“Do đó, hắn còn có thể mời ngươi, dùng phương thức khác nhau để thử ngươi, ép ra bí mật che giấu của ngươi, cái này là một cơ hội đối với chúng ta, cơ hội để xác nhận trạng thái chân chính của tổ tiên gia tộc Sauron như Vermonda.”
“Mượn nó, chúng ta có thể nắm giữ nguyên nhân gia tộc đã từng hùng mạnh lạ thường lại dần dần suy sụp, chuyện này cũng có ý nghĩa vô cùng quan trọng đối với chúng ta những người lấy con đường thợ săn làm chủ, là nhiệm vụ chủ yếu trước mắt của chúng ta.”
“Nói một cách đơn giản, gia tộc Sauron hiện giờ giống như lâu đài Thiên Nga Đỏ kia, đã thiếu tu sửa rất nhiều năm rồi, nhưng lại cất giấu rất nhiều bí mật, có đội cảnh vệ đủ để làm kinh sợ bọn rình rập, việc chúng ta phải làm là thăm dò rõ ràng những lỗ hổng về mặt phòng ngự của lâu đài, xác nhận xem những bí mật này có phải sẽ tạo thành uy hiếp trí mạng cho chúng ta hay không, sau đó tìm cơ hội đột phá đội cảnh vệ, vượt qua cạm bẫy, lấy đi bảo tàng.”
“Yên tâm, lời mời sau đó của Poufer, ta đều sẽ âm thầm cung cấp bảo vệ, rủi ro ngươi cần phải gánh vác không hề lớn.”
Lumian suy ngẫm một chút rồi nói:
“Trưởng quan, trước đó ngươi đã nói nhiệm vụ chủ yếu của chúng ta là tìm ra cửa vào chân chính của Trier kỷ nguyên thứ tư kia.”
Sao nhiệm vụ chủ yếu lại thay đổi bất thường chứ?
Gardner Martin hút một hơi xì gà, nở nụ cười:
“Bản thân hai chuyện này có tồn tại liên hệ nhất định, là vì phục vụ cho cùng một mục đích, nhưng ngươi tạm thời không cần biết rõ.”
Mục đích gì? Nói cách khác, trọng tâm trước mắt của hội Chữ thập Sắt và Máu là thăm dò dưới lòng đất, tìm kiếm lối vào của Trier kỷ nguyên thứ tư kia và điều tra nguyên nhân gia tộc Sauron này dần dần suy sụp trong hai ba trăm năm qua, nghĩ cách cắn một miếng thịt béo từ trên thân bọn họ? Căn cứ vào cách nói của K tiên sinh, một trong những nguyên nhân khiến cho gia tộc Sauron suy sụp là có một khoảng thời gian phát điên và chết đi nhiều thành viên chủ chốt… Ta và Gardner Martin chủ yếu phụ trách phương hướng gia tộc Sauron, các thành viên khác bao gồm cả giám sát Olson trong đó thăm dò dưới lòng đất? Lumian đã có nhận thức tương đối rõ ràng với kế hoạch sắp tới của hội Chữ thập Sắt và Máu.
Mà cũng là nhiệm vụ chủ yếu của hắn.
Đương nhiên, hắn chỉ biết là phải làm cái gì, không rõ vì sao lại làm như vậy.
“Dạ, trưởng quan.” Lumian không nói thêm gì nữa, đáp lời.
Hắn mơ hồ có dự cảm, đây chính là một cơ hội để cho hắn tiêu hóa hết ma dược kẻ phóng hỏa, bước thêm một bước xa hơn ở trên con đường thợ săn.
Phải biết rằng, căn cứ theo cách nói của quý cô pháp sư, gia tộc Sauron đã từng là thế lực hùng mạnh có được thiên sứ thợ săn.
Gardner Martin không hỏi Poufer rốt cuộc đã hiến cho quốc vương bao nhiêu vàng, ý bảo Lumian có thể rời đi, chờ đợi lời mời tiếp theo của Bá tước hữu danh vô thực kia.
Khi đi qua sảnh chính sửa chữa một lần nữa, Lumian nhìn thấy quản gia Faustino cũng là một thành viên chính thức của hội Chữ thập Sắt và Máu đang dẫn một người đội đấu bồng màu đen tiến vào.
Người này có vóc dáng trung bình, cao chưa đến 1m75, quần áo tương đối rộng rãi, lại che kín như bưng, khiến cho người ta không thấy rõ dung mạo và đặc thù về dáng người của hắn.
Lumian chỉ có thể căn cứ vào tư thế đi của hắn, chiều cao và sải bước chân để bước đầu phán đoán đó là một người đàn ông.
Faustino gật đầu với Lumian, xem như chào hỏi, sau đó dẫn người thần bí kia vội vàng đi qua sảnh chính, vào trong thư phòng của Gardner Martin.
Sẽ là ai đây? Đêm khuya đến đây để thảo luận chuyện gì? Lumian thu hồi tầm mắt, trong rất nhiều suy nghĩ rời khỏi số 11 phố nước suối.
…
Khách sạn Golden Rooster ở phố loạn khu chợ.
Sau khi Lumian lên đến tầng hai, đột nhiên tăng mạnh bước chân, giẫm ra âm thanh bịch bịch bịch.
Hắn chậm rãi trở về phòng 207, thắp đèn cacbua canxi lên, xoay ghế bành lại, ngồi xuống, mỉm cười nhìn cánh cửa phòng khép hờ.
Qua hai ba mươi giây, bên chỗ phòng 201 truyền đến tiếng bước chân rất nhỏ.
Bước chân kia lúc đầu do dự về sau kiên định, rất nhanh đã đi đến bên ngoài phòng 207, nhẹ nhàng gõ cửa phòng.
“Mời vào.” Lumian khẽ nâng cằm lên nói.
Người tới quả nhiên là Laurent, hắn mặc áo sơ mi bằng vải lanh và quần dài màu đen, hoàn toàn khác với vẻ chính thức mỗi lần đi ra ngoài.
Sau khi trở tay đóng cửa lại, Laurent nhìn Lumian nói:
“Ngài Dubois, ta muốn mượn ngươi 500 pelkin.”
Lumian hơi ngơ ngác, không nghĩ tới lại là phát triển như thế này.
Hắn cho rằng tên này đến đây để van cầu bản thân đừng vạch trần thân phận chân thật của hắn.
Ai ngờ lại chạy đến để vay tiền!
“Vì sao cần 500 pelkin?” Vẻ mặt của Lumian không hề có gì biến hóa.
Giọng Laurent hơi trầm thấp nói:
“Ta sắp trở thành một trong những phó tổng biên tập của tờ báo ‘Người Trier nhỏ bé’, mặc dù chỉ là người có kinh nghiệm ít nhất, nhưng cũng không thể tiếp tục ở lại nơi này được nữa, ta phải định kỳ mời các đồng nghiệp đến trong nhà tụ hội, thành lập lên mối quan hệ tốt đẹp với bọn họ.”