Chương 322: Tử Linh Pháp Sư Hiện

Đây là một loại cảm xúc vô cùng kỳ quái, tuy rằng biết rõ cái người đang né tránh kia là địch nhân, thế nhưng tất cả người xem lại nhịn không được thấy lo lắng cho hắn, bởi vì cả đám đã bị kỹ xảo thần kỳ của thích khách hấp dẫn, bất tri bất giác bắt đầu vì người này mà mướt mồ hôi, mỗi lần chứng kiến tới tình huống nguy hiẻm, thậm chó có người nhịn không được khẽ kinh hô.

Đứng giứa đám người, Thần Chi Tử Kaka nhỏm người trông tới.

Từ đầu đến giờ, hắn luôn luôn có vẻ phi thường trấn định, trên khuôn mặt anh tuấn vô song, nụ cười mỉm mê người chưa từng tắt, đôi mắt đẹp tới làm ảm đạm thiên địa cũng càng lúc càng sáng, càng lúc càng sáng…

Hơn ba mươi giây, quả thực giống như là ba mươi thế kỷ.

Dần dần, thích khách bị vây trong 'Long Thương Chi Vũ' đằng xa kia di động càng ngày càng chậm, càng ngày càng chậm.

Dưới sự tận lực khống chế của Baresi, phạm vi có thể tránh né ngày càng nhỏ, thế cho nên thích khách không cách di chuyển nữa, chỉ có thể ở tại chỗ không ngừng mà biến hóa tư thế cùng vị trí, trên người của hắn rốt cục bắt đầu xuất hiện miệng vết thương.

- Đã đến lúc nỏ mạnh hết đà sao? Đáng tiếc ột thân kỹ nghệ kinh nhân của ngươi, lại cứ muốn đối lập cùng Thần Thánh giáo đình để rồi ngay cả thi thể cũng sẽ không còn

Baresi không ngừng phóng thích Thánh Lực trên không cũng không nhịn được vẻ mặt không đành, đáng tiếc ột thân tài nghệ kia sắp cứ thế mà tan biến

- Phì, làm bộ làm tịch!

Thích khách đang không ngừng biến đổi tư thế mỉa mai ngược lại, không biết từ khi nào mà trong tay hắn đột nhiên xuất hiện một mặt tấm chắn thật lớn màu xanh da trời, che chắn nguyên cả thân thể phía sau nó. Long thương đụng vào trên tấm chắn lại không thể nào phá vỡ nó, chỉ có thể tạo thành những tiếng động đinh tai liên tiếp như sấm sét, khiến cả mặt đất cũng bị chấn động.

Dưới vô số long thương điên cuồng va chạm, thích khách cả người cả tấm chắn cũng bắt đầu như bị đóng xuống mặt đất. Thế nhưng dù dư lực khiến máu nhuộm đỏ cả chiếc mặt nạ của thích khách thì tấm chắn vẫn không vỡ, trái lại chỉ có mặt đất chung quanh bị lực lượng khủng bố kia biến thành hình lòng chảo đường kính quá ba bốn mét.

Thẳng đến bốn phút sau, Baresi mới đình chỉ công kích, long thương do Thánh Lực biến ảo mà thành ngưng mà không phát, ánh mắt như điện nhìn hố sâu trên đất đang bị che lấp trong cát bụi mù mịt…

Lần này Baresi cũng không cử kỵ sĩ tìm kiếm giống lúc trước mà đột nhiên thân hình thoắt một cái, lao xuống dưới tự thân dò xét.

Trên mặt đất, toàn bộ đội ngũ Giáo Đình bao gồm cả Kaka đều ngưng thần tĩnh khí chờ đợi kết quả, không biết vì cái gì, biết rõ Baresi thân là nguyệt cấp cường giả tuyệt đối sẽ không có nguy hiểm gì, nhưng là ở một khắc này, rất nhiều người đều cảm thấy sẽ có chuyện không ổn phát sinh.

Đúng lúc này…

- A a a... Chư thần ở trên... Là tử linh... Là tử linh ma pháp sư...

Một giọng nói bởi vì cực độ hoảng sợ mà hoàn toàn biến thành méo mó từ trong hố sâu truyền ra, tiếp theo trong hố sâu Thánh Lực màu bạc phóng lên cao, thế nhưng ở bên trong Thánh Lực này lại nhìn rất rõ bị pha lẫn với một dạng như sương mù màu xám trắng lẫn u lam, mang theo khí tức âm trầm lạnh lẽo thấu xương, tựa hồ có thể ở nháy mắt đông lại huyết dịch của cả người.

- Trời ạ, tử linh ma pháp, tà ác tử linh ma pháp!

- Tên kia không ngờ là tử linh ma pháp sư... Tử linh ma pháp sư, a a a...

- Chết tiệt, chết tiệt, làm sao có thể? Làm sao có thể?

- Tuyệt đối không có khả năng!

Trên mặt đất, đám cha cố cùng kỵ sĩ nhất thời sắc mặt đại biến, kinh hô liên tục, phảng phất là đã phát hiện chuyện không thể nào tin nổi, mà ngay cả Kaka luôn mỉm cười trong nháy mắt này cũng cau tít hay hàng lông mày.

Bởi vì ai nấy đều thấy được, trong hố sâu kia, nương theo Quang Minh Thánh Lực phóng thích, ma lực tử linh ma pháp kinh khủng tà ác vô cùng âm trầm lấy hình thái giống như sương mù màu xám trắng u lam đang không ngừng tràn ra.

Hơn nữa còn là Tử Linh Ma Lực phi thường thuần tịnh.

Thậm chí lấy kiến thức của Kaka cũng chưa bao giờ thấy qua Tử Linh Ma Lực thuần tịnh đến nhường này, có thế nói đây tựa như lực lượng tà ác nhất thế gian, có thể ăn mòn hết thảy.

Quang minh cùng hắc ám, vốn là tương sinh tương khắc.

Quang Minh Thánh Lực cùng Tử Linh Ma Lực cũng là như thế, giữa hai loại này không có sự phân chia mạnh yếu tuyệt đối, mạnh hay yếu là ở người tu luyện.

Mà lúc này, độ thuần túy của Tử Linh Ma Lực trong hố sâu lại là vượt xa Quang Minh Thánh Lực của Baresi, thậm chí cả Thánh Lực màu vàng của Thần Chi Tử chỉ sợ cũng không so nổi, có lẽ chỉ có Quang Minh Thần Lực trong truyền thuyết của Giáo Hoàng mới có thể tương đương.

Bởi vậy chính là ở trong nháy mắt, Quang Minh Thánh Lực màu bạc từ trong hố sâu kia đã bị Tử Linh Ma Lực ăn mòn cắn nuốt hơn phân nửa, trở nên càng ngày càng mỏng manh.

Mà điều này tức là thần sư Baresi xui xẻo rồi…

Kaka mặt nghiêm trọng, đang muốn nói gì đó thì dị biến đột ngột phát sinh…

Một cỗ Quang Minh Thánh Lực kinh khủng màu bạc phóng lên cao, tiếp theo liên tục truyền ra tiếng va chạm như sấm nổ, sau đó bên trong Quang Minh Thánh Lực khổng lồ loáng thoáng xen lẫn theo một thân ảnh chật vật từ hố sâu vọt ra, thật nhanh bay lại đây.

- Là Baresi đại nhân!

- Baresi đại nhân lao ra ngoài...

Trong lòng mọi người buông lỏng, đang muốn thở phào một hơi, đã thấy một trận sương mù xám trắng điên cuồng trào ra, trong sương mù xen lẫn theo một cây cốt mâu màu trắng săccs bén lóe ra hàn quang, gào thép phá không mà đến, phát sau mà đến trước, trong giây lát đã đuổi kịp Baresi, xuyên thủng ngực trái của lão rồi chui ra ngoài, tạo thành một lỗ thủng lớn chừng miệng chén, làm tung tóe từng đóa huyết hoa và xương vụn.

Ộc ộc!

Baresi từ giữa không trung, miệng mũi cùng ngũ quan tràn ra máu tươi, hiển nhiên là trọng thương.

- Bảo hộ đại nhân.

- Mau mau bảo hộ Baresi đại nhân...

Dưới nhắc nhở của Kaka, đám thần chức Giáo Đình vây tròn Baresi trọng thương đến hôn mê mà bảo hộ ở giữa, như lâm đại địch nhìn chằm chằm phía hố sâu vẫn đang không ngừng bôcs ra Tử Linh Ma Lực màu xám trắng, loáng thoáng trong lúc đó, có thể chứng kiến một đạo thân ảnh mơ hồ từ bên trong nhảy ra, chỉ là bị sương mù che chắn nên không rõ lắm bộ dạng người kia rốt cục có phải cung tiễn thủ thần kỳ ban đầu hay không.

Bộp!

Bộp bộp! !

Bộp bộp bộp bộp! !

Tiếng bước chân rõ ràng và nặng nề truyền đến, như là cự chùy tiếng gõ vào lòng của tất cả mọi người, không khí khẩn trương tới cực điểm.

- Mau mau! Bày ra Quang Minh kết giới!

Không biết là ai quát một tiếng, nhắc nhở đám thần chức Giáo Đình.

Chỉ thấy mười mấy cha cố trong miệng truyền ra từng đợt ngâm xướng khó hiểu, đám kỵ sĩ cước đạp mặt đất, từng đạo chiến hoàn màu bạc theo dưới chân tràn ra, như là nước gợn không ngừng lan tràn, cùng Quang Minh Thánh Lực trên thân thể bọn hắn kết hợp với nhau, cuối cùng đã hình thành một Quang Minh Thánh Lực ma pháp kết giới khổng lồ đường kính vượt quá trăm mét tỏa từng luồng hào quang hoa văn màu bạc.

Lúc này, từ màn sương mù dày đặc hình thành từ Tử Linh Ma Lực, tử linh ma pháp sư đáng sợ kia cuối cùng đã đi ra…

Chỉ thấy trong phạm vi 20 phân quanh nhười hắn lượn lờ một cái đầu lâu, mỗi lần di động phát tiếng ken két như được bọc thép, đem cả người hắn bảo hộ bên trong, mái tóc dài màu xám bay loạn, bộ mặt hoàn toàn bị Tử Linh Ma Lực bao phủ, chỉ thấy được đôi mắt phóng ra hào quang màu xanh đậm, như là hai ngọn lửa tử vong khiến kẻ khác nhìn thấy phải run lên. Tay trái hắn nắm một tấm lá chắn màu tím do hài cốt cùng đầu lâu tạo thành, hình thù kỳ lạ, tay phải nắm một chiếc ma pháp trượng dài chừng nửa mét đỉnh là đầu lâu trắng bệch, cả người như ẩn như hiện trong màn sương xám trắng, vô cùng kinh khủng…

Đúng thời điểm này, không biết vì cái gì, Baresi đột nhiên già đi cả mười tuổi, hơn nữa loại già nua này còn dùng tốc độ mà mắt thường trông thấy được mà không ngừng tăng lên, thời gian tựa như trôi qua trên người lão nhanh hơn vô số lần, làn da xuất hiện hàng loạt vết nhăn nheo đồi mồi, ánh mắt trở nên vẩn đục, nhanh vị thần sư đường đường nguyệt cấp cường giả này lại sắp trở nên ngay cả sức để trợn mắt cũng không có.

Điều này hiển nhiên là một loại nguyền rủa dị thường đáng sợ, và nó đang tiếp tục cướp đoạt sinh mệnh của Baresi.

Tử linh pháp sư trong màn sương kia thấy thế chỉ cười lạnh, nhẹ nhàng huy động bạch cốt khô lâu pháp trượng, ngay cả niệm chú cũng không cần, thuấn phát ra ma pháp.

Trong nháy mắt kế tiếp, liên tiếp cốt mâu trắng bệch lóe ra màu sắc của tử vong trống rỗng sinh ra, giống như tia chớp mà lao đi.

Oành oành oành!

Cốt mâu hung hăng đánh vào phía trên Quang Minh kết giới, cả đám Giáo Đình chỉ cảm thấy ngay cả mặt đất dưới chân cũng bắt đầu chấn động, quang minh cùng hắc ám va chạm kịch liệt dẫn đến nổ mạnh, toàn bộ sơn cốc đều bao trùm trong quang diễm bạc.

May mắn cuối cùng cốt mâu vẫn không thể chọc thủng Quang Minh kết giới.

Ma lực hao hết, cơn mưa cốt mâu kia rốt cục hóa thành từng luồng Tử Linh Ma Khí màu trắng mà biến mất tại không trung...