Chương 796: Manh mối

Đập vào trong mắt Lumian là bóng tối thuần túy, không có một chút tia sáng gì, hắn lục lọi đèn bão mình đã chủ động tắt đi, thấy Jenna trang điểm kiểu nữ lính đánh thuê đang ngồi ở chếch đối diện, dựa vào vách tường của đường hầm, cúi đầu nhìn ba lô bằng vải bạt màu xanh thẫm và năm bộ da lông nghi thức đang đặt trước mặt.

Cảm nhận được động tĩnh tương ứng, Jenna ngước đầu lên, đưa mắt nhìn Lumian.

Nàng nhìn kỹ vài giây, dùng giọng điệu chế nhạo nói:

“Cuối cùng chẳng khiến cho người ta chán ghét như vậy nữa.”

Tác dụng phụ của kim cài áo Tử Tế kết thúc? Lumian thở phào nhẹ nhõm theo bản năng.

Khóe miệng Jenna ẩn chứa ý cười, vừa cầm lấy ba lô bằng vải bạt màu xanh thẫm kia lên, vừa nói với Lumian:

“Mới vừa rồi ta có rất nhiều lần định thừa dịp ngươi đang mê man, hung hăng nện cho ngươi một trận, vẽ mấy đống phân chó ở trên mặt ngươi, nhưng đến cuối cùng ta vẫn khống chế được bản thân.”

“Cảm ơn ngươi.” Lumian nói một tiếng cảm ơn không quá thành tâm cũng không quá thành ý.

Jenna đeo ba lô kia lên, lại xoay người ôm lấy năm bộ da lông nghi thức, thản nhiên cười nói:

“Không cần cảm ơn.”

Nói xong, nàng cất bước đi về phía lối ra của đường hầm bỏ không này, để lại một lời nói mang theo ý cười rõ ràng:

“Ai bảo ta coi ngươi là bạn chứ?”

Lại đang cười nhạo ta… Lumian lẩm bẩm một câu, xách đèn bão lên, đi theo nàng.

Trong nhà trọ 601 ở số 3 phố áo khoác trắng.

Franck đã thay về trang phục hàng ngày, một chiếc áo sơ mi nữ phối với quần bò màu sáng cuối cùng đợi được Lumian và Jenna trở về.

Nàng quan sát nửa người trên của Lumian đã bị cháy đen vài lần, cười hỏi:

“Jenna không nhân cơ hội chọc ngươi vài đao sao?’

“Tác dụng phụ của Tử Tế không mạnh như trong tưởng tượng của ta.”

Không đợi Lumian đáp lại, Jenna thản nhiên nói:

“Trong ba mươi phút trước đó, ta thật sự có phần không nhịn được, đành phải trốn ra ngoài đường hầm hắn đang nghỉ ngơi, cách vài phút lại xác nhận xem có nguy hiểm chui ra từ dưới lòng đất, từ trên trần hoặc đằng sau vách đá hay không, có thể coi là như vậy, ta còn mong nổ sập đường hầm kia, chôn sống hắn ở bên trong đó.”

Mới vừa rồi ngươi không nói như vậy… Lumian không nhịn được liếc nhìn Jenna.

Hắn tạm thời lại không phân biệt ra được lời nói của kẻ xúi giục này ở trong đường hầm bỏ không là thật hay lời nói lúc này mới là thật.

Franck cười khẽ, giơ ngón tay cái lên với Jenna:

“Đã làm khó ngươi.”

“Ngươi lại có thể nghĩ đến tình huống có công kích đến từ dưới lòng đất, trần và đằng sau vách đá, không bởi vì đó là một đường hầm bỏ không nửa khép kín, không có người mà thả lỏng cảnh giác.”

Mặt mày Jenna giãn ra, khó nén đắc ý cười nói:

“Không phải ngươi vẫn thường xuyên kể chuyện xưa khủng bố cho ta áo? Trong rất nhiều chuyện đều có tình tiết có một bàn tay đột nhiên thò ra từ trong bùn đất, túm lấy mắt cá chân của ai đó, hoặc là một cái đầu máu chảy đầm đìa buông rơi từ trên trần nhà xuống, một người mọc ra từ ngoài vách tường, thoáng cái ôm lấy nhân vật chính.”

Một trong những hạng mục giải trí mỗi khi trời tối là kể chuyện xưa khủng bố cho Jenna sao? Lumian liếc nhìn Franck, luôn cảm thấy mục đích của nàng không đơn thuần như vậy.

“Xem đi, nghe nhiều chuyện xưa rất có tác dụng!” Franck tỏ vẻ sung sướng.

Nàng ngược lại nhìn về phía Lumian:

“Có cần tìm bác sĩ không?”

Thoạt nhìn vết bỏng này rất nghiêm trọng.

“Không cần, như này chỉ là vết thương nhỏ đối với kẻ phóng hỏa.” Lumian không nhắc đến chuyện sáu giờ sáng ngày mai mình có năng lực hoàn hảo như lúc ban đầu: “Nếu như thật sự không được, ta còn có thể đi tìm Chuột.”

Người trồng cây hắn nuôi dưỡng còn chưa trở thành bác sĩ danh sách 8, trước mắt không phát huy công dụng.

Franck thấy Lumian hoàn toàn không biểu hiện ra ảnh hưởng của đau đớn, nên không lo lắng nữa, xách chiếc ba lô bằng vải bạt màu xanh thẫm được Jenna đặt trên chiếc ghế sofa đơn kia lên, đặt nó lên trên bàn trà, cẩn thận đếm thu hoạch.

Lumian thuận tay đẩy cái cốc, đĩa, báo chí và tạp chí sang bên cạnh, chừa ra đầy đủ không gian.

Hắn vừa liếc mắt qua, phát hiện tạp chí kia tên là “Phụ nữ”.

Đây là một quyển tuần san vô cùng thịnh hành trong nhóm phụ nữ tầng lớp trung lưu ở Trier, nói về thời trang mới nhất ở Trier, mẹo làm đẹp và phong cách sống, tạp chí “Thẩm mỹ quý cô” của vương quốc Ruen thuộc về sản phẩm bắt chước nó.

Lumian cười ngước đầu lên, nhìn Franck, giống như đang nói:

“A, ngươi còn xem tạp chí như vậy à?”

Franck bĩu môi, ưỡn ngực lên, dùng nó để làm đáp lại:

“Ta đọc tập san ‘Phụ nữ’ thì sao chứ?”

Sau trao đổi không tiếng động lại ngắn ngủi, Franck mở ba lô kia, đổ tiền giấy, tiền xu và thỏi vàng ở trong đó ra.

“Ước chừng 60000 pelkin.” Sau một lúc lâu, nàng cho ra kết luận.

Chỉ trong thời gian hơn hai tháng, linh mục giáo xứ đã dùng hết khoản tiền gửi 40000 pelkin của Aurora, đây vẫn là dưới tình huống không mua đặc tính phi phàm không kiếm ra vật phẩm thần kỳ… Lumian càng nghĩ càng giận.