Chương 325: Ngân Giáp Cuồng Sĩ?

Dựa theo giới thiệu cùng đánh giá trong quyển sách nhỏ do đế quốc đệ nhất ngâm du thi nhân Materazzi biên soạn thì thực lực vị tiểu vương tử này chỉ có thể coi là trung đẳng, cũng không có gì kỳ lạ khi ở trong 50 cao thủ của ngũ đại chiến khu thì hắn chỉ xếp hạng 32.

Một người như vậy, nếu ở trong tình huống bình thường, tuyệt đối không có khả năng tiến vào tứ cường, mà dù là thập tam cường cũng đã cực kỳ khó rồi.

Thế nhưng không kẻ nào có thể nghĩ tới rằng một 'tiểu nhân vật' không có ai chú ý tới như vậy, lại sau khi chiến thắng đối thủ vòng thứ nhất có thể liên tục ba vòng rút được thăm trống, dễ dàng giành được một cái ghế trong tứ cường.

Không phải ở phương diện rút thăm có ai cố ý an bài sắp xếp đấy chứ?

Cơ hồ tất cả mọi người bao gồm cả Tôn Phi đều có nghi vấn như vậy. Thậm chí dưới tình cảnh quần chúng náo động như thế, quân bộ lâm thời do đế quốc thiết trí tại đây không thể không tạm ngừng trận đấu, đồng thời hoàng tử Domingos phải ra mặt tiến hành điều tra quá trình rút thăm vừa diễn ra.

Ngay tại lúc có không ít người dậm chân muốn biết liệu có phải trong giải đấu diễn võ đế quốc có người an bài thì phía quân bộ đã đưa ra một kết quả điều tra khiến tất cả mọi người kinh ngạc…

Kết quả rút thăm trận đấu không có bất kỳ chỗ đáng ngờ nào, việc Shevchenko liên tục ba vòng rút được thăm trống, chỉ là do vận khí quá tốt.

Kết luận vừa ra thì tiếng hô chất vấn cuối cũng đã giảm bớt không ít.

Mọi người cũng chuyển sang tò mò đối với Shevchenko.

Người này có vận khí tốt đến bất thường, thậm chí là nghịch thiên, có thể đoán được trong tương lai hắn có khả năng chiếm được cả một cái ghế trong quân đoàn mới. Nhìn lên Shevchenko đang ung dung ngồi trên đài cao chờ đợi lục đại cao thủ khác chém giết bên dưới, các loại ánh mắt hâm mộ phẫn hận ghen tị thứ nào cũng có, vừa nghĩ tới tiến vào tứ cường sẽ không còn việc có thể rút được thăm trống, rất nhiều người ghen tị với Shevchenko cũng đã khẩn trương muốn xem viễn cảnh Shevchenko bị cao thủ khác hành hạ trên sân.

. . .

Bởi vì chỉ có ba cuộc tranh tài, hơn nữa đều là cao thủ quyết đấu nên các trận đấu ngày hôm nay không còn là đồng thời tiến hành nữa mà là theo thứ tự sẽ lần lượt diễn ra ở thí kiếm đài số 1.

Trận đầu tiên là giữa Hương Ba Thành mỹ nữ - Cung Chi Thần Nữ Elena giao đấu với Cavern quốc- cao thủ man tộc Phong Lôi Côn Kanoute

Trong bảy đại cao thủ, trừ bỏ Shevchenko sở hữu vận * chó, bất luận bất kì ai ở trong nghề hay là người chỉ xem náo nhiệt thì đại đa số đều cho rằng Phong Lôi Côn Kanoute là yếu nhất, bởi vậy theo thực lực bên ngoài mà xét thì Cung Chi Thần Nữ Elena xem như rút được một cái thăm tốt.

Mà sự thật chứng minh suy đoán như vậy cũng không sai.

Với lực công kích đã vượt xa lục tinh, ma pháp tiễn của Elena đã có thể bắn thủng ma pháp kết giới Thủy Mạc Thiên Hoa thủ hộ thí kiếm đài thì Kanoute một thân thực lực chỉ miễn cưỡng đạt tới lục tinh sơ giai tự nhiên không phải là đối thủ

Tuy rằng vị cao thủ man tộc này ngay từ đầu đã tận lực tấn công, cố gắng kéo gần khoảng cách tới phạm vi cận chiến của cung tiễn thủ nhưng Elena vốn luôn du tẩu trong sinh tử tại thế giới Diablo, liệp sát vô số ác ma quái vật nên kinh nghiệm chiến đấu cực kì phong phú, làm sao để Kanoute dễ dàng tiến tới gần được?

Trong phút chốc, thân hình Elena giống như quỷ mị lóe lên một cái, liền thoát khỏi dây dưa của đối thủ.

Với tốc độ cực cao, mũi tên bắn ra uy lực cũng không hề thua kém, chỉ sau vài lần băng tiễn bắn ra, trên thí kiếm đài số 1 đã tràn hàn khí lạnh thấu xương. Kanoute tay sử dụng Phong Lôi Côn không ngừng đánh nát hàn băng tiễn, nhưng hàn băng lực lại vô thanh vô tức xâm nhập vào trong cơ thể hắn, khiến thân thể hắn lạnh cóng, làm chậm phản ứng thần kinh của hắn.

Ầm!

Sau khi khai chiến 30 giây, Elena bắn ra một mũi tên trực tiếp đánh gãy trường côn trong tay Kanoute.

Lại giương cung cài tên, nháy mắt ba mũi hàn băng tiễn màu lam xuất hiện ở trên dây cung, đầu mũi tên lóe ra ánh sáng tử vong nhắm ngay Kanoute ở xa xa đã mất đi vũ khí. Vị cao thủ Cavern quốc này chỉ cảm giác mình như là bị một con mãnh thú khủng bố tiếp cận, từng cơn lạnh chạy dọc theo xương sống.

- Ta nhận thua!

Tự biết không địch lại, cao thủ man tộc trực tiếp tuyên bố nhận thua rồi chủ động nhảy xuống thí kiếm đài.

Cơ hồ chẳng khác gì là miễu sát!

Cuộc tranh tài này nghiêng hẳn về một phía.

Sau một lúc yên tĩnh thì tiếng hoan hô như dậy sóng vây quanh thí kiếm đài số 1.

Elena với dung mạo tuyệt mỹ cùng thực lực cường đại vốn được ủng hộ hơn so với Kanoute. Các nam nhân chứng kiến nữ thần trong lòng mình thắng lợi áp đảo đối thủ thì cảm thấy hưng phấn bừng bừng, một đám đỏ mặt điên cuồng mà hô to tên của nữ tử tuyệt trần đang đứng thẳng người trên thí kiếm đài kia.

Elena đối với với thắng lợi của bản thân thì lại không có chút biểu hiện vui mừng nào cả.

Thu hồi ma pháp cung, giống như là ở trong thế giới Diablo giết chết một đầu ác ma quái vật, mặt nàng không chút nào thay đổi, cũng không có chút hưng phấn, nhảy xuống thí kiếm đài, tiến nhập khu tuyển thủ.

Nhóm người ủng hộ nàng chính là do cái hình tượng lạnh băng cao quý này mà càng thêm phát cuồng.

Sau trận chiến này, Hương Ba Thành đã lấy được một ghế trong tứ cường.

. . .

Sau nửa giờ.

Đồng dạng ở thí kiếm đài số 1, các ma pháp sư hoàng gia lại một lần nữa kiểm tra gia cố ma pháp phù văn cùng ma pháp kết giới trên thí kiếm đài, lúc sau trận đấu thứ hai chính thức được bắt đầu.

Đây là trận quyết đấu giữa Nhất Kiếm cùng Ngân Giáp Cuồng Sĩ.

Trận đấu này được đại đa số người xem trọng do có đệ nhất các cao thủ nước phụ thuộc Nhất Kiếm. Tuy rằng gần đây do Nhất Quyền Hoành Thiên Hương Ba Vương cường thế quật khởi làm cho người ta đối với việc liệu hắn còn là đệ nhất cao thủ hay không sản sinh nghi vấn, nhưng không ai không thừa nhận Nhất Kiếm cường đại.

Bình sinh đối địch, chỉ xuất một kiếm.

Đây là câu nói cao ngạo mà khiến các võ sĩ nhiệt huyết sôi trào!

So sánh thì Ngân Giáp Cuồng Sĩ chỉ là cao thủ mới nổi tại giải đấu diễn võ tác chiến lần này, ấn tượng xa xa mới khắc sâu vào lòng người như Nhất Kiếm. Thậm chí có người còn nhớ trong trận quyết đấu 13 giữ 7 thì Ngân Giáp Cuồng Sĩ từng cùng cao thủ Hương Ba Thành Nhất Chỉ Toái Thiên Peter Cech đánh bất phân thắng bại, để cuối cùng là dựa vào một chiêu không thể giải thích được mà thắng lợi.

Một người cùng một võ sĩ đã bị loại như Cech bất phân thắng bại thì thế nào có thể lại là đối thủ của Nhất Kiếm?

Nghi vấn duy nhất chỉ là rốt cuộc một chiêu 'Bạch quang chợt lóe, đối thủ ngã xuống đất' của Ngân Giáp Cuồng Sĩ uy lực được bao nhiêu? Đây là chỗ dựa vào duy nhất của Ngân Giáp Cuồng Sĩ.

Rốt cuộc trong sự mong đợi của vạn người thì trận đánh ác liệt cuối cùng đã được bắt đầu.

- Ha ha ha, một bàn tay ta là có thể bóp chết Nhất Kiếm, gặp phải ta thì hắn thật sự rất xui xẻo…

Thanh âm phách lối vang to, ngân sắc khôi giáp hoa lệ, áo choàng màu trắng như là quần lụa mỏng của thiếu nữ bay múa, Ngân Giáp Cuồng Sĩ không chờ mọi người nhìn đã dùng một cái tư thế tràn ngập màu mè khoe khoang thực lực của chính mình, bay lên thí kiếm đài.

Công bằng mà nói, vị cao thủ mặt trắng không râu được xưng là “cao thủ kiêu ngạo nhất trong giải đấu từ xưa tới nay” cũng là mày kiếm mắt sáng, môi mỏng, thân cao, dáng người thon dài to lớn, đích xác cũng được coi là một mỹ nam tử uy phong lẫm lẫm.

Lại thêm thân phận là hoàng tử Paolo quốc- một nước phụ thuộc cấp một thuộc chiến khu phía Đông, lại tiến vào trong thất cường cho thấy thực lực nhất định, quả thật có vốn để kiêu ngạo cùng dụ nhân, cho nên có không ít fan hâm mộ là nữ giới, đại bộ phận đều là tiểu cô nương mười lăm mười sáu tuổi, đối với Ngân Giáp Cuồng Sĩ có một loại mê luyến điên cuồng như tìm thấy hoàng tử trong mộng.

Cho nên Ngân Giáp Cuồng Sĩ vừa lên đài, nhất thời chung quanh thí kiếm đài số 1 vang lên vô số tiếng thét của các thiếu nữ, lớn đến mức có thể đâm thủng màng nhĩ người khác.

So sánh thì Nhất Kiếm tóc dài ma y, tay mang kiếm gỉ từng bước một đi lên thí kiếm đài lại giống như một người qua đường không hề liên quan, hờ hững trầm mặc, không hề đặt đám người xem ồn ào đông nghịt bên dưới vào trong mắt.

Kiếm khách này vẫn luôn bình tĩnh thậm chí có chút lạnh như băng như thế, vác theo cùng thanh kiếm đầy vết gỉ sét loang lổ của hắn, bề ngoài bình thường đến cực điểm.

Chỉ khi kiếm gỉ giết người, khi Nhất Kiếm rút kiếm, mọi người mới có thể chân chính thấy được Nhất Kiếm đáng sợ như thế nào.

- Ha ha ha, ngươi lại vẫn dám nhận khiêu chiến? Ngươi không phải là đối thủ của ta, nhanh chóng nhận thua đi.

Ngân Giáp Cuồng Sĩ một tay xoa cằm, tay kia hất hất một đầu tóc dài bóng loáng, để cho hình tượng của mình trong mắt đám nữ hâm mộ đạt trạng thái hoàn mỹ, ánh mắt không chút cố kỵ đối mặt Nhất Kiếm.

- Rút kiếm.

Nhất Kiếm hơi hơi nhếch mày.

- Ơ? Chẳng lẽ ngươi thật sự muốn đánh? Trận đấu này có hơn bảy vạn người đang xem, một khi chiến bại, ngươi sẽ mất mặt đấy? Ngươi mau nhận thua là hơn!

Ngân Giáp Cuồng Sĩ làm bộ tận tình khuyên bảo Nhất Kiếm thức thời một chút.

Thanh âm của hắn thông qua ma pháp trận trên thí kiếm đài truyền rõ ràng đến tai của mỗi người.

Không ít người ở một khắc này suýt nữa ngất đi, tên lớn lối này thật đúng là một cái kẻ dở hơi, cư nhiên dám đối với Nhất Kiếm nói như vậy.

Keng!

Đáp lại của Nhất Kiếm là một luồng kiếm quang.

Kiếm quang tựa như có sinh mạng, quỹ tích trên không trung không có chút quy luật nào, chợt trái chợt phải, chợt cao chợt thấp, vô thanh vô tức, lưu lại từng đạo ảo ảnh màu bạc, tốc độ lấy mắt thường khó phân biệt tới gần Ngân Giáp Cuồng Sĩ vẫn còn đang lảm nhảm, không gian rộng lớn bên trong kết giới Thủy Mạc Thiên Hoa bao phủ thí kiếm đài số 1 trong nhất thời tràn ngập kiếm ý.

- Sax? Ngươi động thủ thật à…

Ngân Giáp Cuồng Sĩ kinh sợ kêu lên.

Hắn như là con thỏ con bị dọa sợ, né trái phải tán loạn, bất quá mỗi một lần suýt trúng chiêu thì lại có thể tránh thoát từng đạo kiếm ý mênh mông kia, vừa chạy, vừa kêu thét chói tai, thiếu chút nữa cả giầy cũng vứt bỏ, bộ dáng buồn cười cực kỳ, thế cho nên dưới thí kiếm đài không ít người nhịn không được phải cười ra tiếng: lớn họng vô cùng, lại làm ra biểu hiện như vậy, cũng quá mất mặt đi?

Bất quá trên thí kiếm đài, Nhất Kiếm lại không có chút ý tứ bật cười nào.

Ánh mắt của Nhất Kiếm càng lúc càng sáng, khóe miệng hơi nhếch lên.

Thanh kiếm gỉ sét trong tay hắn thoáng động, kiếm ý mênh mông trên thí kiếm đài càng thêm mãnh liệt, giống như là mưa phùn vô hại ngày xuân, nhưng lại chỗ nào cũng có, loáng thoáng kèm theo một tia hàn ý mỏng manh, thế nhưng chỉ cần hơi dính vào, kết cục chính là tan xương nát thịt.

Chỉ nhìn kết giới quanh thí kiếm đài lóe lên quang diễm mãnh liệt cùng mặt đất không ngừngxuất hiện từng vết kiếm sâu hoắm là có thể biết kiếm ý mênh mông như mưa phùn này đáng sợ nhường nào.

- Ê, ngươi ra tay cũng quá độc ác đi? Có chuyện gì từ từ nói… Này, ngươi đây là đánh lén… Ai ui, cái mông của ta…

Ngân Giáp Cuồng Sĩ bị kiếm ý như mưa phùn bao phủ cả thí kiếm đài làm cho luống cuống tay chân, nhưng miệng vẫn không ngừng khiêu khích. Trong khi nói chuyện, lại là sơ ý một chút, bị một luồng kiếm ý mỏng manh chí cực xẹt qua phía sau, xuyên thấu ngân sắc khôi giáp, ở trên cái mông để lại một vết máu đỏ thẫm.

- Đừng ép ta nổi nóng!

Ngân Giáp Cuồng Sĩ vừa trốn vừa đe dọa.

Nhưng 'phản kích' như vậy đối với Nhất Kiếm mà nói có cũng như không.

Thanh kiếm gỉ sét trong tay Nhất Kiếm chấn động càng lúc càng nhanh, kiếm ý mưa phùn trên thí kiếm đài càng ngày càng tinh mịn, ngay cả ánh sáng tựa hồ cũng bị kiếm ý vô tận này cắt đứt, mọi người chung quanh chỉ cảm thấy trên thí kiếm đài như là đang có mưa, mưa phùn rả rích tràn ngập vẻ thơ mộng.

Chỉ có Ngân Giáp Cuồng Sĩ mới có thể cảm nhận được sự đáng sợ của loại ‘thơ mộng’ này, trở nên càng ngày càng chật vật, trên người không ngừng tăng thêm nhiều vết thương mới.

- Mẹ nó, lão tử thật sự nóng rồi đó!

Ngân Giáp Cuồng Sĩ như là con thỏ bị ép vừa thét vừa chạy trốn chối chết, thế nhưng ngay khi tất cả mọi người cho là hắn sẽ thua, 'con thỏ' này lại nhe nanh bắt đầu phản kích…

Hệt như quyết đấu với Cech hôm kia, chỉ thấy ngân giáp trên người của hắn đột nhiên lóe ra một đoàn ngân quang màu trắng ngà, tiếp theo ngân quang này bành trướng, chói mắt đến cực điểm, đợi đến khi mọi người một lần nữa mở to mắt, đã thấy kiếm ý dày đặc như mưa phùn trên thí kiếm đài kia chẳng biết tại sao lại biến mất vô tung…

- Tên lớn lối này lại thật sự phá được kiếm ý của Nhất Kiếm! !

Tôn Phi ở khu khách quý quan sát cuộc chiến hai hàng lông mày hơi nhíu, khẽ giật mình.

Quốc vương bệ hạ cũng không có nhìn ra Ngân Giáp Cuồng Sĩ là làm thế nào phá giải kiếm ý của Nhất Kiếm bao phủ, cũng không có thấy rõ được đoàn ngân quang kia rốt cuộc là vật gì, chỉ loáng thoáng cảm giác thấy tâm linh rung động, trong nháy mắt phảng phất như là mọi chuyện vui buồn đớn đau trước kia một lần nữa được trình diễn lại trong tâm trí.

Một chiêu thức đủ kỳ quái!

- Ha ha ha, bị lão tử phá giải rồi hả? Ngươi được xưng là chỉ xuất một kiếm, một kiếm không thể thắng địch, liền tuyệt đối sẽ không ra kiếm thứ hai, hiện tại ngươi đã ra một kiếm vẫn không thể làm gì lão tử, ha ha, hẳn là nên chủ động nhận thua chứ?

Một chiêu đánh nát kiếm ý, Ngân Giáp Cuồng Sĩ hai tay chống nạnh cười ha ha, giống như cái kẻ vừa rồi chật vật né tránh không phải là hắn, dương dương đắc ý mỉa mai Nhất Kiếm.

- Ta vừa rồi cũng không có xuất kiếm.

Nhất Kiếm nhẹ nhàng lắc đầu, khóe miệng của hắn khé nhếch lên ý cười cợt.

Cười? Đối với Nhất Kiếm mà nói, đây thật là rất hiếm thấy.

- Mẹ nó, ngươi định chơi xấu hả?

Ngân Giáp Cuồng Sĩ nghe vậy nhất thời tức đến thở hổn hển.

- Chỉ xuất một kiếm, cái đó là kẻ khác đồn đãi, gặp đối thủ đáng đánh ra kiếm thứ hai, ta sẽ xuất kiếm thứ hai.

Nhất Kiếm dùng thái độ kiên nhẫn chưa từng có mà chậm rãi giải thích:

- Hơn nữa ta vừa rồi thật không có xuất kiếm, chỉ thử phát ra kiếm ý mà thôi.

- Ta… Ngươi…

Bỗng đâu Nhất Kiếm khác thường thế này, Ngân Giáp Cuồng Sĩ trợn tròn mắt, có chút không tiếp thụ được:

- Đây chính là ngươi bức ta nổi nóng, hắc hắc, đừng hối hận!

Trong lúc nói chuyện, bạch quang lóe ra.

Trong chớp mắt, một cái hộp bằng bạc chiều cao rộng đều không đến 30 phân xuất hiện ở trước người của Ngân Giáp Cuồng Sĩ.