Lumian không nói thêm gì nữa, lấy một cốc bia giống như được làm bằng thủy tinh từ trong túi đeo ra.
Hắn sử dụng ống đong, đầu tiên là đổ vào đầy đủ 80ml máu của Nghệ nhân tượng sáp màu đỏ đậm, sau đó ném vào theo thứ tự là tuyến độc của con nhện màu đen biến dị và 10g bột phấn hổ phách, hai quả cây sồi trắng đã thu thập được từ hơn một tháng trước.
Những nguyên liệu hoặc có linh tính rất mạnh hoặc có tượng trưng tương ứng pha trộn với nhau, không xuất hiện tan chảy trong nháy mắt, nhưng có bong bóng màu đen nhất định hiện lên.
Lumian lập tức nhẹ nhàng bỏ vật thể màu máu giống như bộ não của người thu nhỏ và trái tim héo rũ khô quắt biến thành màu đen kia vào trong dung dịch.
Với một tiếng xèo xèo, sương mù nhuộm màu máu khuếch tán ra lại rụt về, tất cả thể rắn nhanh chóng phân giải, hòa trộn với nhau, khiến cho màu sắc của ma dược càng lúc càng đậm.
Bong bóng ùng ục ùng ục nổi lên lại vỡ tan, đến cuối cùng, chất lỏng ở trong cốc bia biến thành màu sắt đen, lơ lửng lên rất nhiều rỉ sét biến thành màu đỏ.
Franck thấy thế, thì thầm nho nhỏ:
“Quả nhiên, trái tim của những kẻ chơi chiến thuật đều bẩn, ma dược cũng bẩn như thế…”
Nhìn ma dược âm trầm tối tăm, màu máu gợn sóng kia, Lumian cởi túi đeo và bầu rượu quân dụng ra, vứt sang bên cạnh.
Sau khi hắn ném cả Lie cho Franck, chậm rãi thở ra một hơi, điều chỉnh lại trạng thái của bản thân.
Qua hai ba mươi giây, hắn ngồi xếp bằng xuống, cổ tay rất ổn định bưng cốc bia kia lên, không hề do dự gì uống ma dược vào.
Ma dược này có mùi rỉ sắt mãnh liệt, vào miệng lạnh như băng, giống như sinh vật loài rắn trườn qua ở trong bóng tối, nhơm nhớp, lạnh giá.
Lumian không thân thể nóng rực, như thể bị đốt cháy giống với mấy lần trước, ngược lại toàn thân rét run, có cảm giác toàn bộ ngọn lửa đều bị ma dược hấp thụ đi.
Cùng lúc đó, đầu của hắn bắt đầu co rút đau đớn quen thuộc, trước mắt nhanh chóng xuất hiện ảo giác – tất cả ý tưởng và tin tức hắn nắm giữ đều biến thành thực chất, lấy hình thức bức tranh thu nhỏ xâu chuỗi lại với nhau, kết thành từng tầng mạng nhện đan xen.
Việc này khiến cho đầu óc của Lumian chia năm xẻ bảy, bên tai hắn lại mơ hồ vang lên những lời nói vô nghĩa khủng bố như thể đến từ nơi vô cùng xa xôi lại như thể ở ngay bên người, cũng kèm theo lan tràn của cảm xúc thô bạo điên cuồng.
Nhưng đó đều không hề nghiêm trọng gì, đau nhức do những lời nói vô nghĩa mang đến không khiến cho Lumian suýt nữa hôn mê, theo bản năng lăn lộn, chỉ có vẻ mặt không tự chủ được trở nên vặn vẹo dữ tợn, hai tay siết chặt lại, khó có thể ngăn chặn nổi rên rỉ thành tiếng, còn cảm xúc thô bạo điên cuồng thì hoàn toàn nằm trong phạm vi chịu đựng được của Tu sĩ hành khất.
Tay phải của Lumian nhận lấy kích thích, mơ hồ hơi nóng lên.
Cuối cùng, thiêu đốt của ngọn lửa tiến đến, một lần này nó tập trung ở trong đầu óc của Lumian, không chân thực, rất hư ảo.
Trong quá trình này, Franck đang đứng quan sát ở bên cạnh nhiều lần định mở bình nước hoa kia ra, nhưng vừa sinh ra một ý niệm như vậy, Lumian lại bình thường một ít.
Nói ra thì rất chậm, nhưng trên thực tế chỉ trong hai ba mươi giây, hai tay đang siết chặt của Lumian chậm rãi thả lỏng ra, cơ bắp trên mặt đang vặn vẹo dần dần trở lại vị trí ban đầu.
Phù… Lumian phun ra một dòng khí nóng rực, mở hai mắt ra.
“Thành công sao?” Franck hỏi theo bản năng.
Lumian cảm nhận được đau đớn ở trong đầu và trên thân thể, buồn cười đáp lại:
“Nếu như không thành công, ngươi đã bắt đầu chiến đấu với ta bị mất khống chế.”
Lần thăng cấp này của hắn còn thoải mái hơn ba lần trước một chút.
“Ai biết mất khống chế của Nhà âm mưu có phải là giả bộ biến thành người bình thường, vụng trộm tấn công ta hay không…” Franck biết mình mới vừa rồi nhất thời nhanh mồm nhanh miệng, nhưng vẫn theo bản năng tranh cãi một câu.
Lumian giơ tay day huyệt thái dương, cảm giác đau đớn thì đau đớn, nhưng hình như suy nghĩ của mình đã rõ ràng hơn quá khứ rất nhiều.
Hắn cấp tốc hồi tưởng lại đủ loại chuyện đã xảy ra trước đó, cảm nhận được sâu sắc một phần chi tiết của chúng nó hẳn là tồn tại một chút vấn đề.
Đây là điểm trước đó hắn không phát hiện ra.
Ví dụ như, căn cứ vào cơn ác mộng, Iraeta nhà thơ thường xuyên tham gia vào trò chơi King’s Pie này đáng nhẽ đã sớm biến thành một bức tượng nửa sáp, có khả năng nổi điên tự mình hại mình hoặc gây tổn thương đến cho người khác bất cứ lúc nào, nhưng hắn không chỉ không có việc gì, còn lại ra vào tu viện Thánh Tâm đang có vấn đề, trùng hợp nhìn thấy Albus Medici!
Nhìn từ trong cơn ác mộng, nhà thơ Iraeta không thể trốn thoát khỏi vận mệnh phát điên, hắn không phải không bị ảnh hưởng từ trò chơi King’s Pie, có lẽ chỉ tạm thời chưa biểu hiện ra ngoài, giống như họa sĩ Mullen và nhà văn Anori…