Chương 827: Tái khám (3)

Bên trong một ngôi mộ cổ đại ở cực Tây tầng thứ tư huyệt mộ dưới lòng đất.

Kết thúc tái khám, Lumian trở lại phố áo khoác trắng khu chợ, định lấy găng tay Tra Tấn ở trong tủ sắt đi.

Mới vừa vào trong căn phòng an toàn kia, hắn đột nhiên có một trực giác kỳ diệu:

Có người đi vào!

Có người tiến vào phòng an toàn của hắn!

Lumian căng thẳng trong lòng, đi nhanh tới trước, mở tủ sắt ra.

Nhìn thấy bản gốc bút ký phù thủy của Aurora và găng tay Tra Tấn vẫn còn đó, hắn không kiềm chế nổi thở phào nhẹ nhõm.

Ngay sau đó, hắn cẩn thận nhìn xem, phát hiện thật sự thiếu một món đồ:

Thiếu khối khoáng thạch Địa Huyết kia!

Nhìn tủ sắt rộng mở, Lumian có một cảm giác vớ vẩn không chân thực.

Kẻ trộm vào phòng, không lấy găng tay Tra Tấn đáng giá nhất, cũng không chạm đến bút ký phù thủy của Aurora, nhìn xem có kẹp ít tiền giấy nào ở bên trong đó không, lại chỉ lấy đi một tiêu bản khoáng vật hoàn toàn không giống với đá quý.

Không nói đến vấn đề cạm bẫy, nếu như kẻ trộm kia là kẻ trộm cắp chân chính, người có được năng lực siêu phàm, vậy hắn chắc chắn sẽ không bỏ qua găng tay với chất liệu độc đáo năng lực rất mạnh, nếu như hắn chỉ là một kẻ trộm bình thường, vậy không có khả năng chỉ lấy đi khoáng thạch Địa Huyết, thậm chí sẽ tùy tiện ném vật phẩm thoạt nhìn không đáng giá tiền này xuống đất.

Tất cả của tất cả khiến cho Lumian hoài nghi mục đích của kẻ trộm cắp vào phòng chỉ có một:

Lấy khối khoáng thạch Địa Huyết kia đi!

Đối phương biết rõ ràng tiêu bản khoáng vật kia có được đặc thù gì, cũng có ý đồ lợi dụng nó!

“Termiporus, là ai trộm khoáng thạch Địa Huyết vậy?” Lumian nghĩ tới nghĩ lui đều không tìm ra được ai là kẻ tình nghi.

Trừ bỏ mấy ngày hôm trước đối phó với Guillaume Bene, hắn có lấy khoáng thạch Địa Huyết ra giao cho Franck, thời điểm còn lại đều để tiêu bản khoáng vật này ở trong phòng an toàn, chưa bao giờ mang theo bên người, không đến mức bị người để mắt đến.

Đương nhiên, tên trộm kia có thể mượn dùng thủ đoạn bói toán hoặc tiên đoán, thu nhỏ phạm vi, tìm kiếm trong các phòng, cuối cùng tìm được vật phẩm mục tiêu.

Giọng nói vang vọng to lớn của Termiporus chợt vang lên:

“Không biết.”

Không biết… Lumian kinh hãi trong lòng.

Bản thân đáp án này không có ý nghĩa, nhưng nó được nói ra từ trong miệng Termiporus thì lại có thể đại biểu cho rất nhiều chuyện.

Tuy rằng Termiporus bị phong ấn ở bên trong cơ thể Lumian, không thể lộ ra một chút sức mạnh nào, nhưng hắn dù sao là thiên sứ, thiên sứ của lĩnh vực số mệnh, cho dù chỉ dựa vào ánh mắt và vận mệnh của Lumian, cũng có thể phát hiện ra không ít vấn đề và dấu vết mà người phi phàm trong danh sách thấp không thể phát hiện được.

Nhưng bây giờ, hắn nói hắn không biết!

Như vậy nói lên người trộm khoáng thạch Địa Huyết đi tuyệt đối không đơn giản, có khả năng dính dáng đến sức mạnh cấp bậc cao, vốn đến từ một tổ chức bí mật hoặc giáo phái Tà Thần nào đó!

Ôi, cần phải viết thư nói chuyện này cho quý cô pháp sư biết, dù sao nàng đã từng suy đoán khối khoáng thạch Địa Huyết này sẽ mang đến cho ta một ít gặp gỡ có thể tốt có thể xấu, kết quả, gặp gỡ còn chưa thấy đâu, nhưng đồ thì đã làm mất trước… Lumian vốn không định làm phiền đến người cầm giữ lá bài trong bộ ẩn chính kia, đối với hắn, khoáng thạch Địa Huyết này cũng không phải là vật phẩm rất có giá trị gì cả, hoàn cảnh áp dụng đến nó vô cùng hẹp, đã đánh mất thì thôi, nhưng một khi vấn đề trở nên quỷ dị, thì không thể coi khinh được.

Ở thế giới thần bí học, lơ là sơ suất thường sẽ nhận lấy bài học bằng máu!

Nói một cách thẳng thắn, hiện giờ Lumian không hề có vẻ phẫn nộ vì bị mất đồ, cũng thiếu động lực tìm kiếm tiêu bản khoáng vật này về, tuy rằng khoáng thạch Địa Huyết có thể mang đến cho hắn gặp gỡ nhất định, nhưng nó quá hư vô mờ mịt, không đủ chính xác, cũng không có thực thể, khó có thể kêu hắn coi trọng và trân quý.

Hơn nữa, quý cô pháp sư đã từng nói, gặp gỡ kia có khả năng là xấu, Lumian cảm thấy bị mất ngược lại thiếu một phần rủi ro.

Hắn kiểm tra một lần nữa căn phòng an toàn, sau khi xác nhận tất cả cạm bẫy đều chưa bị kích hoạt, chỉ bị mất mỗi khoáng thạch Địa Huyết, hắn ngồi xuống, bắt đầu viết thư.

Một lần này, người đưa tin con rối không còn lạnh như băng, không còn cảm giác đè nén cảm xúc mãnh liệt giống như lần trước nữa.

Chỉ trong thời gian vài phút, quý cô pháp sư đáp lại bằng một bức thư ngắn gọn:

“Chuyện này thật sự có vấn đề, ta cũng không thể khóa chặt được kẻ trộm đi khoáng thạch Địa Huyết là ai, nếu như ngươi không sợ hãi, có thể đi đến cửa sàn nhảy Hors de L’ordinaire, tùy tiện tìm một kẻ mang tấm kính một mắt bên mắt phải hỏi thử xem, cho dù không phải do bọn họ làm, bọn họ cũng nên biết kẻ tình nghi là ai, nếu như ngươi cảm thấy làm vậy quá mạo hiểm, vậy lại chờ thêm chút, qua một thời gian ngắn nữa sẽ có người đến hỏi hộ ngươi.”