có đăm chiêu nói với Franck:

“Ta hoài nghi Huyết thiên tử ngươi nói chính là tàn ảnh của Huyết hoàng đế Alista Tudor.”

“Nhưng mà vì sao tàn ảnh của Huyết hoàng đế lại sẽ chạy đến cố hương của ta chứ?” Franck không lập tức liên tưởng tới Alista Tudor, nhưng cảm thấy suy đoán của Lumian có đạo lý nhất định.

Áo giáp kiểu vảy cá đặc thù và bản thân phép thuật Hừ Ha vốn đến từ trong truyền thuyết thần thoại khiến cho nàng hoài nghi u ảnh khôi giáp đến từ cố hương, bây giờ đây, ngôn ngữ về cơ bản cũng ăn khớp, điều này khiến cho nàng càng khẳng định.