“Đây hình như là bản chất của trò chơi King’s Pie gia tộc Sauron…”
“Poufer mượn dùng huyết mạch của bản thân, lợi dụng nghi thức đơn giản hóa kia để triệu hồi tinh thần của tổ tiên hắn lưu lại, để cho nó tiến vào bên trong thân thể người ăn trúng vật dấu hiệu thành quốc vương kia…”
Nếu như tinh thần điên cuồng khát máu này thật sự định chiếm cứ lấy thân thể của ta, ăn mòn đầu óc của ta, ta có khả năng sẽ mất khống chế ngay tại chỗ, người thường thì gần như không có khả năng không phát điên, Bá tước Poufer lại dựa vào cái gì để giữ được bình thường đây? Ít nhất thoạt nhìn hắn coi như bình thường, mà hắn đã làm quốc vương không biết bao nhiêu lần rồi…”
“Khó trách lần trước Termiporus kêu ta đổi một phần bánh khác, nếu như ta bị mất khống chế, kết cục của hắn cũng không thể khá hơn bao nhiêu…”
“Con bà nhà nó chứ! Sao hôm nay lại không nhắc nhở ta? Biết rõ trên người ta có khí tức của Huyết hoàng đế, không cần lo lắng bị tinh thần điên cuồng này xâm nhập, nên lựa chọn câm điếc đúng không?”
“Tinh thần điên cuồng này đến từ đâu, đều đã hai ba trăm năm rồi, vì sao còn có thể tồn tại chứ?”
“Là gia tộc Sauron có biện pháp đặc thù để bảo tồn tinh thần của người có địa vị cao, tích lũy nhiều đời, hay là thật ra Vermonda Sauron kia chưa chết, hoặc là đặc tính phi phàm do hắn lưu lại bị ô nhiễm quá mức nghiêm trọng, gia tộc Sauron định dựa vào biện pháp này để dần dần tiêu trừ đi? Đều đã hai ba trăm năm rồi!”
“Mục đích của Gardner Martin đúng là định xác nhận trạng thái của Vermonda…”
“A, tinh thần điên cuồng này vẫn luôn lượn lờ ở trên đỉnh đầu, không rơi xuống nổi… Sau đó nó sẽ dần dần lùi về, hay thay đổi mục tiêu, hoặc là chế tạo ra dị biến khác đây?”
Tinh thần của Lumian căng thẳng cao độ, thời khắc chú ý đến tinh thần điên cuồng đang lang thang ở giữa không trung kia.
Nếu như nó thật sự có dấu hiệu chống lại khí tức Huyết hoàng đế cố chấp xâm nhập, cũng hoặc là mang đến biến hóa không tốt nào khác, Lumian sẽ lựa chọn trực tiếp truyền tống đi.
Nhóm người Anori, Mullen, Iraeta theo thứ tự lựa chọn xong một phần King’s Pie, trên đĩa thức ăn chỉ còn lại một phần dùng để hiến cho Vermonda Sauron kia.
Bá tước Poufer mỉm cười nhìn quanh một vòng nói:
“Mọi người có thể bắt đầu ăn, người ăn trúng đồng vàng kia chính là quốc vương của hôm nay.”
Nói xong, hắn tao nhã cắn một miếng trong phần King’s Pie trong tay, sau đó lại liên tiếp cắn thêm vài miếng nữa, vẻ mặt dần dần trở nên mờ mịt và kinh hoảng.
Không có đồng vàng kia!
Bá tước Poufer ngạc nhiên nhìn những người tham dự khác, vẻ tự tin mọi sự đều nằm trong lòng bàn tay kia đã không còn sót lại chút gì nữa.
Giờ phút này, trong đầu hắn chỉ còn lại có một ý tưởng:
“Không, không thể nào! Ta mới là người cực kỳ giống với tổ tiên!”
Hắn tập trung ánh mắt lên trên người Elros, nàng là người duy nhất có huyết mạch gia tộc Sauron trong số các khách mời ở đây.
Tuy rằng Elros rất nghi ngờ với ánh mắt kinh hoảng hung ác giống như định xé nát mình ra của anh họ, nhưng vẫn ăn liên tiếp vài miếng King’s Pie.
Vẫn không có đồng vàng kia.
Bá tước Poufer càng thêm mê man, tầm mắt của hắn di chuyển không ngừng, các suy đoán lần lượt hiện lên trong lòng hắn:
“Nơi này không có con riêng của thành viên nào trong gia tộc đấy chứ?”
“Không, cho dù có, ta cũng là người càng giống với tổ tiên!”
“Có người địa vị cao của con đường thợ săn đang ở đây sao?”
“Không có khả năng!”
“Hoặc là, nơi đây có ai đã từng gặp ô nhiễm ở dưới lòng đất?”
Lumian thấy Bá tước Poufer đang thống khổ gãi đầu, mà phần lớn người tham dự trò chơi đều đã ăn liên tiếp vài miếng King’s Pie, hắn mới thong thả nâng tay phải lên, cắn một miếng.
Không ngoài dự kiến, hàm răng của hắn đụng phải một vật kim loại cứng rắn.
Hắn lập tức phun thứ kia lên trên bàn tay trái của mình, quả nhiên là một đồng vàng mệnh giá 10 pelkin.
Đồng tử của Bá tước Poufer chợt trợn to, nhìn chằm chằm vào gương mặt của Lumian, chỉ mong lấy từng khối máu thịt xuống để kiểm tra cẩn thận.
Nhà văn Anori lại nở nụ cười:
“A, cuối cùng đã có quốc vương mới, mỗi lần đều là Poufer thật sự khiến cho thẩm mỹ của ta mệt nhọc, hắn đã không nghĩ ra được vài trò đùa dai nào hay ho nữa.”
Lumian cầm lấy đồng vàng kia, ánh mắt lạnh như băng liếc xéo Anori:
“Ai cho phép ngươi nói chuyện?”
Thân thể Anori run lên, theo bản năng ngậm chặt miệng lại.
Lumian miễn cưỡng khống chế ảnh hưởng do khí tức của Huyết hoàng đế mang lại, chỉ cảm thấy tinh thần điên cuồng đang lượn quanh ở trên đỉnh đầu này càng lúc càng nhanh, giống như càng ngày càng nôn nóng và hung ác.
Hắn thong thả nhìn quanh một vòng, nở nụ cười hỏi:
“Bắt đầu từ bây giờ, ta chính là quốc vương của các ngươi, hoặc là, các ngươi muốn gọi ta là hoàng đế hơn?”