Chương 804: Suy đoán của pháp sư

“Giống như nghi ngờ của ngươi, vì sao nàng lại muốn sử dụng thuật gọi hồn cho bản thân là vấn đề rất mấu chốt…”

“Ta hoài nghi Tội nhân không chỉ là tên của tổ chức bí mật kia, còn là danh sách 2 hoặc danh sách 1 của con đường số mệnh.”

“Tồn tại lấy số mệnh làm tên kia thật sự có quyền bính ở phương diện quá khứ, hiện tại và tương lai, không phải ngươi đã từng trải nghiệm ở trong giấc mơ rồi sao? Tội nhân của quá khứ, kẻ chịu khổ của hiện tại, nghe ra có phải rất phối hợp không, vậy tương lai sẽ là gì đây?”

Tội nhân của quá khứ, kẻ chịu khổ của hiện tại… cũng không biết Termiporus đại biểu cho quá khứ hay là tương lai nữa… Ừm, suy đoán của quý cô pháp sư không khác những gì Franck giảng giải lắm, nhưng hình như nàng không quá tán thành thuần túy là oan hồn trở về, càng thiên về trộn lẫn giữa nhân cách phân liệt và một phần tàn linh… Lumian cẩn thận cân nhắc miêu tả ở trong thư, sợ lại bỏ lỡ ám chỉ gì.

Hiện giờ hắn đã tương đối bình thản, cho dù là Roche Louise Sanson thật sự trở về hay là Aurora phân liệt ra một nhân cách như vậy, trộn lẫn với tàn linh được thuật gọi hồn tìm về, hắn đều có thể tiếp nhận, không đến mức thống khổ quá đỗi.

Trong đó một người là người xấu làm chuyện xấu, một người là chị gái sinh bệnh, có gì không thể tiếp nhận chứ?

Lumian chậm rãi thở hắt ra, đưa mắt nhìn ra mặt sau bức thư:

“Vấn đề của u ảnh khôi giáp vô cùng phức tạp, cho dù là ngươi hay là hai cốc thánh, hiện giờ đều không quá thích hợp để biết rõ tình huống kỹ càng, trên thực tế, trước khi ngươi kêu gọi ra một u ảnh như vậy, ta chỉ từng nghe nói đến có sinh vật Linh giới tương tự vậy từ chỗ ngài người đàn ông treo cổ, hắn cũng chỉ đụng phải ba bốn lần, có một lần còn ở trong giấc mơ.”

“Lần sau khi các ngươi lại gọi ra u ảnh khôi giáp, hoàn thành hứa hẹn, nhớ viết thư nói cho ta biết biến hóa đã quan sát được.”

Ngài người đàn ông treo cổ… người cầm giữ lá bài người đàn ông treo cổ của Hội Tarot? Hắn phụ trách xử lý vấn đề của thế giới bên kia? Lumian nghiêm túc suy nghĩ một lúc, phát hiện lời ngầm của quý cô pháp sư là:

Chuyện này có dính dáng đến trình độ rất cao, các ngươi tạm thời không thể hiểu biết tình huống kỹ càng, nhưng có thể ở trong phạm vi năng lực của bản thân, tiến hành điều tra và lần theo dấu vết nhất định.

Như vậy nói lên Hội Tarot cũng cảm thấy rất có hứng thú với thế giới kia được đại biểu bởi u ảnh khôi giáp… Lumian gật đầu nhẹ đến không thể nhận thấy, đọc nốt phần nội dung đã không còn thừa lại bao nhiêu nữa:

“Đợi các nàng xác định thời gian của lượt trị liệu tâm lý lần cuối cùng này, ta sẽ nói cho ngươi biết…”

“Trong tuần này vật phẩm thần kỳ kia của ngươi mới có thể làm xong…”

“Đi gặp Hella một lần đi, ta không thấy có vấn đề gì quá lớn cả, thậm chí ngươi có thể nói cho người này biết chuyện sự khác thường của Aurora có khả năng đến từ thuật gọi hồn do một thành viên nào đó của Cá tháng tư đã bán cho nàng, quan sát phản ứng của đối phương, về phần chuyện u ảnh khôi giáp, ngươi và hai cốc thánh tự quyết định xem có cần nói cho Hella biết không.”

Ngón tay của Lumian nhẹ nhàng chà xát, để cho ngọn lửa màu đỏ đậm đốt bức thư.

Làm xong chuyện này, hắn mới viết thư trả lời Hella:

“Quý cô Hella tôn kính, nếu như ngươi không có vấn đề gì, vậy buổi sáng ngày mai chúng ta gặp mặt ở quán cà phê Little Cow trên phố cổ ở khu đài thiên văn.”

Lumian vốn định chọn lựa địa điểm gặp mặt ở khu chợ là nơi mình quen thuộc nhất, nhưng như vậy rất dễ dàng bị hội Chữ thập Sắt và Máu phát hiện ra hắn gặp mặt người xa lạ.

Lựa chọn thứ hai của hắn là tìm quán cà phê hoặc quán bia ở gần nhà thờ lớn, nhưng lại cảm thấy biểu hiện như vậy có vẻ quá mức đề phòng, giống như hễ có vấn đề là chạy vào nhà thờ, mà hắn lại không dám thật sự trốn đi.

Cuối cùng, hắn lựa chọn con phố cổ, con đường có sàn nhảy Hors de L'ordinaire kia.

Đến lúc đó, nếu như Hella thật sự có gì đó không đúng, hắn sẽ dẫn tai họa lên trên sàn nhảy hễ nhớ tới thì da đầu hắn lại run lên kia, nhìn xem có thể khiến cho bản thân các phiền toái đánh nhau hay không.

Sau khi nhận được thư trả lời của Hella, xác nhận xong thời gian và địa điểm gặp mặt, Lumian mang theo khoáng thạch Địa Huyết, quay trở về phố áo khoác trắng, lại gõ cửa phòng của Franck và Jenna.

Franck vẫn là cách ăn mặc như trước, chưa hề thay váy ngủ, nàng tỏ vẻ nghi ngờ nhìn Lumian:

“Tại sao ngươi lại đến đây?”

“Jenna đâu?” Lumian không đáp mà hỏi ngược lại.

“Ngươi hỏi chuyện này làm gì? Nàng mới vừa buôn bán lời một khoản từ ngươi, nên đi về nhà thăm anh trai rồi.” Franck hiểu Lumian có chuyện chính muốn thảo luận, nhưng vẫn theo thói quen đáp lại.