Chương 871: Quan sát

Lumian nằm sấp bên cạnh cửa giơ tay phải lên, không, là chân trước bên phải lên, căn cứ vào kinh nghiệm lần trước, phân ra một chút tinh thần, lan tràn vào trong lòng bàn tay.

Cảm giác điên cuồng rất nhỏ và mùi máu tươi chỉ Lumian mới có thể ngửi được theo đó hiện ra ở trong phạm vi cực nhỏ này.

Con chó lớn lông nâu gầy đến có thể nhìn thấy bộ xương ngẩn ra, cúp đuôi chạy mất.

“Hả… tiền đồ một chút chứ! Sao lại bỏ chạy rồi?” Franck ở trong quán cà phê Red House thấy thất vọng.

Nàng nghĩ mãi không rõ vì sao con chó kia lại sẽ đột nhiên sợ Lumian.

Thợ săn kia lại không dùng năng lực gì, tối đa chỉ có thể tản mát ra khí tức khiêu khích!

Cùng lúc đó, Lumian cười tự giễu trong lòng:

“Nếu như Huyết hoàng đế biết ta sử dụng khí tức của thần để hù dọa chó, không biết có lột cả da của ta ra không?”

Sau một đoạn nhạc đệm như vậy, Franck đặt lực chú ý quay trở lại trong quán cà phê.

Nàng học miêu tả ở trên tạp chí thời trang, căn cứ vào kinh nghiệm sống trong một năm này, tao nhã uống cà phê, thường làm một vài động tác hàng ngày có thể toát lên mị lực phụ nữ.

Nàng cảm giác gần như mỗi một người trong quán cà phê đều đang quan sát nàng, có người trong âm thầm, rất kín đáo, có người thì quang minh chính đại, thậm chí nở nụ cười hiền hòa với nàng.

Bà cụ người địa phương đứng tuổi kia nở nụ cười với Franck, sau đó cầm cánh gà nướng mật ong ở trên bàn ăn lên, đi ra khỏi quán cà phê Red House.

Nàng đứng ở trước mặt Lumian, cảm thấy kinh ngạc lẩm bẩm nói:

“Lại đổi một con khác à…”

Lumian lập tức có dự cảm không tốt, nhìn bà cụ kia ngồi xổm xuống, đưa cánh gà nướng màu nâu nhạt lộ dầu ra tới trước miệng mình.

Hắn do dự một giây, giống như con chó chân chính, gặm cánh gà, bắt đầu cắn, cũng mặc cho bà cụ kia vuốt ve cái đầu lông xù của mình.

Nói thật ra, hắn còn không thích ứng lắm với cách thức ăn cơm của sinh vật giống chó này, nhưng may mắn ở chỗ, bà cụ kia vuốt ve hai lần rồi đứng dậy rời đi.

Ở bên trong quán cà phê Red House, Franck nhìn Lumian đang ngốc nghếch gặm cánh gà, không nhẫn nại cảm xúc bị phóng đại, thân thể hơi run rẩy nở nụ cười.

Nếu như không phải cố kỵ hình tượng, nàng đều cười ha ha đến bò lăn bò càng.

Nàng cũng định lấy ra một chút đồ ăn gì đó để đút cho Lumian!

Franck không còn cố tình bắt chước, tự nhiên biểu hiện ra trạng thái của bản thân càng có mị lực hơn ở trong mắt những người khác trong quán cà phê.

Vẻ thần bí của mái tóc đen tròng mắt màu nâu, hành vi cử chỉ tao nhã lại tùy tiện khiến cho nàng có lực hấp dẫn không giống với những người phụ nữ khác.

Đúng lúc này, một cô gái mặc trang phục thợ săn màu sáng cưỡi ngựa màu nâu quay trở về từ trong trường đua ngựa ở gần phía Đông khu rừng Lognes, dừng lại đằng trước quán cà phê Red House.

Nàng linh hoạt xoay người xuống ngựa, cởi mũ ở trên đầu ra.

Mái tóc dài màu đỏ cam của nàng lập tức thoát khỏi trói buộc, buông rơi xuống giống như thác nước, khiến cho khuôn mặt tinh xảo sạch sẽ thanh thuần kia của nàng nhiều thêm vài phần hoang dã.

Người phụ nữ mặc trang phục thợ săn cột ngựa xong, cầm roi ngựa, đi vào trong quán cà phê Red House, đi đến gần cô gái trẻ tuổi dung mạo xinh đẹp khí chất trầm tĩnh kia.

Franck đã dừng cười nhạo Lumian, nàng cảm thấy cô gái mới tới này càng giống với người tham gia bữa tiệc vui vẻ hơn những người khác ở đây.

Tuy rằng nàng xinh đẹp nhất, ngũ quan cũng tinh xảo nhất, thoạt nhìn còn rất thanh thuần, nhưng có khí chất có thể nhập vai nam giới.

Ở trong bữa tiệc phụ nữ vui vẻ, người như vậy chắc chắn tồn tại.

Franck nâng tay phải lên, vén lọn tóc đen vướng ở bên môi, không dấu vết phô bày ra mị lực phụ nữ.

Cô gái với mái tóc dài màu đỏ cam vốn theo bản năng quan sát mọi người ở trong quán cà phê, lúc này rõ ràng hơi sửng sốt, giống như bị kinh diễm.

Nhưng Lumian yên tĩnh nằm sấp ngoài cửa thì lại phát hiện ra, sau khi cô gái mặc trang phục thợ săn kia kinh diễm đã hơi nhíu mày lại.

Nàng thu hồi tầm mắt, tiếp tục đi về phía cô gái trầm tĩnh với mái tóc xoăn gợn sóng, cúi đầu cười cợt hai câu với nàng.

Sau đó, hai người vừa thoải mái trò chuyện với nhau, vừa đi lên tầng hai theo cầu thang làm bằng gỗ.

Hai người này có khả năng lớn đều là người tham gia bữa tiệc phụ nữ vui vẻ, nhưng không rõ thuộc về hội Moment hay hội Thủy Tiên.

Franck thong dong uống cà phê, không thử nghiệm gì cả.

Lại trôi qua hơn nửa tiếng nữa, nàng thấy hai người kia vẫn không đi xuống, nên chủ động rời ghế, như bình thường đi ra khỏi quán cà phê Red House.

Nàng định hôm nay dừng lại ở đây, quá gấp gáp tiếp xúc chắc chắn sẽ bị hoài nghi.

Nàng định làm giả một thân phận ở gần bến tàu Lavigny, sau đó cứ cách hai ba ngày lại đến thị trấn Trocadéro, thậm chí có thể càng thường xuyên một chút, dù sao nơi đây là nơi sản sinh ra rượu nho trứ danh, phong cảnh cũng không tệ, mỗi ngày đều có không ít khách du lịch tới, đối với một quý cô mới vừa chuyển đến khu vực lân cận, khẳng định có lực hấp dẫn mạnh vô cùng.