Chương 35: Chủ Nhân, Ngài Đừng Bỏ Lại Ta.

Quốc Vương Vạn Tuế

Tác Giả: Loạn Thế Cuồng Đao

Quyển 1: Ta là quốc vương.

Chương 35: Chủ nhân, ngài đừng bỏ lại ta.

Dịch: Shita (Dịch giả Độc Cô Thôn).

Biên tập: Tiểu Tiếu Tà.

Nhóm dịch: Độc Cô Vô Lại [Độc Cô Thôn]

Nguồn: Tàng Thư Viện

Cả người tên khô lâu run lên, tất cả bộ xương biến thành màu xanh biếc. Đây là do hiệu ứng độc của đoản kiếm Bạo Phong gây nên, hơn nữa thanh đoản kiếm này đối với sinh vật bất tử còn gia tăng thêm độ sát thương khiến cho tên khô lâu chưa kịp giãy dụa liền ngã trên mặt đất biến thành một đống xương bể nát tới chó cũng không muốn đụng vào.

Tập kích thành công. Thự hiện xong chiêu gậy ông đập lưng ông, Tôn Phi cảm giác rất thành công, hắn nở nụ cười hắc hắc vui vẻ. Thế nhưng trong nháy mắt mấy tên Khô Lâu xạ thủ khác rất nhanh phát hiện ra Tôn Phi.

“Băng băng băng” một hồi âm thanh dây cung vang lên, tiếp theo mà một màn tên như mưa ầm ầm trút xuống về phía hắn bắn tới.

“Bà mẹ nó, mới đó đã bị phát hiện rồi.”

“Tôn Phi vội đưa tấm khiên “Linh hồn đại tượng” lên đón đỡ, một mắt tìm cách tránh né, một mặt lui nhanh về phía sau. Hắn âm mưu làm loạn đội hình của bon khô lâu, sau đó sẽ mạnh mẽ đột kích tiêu diệt toàn bộ đống này từng tên từng tên một. Nhưng là…

Véo véo véo véo

Hàn băng tiễn màu lam từ phía sau vùn vút phóng tới. Tôn Phi xoay người nhìn lại phát hiện mỹ nữ Y Liên Na cũng không có trổn ra xa theo lời hắn mà tay cầm trường cung từng bước tiến tới, từng mũi hàn bắn tiễn bắn ra vẽ nên những vết sáng màu lam đẹp mắt.

“Không xong!” Tôn Phi thất kinh

Đây là lần đầu tiên mỹ nữ này không nghe theo chỉ thị của hắn, thoạt nhìn như nàng vẫn chưa hiểu được sự nguy hiểm ở thị trấn Tristram này. Nếu cứ tiếp tục công kích như thế thì không những không giải quyết được mấy tên khô lâu xảo quyệt này, ngược lại sẽ lâm vào tình thế nguy hiểm.

Tại bầy khô lâu xạ thủ này có tồn tại hai tên tiểu boss bên trong. Hai tên boss cung thủ này có lực sát thương rất kinh khủng còn có ma pháp phụ trợ, một là “hàn băng tiễn”, một là “tia chớp”. Tên thứ nhất có thể trì hoãn tốc độ địch nhân, tên thứ hai có thể lập tức cướp đi tánh mạng đối thủ.

Mặc dù nhân vật Dã nhân của Tôn Phi cực kỳ trâu bò nhưng cũng không dám đương đầu trực tiếp, nhất định phải du đấu. Vừa xài thuốc vừa du đấu mới là chánh đạo. Nếu vận khí kém quá làm kinh động mấy tên quái vật cùng ác ma ở bên trong phế tích hoặc có thể kinh động tới cả tên boss trùm ở thị trấn Tristram Cách Thụy Tư Hoa Nhĩ Đức thì hậu quả thật sự không tưởng tượng được.

“Mau lui lại! Nhanh chóng lui lại.”

Tôn Phi liên tục kêu Y Liên Na lui về nhưng có lẽ đã không còn kịp nữa, bọn quái vật rất nhanh liền phát hiện sự hiện diện của nàng ta. Đống mưa tên đang công kích Tôn Phi lập tức cũng bao phủ nàng ta vào bên trong.

Nữ dong binh này không có khôi giáp như Tôn Phi, cũng không hề có tấm chắn, muốn trốn tránh cũng không kịp. Rất nhanh nàng đã bị mấy mũi tên bắn trúng, máu tươi ứa ra nhuộm hồng cả bộ khinh giáp màu xanh da trời.

“Chủ nhân!...Hoàn thành nhiệm vụ quan trọng hơn…Người không cần lo cho ta. Để ta hấp dẫn sự chú ý đám ác ma, ngài mau chóng đi vòng qua rồi cứu lấy Khải Dạ đại nhân. Mau! Ngài đi đi.”

Mũi tên trúng vào thân thể, đau đớn kịch liệt khiến trán nàng mồ hôi đầm đìa. Khuôn mặt thanh tú của nàng sớm đã tái nhợt nhưng ánh mắt vẫn kiên định như trước, trong mắt ánh lên lên sự kiên nghị mạnh mẽ. Đột nhiên nàng hất mạnh đầu đem mái tóc đỏ cắn vào trong miệng, nàng bất chấp những mũi tên đang cắm trên thân thể, tay nắm chặt trường cung, hàn băng tiễn liên tục bắn ra đồng thời từng bước tiến tới.

Bộ khinh giáp màu xanh dưới màn mưa tên không ngừng tỏa ra hòa quang lóng lánh nhưng càng ngày càng mờ nhạt.

Lúc này Y Liên Na như một nữ võ thần không hề biết lùi lại, mặt không đổi sắc, bên trong ánh mắt ánh lên sự cừu hận cùng coi thường sinh tử. Nàng từng bước từng bước một vững vàng tiến về phía trước. Đúng lúc này dị biến lại nảy sinh…

Cách Cách

Núp trong đám khô lâu, tiểu boss Khô Lâu xạ thủ thủ lĩnh liền bắn ra một mũi tên trí mạng không chút nào báo trước thẳng vào Y Liên Na.

Thân thể mỹ nữ dong binh thoáng chốc cứng đờ. Trong tiếng xoẹt xoẹt như tia chớp vang lên, thân thể Y Liên Na lung lay như sắp ngã. Trúng phải mũi tên này giá trị tánh mạng của nàng có thể bằng mắt thường thấy được không ngừng giảm xuống nhanh chóng.

“Đáng chết!”

Tôn Phi thấy vậy thì thất kinh. Hắn liều mạng chạy tới đem Y Liên Na ôm lấy bất chấp mấy mũi tên phía sau. Một lọ “Dược thủy trị liệu tánh mạng” nhanh chóng được rót vào miệng nàng, sau đó hắn sử dụng kỹ năng “cuồng hào”đẩy lui bọn quái vật đang ép lên phía trước rồi lập tức khởi động “Hồi thảnh quyển trục”, trước khi bọn quái vật tràn lên một lần nữa đem Y Liên Na chui tọt vào bên trong cánh cổng truyền tống.

Mấy tiếng “ông ông ông” vang lên.

Hai người may mắn tìm được đường sống trong chỗ chết trở lại La Cách doanh địa.

Y Liên Na dưới tác dụng của “Dược thủy trị liện táng mạng” đã khôi phục rất tốt, thần trí đã gần tỉnh táo trở lại. Ngược lại Tôn Phi vì cứu mỹ nữ này mà trúng phải vài tên, trong đó có hai mũi bị phụ gia “hàn băng tiễn” cùng “tia chớp” của tên thủ lĩnh Khô Lâu xạ thủ. Dưới tác dụng của ma pháp toàn thân hắn trở nên tê liệt, máu tươi giàn giụa, giá trị tánh mạng rút xuống còn chưa tới 30, tình huống cực kỳ nguy hiểm.

Cảnh tượng này so với trò chơi trước đây cũng không khác biệt lắm. Có nhiều khi ngươi cảm thấy nhiệm vụ khá đơn giản, không có vấn đề gì khó khăn nhưng sự thật là hết lần này tới lần khác ngươi đều phải chạy về La Cách doanh địa.

“Chiêu anh hùng cứu mỹ nhân này thật không phải ai cũng có thể làm được.”

Tôn Phi ngửi thấy một hương thơm nhàn nhạt từ trên người mỹ nữ võ thần Y Liên Na, sau đó hắn thôi không để ý tới việc đang được mỹ nữ ngọc này ôm vào lòng mà đưa tay vào trong ba lô lấy ra một lọ “Tiểu dược thủy trị liệu táng mạng” đem uống hết. Sau đó hắn liền đứng dậy, nhe răng nhếch miệng cười rồi đưa tay nhổ ba bốn mũi tên đang cắm sau lưng ra, máu tươi lập tức phún ra ào ào, cơn đau mạnh mẽ kéo tới khiến hắn phải tiếp tục uống thêm một lọ dược thủy nữa.

May mắn lọ “Dược thủy trị liệu tánh mạng” hình như cũng không có tác dụng phụ gì.

“Má ơi, đau chết ta mất. Mỹ nữ à: ngươi tại sao lại không nghe lời ta vậy. Không phải ngay từ đầu ta đã nói ngươi tránh ra xa xa một tí sao?”

Cảm nhận được tác dụng của dược thủy đã phát huy, giá trị tánh mạng của mình nhanh chóng khôi phục Tôn Phi nhịn không được mà trách cứ Y Liên Na một câu. Nếu vừa rồi không phải cô nàng này không chịu nghe lời thì sẽ không hề có chuyện nguy hiểm như vừa rồi phát sinh.

Mỹ nữ dong binh khẽ cúi đầu, đôi mắt đẹp rưng rưng không có chút nào phản bác.

Tôn Phi nhìn nàng bóp chặt lọ “Dược thủy trị liệu tánh mạng” trong tay mà không hề sử dụng, thương thế trên người vẫn còn ri máu, thân thể nhuốm hồng, bộ dạng tựa như một bông hoa đang héo rũ. Trong lòng hắn mềm nhũn cũng không nỡ trách cứ thêm nữa.

“Được rồi, mau uống dược thủy đi. À, đúng rồi, tí nữa ngươi cũng không cần trở lại chiến trường. Ta không thể chiếu cố tới ngươi được. Sau khi ta hoàn thành nhiệm vụ sẽ lại tới tìm ngươi.

Tôn Phi suy nghĩ một chút rồi quyết định để Y Liên Na ở lại La Cách doanh địa, còn tự mình lại tiến tới thị trấn Tristram để hoàn thành nhiệm vụ. Hắn thực sự không còn thời gian mà để ý tới vị mỹ nữ kia nữa rồi, mấy tên thủ lĩnh khô lâu xạ thủ còn chưa thực sự ra tay, hắn cũng chưa thi triển ra máy cái chiến thật kinh điển như quấy rối chiến thuật, hay dâm đãng chiến thuật. Nếu có hai người thì sẽ rất khó phối hợp chính xác, một khi không cẩn thận thi nữ cung thủ nũng nịu này thế nào cũng bị bọn quái vật bao vây xé xác mà thôi.

Nhưng Y Liên La lại hiểu lầm ý tốt của Tôn Phi.

“Á! Không! Đừng bỏ ta mà chủ nhân, chủ nhân..Lần sau…Lần sau ta nhất định chú ý, sẽ không để ngươi phải phân tâm vì ta…Ta nhất định có thể bảo vệ bản thân…Ta…”

Khuôn mặt xin đẹp tràn ngập lo lắng của Y Liên Na làm cho Tôn Phi choáng váng

Đây có lẽ là lần đầu tiên nàng chủ động nói chuyện với hắn.

Bởi vì thị trán Tristram trải qua thời gian dài bị rơi vào tay ác ma nên con đường thông tới phương đông của La Cách doanh địa bị ngăn chặn. Dong binh chỉ có thể từ mạo hiểm giả thu mua các loại vật liệu cùng trang bị, dược vật để duy trì sự tồn tại của toàn bộ doanh địa ở nơi hoang dã. Nếu không chỉ dựa vào thủ linh doanh địa Tạp Hạ cùng bà nương An Tạp Tạp, nữ thợ rèn Kháp Tây thu thập trang bị cùng dược vật tuyệt đối không thể nào bảo vệ nổi La Cách doanh địa.

Tích lũy của La Các doanh địa trong thời gian dài cũng đã gần như cạn kiệt kể từ khí dám người mạo hiểm giả đến từ phương đông đột nhiên biến mất sáu mươi năm trước. Nếu như cục diện này vẫn còn tiếp tục duy trì thì không tới một năm nữa La Cách doanh địa sẽ bị ác ma công hãm.

Sự xuất hiện của Tôn Phi đối với La Cách doanh địa mà nói chính là một cơ hội để tiếp tục tồn tại. Rốt cục lại có mạo hiểm giả xuất hiện, những mạo hiểm giả luôn tại dã ngoại thu được những thứ ngoài ý muốn. Những thành viên của La Cách doanh địa căn bản không thể tìm được trang bị cùng dược vật ở tại khu hoang dã.

Đây cũng chính là lý do tại sao vô số nữ nhân La Cách ở doanh địa bị mạo hiểm giả lợi dụng, vũ nhục tạo nên những tiền lệ không mấy hay ho. Nhưng thủ lĩnh Tạp Hạ nguyện ý hướng Tôn Phi đưa ra dong binh bởi nếu doanh địa muốn tồn tại nhất định phải có người hi sinh. Y Liên Na không phải là La Cách cường đại nhất ở đây, nhưng tuyệt đối là người xinh đẹp nhất. Có thể cùng mạo hiểm giả đạt thành hiệp nghị thì bất luận hi sinh gì kể cả thân thể cùng tánh mạng đều xứng đáng.

Nếu như Y Liên Na phải táng thân bên trong khu hoang dã, như vậy sẽ có nữ La Cách khác thay thế vị trí của nàng tiếp tục ra lực cho Tôn Phi, tiếp tục duy trì mối quan hệ giữ Tôn Phi cùng doanh địa.

Cái này chính là là thế giới hắc ám đầy tàn khốc và tăm tối với những quy tắc địa phương trần trụi.

Thôn trang nhỏ này phải dựa vào những thủ đoạn này mới có thể tồn tại tại sáu mươi năm trước, mới có thể để cho mọi người sinh hoạt và tồn tại trong đó. Không quá khoa trương khi nói mạo hiểm giả Tôn Phi xuất hiện khiến cho La Cách doanh địa tại thế giới hắc ám âm lãnh cùng đang đứng trước bờ vực nguy vong tìm thấy một tia ánh sáng hy vong. Dù là Tạp Hạ hay An Tạp Tạp cho dù phải trả cái giá đắt như thế nào họ cũng sẽ không chịu buông tha ra.

Đương nhiên những điều này Tôn Phi cũng không hề hay biết. Đây cũng là lý do tại sao Y Liên Na vốn luôn luôn yên lặng vừa nghe thấy Tôn Phi để nàng lại thì thất kinh. Nàng cho rằng Tôn Phi đang khéo léo đẩy nàng ra.

Đắc tội mạo hiểm giả rất có thể mang đến những tổn thất to lớn cho doanh địa, huống hồ Tôn Phi trong vòng hai giờ vừa rồi biểu hiện ra thái độ quan tâm chân thành, nếu so với mấy truyền thuyết về mạo hiểm giả lưu truyền trong doanh địa thì còn tố hơn gấp hàng ngàn, hàng vạn lần. Y Liên Na bất tri bất giác đã tạo thành thói quen coi mình đã gặp phải một người mạo hiểm giả chính trực, đồng thời cũng cực kỳ quý trọng cơ hội này.

--------------

Cầu xin cất giấu, cất giấu cất giấu nga.

Còn có phiếu phiếu.

Đao cần bị kích thích một cái.

Làm ước định đi, nếu như ngày hồng phiếu đột phá hai ngàn, liền thêm hơn chương một.

Ta không biết như vậy con số có phải hay không cao, cũng không có đổi đổi mới đích ý tứ, chỉ là muốn để cho mình động lực mười phần, linh cảm bị kích thích ra ngoài.

Sống ở ưu hoạn chết bởi an vui a.