Chương 347: Trận Chiến Đỉnh Phong - Kịch Biến

Team: Vạn Yên Chi Sào.

Nguồn: Truyenyy.com

Biến cố bất ngờ khiến những người có mặt phản ứng không kịp, đồng loạt ngẩn ra.

Bởi vì kẻ vung kiếm bất ngờ chính là Huntelaar, đệ nhất kiếm khách đế quốc Ajax.

Vị kiếm khách cường tráng như tinh tinh kia chẳng biết từ lúc nào đã đứng bật dậy, thân hình cao hơn hai thước tạo cảm giác áp bách rất mạnh, thanh kiếm chỉ to bằng ngón tay mỗi lần run lên lại tạo ra một tia sáng bạc, hướng thẳng tới Krasic lơ lửng giữa không trung.

- Ngươi làm gì?

- Đáng chết! Dám nhúng tay vào Vũ Thánh quyết đấu?

- A, Krasic đại nhân bị thương...

Tiếng kinh hô đồng loạt vang lên, chẳng ai có thể ngờ, mắt thấy Zenit Vũ Thánh Krasic sắp giành được chiến thắng thì một vị khách quý đang quan chiến lại ra tay đánh lén.

Đây là chuyện quả thực không thể tha thứ, cố ý tham dự vào trong trận quyết đấu giữa hai vị Vũ Thánh ngang bằng với việc coi rẻ tôn nghiêm và vinh dự của toàn bộ Vũ Sĩ đế quốc, thậm chí có thể gây ra chiến tranh. Chỉ cần chuyện này được truyền đi, Zenit tất nhiên sẽ tuyên chiến với Ajax, trên Azeroth đại lục, không có bất kỳ một quốc gia nào lại thờ ơ với việc hộ quốc Vũ Thánh của quốc gia mình bị đánh lén.

- Hừ!

Một tiếng hừ mang theo vẻ thản nhiên truyền đến từ trên bầu trời, thân thể bị thương nặng của Krasic chợt ổn định, ông ta trở tay chém xuống một kiếm. Một đường kiếm màu xanh bay nhanh như gió, chém đứt đoạn tất cả những tia kiếm bạc đang đến, đồng thời tiện đà nhắm vào kẻ đánh lén.

Kiếm thế cuồng bạo, sắc bén đến cực điểm.

Huntelaar không dám đón đỡ, nhanh chóng xoay người, thân thể nhìn như vụng về mà lại linh xảo vô cùng lách qua nhát kiếm màu xanh. Hai chân hắn đạp mạnh trên mặt đất, tiếng ầm thật to vang lên, một cái hố sâu lập tức xuất hiện. Ánh sáng bạc lướt qua không trung, tiếng xé gió truyền đến, thân hình Huntelaar xuất hiện ở giữa không trung, cách Krasic chưa đến ba thước.

Thanh kiếm bạc trong tay hắn múa may điên cuồng, trông chẳng giống kiếm mà lại như một ngọn roi vậy.

Ngân kiếm tạo ra một vòng kiếm giống hệt vô số ngân xà đang nhảy múa xung quanh Krasic, trong nháy mắt vừa rồi, Hunterlaar đã đâm ra tới tận mấy trăm kiếm.

Sắc mặt Krasic trắng bệch, tay trái đè vào ngực phải, tay phải nắm chặt Thiên Kiếm, liên tục thay đổi tư thế. Mỗi một lần biến hóa đều làm cho Thiên Kiếm trở thành tấm chắn vững vàng ngăn chặn mũi kiếm bạc.

- A ha ha ha! Krasic, ta nói rồi, ngày hôm nay, ngươi phải chết!

Spartak Vũ Thánh Iaquinta vừa mới tỏ vẻ kinh hồn thì giờ lại vui vẻ cười lớn. Hắn nhìn xuống đống thi thể còn sót lại của Hỏa Diễm Hạt Hùng, máu và xương của nó còn đang bốc cháy hừng hực, nhiệt độ cao đến mức đủ để hòa tan tất cả, nụ cười trên mặt Iaquinta lập tức trở nên rất dữ tợn. Hắn liếc qua những người quan chiến, đột nhiên quát to:

- Mau ra tay!

Lời còn chưa dứt, bất ngờ lại tới ——

Costacurta luôn ngồi ôm đại đao đột nhiên đứng lên, khôi giáp trên người phát ra tiếng leng keng phảng phất như thoáng cái đã có thiên quân vạn mã xuất hiện trên kiếm phong, khí thế thiết huyết làm người thường phải kinh sợ bốc lên cao. Thân là nhất đại danh tướng từng chinh phạt vô số năm trên chiến trường, trên người Costacurta đương nhiên phải có loại khí thế tương tự như Zenit quân thần Arshavin, khiến Vũ Giả tầm thường khó có thể chống lại.

Oanh!

Costacurta bổ ra một nhát đao màu đỏ tươi dài đến xấp xỉ 50 mét xuyên qua không trung.

Nhát đao này ẩn chứa sát khí đặc trưng của chiến trường, mục tiêu đương nhiên vẫn là Zenit Vũ Thánh Krasic.

Oanh!

Krasic dùng kiếm đỡ đòn, thân thể ở giữa không trung bị văng ra rất xa...

Chẳng ai có thể ngờ đến, nhất đại danh tướng vẫn luôn trầm mặc như núi, làm cho người ta cảm giác rất tin cậy lại từ bỏ vinh quang cực khổ tích góp mấy chục trên chiến trường, đột ngột đánh lén một cách nhục nhã với vị Vũ Thánh đang quyết đấu... Trong nháy mắt vừa rồi, Costacurta rút đao không hề có sự run rẩy, kiên định vô cùng!

- Ngươi... Đáng chết, đáng chết, đáng chết!!! Chết hết cho ta!

Đến lúc này, Tôn Phi mới kịp phản ứng lại, chẳng thèm ẩn giấu thực lực gì nữa, hai tay nắm lại, sáo trang Hài tử của Boolean Kessel xuất hiện, hai thanh kiếm “thần thánh đại giới” và “bộ tộc thủ hộ” nằm trong tay hắn, kỹ năng “trọng lực nhất kích” trong nháy mắt phát động.

Hai màu xanh đỏ đan xen vào nhau tạo thành một cơn lốc gào thét giết tới Costacurta!

- Cút về đi!

Bốn gã hộ vệ mặc giáp phía sau Costacurta đồng loạt rút đao, bổ vào đầu Tôn Phi.

Leng keng leng keng đinh!

Tiếng đao kiếm va chạm đinh tai nhức óc vang lên, bốn thanh đao bị chém thành hai đoạn, chỉ thấy hai luồng sáng xanh đỏ quét qua, ba cái đầu đã bay lên không.

Đối mặt với Tôn Phi trong cơn thịnh nộ, bọn hộ vệ vốn chẳng hề có khả năng chống trả, một chiêu qua đi, ba cổ thi thể nằm trên mặt đất, chỉ còn lại một tên có dung mạo hơi thanh tú, thực lực vượt xa ba gã còn lại, ở thời khắc mấu chốt được Costacurta cứu nên mới giữ được mạng sống.

Tôn Phi tiếp tục xôn lên, đồng thời…

Sưu sưu sưu!

Ba tia sáng lóng lánh xuất hiện.

Mỹ nữ dong binh Elena giương cung cài tên, trong thoáng chốc đã tụ tập đủ hàn khí, ba mũi ma pháp tiễn tạo thành hình chữ phẩm, bay sát bên cạnh hai lỗ tai và đỉnh đầu Tôn Phi, phát sau mà đến trước, nhắm thẳng tới trái tim yết hầu và hạ bộ Costacurta.

Trải qua thời gian dài giết quái thăng cấp trong thế giới Diablo, Elena và Tôn Phi có thể coi như tâm hữu linh tê, hai người phối hợp vô cùng chặt chẽ, tên của Elena vừa tới, Tôn Phi cũng lập tức đâm về phía trái tim Costacurta.

Lão danh tướng Eindhoven hoảng hốt, đao trong tay chém liên tục, cấp tốc đánh bay ba mũi tên, thế nhưng vì vậy mà thân đao phủ đầy hàn khí, ngay cả trên cánh tay Costacurta cũng xuất hiện băng vụn.

- A?

Costacurta nhíu mày, cực kỳ ngoài ý muốn, thật không ngờ ma pháp tiễn của Elena ẩn chứa hàn khí quỷ dị đến vậy. Cánh tay phải bị đông cứng ngắc, tay trái nhanh chóng đoạt lấy đao từ tên hộ vệ mới được cứu kia, cấp tốc giơ lên, suýt chút nữa đã không chặn kịp song kiếm của Tôn Phi.

Oanh!

Sóng xung kích khuếch tán ra khiến Costacurta đứng không vững, thân hình bắt buộc phải nương theo gió lùi ra sau. Cước bộ Tôn Phi hơi phù phiếm, cũng phải lui về sau hai bước.

- Lão gia hỏa này không ngờ cũng là cường giả Nguyệt giai.

Tôn Phi trong nháy mắt đã đoán được tu vi của đối thủ.

Tuy rằng hơi giật mình với thực lực của một võ tướng mà lại cao như thế, nhưng vì lo lắng tới an nguy của Krasic, chiến ý của Tôn Phi lập tức tăng mạnh. Hắn ngẩng đầu nhìn Krasic lấy một địch hai mà vẫn chưa rơi xuống thế hạ phong thì biết nếu mình cuống lấy được Costacurta, Krasic hẳn sẽ đủ sức chém giết đối thủ. Nghĩ vậy nên trong lòng Tôn Phi hơi bình tĩnh lại.

Tôn Phi đang muốn quay đầu dặn dò Cech và những người khác tránh xa ra, đột nhiên, không biết vì sao, tầm nhìn của hắn lại tập trung vào vị hoàng trữ Saint-Germain.

Tên nam nhân đẹp mã phong lưu thành tính được bốn thị nữ tuyệt sắc hầu hạ, đang thoải mái uống rượu, thản nhiên quan sát đám Krasic kịch chiến trong không trung.

- Trong sứ đoàn của tam đại đế quốc đến đây quan chiến, Huntelaar và Costacurta đã ra tay, ai có thể bảo đảm tên này sẽ ngồi nhìn chứ?

Tôn Phi thầm nghĩ tới vấn đề này.

Ngay lúc này, một tiếng cười khẽ vang lên bên tai mọi người, hoàng trữ Giliano ngửa đầu uống hết rượu trong bình rồi trở tay nắm lấy cây ma pháp trượng đang cắm trên mặt đất. Tiếng ngâm xướng huyền ảo dễ nghe từ trong miệng hắn truyền ra, từng cái kim sắc ma pháp ký lơ lửng trên không trung, vờn bên cạnh hắn, phát ra ánh sáng chói lòa. Uy áp ma pháp nhanh chóng khuếch tán khiến nhiều người thậm chí cảm thấy hô hấp của mình như ngừng lại.

Quả nhiên... đã ra tay!

Tôn Phi rùng mình sau đó chợt khẩn trương, từ ma pháp ba động có thể rõ ràng nhận thấy, vị hoàng trữ đế quốc Saint-Germain không ngờ cũng đạt tới tiêu chuẩn Nguyệt gai.

Hơn nữa hắn chuẩn bị ma pháp hiển nhiên là loại cấm thuật kinh khủng, một khi thi triển, không biết sẽ sinh ra ảnh hưởng gì với cục diện hiện tại. Tuy rằng vũ kỹ của Krasic cao thâm, thế nhưng ông ta dù sao cũng đang bị thương, hơn nữa sau khi luân phiên đại chiến thì đã tiêu hao rất nhiều đấu khí... Tại sao lại có chuyện như vậy phát sinh? Sứ đoàn tam đại đế quốc được hoàng thất Zenit đế quốc cho phép đến đây quan chiến, tại sao phải nhất tề xuất thủ ám sát Krasic?

Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

Tại sao phải như vậy?

Từng bí ẩn khó có thể lý giải lóe lên ở trong đầu Tôn Phi. Tuy nhiên những ý niệm này chỉ sau một giây đã nhường chỗ cho một suy nghĩ duy nhất ——

Phải chặn đứng Giliano ngâm xướng ma pháp, không thể để cho hắn hoàn thành ma pháp này.

Nhưng mà, Tôn Phi còn chưa kịp hành động, đã có người sớm nghĩ đến mà thay hắn thực hiện——

Ngọn lửa màu tím dấy lên khắp bầu trời, một thanh trường đao mỏng như cánh ve mang theo lửa tím nhắm thẳng tới vị hoàng trữ của Saint-Germain đế quốc.