Quốc Vương Vạn Tuế
Tác Giả: Loạn Thế Cuồng Đao
Quyển 2: Tranh vanh sơ hiển.
Chương 82: Rắn đuôi chuông đầu hói hai chân!
Nhóm dịch nguoibantot8
Biên dịch: †Ares†
Nguồn: 4vn.eu
Từ cửa chính Hương Ba Thành tiến vào là một đại lộ rộng rãi đủ cho hai xe sáu ngựa kéo có thể chạy song song. Dân cư Hương Ba Thành ưu ái gọi nơi này là “Hoàng kim lộ” (Con đường hoàng kim).
Bởi vì con đường này toàn bộ là sắc vàng do các vật liệu bằng đá phối chế thành, trải qua bao năm tháng, các khe đá mơ hồ xuất hiện một lớp rêu xanh rậm rạp, khiến từ xa nhìn lại, con đường giống như một phiến vàng ròng được khảm nạm thêm dải tơ phỉ thúy xanh, đẹp đẽ vô cùng.
Đoạn đường này xuyên qua Hương Ba Thành, kéo dài từ cung điện của Quốc Vương tới tận quảng trường.
Từ trên không nhìn xuống, “Hoàng kim lộ” giống như một thanh lợi kiếm màu vàng xen lẫn những đường vân ma pháp xanh lá, uốn lượn, bao bọc Hương Ba Thành vào trong.
Những buổi hoàng hôn, ráng chiều vàng rực chiếu xuống, hòa vào màu vàng của con đường, tạo nên một khung cảnh vô cùng rộng lớn, hùng tráng.
Đây chính là thời điểm đẹp nhất trong ngày của "Hoàng Kim lộ". Các cư dân Hương Ba Thành rất thích nhàn nhã dạo bước trên đường, cao giọng đàm luận cùng bạn hữu, hàng xóm cười nói, kể lại những câu chuyện lý thú hay trao đổi kiến thức, kinh nghiệm…
Mặt trời chiều ngả về tây vốn là thời khắc ấm áp, thanh bình nhất trong ngày.
Thậm chí ngay cả quốc vương Tôn Phi cũng đã mấy lần nhân lúc chạng vạng tối, vụng trộm hóa trang hòa vào dòng người, cảm nhận bầu không khí tuyệt vời này. Những lúc như vậy, tâm trạng bực bội của Tôn Phi sẽ được xoa dịu mà trở nên bình lặng, tạm quên đi mọi gánh nặng cùng phiền muộn. Khi đó, hắn có cảm giác, mình thật giống như hiệp khách thời cổ đại, vô câu vô thúc, ngao du hành tẩu giang hồ.
Nhưng mà, hôm nay, không khí yên bình của "Hoàng Kim lộ" lại bởi vì sự xâm nhập của một nhóm người mà bị phá vỡ.
Vào lúc các cư dân Hương Ba Thành như thường lệ đang dạo bước trên đường, tươi cười chào hỏi, chợt một hồi tiếng vó ngựa vang lên dồn dập. Chỉ thấy xa xa sáu kỵ sĩ áo giáp sáng ngời, áo choàng tung bay từ phía đường chân trời hiện ra, như cuồng phong bạo vũ xông qua cửa thành.
Toán kỵ sĩ lao nhanh như gió, cứ thế phóng tới qua, không chút do dự lao vào giữa đám cư dân trên đường.
Bọn chúng roi ngựa trong tay bạo phát, mạnh mẽ vụt tới, thậm chí còn cố ý đánh lên người những lão già, phụ nữ và trẻ em. Một lão nhân tóc trắng không kịp tránh né, lập tức bị giẫm ngã nhào trên mặt đất, đầu chảy máu. Lại có một phụ nữ quay người bảo hộ con mình, tên kỵ sĩ bèn vung roi quất lên lưng nàng ta. Vết roi làm rách cả tấm áo, để lại trên da thịt một vết thương sâu hoắm, máu chảy chan hòa.
Trong nháy mắt, không khí thanh bình của "Hoàng Kim lộ" không còn sót lại chút gì, giống như trong một ngày đẹp trời, mặt hồ vốn tĩnh lặng đột nhiên bị một tiểu hài tử nghịch ngợm ném viên đá xuống làm mặt hồ gợn sóng, bọt nước văng lên tung tóe khắp nơi. Bọn kỵ sĩ vui cười hỉ hả trong tiếng tức giận, mắng chửi, tiếng khóc hô cha gọi mẹ của hài tử, tiếng kêu thảm thiết của những lão nhân, phụ nữ bị té trên mặt đất…Từng trận âm thanh hỗn loạn vang lên không dứt..
Vẻ đẹp bình lặng như tranh của Hương Ba Thành phút chốc gà bay chó chạy, loạn thành một đoàn.
- Đám dân đen hèn mọn! Còn không cút mau tránh đường…Bề tôi cao nhất của Giáo Hoàng bệ hạ Thần Thánh giáo đình Platini, được quốc vương thứ 34 đế quốc Zenit phái đến Hương Ba Thành, Mazola thần sư đại nhân sắp đến. Binh lính Hương Ba Thành nghe rõ! Mau truyền tin cho Quốc vương Alexander đến thăm viếng! Tất cả bình dân không phận sự lập tức rời khỏi, nếu có kẻ nào ngu ngốc dám đứng giữa đường quấy nhiễu xe ngựa của Mazola đại nhân, lập tức xử tử không tha.
Đám kỵ sĩ thủ lĩnh không rõ tước hàm liên tục diễu võ dương oai, vung roi hét lên.
Một tráng hán thân cao hai thước, giáp trụ màu bạc sáng loáng, trước ngực mang miếng tiêu ký hộ tâm có khắc tên Thần Thánh Giáo đình Thái Dương thần bằng vải lân tinh có vân nghiêng, bên trong áo choàng đỏ được gió thổi tung bay, lộ ra y phục bằng bông vải tơ cũng màu đỏ, cả người tựa hồ như ngọn hỏa diễm đang bừng bừng thiêu đốt. Trên khuôn mặt râu quai nón rậm rạp không hề che giấu vẻ cao cao tại thượng, roi da trong tay rủ xuống giày sắt bên cạnh, trên đó còn dính máu tươi của người phụ nữ vì bảo vệ con mình mà bị quất trúng, từng giọt từng giọt tí tách nhỏ xuống mặt đất.
- Phong tỏa ngã tư đường, khống chế tường cao hai bên. Bảo hộ an toàn cho Mazola đại nhân.
- Mau! Mau! Mau! Đuổi hết đám người khả nghi!
- Phát hiện kẻ khả nghi lập tức bắt lại cho ta. Kẻ nào dám phản kháng, bắn!
Cùng với bọn kỵ sĩ thúc ngựa hô to hạ lệnh, từ ngoài đại môn Hương Ba Thành hơn trăm người mặc Tỏa Tử Giáp, đầu đội mũ tròn giống như mũ sắt bảo hộ của kỵ sĩ nhanh chóng tiến vào như hung thần ác sát, có kẻ tay cầm lợi kiếm sáng loáng như trên chiến trường, có kẻ dùng thuẫn của giáo đình che chắn, lại có kẻ vác theo các đồ dùng khác trong cuộc sống thường ngày của chủ nhân…Bọn chúng đều không khác gì lang sói xông tới xua đuổi đám người ven đường, lớn tiếng gầm lên, nhanh chóng tạo nên một đoạn giới tuyến nghiêm cẩn.
Sau đó, từ phía xa xa đại môn Hương Ba Thành, một đoàn xe thật dài thong thả, nhàn nhã tiến vào.
Dẫn đầu đoàn xe là một chiếc xe ngựa vô cùng to lớn, dễ dàng hấp dẫn sự chú ý của tất cả mọi người. Toàn thân xe đều được che kín bởi tấm màn liễu màu vàng kim với hình tượng Thái Dương thần gợn sóng. Ngoại trừ dáng vẻ đẹp đẽ quý giá bề ngoài, còn một điểm nữa của cỗ xe khiến người ta cảm thán không thôi, đó là, chiếc xe không ngờ lại không có bánh. Thay thế vị trí của hai bánh xe là hai luồng khí màu xám, không ngừng gào thét, xoay tròn, nhẹ nhàng mà trầm ổn kéo xe đi tới như lông vũ phiêu hốt giữa không trung. Điều đáng nói là, trong quá trình di chuyển về phía trước, thân xe không hề có chút xóc nẩy nào.
Đây là xe ngựa ma pháp đặc thù của Giáo đình Thần Thánh. Sàn xe do thần sư cao cấp tự tay chạm khắc một bộ trung cấp phong hệ ma pháp trận đồ. Ma pháp đồ do ma pháp thạch cung cấp năng lượng, xa xa thoạt nhìn cực kỳ đẹp đẽ quý giá. Xe ngựa ma pháp là tượng trưng cho thân phận, chỉ có thần sư cao cấp mới có tư cách sử dụng.
Mà ở hai bên xe ngựa ma pháp xa hoa, hơn bốn mươi tên mặc lễ phục trường bào màu đen, cổ áo thêu dấu hiệu tu sĩ Giáo Đình màu đỏ, khoác áo choàng thần sư học đồ nhắm mắt đi theo, thần thái vô cùng khiêm tốn kính cẩn.
Thần sư học đồ cũng được gọi là tu sĩ, cùng thần sư thật sự cũng có chút quan hệ, được xưng là người hầu hèn mọn nhất của thần linh. Trên người mỗi người bọn họ đều có một bộ xiềng xích màu đen thật dài, mặc dù bước đi vô cùng chậm rãi, dây xích cũng va chạm với nhau phát ra những tiếng “đinh đinh đang đang” khiến người nghe có cảm giác áp bách khôn tả, chỉ có thể đứng xa mà nhìn lại.
Thần sư cùng kỵ sĩ là hai lực lượng trụ cột lớn nhất của Thần Thánh giáo đình trên đại lục Azeroth.
Giữa bọn họ chính là sự hợp tác ăn ý nhất. Quan hệ giữa bọn họ cũng giống như quan hệ giữa chiến sĩ và ma pháp sư, một bên am hiểu cận chiến, sức mạnh cường đại mà bên kia thì am hiểu ma pháp cùng thuật số, lực lượng quỷ dị, trong chiến đấu có thể bù trừ lẫn nhau. Cho nên Thần Thánh Giáo đình ở mỗi một phân nhánh giáo đường, khi cử người tiếp quản luôn luôn cử song song một kỵ sĩ cùng một thần sư.
Tại ngã tư đường đã bị giới nghiêm, các cư dân Hương Ba Thành bị yêu cầu nghiêm chỉnh đứng ở bên đường. Bất kỳ ai có hành động khác lạ đều bị cho là bất kính với Mazola đại nhân, cho dù bị đánh chết đương trường cũng không cần chịu trách nhiệm.
Xe ngựa ma pháp thong thả chạy giữa Hoàng Kim lộ như đang diễu hành vậy.
Mọi người xung quanh ngã tư hai bên đường nhìn thấy đoàn xe, trong mắt đều toát lên nỗi kính sợ sâu sắc.
Đương nhiên, cũng có những cái nhìn vô cùng chán ghét và oán hận.
Tại thời điểm nguy cấp Hương Ba Thành bị Hắc Giáp Quân vây công, đám thần sư, kỵ sĩ Giáo Đình thường ngày tác oai tác quái, hưởng thụ hết mọi đặc quyền lại không dám chống cự, cúp đuôi bỏ chạy như chó nhà có tang, bỏ thành mà đi. Nhưng tới khi mọi nguy nan đã được giải trừ, bọn tham lam đó lại giống như châu chấu, sài lang vội vã trở về ra oai. Giáo đình Thần Thánh còn biết liêm sỉ là gì không?
Dường như cảm nhận được những ánh mắt không mấy thân thiện hai bên đường, xe ngựa ma pháp đột nhiên ngừng lại, cửa xe được mở ra, chiếc màu đen cũng được nhấc lên, một lão nhân hói đầu từ bên trong bước ra, dừng một chút, sau đó bước tới đứng ở trước kệ để chân ngoài cửa xe.
Đó chính là Thần sư Mazola.
Thoạt nhìn cũng có thể nhận ra đây là một lão già tham lam, khôn ngoan, âm độc và tàn bạo. Lão ta không cao, chỉ khoảng một thước sáu lăm, dáng người gầy gò, trong mắt thường lóe lên hàn mang đáng sợ. Có người từng hình dung Mazola thế này: “ Là một tiểu lão đầu, khoảng chừng trong một cái chớp mắt là có thể nghĩ ra hàng ngàn quỷ kế âm độc”. Dân cư Hương Ba Thành phong cho hắn một danh hiệu vô cùng chuẩn xác: “Rắn đuôi chuông đầu hói hai chân”.
Tên “Rắn đuôi chuông đầu hói” cùng tên lúc trước dùng roi ngựa đánh bị thương người phụ nữ bảo hộ con mình, kỵ sĩ thủ lĩnh Luciano, chính là hai người được Giáo đình Thần Thánh cử đến Hương Ba Thành làm chư hầu một phương, để hai người hợp lực nắm giữ toàn quyền công việc tại Hương Ba Thành, bởi vì Thần Thánh giáo đình ở đại lục Azeroth có địa vị vô cùng hiển hách, hơn nữa Tông giáo Tài Phán Sở hung danh vang dội, dưới gót sắt kỵ sĩ của bọn họ không biết đã hủy diệt bao nhiêu người can đảm dám phản kháng Giáo đình. Cho nên hai người này mặc dù ở Thần Thánh Giáo đình chỉ là tiểu nhân vật không đáng nhắc tới, nhưng một khi đến Hương Ba Thành lại trở thành kẻ cao cao tại thượng, có thể cùng ngang hàng với quốc vương, quý tộc.
Mazola đưa bàn tay nhẹ nhàng vuốt ve thần trượng yêu qúy của hắn, ánh mắt lạnh lùng.
Hắn âm trầm đảo mắt qua đám người hai bên đường. Đám người nhất thời xôn xao hẳn lên, không ai dám đối diện cùng tên rắn đuôi chuông độc ác này.
Trong nháy mắt tiếp theo, Mazola tùy tiện đưa tay về phía đám người điểm vài cái.
Những người bị điểm tới giống như vừa được tử thần gọi tên, nhất thời sợ tới mức mặt cắt không còn giọt máu, liều mạng khóc lóc giãy dụa… Nhưng bất luận là cầu xin hay giãy dụa thế nào cũng đều vô dụng. Đám tu sĩ hai bên xe ngựa mở to mắt nhìn theo phương hướng ngón tay Mazola, sau đó giống như là con chó trung thành nhận được chỉ thị của chủ nhân, nhe răng nhếch miệng lao tới, không phân biệt tốt xấu, lấy dây thừng trói gô những người kia lôi ra ngoài.
Tiếng la khóc nhất thời vang lên ầm ĩ. Nếu có người dám dũng cảm giãy dụa, đám kỵ sĩ hung thần ác sát bên ngoài sẽ lập tức xông lại, tay đấm chân đá. Một phụ nữ đang ôm hài tử, hơn nữa còn là cô nương trẻ tuổi bị kéo ra ngoài, ngoài ra còn có một trung niên ăn mặc đẹp đẽ một chút cũng chịu chung số phận.
Nhất thời, trên đường phố tiếng la hét, kêu khóc vang lên không dứt, tựa như trong chốn địa ngục nhân gian.